"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thiên Như
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 82 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 389 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:45:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 74: Chính Thức Mời Đi Dự Tiệc Cưới
ại quầy nước, Nó nhìn lướt sơ tấm bảng rồi lên tiếng:
- Cho tôi một sting và một pepsi.
- Tôi cũng thế.
Có một chất giọng quen thuộc vang lên sau câu nói của Nó. Nó quay lại nhìn người ta và ……………………
- Rio …………rio là anh phải không? Rio anh không nhận ra em sao?!?_ Nó hét lên chạy đến bên anh, đồng lúc này có một cánh tay khác từ phía sau quàng lấy cánh tay của anh.…………
- Jenny?_ Nó dừng lại, nhìn Hắn và cả cô em của cô.
- Chị Linda, chào chị em mới du học về._ Như hứng khởi chào, nhưng lại không biết ai đó đang cực kì khó chịu.
- Jenny, anh mua nước cho em rồi này, em chạy lung tung quá, anh chăm sóc em muốn mệt luôn.
- Hihi, thương anh quá, thôi đi lại kia em mua kem cho anh. Đi thôi. Chào chị em đi.
- Chào cô Linda
Hải Tuyết đứng đó như trời trồng, chẳng hiểu cớ sự gì. Tại sao Hắn gặp lại Nó nhưng tỏ ra chưa hề quen biết? Tại sao lại thân thiết với Như đến vậy? Tại sao? Tại sao? Sáu năm nay, anh có biết là cô chờ đợi anh như thế nào không? Đợi anh, nhớ anh và thương anh rất nhiều. Nhưng không ngờ, khi anh quay lại, cô chỉ là người vô hình. Phải chăng cô đã chết rồi nên anh mới không nhìn thấy cô? Rio của cô thay đổi rồi sao? Nó vẫn đứng đó, nước mắt mặn chát cay đắng tuôn rơi trên đôi gò má ửng hồng. Ken thấy lâu quá nên anh đi kiếm cô.……… và anh cũng giống cô, thấy Như và Hắn đang đi chung ………
- Rio, lâu ngày không gặp. Khoẻ chứ?
- Vẫn chưa chết. Ủa Như,,…………em đang ở đây à?_ Ken nhìn Như.
- Dạ, chào anh, em du học gặp anh Rio, hai em cũng thương nhau nên về để kết hôn rồi bọn em sẽ chuyển sang nước ngoài ở.
Sao? kết hôn? Anh có nghe nhầm không? Rio sẽ kết hôn với Jenny?
- Vậy sao hai người không về Việt Nam? Nhất định sẽ cưới ở Paris sao?
- Anh Rio thích nơi này.
- Thật sao Rio?
- thì.....................
- Ở kia có một cô gái bị ngất xỉu kìa._ Một người đàn ông chạy tới gọi mọi người.
- Ông nói sao? Ở đâu?_ Ken lo lắng
- Quầy bán nước ……….……,……
- Lin,.………Linda........_ Ken hét lên và chạy đi.
Hắn nhếch môi, Như chỉ nhìn theo chứ không hề có ý định chạy theo.
" Cô ta mà xỉu? "
Hắn không nghĩ cô gái đó là Nó. Nhưng tới khi Ken bế Nó chạy đi lướt qua người Hắn, Hắn mới tin. Hắn kéo Như chạy theo Ken.
Ken đưa Nó đến bệnh viện, mọi người ngồi chờ ở bên ngoài. Ken lo lắng đi đứng không yên, cứ đi qua đi lại làm mọi người chóng mặt. Lúc này Blue, Khôi, Minh, Phương cũng có mặt. Phương và Minh vừa đáp chuyến bay lúc trưa, định làm cho Nó bất ngờ mà không ngờ họ tới thì lại thế này. Mọi người thấy Hắn và Như thì không khỏi ngạc nhiên trừ mình Blue. Có lẽ chuyện lúc sáng anh muốn nói với Nó chính là chuyện Rio và Jenny trở về.
- Anh hai?
- Elena, lâu rồi không gặp em._ Hắn tươi cười. Phương nhíu mày khi thấy Như ở cạnh bên.
- Như sao em lại ở đây?_ Minh lên tiếng, anh có linh cảm bất an.
- Em đi du học gặp được anh Rio, hai tụi em định về làm đám cưới rồi sẽ sang nước ngoài định cư.,.…….........
- Cái gì?_ Đồng thanh.
Lúc này, cửa phòng mở và bác sĩ bước ra ngoài nói với mọi người:
- Bệnh nhân không sao, mọi người có thể yên tâm. Nhưng nhớ khi bệnh nhân tỉnh lại, phải giữ cho tinh thần ổn định, không được kích động. Do cô ấy bị sốc và làm việc quá sức nên ngất xỉu. Nếu mà không kịp thời đưa đến đây thì có lẽ sẽ bị đột quỵ chết bất cứ lúc nào.
Những câu nói của bác sĩ như sét đánh ngang tai từng người từng người tại nơi này. Nó được chuyển xuống phòng hồi sức. Mọi người vào thăm. Nó vẫn còn đang nhắm mắt nằm im trên giường.
- Chuyện lúc nãy mày nói là thật sao Rio?
- Chứ mày nghĩ giả sao?_ Hắn hỏi ngược lại
- Không phải anh hai yêu Linda sao? Anh hãy mở mắt cho to, tuy hai người giống nhau thật nhưng người ngồi đây là Jenny? Không phải Linda.
Rio đứng dậy, nắm cả tay của Jenny đứng lên, nhìn thẳng vào mắt của Phương mà nói lớn. Cố tình cho ai đó nghe ……………
- KHÔNG. Đó là do lúc trước tôi mù quáng mới yêu lầm phải thứ đàn bà như cô ta. Giờ bộ mặt thật đã rõ rồi, tôi chợt nhận ra. Khi chưa đi vào con đường sai, tôi nên biết chọn con đường khác ình.
Mọi người nhìn Hắn, mắt chữ O mồm chữ A. Tai cố gắng vảnh hết sức để nghe không bỏ sót chữ nào tự chính lời của Hắn.
" Sao chứ? Thứ đàn bà như cô ta? "
Hình như Hắn đang câm hận Nó điều gì đó, một điều mà chỉ có số ít người biết.
BỐP
Một tiếng động vang lớn, mọi người trong phòng lại được một phen giật mình. Minh đánh Hắn, khoé môi ra chút máu …,…
- Mày nói gì? Mày nói em tao là gì? Mù quáng sao? Thật ra người mù quáng là em tao, không phải mày. Nó sai lầm khi Nó yêu thứ người như mày. Đồ có mới nới cũ.
Như đỡ Hắn đứng dậy, Hắn cười nửa miệng.
- Sao anh đánh anh ấy?
- Mày nhớ đấy, cú đánh này xem như giữa tao và mày chẳng còn là bạn. Muốn biết ai đúng ai sai thì đợi em mày dậy, tự bản thân mày hỏi thì mày sẽ rõ..…………
- Tôi chẳng hề làm gì sao để cần khẩu cung._ Một giọng nói nhỏ nhưng rắn chắc vang lên.
Là Nó.
Mọi người đồng loạt quay lại nhìn Nó. Hai hàng nước mắt Nó vẫn cứ chảy, mọi người nhìn cảnh này thật đau lòng trừ Như và Hắn.…………
- Không làm gì sao?
- Tôi có thể thề với trời đất, tôi chưa từng làm việc gì có lỗi với anh.
- Cô đang dùng nước mắt để làm tôi tin cô sao? Cô nghĩ sau sự việc kia, tôi còn có thể tiếp tục yêu cô?
Sự việc mà anh nói thật ra là sự việc gì? Câu hỏi này chính cô cũng muốn hỏi. Nó hoàn toàn không biết Hắn đang đề cập đến chuyện gì. Hắn thì nghĩ Nó giả bộ nên buông lời cười nhạo Nó, mắng Nó.
- Sẵn đây tôi cũng muốn nói luôn. Hai tuần nữa, tôi và Jenny kết hôn. Tôi muốn hôm đó cô cũng có mặt, xem như là chị đi chúc mừng cho em gái. Được chứ?
- Anh thích thì tôi chiều, cứ gửi thiệp, hôm đó nhất định tôi sẽ tới ………….…
Hắn và Như rời đi, Nó nằm xuống giường chùm kín chăn lại. Như không muốn ột chút xíu oxi nào len lỏi vào. Ai nấy trong phòng đều thắt lại. Có người còn khóc giùm Nó. Tại sao? Chỉ khi đi du học về, con người ta luôn luôn thay đổi. Ngay cả Phương cũng lắc đầu vì anh trai, cô cũng không thể hiểu được người anh của cô nữa. Mọi chuyện ngoài dự đoán của cả Minh và Phương. Nỗi buồn lại ập đến. Ba trái tim thương cảm, hai trái tim khó chịu và có lỗi.
.
.
.
.
.
.
.
Tình nào rồi cũng sẽ có lúc tàn, chỉ là sớm hay muộn.
.
.
.
.
Giữa Nó và Hắn căn bản không hề tồn tại chữ " YÊU ".
.
.
.
.
.
Tất cả chỉ là do cả hai tự ngộ nhận, nên rồi giờ mới thức tỉnh. Cả hai đều sai lầm khi nghĩ đối phương yêu mình. Ngay từ đầu, họ đã không thể hợp nhau thì làm sao có cửa yêu nhau. Thời gian ba năm cả hai yêu nhau chỉ là trong trí tưởng tượng của ai đó thôi. Căn bản Nó hoàn toàn không có thật. Mọi thứ trước mắt Nó bây giờ sụp đổ hoàn toàn. Nó không nghĩ Hắn sẽ đứng trước mặt mọi người nói Nó như vậy. Cũng không nghĩ là Hắn mời Nó tham dự đám cưới của Hắn, mà cô dâu không phải Nó. Mà là một người có gương mặt y như Nó. Là em gái Nó - Jenny Tiểu Như ….……………
Trái Tim Lạnh Giá Trái Tim Lạnh Giá - Thiên Như