What holy cities are to nomadic tribes - a symbol of race and a bond of union - great books are to the wandering souls of men: they are the Meccas of the mind.

G.E. Woodberry

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 140 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 767 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:52:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5 Việt Nam, Mảnh Đất Xa Lạ Hay Thân Quen (Tt)
hìn theo hình bóng đang khuất đàn giữa dòng ng ở sân bay bà thở dài. Quay bc ra hiệu cho hai tên vệ sĩ đang đứng bên cạnh ra về.
Hai tên vệ sĩ chỉ cúi đầu tỏ ý tuân lệnh ra mở cửa xe cho bà.
Khi bà chuẩn bị bc lên xe thì từ đâu có một đám phóng viên chạy tới chặn đầu xe.
- Chủ tịch Lee Hanna, ko phải hôm nay tập đoàn Fashion plate ( mình ko nghĩ ra dc tên gì nên lấy đại tên này ) có hợp đồng quan trọng với đối tác bên London sao? một nữ phng viên của tạp chí thời trang giơ máy ghi âm ra hỏi.
- Đắng nhẽ từ sáng sớm nay chủ tịch phải có mặt ở London để kí hợp đồng, chứ sao lại có mặt ở đây - một nam phóng viên của đàu truyền hình hàn quốc hỏi.
- Chủ tich Lee Hanna cho hỏi, có phải hợp đồng lần này đã bị hủy rồi ko? một nam phóng viên khác từ báo tập chí đời sống từ đâu chui vào cướp lời của các phóng viên khác.
( Thông báo cho các bạn biết là ma nuôi của nó là ng Hàn Quốc chính hiệu đó nha, lấy pa nuôi nó là ng Việt Nam ).
- Nghe ns hợp đồng tập đoàn bà kí lần này là kí với một trong những tập đoàn thời trang lớn nhát London đúng ko? - một nữ phong viên khác đặt câu hỏi.
- Nếu họp đồng lần này mà bị hủy theo bà có ảnh hưởng đến nền thời trang của Hàn Quốc hay cũng như tập đoàn Fashion plate ko, xin bà cho câu trả lời - một nữ phóng viên từ tập chí thời trang lớn nhất Hàn quốc hỏi.
2 tên vệ sĩ thấy thế thì dùng mọi cách để dẩy đám phóng viên khó chịu kia ra. Nhưng vì hn có quá ít ng, dám hóng viên kia lại quá đâu nên cũng ko có cách nào lùi dc. Còn đám phóng viên kia thấy thế thì càng dc nc lấn tới, mấy khi phu nhân Lee Hanna đi mà ít vệ sĩ như thế này, thật là một cơ hội hiếm hoi nên bọn chúng phải chớp nhanh thời cơ thôi.
- Do gia đình có chuyện nên hợp đồng lần này sẽ bị hoãn lại. Bên phía tập đoàn Fashion plate chúng tôi đã thông báo với tập đoàn bên London là sẽ rời hợp đồng sang đầu tuần sau. Nếu như hợp đồng lần thời trang này mà ko dc kí thì tôi cũng xin chắc chắn rằng nền thời trang của Hàn Quốc và tập đoàn Fashion plate chắc chắn sẽ ko bị ảnh hưởng - Thật khó chịu với dám phóng viên trc mặt này, ko hoeeir sao chúng đánh hơi nhanh thế, đi đâu cũng lần ra dc. May mà ko có Bảo Nhi ở đây ko thì đám phóng viên này cũng chỉ có nc chết mà thôi.
Chỉ một câu ns hưng cũng đầy đủ và xúc tích, bà đã giải đáp nhanh chóng mọi thắc mắc của đám phóng viên kia. Đúng là ko hổ dang đệ nhất phu nhân của gia tộc Nguyễn và cũng ko hổ danh ng đứng đầu tập đoàn thời trang Fashion plate. Tập đoàn lớn nhất Hàn Quốc về thời trang và quy mô lớn thứ 2 trên thế giới.
Quay bc định lên xe, nhưng dám phóng viên kia vẫn nhanh nhảu hỏi nốt các câu hỏi của mình. Mấy khi mới có dc dịp phỏng vấn phi nhân Lee Hanna như thế này.
- Phu nhân Lee Hanna xin bà gải đáp cho chúng tôi nốt một câu hỏi. Có phải hn bà hoãn hợp đồng có phải là để đưa cô gái xinh đẹp lúc nãy ra sân bay ko?
- Theo như tôi thấy của chỉ của hai ng rất thân mật, cô gái xinh đẹp đó là ai?
- Theo như toàn thể ng dân nc Hàn biết gia tộc Nguyễn, một trong những gia tộc lớn mạnh nhất thé giới. Ngoài hai đại thiếu gia ra còn một công chúa bí ẩn đúng ko ạ?
- Đúng vậy, xin bà cho biết liệu đó có phải là cô công chúa bí ẩn cuối cùng dấu mặt của gia tộc Nguyễn hay ko?
- Tôi thấy các phóng viên hơi nhiều chuyện và cũng như tò mò quá thì phải. Tôi từ trc đến nay chỉ giải đáp những thắc mắc liên quan đến công vc thôi. Ngoài ra tôi cũng sẽ ko bao giờ trả lời những câu hỏi nào khác ko liên quan. Xin thứ lỗi các bạn có thể tránh ra cho tôi đi, còn ko thì tôi bắt buộc gọi điện đến tòa soạn bắt họ đuổi vc các bạn thôi - ra vẻ khó chịu vớ đám phóng viên nhiều chuyện trc mặt này, ko có cách nào khác nà phải dùng biện pháp cuối cùng đó là răn đe họ. Mà cũng ko phải là răn đe thôi đâu, bây giờ chỉ cần một cuộc gọi điện của bà là chắc chắn là các tòa soạn ngay cả lớn nhất cũng phải bị đóng cửa.
Đám phóng viên kia nghe thấy thế thì đột nhiên mặt mày tái xanh hết lại. Bọn chúng biết là lời bà ns ra ko bao giờ là ko dám lm cả.Với lại bọn chúng cũng biết thế lực của gia tộc Nguyễn với tập đoàn thời trang Fashion plate có ảnh hưởng đến nền kinh tế thế giới như thế nào. Ko nghe lời cảnh báo của bà có khi ko chỉ họ bị đuổi vc mà ác tòa soạn còn đóng cửa như chơi ý chứ. Đám phóng vien ko dám hỏ bất kì câu hỏi nào nữa mà bất đắc dĩ ko dám hó hé đén nửa lời và dạt ra hai bên.
Thấy thái độ đó của dám phóng viên bà ko ns gì lên chiếc siêu xe của mình đi về. Bỏ lại đám phóng viên với vẻ mặt tiếc ngẩn tiếc ngơ.
( Mọi ng đưng thắc mắc sao đám phóng viên lại gọi chị Nhi là công chúa bí ẩn nha, vì chị ý chưa bao giờ để lộ mặ trc báo chí ý mà. Nên mọi ng trên thế giới chỉ biết lag gia tộc Nguyễn ngoài 2 đại thiếu gia ra còn có một công chúa bí ẩn ).
Quay trở lại phía nó ra. Lúc này máy bay đã cất cánh. Hiện tại nó đã có mặt và ngồi yên vị trên khu Vip của máy bay. Khoang vip là khoang tiện nghi chất lượng và dich vụ phục vụ tốt nhất trên máy bay. Nó tách biệt và hoàn toàn yên tĩnh với các khoang bên ngoài, nhìn xung quanh nó chỉ thây có vài ba ng trong khu này. Ánh mắt của mọi ng tông khoang đều đổ dồn về phía nó. Chưa bao giờ họ lại nhìn thấy có một cô gái nào đẹp như thế này. Nhưng mặc kệ mọi ánh mắt đó nó cũng ko mấy quan tâm vì chuyện này thường xuyên xảy ra mỗi khi nó đi ra ngoài như cơm bữa rồi.
Nó ngồi ơ vị trí rất lí tưởng đó là ngồi ngay cạnh cửa số máy bay, ngồi từ đây có thể ngắm cảnh. Nhưng vì máy bay đã bay quá cao nên bây giờ ngoài khung cửa sổ cửa máy bay chỉ có những làn khói mỏng, và màu trắng xóa của mây mà thôi. Nhưng điều này cũng khiến cho nó cảm giác hứng thú một chút.
Ko lầm khi nó chọn khu Vip nơi này rát yên tĩnh, tách biệt và ko ồn ào như các khu khác. Ko hiểu so nó lại rất ghét các bầu ko khí ồ ào, ko phải vì nó quá cô đơn nên ko thích bầu ko khí đó hay sao.
Ánh mắt nó lại mông lung, đượm buồn, một lần nữa lại hướng về phía khung cửa sổ máy bay. Ánh mắt nó lúc này ko mang một vẻ sắt lạnh nhue thường ngày nữa mà thay vào đó lại là một đôi mắt buồn. Một đôi mắt toát lên vẻ suy nghĩ và tâm trạng. Chính nó như thế này thôi cũng tạo thêm dc một bức tranh tuyệt đẹp và bình yên. May mà bây giờ nó dang quay mặt đi tái với phía mọi ng. Ko thì nếu ai mà nhì vào đôi mắt này chắc chắn cũng sẽ bị hút hồn theo đôi mắt đó mà thôi.
Nhớ lại những năm trc, khi pa ns là pamma và hai anh trong một lần đi du lịch ở Việt nam đã cứu dc nó. Lúc đó họ ns rằng nó bị thương tích đầy mình, trên ng đầy máu và nhưng vết thương đang nằm ngất bên vệ dg. Lúc đó đưa vào bệnh viện ở Việt Nam nhưng họ ns là nó bị thương rất nặng và mất máu quá nhiều lại thêm một chứng bệnh nguy hiểm hiếm có nên ko thể lam phẩu thuật dc. Lúc đó họ đã ko từ bỏ hi vọng cứu nó, thuê một đội ngũ bác sĩ giỏi nhất chữa trị cho nó và lên ngay máy bay đưa nó qua mĩ để điều trị. Lúc đó ko hiểu có một phép màu nào mà ca phẫu thuật bên Mĩ đã thành công. Lúc nó tỉnh dạy, nó đã bị mất trisb nhớ ngay cả đến tên mình cũng ko thể nhớ ra. Và gia đình đó đã tốt bụng và vui vẻ nhận ns lm con nuôi. Từ lúc đó có thể ns như nó đã có một gia đình mới. Chữa trị một thời gian và phục hồi tích cực bên Mĩ, sau khi các vết thương đã lành hẳn lại họ sang Hàn Quốc và đưa nó sang. Từ đó đến bây giờ nó đã coi Hàn Quốc là quê hương chính thức của mình ( còn mứt đi chị Nhi ơi, Việt Nam mới đúng chứ ).
Lần này trở về Việt Nam, sao trong lòng nó lại dâng lên một cảm xúc khó tả đến thế này. Chưa bao giờ nó gặp phải cảm giác này cả, có phải là hồi hộp ko, chính nó cũng ko thể nào lí giải dc tâm trạng của mình lúc này nữa. Có lẽ khi về đấy nó sẽ tìm dc một phần kí ức đã bị mất đi của mình, cái nơi mà pamma đã tìm ra nó trong một tình trạng hết sức là kinh khủng. Nhưng những kí ức đó là vui hay buồn đây, tìm và nhớ lại kí ức đó có nên ko đây? Chắc chắn rẳng trc đây nó cũng phải có gia đình và bạn bè chứ, hay nó cũng chỉ là một đứa trẻ mồ côi thôi. Nhưng nếu có gia đình và bạn bè thật liệu họ có còn nhớ đến nó ko, và tại sao nó lại thành ra như vậy. Hay vốn dĩ nó chỉ là một đứa trẻ mồ côi và ko có gia đình thực sự. Tìm lại kí ức ình là đúng hay sai đây, nó sẽ phải lm như thế nào. Và liệu những kí ức đó là vui hay buồn, và nó có nên cho cái kí ức đấy bị chìm vào quên lãng như chưa hề tồn tại ko. Nhưng sự thật là nó vẫn rất muốn tìm lại những kí ức đó kể cả nó kinh khủng và tàn nhẫn đến mức độ nào. Nó vẫn muốn nhớ ra và tìm lại dc con ng thật của mình trc kia mà thôi. Và có một chuyện mà nó vẫn luôn thắc mắc bấy lâu nay. Liệu Việt Nam là mảnh đất xa lạ hay thân quen đối với nó đây. Xin hãy cho nó một câu trả lời.
Ôi, những suy nghĩ điên rồ này thật là lm cho nó đau đầu quá đi. Ngồi suy nghĩ miên man nó chìm vào giấc ngủ lúc nào cũng ko hay.
Tầm một lúc lâu sau
- Chuyến bay từ thủ đô Seoul Hàn Quốc sắp đáp xuống san bay Nội Bài Hà Nội, đề nghị quý khách ổn định lại vị trí để máy bay hạ cánh. Xin quý khách kiểm tra đồ dùng cá nhân cẩn thận đẻ tránh để quên thứ gì trên máy bay. Rất cảm ơn quý khách! - Loa thông báo phát lên giọng cô tiếp viên, lúc này nó mới lờ mờ dụi dụi mắt tỉnh dậy.
Xuống sân bay, nó lại lm tâm điểm của sự chú ý cho tất cả mọi ng. Một lần nữa mọi ánh mắt lại đổ dồn về phía nó. Chẳng quan tâm thờ ơ với mọi thứ xung quanh nó bc đi vì chuyện này đã xảy ra quá nhiều rồi.
( Từ đoạn này bắt đầu nói bằng tiếng Việt nha ).
- Có phải cô là tiểu thư Nguyễn Ngọc Bảo nhi ko ạ? - có một ng đàn ông tầm tuổi trung niên mặc vest đen sang trọng đến hỏi nó.
Ko ns gì nó chỉ lạnh lùng gật gật đầu.
- Bà chủ có dặn tôi đến đón tiểu thư, mời tiểu thư đi lối này - quả nhiên theo lời bà chủ n tiểu thư là một ng rất lạnh lùng. ko gờ một con ng trẻ tuổi như thế này lại toát lên dc vẻ lạnh lùng của một vị nữ vương đó.
Chếc xe sang trọng đắt tiền lao vun vút trên dg cao tốc. Vì lúc này Hà Nội đã là dêm khuya nên dg xá rất vắng vẻ. Nó ko còn hứng mà ngồi ngắm phong cảnh nữa, vì quá mệt mỏi nên nhắm hờ mắt tựa mình vào ghết của xe. 1 lúc sau chiecesx xe đã đến dc vùng ngoại ô và dừng trc một căn biệt thự sang trọng.
Bc xuống xe ngạc nhiên nhìn căn biệt thự, bất giác trên môi nó xuất hiện một nụ cười, nhưng nụ cười đó chỉ là thoảng qua rồi biến mất nên ko ai nhìn thấy. Đó cũng là một nụ cười hiếm hoi au một thời gian dài. Ko phải căn biệt thự này chính là bản thiết kế đầu tay năm nó 10 tuổi hy sao. Lúc đó pama nuôi đã ns sẽ hoàn thành cho nó bản thiết kế này nhưng nó nghĩ là ông bà đùa, nhưng ai ngiwf oog bà đã bí mật hoàn thành căn biệt thự này cho nó vui lòng. Thật là yêu pamma nuôi quá đi.
Căn biệt thự dc thiết kế rất tinh xảo theo phong cách Việt Hàn. Dc thiết kế rất tinh xảo, nhưng ko kém phần sang trọng và bắt mắt. Căn biệt thự rộng hơn 100ha, còn dc trồng rất nhiều cây theo sở thích của nó. Giữa sân có một hồ ns lớn rộng khoảng vài trăm mét, ở giữa còn có một thắc ns nhỏ nhưng rất đẹp. Căn biệt thự còn có cả sân gôn, sân tenics, bể bơi riêng biệt... 1 đại sảnh, 2 phòng để tiếp khách, 2 nhà bếp lớn, 2 nhà ăn dành riêng cho nó và ng lm, mỗi phòng đều rọng hơn 200m. 1 khu hai tầng dành riêng cho ng lm sống. Khu vực chính nơi nó ở 4 tầng, rộng hơn 2000m, có 10 phòng ngủ lớn nhỏ, mỗi phòng đồ đạc và đều dc thiết kế rất sang trọng. 5 phòng lớn dự tính để quàn áo trang sức và dày dép riêng cho nó. Ngoài ra còn có hơn 20 phòng khác mà ns cũng ko nhơ nổi. Riêng dưới lòng đất có 3 tầng hầm rất giọng. Tầng đầu tiên có 2 bãi để xe gồm các loại siêu xe mô tô và nhiều loại siêu xe ô tô khác của nó. Còn 2 tần ở dưới cùng là để những vũ khí của nó, và có một phòng riêng biệt chuyên để các bản thiết kế bí mật. Ko ai nghĩ căn biệt thự như thế này lại do chính tay cô bé mới 10 tuổi thiết kế. Bản thiết kế ày có khi nhờ các kiến trúc sư có tiếng trên thế giới vẽ lại cũng chưa chắc là đã vẽ dc ( hình như mình chém hơi quá rồi thì phải, thôi kệ )
Bc vào trong sân đã thấy hai hàng ng hầu và vệ sĩ đồng laotj cúi đầu cung kính chào nó.
- Chào mừng tiểu thư đến với biệt thự Flower - xem ra đám ng hầu này dc huấn luyện rất bài bản và kĩ càng. Vì biệt thự này hầu như dành toàn bộ ko gian dể trồng các loài hoa và cây nên có tên là Flower.
Nó ko ns gì chỉ nhìn đám ng hầu và vệ sĩ trc mặt với một con mắt sắt lạnh rồi đi lên thẳng phòng. Hàm khí tỏa ra từ ng nó khiến đám ng hầu, ngay cả vệ sĩ là những sát thủ có tiếng cũng phải đồng laotj ớn lạnh với con ng của nó. Nhưng ai cũng bị hút hồn trc vẻ đẹp của nó, chưa bao giờ họ thấy có ai đẹp như thế này. Ngay cả các minh tinh quốc tế vẻ đẹp cũng phải thua xa nó, Một số ng còn tự lấy tay nhéo mạnh vào má mình xem có thật là có ng đẹp thế ko ( chẳng có, ngay trc mặt còn gì ). Nhưng họ cũng phải công nhận một sự thật rằng cô chủ của họ là một ng rất lạnh lùng, khí lạnh quá chi là kinh khủng, họ có thể cảm nhận dc đây ko phải là Việt Nam nữa mà chính là Nam Cực. Xem ra họ sẽ phải bắt đầu học thích nghi với tính cách của cô chủ mình thôi. Một lúc sau mọi ng tản ra đi ngủ hết vì nó bảo quản gia dặn ng hầu ko phải nấu đồ ăn và vì bay giừ cũng là đêm muộn rồi mà.
Phòng của nó là căn phòng rộng nhất nằm ngay trên tần hai, căn phòng rộng hơn 600m. Căn phòng rất sang trọng có màu chủ đạo là đen ( màu đen là màu chị Nhi kết và cũng như thích nhất đó ạ ). Đồ đạc trong phòng từ Tv, đến giường, bàn trang điểm, đến tủ quần áo, máy lạnh, bàn học... cái nào cũng đáng giá hơn 1 tỉ Đ.
Nó mở tủ xem có quần áo ko để tắm, may mà còn có một chiếc váy ngủ. Đến đây nó ko mang theo bất cứ một thứ gì chỉ trừ phone, laptop, túi xách gần 10 cái thẻ tín dụng và tiền.
Tiến về phía phong tắm, bây giờ ngâm mình trong bồn nc nóng có hể khiến nó thấy dễ chịu và bớt mệ mỏi hơn. Tắm và gội đầu hơn 1 tiếng đòng hộ, mặc chiếc áo ngủ vào và chèo lên giường. Vì quá mệt mỏi mà nó chìm vào giấc ngủ.
Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ - Trần Thu Phương