Love gives light even in the darkest tunnel.

Anonymous

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 140 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 767 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:52:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14 Tên Khốn, Đây Sẽ Là Sai Lầm Lớn Nhất Trong Cuộc Đời Của Ngươi ( Tt )
âu lắm rồi mới chơi dc một trận như thế này sướng quá đi - Sau khi đánh nhau xong nhìn thành tích mà mình vừa gây ra, lúc này Thùy Trâm đã lấy lại tính cách thật của mình, hồn nhiên tươi cười nói.
- Mày nói đúng đó, nhưng chưa đã tay lắm - Hà My rút bỏ vỏ bọc lạnh lùng của mình hồn nhiên nói. Cô ko biết câu nói của mình tác động vào ba chàng trai kia như thế này đâu.
- Thế này còn chưa đã tay, em có phải là ng ko thế? - Quang Anh cùng hắn và Bảo Nam đi về chỗ Thùy Trâm và Hà My sau khi nghe câu nói hồn nhiên của cô suýt nữa té xỉu.
- Hỏi lạ, ko là ng chẳng lẽ là ma - Hà My quay sang chỗ Quang Anh nói.
- Ko phải, ý anh là ma đội lốt ng thì đúng hơn - Quang Anh châm chọc, xem ra anh đang rất muốn chọc tức cô nàng này đây mà.
- Hỏi thật nhé? - Hà My nở một nụ cười cực đểu nhìn Quang Anh khiến anh chàng thấy nụ cười đó thì tái xanh cả mặt rồi giả bộ ngây thơ nói tiếp - Anh có muốn nhập hội với lũ kia ko.
- Tất nhiên là có, à quên ko rồi - Quang Anh cười giả lả xua xua tay trc mặt.
- Xí, muốn nhập hội với bọn chúng thì cứ nói ra đi, em giúp cho còn lm trò - cho Quang Anh một câu ko thể nào phũ phàng hơn Hà My cố tình phớt lờ vẻ mặt đang ngơ ra của Quang Anh quay sang Thùy Trâm.
- Ê, bây giờ trong mấy anh ai đi dọn cái đống này vậy - Hà My nói tiếp hướng mắt xuống cái đám trc mặt, bọn chúng bây giờ tàn tạ kinh khủng, bộ dạng muốn sống cũng ko dc mà chết cũng ko xong.
- Là 2 em chứ ai - Bảo Nam cho Hà My một câu phũ phàng ko kém.
- Này, chính mấy anh mới là ng phải dọn ý, lm sao 2 đứa em dọn dc đống này, ko biết thương hoa tiếc ngọc gì hết - Thùy Trâm nghe thấy mình phải dọn thì cãi lại ngay, chưa để Bảo Nam nói thêm câu gì cô lại nói tiếp - Với lại chính mấy anh rủ bọn em đến đây mà, nên chính mấy anh phải dọn cái đống này mới đúng.
- Thôi, biết rồi em giảm bớt cái volum dùm cái đi. Muốn anh vào bệnh viện tai - mũi - họng để sửa lại tai à - Nghe thấy tiếng hét ko thể nào to hơn của Thùy Trâm mà cả bọn ở đây đứa nào cũng suýt thủng màng nhĩ, ngay cả mấy tên còn sống đang nằm dưới kia cũng phải cố gắng bịt tai lại.
- Đấy, nói thế còn dc, thế mới là bé ngoan chứ - Thùy Trâm vui mừng kiễng chân lên, giả vờ lấy tay xoa xoa đầu Bảo Nam ( vì chị Trâm thấp hơn anh Nam rất nhiều mà, nên muốn xoa đầu anh ý thì chỉ còn cách phải kiễng chân lên thôi ).
- Này, em gọi ai là bé ngoan đấy hả - Bảo Nam nghe thấy cái cụm từ '' bé ngoan '' thì nhăn mặt nói, ko biết Thùy Trâm lấy đâu ra cái biệt danh sến như con hến này nữa.
- Anh cũng đủ thông minh để tự hiểu mà - Thùy Trâm cười toe toét rồi quay sang nắm tay Hà My kéo đi ra chỗ mấy chiếc siêu xe ô tô của cả nhóm - Thế nhé, chúc mấy anh vui vẻ, em và My về ngủ trc đây. Bye bye.
Bảo Nam và Quang Anh nhìn Thùy Trâm và Hà My một cách chán nản rồi lắc đầu ngán ngẩm, xem ra hai cô nàng này còn trẻ con quá đi. Còn về phía hắn khuôn mặt vẫn băng lãnh ko có một chút biểu cảm nào cả.
Còn về phía Hà My và Thùy Trâm, lúc hai cô gái của chúng ta chuẩn bị mở cửa xe ô tô thì bỗng...
- Thùy Trâm, Hà My cẩn thận - ko hiểu có chuyện gì mà lúc chuẩn bị mở cửa thì họ nghe thấy tiếng hét của Bảo Nam và Quang Anh.
Lúc hai cô nàng giật mình quay mặt ra phía sau thì...
- Đoàng... - đây chắc chắn là tiếng súng, một tên nằm ở phía những cái xác trên mặt đất thì tự nhiên đứng dậy rú súng bắn thẳng vào chỗ Thùy Trâm và Hà My.
Do tình huống bất ngờ quá, nhất thời Hà My và Thùy Trâm ko phản ứng dc gì, chỉ biết nhìn vào phía viên đạn đang nhắm thẳng về phía hai ng.
Còn hắn thấy tình huống này thì vẻ mặt có một chút lo lắng hiện ra nhìn về phía hai cô bạn thân. Não hắn bắt đầu hoạt động hết cỡ để xử lí cho tình huống này, nhưng ko tốc độ của viên đạn nhanh quá, có lẽ là sẽ ko kịp rồi.
Tình huống lúc này như một thước phim quay chậm hắn, Quang Anh, Bảo Nam nhanh chóng chạy về phía Thùy Trâm và Hà My nhưng có lẽ là đã ko còn đủ thời gian. Viên đạn bay nhanh quá, nó xé toạc ko gian lao nhanh về phía hai cô gái trc mặt.
Hà My nhất thời sợ quá, ôm chặt lấy Thùy Trâm, hai ng đứng im chờ chết.
Keng...
1s
2s
3s
Đã ba giây rồi, sao chưa có chuyện gì xảy ra gì. Thùy Trâm và Hà My đang nhắm mắt chờ chết thì nghe thấy một tiếng động lạ. Hai ng đợi mấy giây nhưng ko có chuyện gì xảy ra, từ từ mở mắt. Đứng trc mặt của họ, họ thấy tấm lưng của một cô gái, ko hiểu cô gái này xuất hiện từ đâu ra, đừng nói chính cô gái này đã đỡ đạn cho họ nhá.
Còn ba anh chàng kia, nhất là hắn thì đột nhiên chết sững ng lại, ngay cả tên đang cầm súng cũng vậy. Một thanh âm trong trẻo phát ra.
- Chơi xấu mà ko biết nhục à - một giọng nói băng lãnh dc phất ra, dù là băng lãnh nhưng nó trong trẻo và hay đến kì lạ - Hai ng có sao ko? - Nó quay ra hỏi Thùy Trâm và Hà My, nhìn thấy nó Thùy Trâm và Hà My bất động, mắt mở to ra hết cỡ.
- Mày,... mày là đứa nào mà tự nhiên xen vào chuyện này - tên đó lắp bắp nói.
- Tao là tao chứ còn là ai nữa, hỏi ngu - nó quay mặt lại nhàn nhàn đáp, giọng nói vẫn bình thản đến mức đáng sợ.
- Sao,... sao... mày có thể viên đạn đó - tên đó lắp bắp nói.
- Tại viên đạn của mày, mà gót giày tao gãy rồi đây này, tiếc thật - đúng là giày ko xịn có khác, mới có hoạt động một tí mà đã gãy gót rồi. Nó chỉ xuống đôi giày của mình rồi vứt sang một bên.
Đúng, lúc nãy ngồi trên cây ngay phía trên ô tô của Hà My và Thùy Trâm, nó đã quan sát dc mọi vc. Và tất nhiên hành động giả chết chơi xấu, bắn lén của một thằng ko quá khỏi tầm mắt của nó. Định ngồi yên, ko giúp hai cô gái kia nhưng ko hiểu sao khi viên đạn xé tạc ko khí, gần bay đến ng họ thì nó có một cảm giác giấc kì lạ. Lí trí của nó bắt nó phải cứu hai cô gái này mà ko biết lí do tại sao.
Viên đạn bay gần đến ng Thùy Trâm và Hà My thì đột nhiên nó từ cây nhảy xuống, dùng cú xoay ng 360 độ trên ko của mình, dùng lực chân thật mạnh đá bay viên đạn đi ( cái này là mình chém đó nha ). Nó lúc đấy với khả năng của mình thì cũng chẳng bị sao, nhưng vì đôi giày nó đang đi ko chịu dc lực tác động mạnh thì sau khi va chạm với viên đạn đó thì bị gãy mất đế. Và nó đã đạt dc mục đích của mình, viên đạn dc nó đá bay đi, dưới con mắt ngạc nhiên của tên bắn lén.
Còn về phía bọn hắn thì do hôm nay ko ai mang súng đi vì ko nghĩ trg hợp này có thể xảy ra vì nếu có súng thì sẽ dùng độc trị độc để đạn đối phó với đạn thôi. Đúng lúc tuyệt vọng nhất, thì trên cây ngay bên cạnh mấy chiếc ô tô thì có một cái bóng lao xuống. Cái bóng đó dùng cú xoay ng trên ko 360 độ của mình và đã bay viên đạn đi.
Cái bóng đó đáp xuống đất thì họ mới nhận ra đó là một cô gái. Quang Anh và Bảo Nam khi nhìn thấy gương mặt của nó thì rất ngạc nhiên, khi nhìn thấy khuôn mặt này một mảnh kí ức đã bắt đầu ùa về trong họ. Còn hắn thì nhận ra đây chính là cô gái mà mình đã đụng phải ở trung tâm thương mại.
- Con khốn, mày phải trả giá cho việc làm của mình - tên đó tức giận nói rồi nhân lúc nó ko để ý dùng súng bắn về phía nó. Thanh âm quen thuộc một lần nữa lại dc vang lên.
Đoàng, viên đạn một lần nữa lại dc bay ra và lần này nó đã chuyển đổi mục tiêu, mục tiêu của viên đạn lần này ko phải là ai khác mà nhằm vào chính nó.
- CẨN THẬN - 5 ng bọn hắn đồng loạt hét lên.
- Hả - nó giật mình khi nhìn thấy tên đó đã nhả đạn thì theo phản xạ tự nhiên nó đã né ng sang một bên.
Nó đã tránh dc viên đạn, nhưng ko có nghĩa là tránh dc hoàn toàn. Viên đoạn bay xoẹt qua mặt nó, để lại một vệt máu dài.
Tách, tách từng giọt máu nhỏ xuống đất, lấy tay đưa lên má nó thấy ướt quá, bỏ tay xuống nhìn thì tay nó bây giờ đã dính đầy máu.
Nhìn tên ko biết điều kia nó tức giận gằn từng chữ.
- TÊN - KHỐN - ĐÂY - SẼ - LÀ - SAI - LẦM - LỚN - NHẤT - TRONG - CUỘC - ĐỜI - CỦA NGƯƠI - nếu ai để ý kĩ thì lúc này màu mắt nó đã chuyển qua một màu đỏ rực, thể hiện là nó đang rất tức giận.
- A, A, A - Sau câu nói đó của nó thì ko hiểu chuyện gì xảy ra, tên đó chỉ hét lên một tiếng đau đớn rồi ngã phịch xuống đất. Trên trán của hắn thì chảy đầy máu mà ko biết là do vật gì gây ra. Mắt hắn thì mở trừng trừng nhưng thân ng thì bất động ( cái này gọi là chết mà ko nhắm dc mắt đó ).
- Ko biết điều - nó lạnh lùng nói rồi ôm mặt bc đi, trên tay nó lúc này chảy ra rất nhiều máu.
- Khoan đã - Thùy Trâm thấy nó chảy nhiều máu thể thì hốt hoảng chạy theo giữ nó lại.
- Chuyện gì - nó lạnh lùng quay lại, một tay vẫn đang ôm má nói.
- Để bọn mình sơ cứu vết thương cho cậu nha, nếu để lâu sẽ nhiễm trùng đó - Hà My chạy đến nhìn tay nó đang ôm mặt chảy đầy máu trong lòng ko hiểu sao lại dâng lên một cảm xúc kì lạ nói.
- Cảm ơn lòng tốt, tôi ko khiến. Muốn giúp tôi thì dọn luôn tên đó dùm tôi đi - nó ko thèm để ý đến hai cô gái trc mặt đang lo lắng ình nhường nào. Lạnh lùng nói rồi xoay ng ôm mặt bc đi.
- Nhưng... - Thùy Trâm gọi với lại.
- Kệ cô ta đi - hắn nhìn theo bongs nó trong lòng có dâng lên một nỗi xót xa.
Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ - Trần Thu Phương