Bread of flour is good; but there is bread, sweet as honey, if we would eat it, in a good book.

John Ruskin

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.5 - Chương 4: Tổng Kết Thu Hoạch
iệp Phong không biết, ở một nơi khác nằm trong nước Nhật, một người con gái đang nhìn chằm chằm vào chiếc ti vi đang trình chiếu trận đấu giữa Deimon Devil Bat và Nasa Alien. Nhìn hình ảnh cận cảnh của Diệp Phong, cô gái này nhếch miệng.
“Cuối cùng cũng tìm được ngươi!!”
……………………………………….
Trong khi các thành viên của đội Nasa Alien đang thẫn thờ vì kết quả thua cuộc, rối rắm trong việc họ sẽ về Mỹ như thế nào, thì các thành viên của Deimon đang hân hoan rầm rộ.
“Yeah! Chúng ta không cần phải ra nước ngoài rồi!”
Các thành viên ôm nhau chúc mừng, thấy tình cảnh này, Diệp Phong liền cho bọn họ một gáo nước lạnh.
“Hiruma đã làm hộ chiếu cho các cậu rồi phải không? Các cậu có bao giờ thấy hắn làm điều gì dư thừa chưa?”
“Ớ? Đúng thế…..”
Được Diệp Phong cảnh báo, mọi người bắt đầu bình tĩnh lại, và đều tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Lúc này, một giọng cười vang lên khiến tất cả cảm thấy ớn lạnh.
“Khà khà khà! Thắng như thế này là ngoài dự đoán của ta! Vốn ta định mượn cớ này để bọn ngươi ra nước ngoài tập luyện! Nhưng đến nước này thì ta sẽ dùng cách khác!”
Nói xong, Hiruma chĩa khẩu Aka về tất cả thành viên, xả đạn liên tục về phía họ (đạn cao su nhé mọi người ^^), vừa bắn hắn lại vừa hét:
“0 giờ đêm nay, tất cả tập trung ở sân bay cho ta, ai không đến thì liệu hồn! Há há há!”
“Không…..!”
“Kỳ nghỉ của ta, mùa hè của ta……!”
Dân tình ai oán, nhưng Hiruma không quan tâm. Hắn nhìn về Diệp Phong và cười nói.
“Nghe nói ngươi đến Mỹ để trị liệu chấn thương, vậy thì không cần hộ chiếu nhỉ? Có nghĩ đến việc đi cùng bọn ta không?”
Đặt tay lên trán để suy nghĩ một chốc, Diệp Phong đưa ra câu trả lời của mình.
“Có lẽ sẽ đi, nhưng không phải lúc này!”
“Hừ! tùy ngươi!”
…………......................
Sau khi nói chuyện với mọi người của đội bóng, Diệp Phong cũng dẫn theo Diệp Linh về nhà. Trên đường về, Diệp Linh luôn ôm khư khư lấy cánh tay của Diệp Phong.
“Ca ca! Huynh trở về lúc nào vậy? Người ta rất nhớ huynh nha!”
Cảm nhận cảm giác mềm mại đến tận xương tủy được truyền từ cánh tay, Diệp Phong rất là thỏa mãn. Hắn cười cười.
“Huynh chỉ vừa về hôm nay thôi! Sau đó lại đến đây! Còn muội, sao lại tham gia vào câu lạc bộ này!”
“Người ta không có việc gì làm nên đăng ký làm quản lý thôi mà, chưa kể huynh cũng là thành viên trong đó đấy!”
Vừa nói xong, Diệp Linh bỗng nhớ ra điều gì đó, nàng vội vàng hỏi Diệp Phong.
“À! Lần này huynh có mang thêm chị dâu về không? Có bao nhiêu người vậy?”
Tưởng rằng nàng đang cười tật phong lưu của mình, Diệp Phong hơi ngại ngùng. Hắn sờ sờ mũi và nói ra.
“Năm người thôi, lát sau muội sẽ gặp bọn họ! Tất cả đều rất tốt!”
Chỉ là hắn phát hiện, khi nghe mình trả lời xong, Diệp Linh đã há hốc mồm nhìn mình. Điều này không phải quá khoa trương chứ? Cho dù vào lần trước, hắn mang về cả đám mỹ nữ từ Bleach cũng không khiến cho nàng phản ứng như thế này.
“Này, Tiểu Linh! Chuyện gì thế??”
Bị Diệp Phong lay động, Diệp Linh cũng bừng tỉnh. Vẻ há hốc mồm của nàng nhanh chóng được thay thế bằng sự kích động. Nàng bổ nhào lên người Diệp Phong, hôn thật mạnh vào má hắn.
“Ca ca thật quá tốt! Ta yêu ngươi chết mất!”
Bị phản ứng của Diệp Linh làm cho ngẩn người, Diệp Phong bắt đầu cảm thấy khó hiểu. Nhận thấy tình trạng này của hắn, Diệp Linh cũng bắt đầu giải thích.
Sau khi nghe muội muội mình giải thích toàn bộ, Diệp Phong dở khóc dở cười. Sự thật là, khi hắn vừa rời đi, các nàng vợ của hắn đã bắt đầu đánh cược với nhau về việc hắn sẽ mang trở về bao nhiêu mỹ nữ. Ai là người đoán gần đúng nhất thì sẽ được hẹn hò riêng với hắn trong một ngày.
“Phải rồi! Tiểu Linh, nhìn phản ứng của muội thì muội thắng rồi phải không? Vậy còn các nàng đã đoán như thế nào?”
Nghe vậy, Diệp Linh cũng đưa tay ra, nàng vừa đếm ngón tay vừa nói.
“Ừm….. Yoruichi tỷ tỷ là 10. Những người còn lại cũng xấp xỉ 20 đến 50, chỉ có Apacci tỷ là đoán cao nhất, 100 người!”
“Ặc!”
Lần này đến lượt Diệp Phong há hốc mồm trong khi Diệp Linh che miệng cười khúc khích. Sau một lúc, hắn cắn răng nói.
“Giỏi cho Apacci, nghĩ ta là ngựa giống hay sao chứ???”
“Mà mọi người cũng xem ta là loại đàn ông háo sắc, lạm tình hay sao?”
Hậm hực trong lòng, Diệp Phong quyết định, tối nay hắn sẽ cho các nàng cảm thấy hối hận vì những lời nói này. Chuyện này là để lúc sau, Diệp Phong cũng không vội gì, hắn lại hỏi Diệp Linh.
“Này! Ta nghe mọi người bảo là ta đi nước ngoài để trị liệu chấn thương. Lý do này là do ai bày ra thế?”
“Muội đấy! Muội đấy! Huynh thấy thế nào!”
Vừa nói, Diệp Linh vừa nhìn chằm chằm vào Diệp Phong bằng đôi mắt long lanh, như đang muốn hắn khen ngợi mình vậy.
“Aizz! Muội làm thế thì làm cho ta khác nào là một tên công tử nhà giàu chứ!”
Đây chỉ là ý nghĩ trong đầu của Diệp Phong mà thôi, còn ở mặt ngoài. Hắn mỉm cười và xoa đầu Diệp Linh.
“Ừm! Cũng tạm được!”
Được Diệp Phong xoa đầu thế này, Diệp Linh rất là thoải mái, nàng nhếch miệng cười, trong lòng tràn đầy vui vẻ.
…………………….
Tối hôm đấy, tiểu biệt thắng tân hôn, tất cả nữ nhân của hắn đều tập trung lại một phòng để chiến đấu.
Nhóm Tsunade cũng rất hiểu cách lấy lòng mọi người, biết bọn họ lâu rồi không gặp Diệp Phong nên cũng “nhường” hắn cho những nữ nhân này.
Mà Diệp Phong cũng thực hiện được mong muốn của mình, làm cho tất cả đều phải cầu xin tha thứ mới dừng lại.
Sau một hồi vận động kịch liệt, Diệp Phong vẫn chưa thấy mệt mỏi tý nào, nhìn các nữ nhân của mình đang say giấc ở bên cạnh, hắn mỉm cười ôn nhu. Bước xuống giường một cách nhẹ nhàng, hắn mặc lấy một bộ quần áo rồi tiến vào không gian của Hệ Thống.
Vừa bước vào không gian, hắn bắt đầu xem xét bảng thống kê phần thưởng từ phó bản Naruto. Ban đầu, vì vội vàng trở về, hắn bỏ qua việc này. Mãi đến lúc này hắn mới bắt đầu quan tâm đến vấn đề này.
Cứu sống Namikaze Minato, Uzumaki Kushina, Uchiha Fugaku, Uchiha Mikoto, Zabuza, Uchiha Itachi: 10000x5= 50000 điểm.
Đánh bại Orochimaru: 5000 điểm.
Cứu sống Hokage Đệ Tam: 10000 điểm.
Ngăn cản Sasuke phản bội làng Lá: 10000 điểm.
Huấn luyện Naruto, Sasuke, Rock Lee trở thành Chuẩn Ảnh trong ba năm: 20000 điểm.
Đánh bại Hidan, Sasori: 10000x2=20000 điểm.
Đánh bại Uzumaki Nagato, Kabuto, giải trừ Uế Thổ Chuyển Sinh: 10000x3=30000 điểm.
Trợ giúp Obito tìm được sự thật: 10000 điểm.
Đánh bại Madara: 20000 điểm, thưởng một thẻ rút thưởng cấp A.
Tán đổ Tsunade, Haku, Kurenai, Temari, Shizune: 5000x5=25000 điểm.
Hoàn thành tổng cộng 21 nhiệm vụ, tổng số điểm là 200000 điểm. Diệp Phong hơi nghi hoặc, số điểm này lớn hơn lần ở Bleach khá nhiều, dù không phải là rất lớn so với tổng điểm mà hắn có, nhưng sự khuếch trương này cũng hơi quá đi. Tuy vậy, cái Diệp Phong quan tâm nhất không phải vấn đề này, mà là số thẻ rút thưởng mà hắn đạt được. Một thẻ cấp S, 2 thẻ cấp A, ít hơn lần trước, nhưng cũng không làm hắn thất vọng.
Không chút chần chờ, hắn bắt đầu quay thưởng.
……………………………..
“Oa ha ha ha ha! Có thể chứ! Ka ka ka ka!”
Một lát sau, một giọng cười khủng bổ vang vọng toàn bộ không gian này, không cần phải nghĩ, chủ nhân của giọng cười này chính là Diệp Phong rồi. Chỉ là, có chuyện gì lại khiến cho hắn vui vẻ đến thế nhỉ?
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương