Dịp may ưu ái những ai can đảm

Publius Terence

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.5 - Chương 2: Ai Kiêu Ngạo Hơn
sunade?”
“Có chuyện gì thế Phong?”
Quay đầu lại, mọi người đã thấy Diệp Phong đã thay quần áo, chuẩn bị đi ra ngoài. Thấy Diệp Phong gọi mình, Tsunade nghi hoặc:
“Nàng để ọi người giới thiệu mọi thứ đi nhé! Ta đi chơi đây!”
Nói xong, Diệp Phong cũng bước ra khỏi căn nhà. Hắn định thuấn di đến đó, nhưng khi suy nghĩ lại, lỡ có ai nhìn thấy thì lớn chuyện. Vậy nên Diệp Phong lấy chiếc Ferrari từ Gara rồi phóng thẳng về hướng sân vận động,
…………………………………………� �..
Dưới áp lực của sự thua trận, Apolo đã không còn cách nào khác ngoài làm trái quy tắc của mình, để Panther ra sân. Không làm đồng đội thất vọng, Panther đã thể hiện rất tốt từ khi vừa đặt chân lên sân đấu.
[Vâng! Một lần nữa, Panther lại ghi một điểm TouchDown cho Aliens. Tỷ số bây giờ là 33-26, nghiêng về phía đội Aliens! Xem ra Devil Bats đang gặp khó khăn rất lớn!]
(Lời của bình luận viên để trong dấu […] nhé)
Cả đội Deimon thẩn thờ dưới tốc độ của con báo đen này, ngay cả Eyeshield 21 (Sena) cũng không thể theo kịp hắn, vậy thì ai có thể ngăn. Dưới sự xuất hiện của Panther, ưu thế của Devil Bats đã bị giảm đi đáng kể, về công hay thủ đều phải chịu ảnh hưởng của Panther. Mọi người lần lượt thất bại trong những pha tấn công.
“A!?”
Chợt, Diệp Phong đang ngồi với Mamori bỗng hô lên một tiếng, ánh mặt thể hiện rõ sự vui mừng cùng tưởng niệm. Bị tiếng hô làm cho hết hồn, Mamori hỏi:
“Chuyện gì thế?”
“Hắn đến rồi!”
Nở một nụ cười tươi tắn, Diệp Phong trả lời. Ngay khi Mamori còn đang không hiểu ra lời này có ý gì, một giọng nói đã vang lên gần đó.
“Ài! Xem ra ta đến cũng không trễ lắm nhỉ?”
Quay đầu lại, Mamori chứng kiến Diệp Phong, hắn vừa đi từ phòng thay đồ ra, trên người đang mặc lấy đồng phục của đội mang số 19.
Thấy sự xuất hiện của hắn, Mamori vực dậy một tia hi vọng, điểm yếu duy nhất của đội bóng sẽ được khắc phục rồi.
“Hội ý!!!”
Hướng về trọng tài, Mamori hô lên trong sự kinh ngạc của thành viên. Ngay khi thấy Diệp Phong, những người đã tham gia trận với Oujou đều mừng rỡ.
[Ồ! Trong giờ phút này, đội Deimon Devil Bats đã xin quyền hội ý thưa khán giả, chẳng lẽ là để tranh thủ thời gian nghỉ ngơi cho thành viên chăng?]
……
[Không! Bọn họ muốn thay người! Đã có một người mới xuất hiện ở phía đó!]
Nói đến đây, bình luận viên liền dừng lại rồi quay về hướng những người phía sau. Nhanh đi lấy thông tin của người này cho ta.
………………..
“Diệp Phong! Ngươi chết đi đâu hai tháng rồi!”
Chĩa súng vào Diệp Phong, Hiruma truy hỏi. Chỉ là, đối phương không hề e ngại hắn chút nào. Diệp Phong chỉ nhún vai và trả lời.
“Đi chữa cái vai mà thôi!”
“Xem ra ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng để tham gia rồi nhỉ! Hiếm khi nào thấy mi hăng hái thế này!”
“Anh Diệp Phong trở lại! Thật quá tốt! Chúng ta không cần lo lắng ai sẽ chặng Panther nữa rồi!”
Sena cũng vui mừng không kém. Với những người mới như anh em nhà họ Hả là Juumonri, Kuroki, Toganou cùng Yukimitsu, Komusu, Diệp Phong là một người vừa quen vừa lạ.
“Này! Tên đó là ai? Sao ta thấy rất quen!”
Ghé vào tai của Juumonri, Toganou nói nhỏ. Tuy vậy, Yukimitsu cũng có thể nghe thấy âm thanh này. Hắn liền giải thích thay cho những người này.
“Đấy là Hội Trưởng của Hội Học Sinh, ta có xem qua trận đấu của hắn với OuJou! Nhưng sau đó hắn bị chấn thương, phải ra nước ngoài điều trị đến hai tháng, bây giờ mới trở về!”
“Hội Trưởng Hội Học Sinh?”
Nuốt một ngụm nước bọt, ba anh em nhà họ Hả lẩm bẩm. Danh tiếng của Diệp Phong ở trong trường không hề nhỏ, ba tên này là một trong những số ít không biết mặt hắn. Trong suy nghĩ của ba người, hội trưởng phài là một tên mọt sách giống như Yukimitsu vậy, không ngờ Diệp Phong lại có cơ thể tốt đến thế, và cũng tham gia môn thể thao này.
………………………………………..
“Có rồi! Có thông tin của người này rồi!”
Phải nói rằng phóng viên đều tra thông tin của người khác rất nhanh. Chắng mấy chốc, đã có người mang thông tin của Diệp Phong cho Bình Luận Viên.
Đọc lấy những dòng thông tin ít ỏi này, mắt của tên Bình Luận Viên lóe sáng, hắn bắt đầu nói vào micro.
[Vâng, chúng ta đã có được thông tin của người này! Tên anh ta là Diệp Phong, người đã bị chấn thương trong trận đấu với Oujou!]
[Tuy số lần thi đấu của cậu ta chỉ là một, nhưng so với những gì cậu ta biểu hiện thì đó không là vấn đề! Ngay cả Shin, Linebacker mạnh nhất cũng không thể vượt qua Diệp Phong trong một lần đối mặt!]
[Liệu Diệp Phong có ngăn được con sóng dữ được Panther tạo ra hay không?]
[vâng? Cậu ta đang làm gì đó?]
………………………
Không để ý sự kinh ngạc cùng hoảng sợ của mọi người, Diệp Phong lấy từ đâu ra một chiếc micro kết nối với loa của sân vận động rồi bắt đấu hướng tới khán giả mà nói.
“Rất xin lỗi vì đã để mọi người xem một trận đấu thế này!”
Dừng một chút, hắn lại nói tiếp.
“Có lẽ mọi người đã biết! Hiruma đã từng tuyên bố rằng nếu đội Devil Bats không thắng cách biệt mười điểm thì thì chúng ta sẽ rời khỏi nước Nhật?”
“Nghĩ đến đây! Ta lại thấy có lỗi vì đã xem thường đội Alien!”
Nói xong, Diệp Phong hướng về phía đội Alien nhìn lại. Phía bên kia, Apolo không biết Diệp Phong đang nói gì. Nhưng khi nghe lời của thông dịch viên, kết hợp với ánh mắt xin lỗi của Diệp Phong, hắn bắt đầu hả hê, quên đi cảm giác khó chịu mà Panther mang lại ình. Đốt một điếu thuốc lá, Apolo cười nói.
“Cuối cùng thì lũ khỉ ấy cũng có một con khôn ra hồn!”
Chỉ là, khuôn mặt vui vẻ của hắn sẽ biến dạng rất nhanh thôi. Chỉ thấy Diệp Phong đột nhiên chỉ thẳng vào bảng điểm, giọng nói của hắn bắt đầu trở nên cương quyết:
“Ta xin tuyên bố lại! Từ bây giờ, con số 33 trên bảng sẽ không tăng lên một số nào nữa! Nếu không, đội Devil Bats sẽ rời khỏi Nhật Bản!”
Chẳng phải Apolo kiêu ngạo ư? Vậy Diệp Phong sẽ càng kiêu ngạo hơn. Cái quan trọng là, Diệp Phong có tiền vốn để làm điều đó, không như Apolo.
Sững sờ, yên tĩnh, đó là hiện tượng của toàn bộ Sân vận động khi nghe thấy lời nói này của Diệp Phong. Không cho Alien ghi một điểm này nữa, có tự tin quá không? Không biết, khán giả không biết, cả đồng đội của Diệp Phong cũng không dám chắc, nhưng tất cả đều bị câu nói này của Diệp Phong đốt lên sự phấn khích. Cả khán đài bắt đầu bùng nổ dưới tiếng reo hò của khán giả.
Đây là sân nước Nhật, gần như toàn bộ khán giả đều là người Nhật, thử hỏi ai mà không phấn khích, không hi vọng đội của quốc gia mình đánh bại đội nước khác nhỉ?
………………………………….
[Quá can đảm thưa quý vị, Diệp Phong vừa tuyên bố sẽ không để Alien ghi một điểm nào nữa! Liệu cậu ấy có làm được không? Hay chỉ là lời nói suông để gây chú ý? Chúng ta hãy chờ xem]
……………………………….
“Bịch!”
Nghe lời dịch đầy chế nhạo của thông dịch viên, Apolo sững sờ đến mức đánh rơi điếu thuốc của mình.
“Được được! Ta sẽ cho hắn biết mình cuồng vọng thế nào! Panther, đè bẹp hắn cho ta! Để hắn biết ngươi là kẻ bất khả chiến bại!”
Vừa nói, Apolo vừa dẫm đạp điếu thuốc dưới đất, có vẻ hắn đang tưởng tượng Diệp Phong chính là điều thuốc này.
………………………………..
“Quác quác! Diệp Phong! Anh định làm gì thế!”
“Tên điên!”
“Còn hơn cả Hiruma! Sao hắn lên làm Hội Trưởng được thế?”
Ngay cả các thành viên cùng một đội cũng nhịn không được mà bắt đầu chỉ trích Diệp Phong. Còn Hiruma thì lại ra vẻ rất khoái chí.
“Sao ta lại không biết nhỉ? Ngươi rất hợp với ta, chúng ta làm bạn thân được đấy! Cứ như Diệp Phong nói, không cho Alien ghi một điểm nào nữa!”
“Đến cả anh Hiruma cũng thế sao?”
Sena nói một cách uể oải. Lúc này, Diệp Phong vỗ một bên vai của cậu và nhắn nhủ.
“Eyeshield 21! Cậu không cần tham gia phòng thủ nữa! Hãy để dành thể lực cho các đợt tấn công đi!”
“Ba anh em nhà họ Hả! Cố gắng mở đường cho EyeShield như lúc nãy! Ta kỳ vọng rất nhiều vào các cậu!”
“Hả?”
“Hả? Hả?”
“Hả? Hả? Hả?”
“Việc phòng thủ thì sẽ do ta cùng Monta đảm nhiệm!”
Kéo Raimon Tarou (Monta) đến bên cạnh, Diệp Phong tuyên bố. Sau đó, hắn nhìn về Hiruma rồi hỏi lại.
“Như thế đấy! Ngươi có đồng ý không?”
Hiruma chỉ cười.
“Tốt thôi! Nếu ngươi muốn! Ta cũng muốn xem ngươi có làm được như lời mình tuyên bố không?”
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương