People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.4 - Chương 27: Trận Ba: Sasuke Vs Gaara
ào lúc nãy, khi trận đấu vừa mới bắt đầu, Naruto đã phóng rất nhiều kunai về phía Neji và bị né mất. Trong các thanh kunai đó, có vài thanh được Naruto dán lên ấn chú của Phi Lôi Thần Thuật. Và hiện giờ, Neji lại nằm trong vùng phân bố của các thanh kunai này, tạo điều kiện cho Naruto kết thúc trận đấu.
“Lại là thuật mới ư, để xem ngươi làm được gì….! A!”
Thấy Naruto thay đổi thế thủ ấn, Neji nói một cách khinh thường, nhưng chỉ nói đến nửa câu, cậu đã thốt lên kinh ngạc. Bởi vì Neji thấy Naruto đã biến mất trước mặt mình, và xuất hiện ở phía sau cậu, nếu không có Byakugan, có lẽ Neji sẽ không hề nhận ra điều này. Thấy Naruto tấn công phía sau mình, Neji vội vàng quay người, chống đỡ đòn đánh.
Nhưng do Neji tụ lực không đủ nên bị đòn đánh của Naruto làm lảo đảo về phía sau.
Chia kịp làm quen với thăng bằng,Neji lại không thấy Naruto ở trước mặt mình nữa, mà là bên trái.
“Bốp!”
Đang trong tư thế mất thăng bằng, Neji vẫn cố dùng một tay đỡ cú đá từ Naruto, nhưng lần này, cậu bị hất bay hoàn toàn dù không bị thương.
“Bành!”
Đau đớn, Neji cảm thấy đau đớn ở phía sườn phải của mình, do Naruto đã dịch chuyển đến đây và đấm vào đấy, nhưng không chỉ có thế là hết, ác mộng của Neji vẫn còn tiếp diễn.
“Bành.. Bốp… Binh… Bộp…!”
Hàng loạt các đòn tấn công của Naruto đáp lên người của Neji, làm cho Neji lơ lửng trên không, không thể rơi xuống, vào lúc này, Neji cũng không còn tỉnh táo để suy nghĩ phản công nữa rồi, mà mặt cho Naruto đánh lên người mình.
Còn trên khán đài, từ lúc thấy Naruto sử dụng Phi Lôi Thần Thuật, tất cả đều im lặng, không có một âm thanh nào phát ra. Nhưng người không biết nhẫn thuật này thì kinh ngạc vì uy lực cùng tốc độ của nó. Nhưng người biết thì lại càng khủng hoảng đến mức quên thở, bởi vì đây là nhẫn thuật mà người anh hùng của Làng Lá, Hokage đệ Tứ sử dụng, vậy mà Naruto cũng có thể dùng nó. Còn Hokage đệ Tam và Kazekage, nhìn cảnh Neji bị hành thê thảm, Đệ Tam coi đó là chuyện đương nhiên, còn Kazekage thì run lên, ánh mắt hắn nhìn vào Naruto trở nên nóng bỏng và tham muốn.
“Yaaaaaa!”
Trở lại sân đấu, sau khi quần Neji một hồi, Naruto lại dịch chuyển đến khoảng không ở trên người Neji, sau đó cậu hét lên, tung một cú đá hết sức vào Neji, bắn Neji xuống mặt đất.
“Hộc!!”
Neji chỉ kịp hộc một ngụm máu, sau đó ngất xỉu đi. Trước khi ngất, cậu vẫn không thể hiểu, làm sao một kẻ được cho là thất bại lại mạnh đến thế, chẳng lẽ vận mệnh là thứ có thể chống lại sao. Niềm tin của Neji bắt đầu lung lay, cũng tạo điều kiện cho cha của Hinata thú nhận sự thật với Neji vào lúc sau. Nhưng đó là chuyện của gia tộc Hyuga, chúng ta không cần quan tâm nhiều.
“Naruto chiến thắng!”
Xác nhận là Neji đã ngất, trọng tài đưa tay về phía Naruto và tuyên bố.
“YE HE!!!”
Naruto đưa tay lên phía khán đài, ngón giữa và ngón trỏ tạo thành hình chữ V để biểu thị chiến thắng của mình. Trong lúc này, Naruto cũng có suy nghĩ trong đầu:
“Dùng Phi Lôi Thần Thuật nhiều lần thế mà mình còn chưa kiệt sức, xem ra Chakra của Cửu Vĩ quả là tiện lợi a!”
Lúc này, khán giả cũng như bừng tỉnh lại.
“Ô ô ô ô!”
“Bộp bộp bộp!”
Hàng loạt tiếng hoan hô và vỗ tay vang lên từ khán đài, làm cho Naruto vô cùng hài lòng, cậu cảm thấy, con đường để dân làng công nhận cậu càng ngày càng gần hơn rồi. Đợi Naruto đã rời khỏi sàn đấu, trọng tài tuyên bố.
“Trận đấu đầu tiên kết thúc, đến trận thứ hai, Diệp Phong vs Temari!!”
“Chà chà, đế mình rồi ư!” Diệp Phong đứng lên, vừa nói vừa đi ra sân khấu.
Diệp Phong vừa ra thì đã bắt gặp Temari đã đứng bên cạnh trọng tài và nhìn hắn, ánh mắt vô cùng e ngại. Đợi đến lúc đi đến đối diện Temari và trọng tài cho bắt đầu, Diệp Phong cười đùa nói:
“Cô bé, mau chịu thua đi, ta không thích đánh phụ nữ!”
“Phụ nữ thì thế nào? Ngươi coi thường phụ nữ ư? Dù là ngươi rất mạnh nhưng đừng có coi thường phụ nữ chúng ta!”
Cảm thấy Diệp Phong có vẻ coi thường giới tính của mình, Temari nổi đóa lên và mắng. Điều này làm cho Diệp Phong vội khoát tay:
“Hiểu lầm! Ta không coi thường ai cả! Ta có nguyên tắc của mình, ta không thích đánh phụ nữ, nhất là phụ nữ đẹp!”
Dù mình và Diệp Phong là kẻ thù, nhưng Temari cũng không thể không để bụng phần cuối của câu nói của Diệp Phong, đó là Diệp Phong khen mình là người đẹp.
Tuy hài lòng, nhưng Temari phải làm theo kế hoạch, nàng rút cây quạt khổng lồ của mình ra và nói:
“Nói nhiều cũng vô dụng, trận đấu này ta phải đấu!”
Thấy Temari quyết tâm rồi, Diệp Phong chỉ còn cách chậc lưỡi:
“Chậc, đã vậy thì ta kết thúc nhanh!”
Vừa nói, Diệp Phong nhìn thẳng vào mắt Temari, thỉ triển ảo thuật. Không cần mở Sharingan, Diệp Phong cũng có thể thi triển ảo thuật rất mạnh rồi, đủ để ột người đang khỏe mạnh bình thường như Temari phải ngã khụy xuống.
Đỡ Temari kịp thời, Diệp Phong nói với trọng tài:
“Này, mau tuyên bố người thắng đi, nàng bị trúng ảo thuật của ta rồi!”
Nghe Diệp Phong nói như vậy, trọng tài liền đi lại gần và kiểm tra Temari. Xác định Temari đã… ngủ, hắn mới hô lên:
“Temari mất khả năng thi đấu, Diệp Phong thắng!”
“Thật tốt quá. Đại ca quả là rất mạnh!”
Không biết từ lúc nào, Naruto đã nhảy ra từ sau lưng Diệp Phong và nịnh nọt, đổi lại là ánh mắt khinh bỉ của Diệp Phong:
“Điều này mà giờ ngươi mới biết, có chậm hiểu quá không?”
Rất nhanh, Kankuro đi xuống đây ôm lấy Temari rồi về chỗ của mình. Vừa đến nơi, Temari bỗng vùng dậy, chỉ có điều kỳ lạ là, khuôn mặt của nàng đỏ chót, ánh mắt vừa mang vẻ ngượng ngùng, xấu hổ, tức giận.
“Tên khốn ấy đâu!?” Temari hỏi ngay Kankuro ở bên cạnh.
“Ngươi trúng ảo thuật nên thua rồi!”
“Chết tiệt, nếu để cho ta bắt được, ta sẽ cho hắn biết tay!” Biết mình thua, Temari không có vẻ gì mà quan tâm, và nàng gằn từng chữ và nói.
Thấy Temari như vậy, Kankuro tò mò:
“Hắn làm gì ngươi à!”
“Còn phải nói… À không, do hắn dùng ảo thuật quá hèn thôi!”
Ý thức được điều không nên nói, Temari nhanh chóng tìm một lý do “chính đáng” ình. Tuy vậy, lý do này không lừa được ai, nhưng Kankuro không muốn hỏi nhiều, dù sao Temari còn đang hận Diệp Phong thế kia, đó là chuyện tốt.
“Trận đấu thứ hai kết thúc, đến trận thứ ba, Uchiha Sasuke vs Gaara!!”
Ở bên dưới sân đấu, trọng tài tiếp tục tuyên bố. Nhưng mà đợi một lát sau lại không hề thấy Sasuke ở đâu. Vì vậy hắn nói tiếp một cách tiếc nuối:
“Uchiha Sasuke không có mặt nên…!”
“Khoan đã!”
“Đợi một chút!”
Hai giọng nói vang lên cùng một lúc, cắt đứt lời mà trọng tài đang định nói ra. Hai người đã nói chính là Naruto và Diệp Phong.
“Chuyện gì?”
Bị cắt lời, trọng tài cũng hơi khó chịu, hắn hỏi Naruto:
“Chờ thêm một lát nữa thôi, ta cảm giác Sasuke sắp đến rồi!”
Naruto vội vàng năng nỉ trọng tài, mong trọng tài suy nghĩ lại, lúc này, Diệp Phong cũng chen vào.
“30 giây, đợi thêm 30 giây nữa nếu Sasuke chưa xuất hiện thì sẽ bị loại!”
Thấy Naruto và Diệp Phong đều cầu tình cho Sasuke, trọng tài nhìn về phía Đệ Tam, nhận được sự đồng ý của Đệ Tam, trọng tài mới nói:
“Được, nếu 30 giây nữa, Sasuke không có mặt thì sẽ bị loại!”
“5 giây là đủ rồi!”
Bỗng nhiên, giọng nói của Kakashi vang lên, sau đó lại là một gió xoáy cuốn theo rất nhiều lá cây xuất hiện giữa sân thi đấu. Đợi lá rơi hết, thân hình hai người trong đó cũng hiện ra, là Sasuke và Kakashi.
“Xin lỗi vì đã tới trễ!”
Kakashi mỉm cười áy náy và nói.
Còn Naruto, lúc này, cậu trở nên khác hẳn với lúc nãy, cậu làm ra vẻ cười nhạo Sasuke:
“Ta còn tưởng cậu sợ mà trốn rồi đấy chứ!”
“Hống hách quá đấy! Xem ra cậu đã thắng tên Hyuga kia rồi chứ gì!”
“Đương nhiên, làm sao ta có thể thua khi chưa phân thắng bại với cậu!”
“Mau bắt đầu đi chứ! Đợi lâu quá rồi!”
Lúc này, trên hàng ghế khán giả cũng bắt đầu xuất hiện những lời hối thúc. Thấy như vậy, trọng tài cũng không muốn trì hoãn thêm nữa:
“Gaara, xuống đây mau!”
Còn Diệp Phong thì đặt tay lên vai Naruto và Kakashi và nói:
“Đi lên trên kia để xem trận đấu nào!”
“Khoan……Diệp Phong….!”
Biết Diệp Phong muốn làm gì, Kakashi vội vàng hô lên, nhưng không kịp rồi, Diệp Phong đã thuấn di thẳng lên khán đài.
“Ạch, lần thứ hai, vẫn chưa quen hoàn toàn được!”
Đến trên khán đài, mặt của Kakashi xanh mét, nếu không nhờ đồ bịt mặt thì tình trạng của Kakashi đã bị lộ ra rồi. Liếc nhìn qua Naruto, Kakashi bất ngờ, vì Naruto không có vẻ gì là chịu ảnh hưởng khi Diệp Phong thuấn di cả. Nhưng rất nhanh, Kakashi đã tìm được câu trả lời:
“Chắc Naruto đã bị như thế này nhiều rồi đây! Đáng thương a!”
“Sao thế Kakashi, không khỏe à?”
Diệp Phong biết rõ tình trạng của Kakashi, nhưng vẫn cố hỏi, mục đích là để châm chọc Kakashi mà thôi.
“Không…ta ổn!”
“Chuyện gì thế? Thầy và Kakashi?”
Chợt, Gai lại đi đến bên cạnh ba người, bên cạnh hắn còn có Lee. Nhìn tình trạng của Lee hiện giờ, Diệp Phong biết Gai vẫn chưa cho Lee dùng hạt đậu kia, điều này làm cho Diệp Phong hài lòng.
“Gai à! Không có gì đâu! Ta chỉ hỏi Kakashi một vài thứ thôi!”
“A, trận đấu bắt đầu rồi kìa đại ca, thầy Kakashi!”
Cả bốn người liền bị tiếng nói của Naruto làm chuyển sự chú ý vào sàn đấu. Chỉ thấy trọng tài đã phất tay, ra hiệu trận đấu bắt đầu.
Trọng tài vừa dứt lời, cát của Gaara đã xông ra từ hồ lô, lượn lờ quanh người cậu. Thấy tình thế như vậy, Sasuke nhanh chóng lùi về sau để kéo dài khoảng cách vừa suy nghĩ:
“Là cát, giống như đại ca đã nói!”
Chợt, cát ngừng chuyển động, Gaara lại xuất hiện các biểu hiện rất lạ. Chỉ thấy cậu ôm đầu và ra sức lẩm bẩm điều gì đó.
Do Sasuke ở tầm xa, nên cậu chỉ nghe loáng thoáng vài thứ như:
“Mẹ…máu bẩn….máu ngon… ngay bây giờ!!!”
Không biết Gaara nói cái gì, nhưng Sasuke không thể bỏ lỡ khoảng thời gian trống này, cậu bắt đầu kết ấn.
“Viêm Nhật Giáng Thế! Dùng nó ngay từ đầu ư? Thông minh lắm Sasuke!”
Đoán được thuật mà Sasuke sắp sử dụng, Diệp Phong khen thầm.
Đợi đến lúc Gaara bình tĩnh lại, thì Sasuke đã kết ấn xong, việc cậu cần làm bây giờ là không để cho Gaara phá hoại quá trình tụ tập Chakra của Viêm Nhật Giáng Thế. Vì vậy, cậu lao đến Gaara, sử dụng cận chiến.
Vào tình hình này, Gaara không động đậu, cát của cậu chắn lại trước người cậu, tạo thành một tấm màn cát, không cho phép Sasuke tấn công qua nó.
Nhưng, vào khoảnh khắc nắm tay của Sasuke sắp chạm vào lớp cát đó thì Sasuke mỉm cười.
“Vèo!”
Chợt, Sasuke di chuyển đến phía sau Gaara từ lúc nào, tốc độ này có thể so sánh với Lee khi tháo các túi sắt trên chân ra chứ không ít.
“Nhanh quá, giống tên kia!”
Gaara cũng kiềm lòng không được mà mất bình tĩnh.
“Bốp!!”
Cú đấm của Sasuke đánh thẳng vào mặt Gaara, điều làm cho Gaara bất ngờ là cú đấm này lại mạnh hơn cả cú đấm của Lee nhiều, nó không đánh nát phần áo giáp cát đang bao bọc lấy phần khuôn mặt đó của Gaara, còn đập cho Gaara phải chảy máu mồm.
“Phát huy tám phần của Bát cực quyền, tốc độ, thể thuật của Rock Lee! Sasuke, cháu kết hợp rất tốt!”
Nhìn Gaara đang ngồi dưới đất, Sasuke mỉm cười và đưa tay khiêu khích:
“Đến đây!”
Nhưng Gaara không có ý định di chuyển đến bên cạnh Sasuke, cậu đứng dậy và đứng im một chỗ, chỉ có cát là tấn công Sasuke thôi.
“Không đến ư? Vậy thì ta đến!”
Với một Sasuke có tốc độ như Lee, sức bạo phá của Bát Cực Quyền, cát của Gaara làm sao có cửa chặn Sasuke lại cơ chứ. Chỉ thấy trận đấu trên sân bắt đầu nghiêng về một phía. Gaara chỉ bị ăn hành và hành bởi Sasuke, cát của cậu chưa chạm vào Sasuke một lần nào.
“Phanh!”
Lần nữa, Gaara bị đánh bay ra sau. Rồi cát bắt đầu làm liền các lổ hỏng của áo giáp cát lại, sau đó, Gaara kết ấn. Cát xung quanh nhanh chóng bao bọc lấy Gaara như hình quả trứng.
Cảm giác được nguy cơ này, Sasuke không muốn để cho Gaara thành công, cậu lao vào đấm hết sức vào mặt của Gaara.
“Binh!!!”
Liệu Sasuke có ngăn Gaara lại được không? Không, không kịp rồi, quả cầu cát đã hình thành, mà cái giá Sasuke phải trả cho sự chậm chạp của mình la hàng loạt mũi gai bằng cát mọc ra từ quả cầu, đâm vào người Sasuke. May cho cậu là không bị thương nặng, chỉ vài vết thương nhỏ mà thôi.
Nhìn quả cầu cát này, Sasuke vẫn bình tĩnh, lạnh lùng và đẹp trai như thường( *.* )
Quệt đi vết máu trên mặt, Sasuke nhảy lên phía cao, bám vào bức tưởng bao quanh sàn đấu và bắt đầu thi triển nhẫn thuật.
“Này, Kakashi, sao phải dạy cho Sasuke thể thuật của Lee, ngươi biết là thể thuật thôi là cũng không đủ thắng Gaara mà!”
Gai thắc mắc, thắc mắc này đã xuất hiện trong lòng Gai từ khi Sasuke bùng nổ tốc độ ra, đến bây giờ, hắn mới chịu hỏi.
“Ta biết!”
“Biết thì tại sao…. Hả!” Gai lớn tiếng nói, nhưng hắn đã kịp nhớ về cái gì đó của Kakashi thì dừng lời đang nói lại, thay vào đó là âm thanh kinh ngạc.
“Ngươi đã dạy Sasuke thứ đó sao?”
“Ừm!” Kakashi gật đầu thừa nhận. Cuộc đối thoại của hai tên này từ nãy đến giờ làm cho Naruto vô cùng tò mò, không biết Sasuke lại có thêm nhẫn thuật gì, điều này làm cho Naruto bắt đầu phân tâm.
“Nhìn kìa, Naruto!”
Chợt, một bàn tay vỗ lấy vai Naruto, kéo cậu về hiện thực và chỉ Naruto nhìn về phía Sasuke hiện giờ.
“Đó là…!”
Nhìn thấy thuật của Sasuke đang dùng, Naruto bật thốt.
“Chi chi chi chi!!!”
Điều Naruto nhìn thấy là bàn tay của Sasuke đang được bao bọc bởi lôi điện, phát ra âm thanh như hàng ngàn con chim đang kêu, đúng như tên của nó: “ Thiên Điểu!”
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương