In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 140 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 767 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:52:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22 Nhìn Gì Ghê Vậy, Mặt Tôi Có Dính Nhọ À?
au chính xác là gần 90 phút thì tiếng chuông kết thúc hai tiết học nhàm chán vang lên. Đây chính là tiếng chuông dc toàn thể học sinh trong trg mong chờ nhất. Bà giáo nghe thấy tiếng chuông, nhanh chóng thu dọn đồ dùng vào rồi nhanh chân chuồn ngay ra khỏi lớp. Cả cái lớp 11A này như một bầy ong vỡ tổ, hs ai cũng nhanh chân chạy hết ra ngoài. Trong lớp bây giờ im lặng đến lạ thường, chỉ còn 6 nhân vật chính của chúng ta ngồi đây.
Nghe thấy tiếng chuông nó từ từ tỉnh dậy, cuối cùng hai cái tiết học theo nó cho là nhàm chán và vô vị này đã kết thúc. Qủa thật đi học là một điều rất là khủng khiếp đối với nó. Sau khi nghe tin nó phải về Việt Nam thì thực sự nó rất mừng, vì dc thoát khỏi cái trg học quái quỷ ở bên đó. Ngày nào cũng bị một lũ thây ma bám đuôi, tặng quà rồi thư tình, còn đám thây ma nữ lúc nào cũng nhìn nó bằng ánh mắt ghen ghét như muống xé xác vậy. Chính vì thế ở bên Hàn Quốc có thể nói như nó ko hề có một ng bạn nào thực thụ cả, nếu có thì cũng chỉ là một nụ dẻo mồm chuyên đi nịnh hót mà thôi. Chính vì thế nó ko bao giờ tin tưởng vào bất kì ai cả, con ng chỉ là một lũ giả tạo. Vậy mà lúc về Việt Nam tưởng đã thoát dc trg học ai dè hôm qua pa nuôi nó có gửi thông tin liên quan về nhiệm vụ lần này. Ai dè nhiệm vụ lần này ko dính vào trg học thì ko xong. Tự nghĩ ko vì kế hoạch lần này thì có mơ đi, kể cả cho nó một tấn vàng cũng đừng có ai hòng mong bắt dc nó đi học.
Uể oải vươn vai ngồi dậy, nó thấy 5 cặp mắt nhìn chằm chằm vào mình như thể nó là vật thể lạ.
'' Vở kịch bắt đầu rồi đây '' nó khó chịu nghĩ, 5 con ng này sao ko ra khỏi lớp như cái lũ học sinh kia đi chứ, còn ngồi đây lm gì.
- Nhìn gì ghê vậy, mặt tôi có dính nhọ à - nó vừa nói vừa lấy tay lên xoa mặt mình.
- Ko có, có phải cậu là cô gái tối hôm trc ko vậy - Hà My nghi hoặc hỏi. Qủa thật nó rất giống cô gái tối hôm đó. Nhưng Hà My nhớ là cô gái đó có bị một viên đạn xoẹt qua mặt mà, nếu nó bây giờ là cô gái kì lạ tối hôm trc thì thắc mắc lớn nhất của cô bây giờ chính là, tại sao bây giờ khuôn mặt nó lại ko có một vết tích gì của viên đạn vậy. Chí ít cũng phải có băng gâu hay một vết sẹo trên mặt chứ, bình phục nhanh như vậy thật là khó tin quá.
- Tùy mấy ng nghĩ - nó giọng thờ ơ nói, trả lời như ko.
- Mà thôi dẹp chuyện đó sang một bên đi, cậu tên Bảo Nhi à, mình tên Thùy Trâm - Thùy Trâm vui vẻ nói, ko hiểu sao cô lại có thể vô tư mà cười đùa lại còn bắt chuyện lm quen với một cô gái lạ mặt như nó. Chuyện này là chưa bao giờ xảy ra, quả thật ở nó cô thấy có một cái cảm giác gì đó, rất giống với... À ko cảm giác nó là một ng bạn thân thiết lâu năm rồi mới đúng.
'' Tai điếc ko trời, lúc này ko nghe thấy mình giới thiệu tên à '' nó chỉ nghĩ trong lòng thôi nhưng ko nói ra, chỉ gật đầu một cái.
- Làm quen nha, mình là Hà My rất vui dc gặp cậu - Hà My vui vẻ còn giơ tay ra, tỏ ý muốn bắt tay. Nó hơi lưỡng lự một chút, nhưng rồi cũng giơ tay ra bắt lại cho phải phép.
- Còn anh là... - Quang Anh nhanh nhẩu, nhưng chưa nói gì thì bị một giọng nói trong trẻo chặn lại.
- Quang Anh - nó nhàn nhạt đáp
- Sao,... sao em biết, anh nổi tiếng quá à? - Quang Anh trêu trọc, bắt đầu tự sướng.
- Tự sướng quá rồi đó ông tướng ạ - Hà My nghe thấy thế thì giơ tay lên cốc đầu Quang Anh, bó tay với tính tự sướng của ông này.
- Ko có gì, bảng tên kìa - nó chỉ tay vào bảng tên lm bằng kim cương gắn cạnh chữ A trên áo của Quang Anh - Còn anh là Bảo Nam đúng ko - nó để ý ng con trai khá là đẹp trai nhưng khuôn mặt hơi có chút lạnh lẽo nhìn nó chằm chằm. Đành mở giọng lm quen trc, sao anh ta lại nhìn nó với một ánh mắt như vậy, chẳng lẽ là đã phát hiện ra gì rồi, phải đề phòng mới dc.
- Uk, chào em - Bảo Nam đáp lại, ko hiểu sao khi nhìn tháy nó anh lại có một cảm giác khó hiểu, một khuôn mặt hình bóng quen thuộc nào đó.
- Bạn thông cảm, Bảo Nam là ng hơi khó gần nha, nhưng tiếp xúc với anh ý lâu rồi thì bạn mới biết dễ thương lắm. Còn ông này là Thiên Vũ - Thùy Trâm nói, cũng biết tính của Thiên Vũ quay sang giới thiệu luôn vì biết ông này chẳng bao giờ nói chuyện với ng lạ đến 1 câu cả.
- Uk - nó cũng ko nói gì thêm.
- Thôi xuống hôm nay cangteen đi, tự nhiên thấy đói quá đói lắm rồi - Hà My đưa ra đề nghị, rồi cả lũ kéo nhau xuống cangteen.
Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ - Trần Thu Phương