Books can be dangerous. The best ones should be labeled "This could change your life."

Helen Exley

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.4 - Chương 3: Thời Gian Ở Chung Tsunade
sunade tỉnh dậy, nàng xoa xoa thái dương mình. Tối qua uống rượu quá nhiều làm cho nàng đau đầu đến bây giờ. Rồi khi Tsunade định đi xuống giường thì phát hiện Shizune đang nằm bên cạnh mình. Và quần áo của Shizune lại khá bừa bộn. Giật mình, Tsunade cố nhớ lại những việc xảy ra ngày hôm qua, nàng nhớ rõ là nàng cho thuốc ngủ vào rượu của Diệp Phong, sau đó uống rượu với hắn, đến một thời gian sau thì nàng không nhớ gì nữa.
“ Không ổn!” Tsunade vội vàng nhìn lại bản thân, nàng phát hiện quần áo của nàng đã bị vạch ra, lại còn nhàu nát. Tsunade liền tưởng tượng ra cảnh Diệp Phong mang vẻ mặt dâm đãng mà xâm phạm nàng và Shizune. Nghĩ như vậy, Tsunade hít sâu một hơi rồi hét:
“ á á á!”
Sáng sớm, khi Diệp Phong vừa vệ sinh cá nhân sau khi thức dậy xong thì bỗng nghe tiếng hét của Tsunade. Biết trò đùa đã thành công, Diệp Phong giả vờ hốt hoảng chạy thật nhanh vào phòng hai người, đập vào mắt Diệp Phong là cảnh Tsunade đang nổi giận đùng đùng, còn Shizune lại vừa thức dậy vì tiếng hét của Tsunade nên nàng vẫn chưa tỉnh ngủ.
“ Chuyện gì mà la to thế?” Diệp Phong “ hốt hoảng “ hỏi. Đáp lại Diệp Phong là một cước của Tsunade đang điên cuồng. Diệp Phong vội vàng tránh ra rồi bắt lấy chân của Tsunade và nghi vấn:
“ Sao tại tấn công ta?”
Thấy Diệp Phong còn đang giả vờ không biết, Tsunade hận đến ngứa răng, nàng rút chân lại, chỉ vào mặt Diệp Phong rồi mắng:
“ Uổng cho ta hơi tin tưởng ngươi, ai ngờ ngươi lại dám thừa cơ ta và Shizune say rượu để giở trò đồi bại, ngay cả trẻ con như Shizune cũng không tha! Ngươi đúng là đồ cầm thú!”
“ Này này! Ta không hề làm gì đấy nhé!” Diệp Phong liền cãi lại.
“ Không làm gì? Vậy tại sao quần áo của bọn ta lại có dấu vết bị cởi ra?” Tsunade đặt ra vấn đề cho Diệp Phong.
“ Ngươi đừng ngậm máu phun người, ta xác thực là đã ôm cả hai người bọn ngươi đến đây, nhưng không hề giở trò gì! Hai người các ngươi ngủ cùng, có ai biết cả hai ôm lấy nhau vuốt ve thì sao? Không tin thì ngươi thử kiểm tra? “ Diệp Phong phản bác làm cho Tsunade cứng họng. Nàng hừ với Diệp Phong một tiếng rồi chạy vào phòng tắm, sẵn tiện mang Shizune thôi để “ kiểm tra “.
“ A, Tsunade đại nhân, người làm gì vậy! Không được, không được mà!”
Nghe âm thanh vọng lại từ nhà tắm, Diệp Phong có thể tưởng tượng ra Tsunade đang làm gì với Shizune. Đáng thương cho Shizune, mới tỉnh dậy, chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã bị Tsunade xâm phạm rồi. .
Một lát sau, Tsunade cùng Shizune đã bước ra từ phòng tắm. Vào lúc này, mặt của Shizune đỏ như gấc, mà Tsunade cũng xấu hổ mà cúi đầu xuống, không dám nhìn mặt Diệp Phong.
Đến bên cạnh Diệp Phong, Tsunade mới thầm thì một câu: “ Xin lỗi, ta hiểu lầm!”
Diệp Phong hừ một tiếng cho qua, trong khi đó, hắn đang cười ngất trong đầu. Cái Diệp Phong muốn chính là kết quả này đây, để cho Tsunade tưởng tượng lung tung rằng Diệp Phong đã diếm ô nàng, sau đó lại chứng tỏ hắn vô tội. Như vậy, Tsunade sẽ có một ấn tượng với Diệp Phong, và cho nàng cảm giác được Diệp Phong là người đáng tin cậy, đấy là do nàng còn mang nỗi áy náy khi xúc phạm Diệp Phong.
“ Đi ăn sáng thôi!”
Diệp Phong quay lưng đi rồi để lại một câu. Tsunade ngơ ngác một hồi rồi mới dẫn Shizune chạy theo.
Sau khi ăn sáng, Diệp Phong cũng không biết đi đâu nữa, dẫn Tsunade đến căn cứ của hắn thì không nên, mà bỏ Tsunade lại để đi nhận nhiệm vụ đánh thuê thì không được.
“ Thôi thì cũng còn một thời gian nữa mới đến lúc đó, tranh thủ tăng thêm tình cảm vậy!” Diệp Phong nghĩ thầm.
“ Này, ngươi định đi đâu??” Thấy Tsunade đang định dẫn Shizune bỏ đi, Diệp Phong liền hỏi:
“ Đánh bạc!”
Diệp Phong bó tay rồi, hắn còn nhớ rõ rằng Tsunade đã hết tiền từ hôm qua, vậy mà còn dám đi đánh bạc, chã trách sao nàng luôn thay đổi thân phận để trốn nợ khắp nơi. Tuy vậy, Diệp Phong vẫn đi theo Tsunade, dự định cho Tsunade một kinh hỉ.
“ Xỉu!”
“ Trời ạ! Thế nào mà không trúng nổi một ván là sao!” Tsunade tức giận mà lẩm bẩm. Mà Diệp Phong đứng sau lưng nàng cũng đổ mồ hôi. Vận khí xui lắm cũng không đến mức này chứ? Tài, xỉu mà không thắng được một ván nào. Lần trước là đánh bài, còn tùy theo kỹ thuật chứ không phải là vận khí mới là tất cả, nên Diệp Phong không nghĩ Tsunade xui xẻo đến mức này, bây giờ Diệp Phong xem ra đã được mở rộng tầm mắt.
Đến ván sau, khi mà Tsunade sắp đặt số tiền cuối cùng của mình về phía Tài thì Diệp Phong ngăn nàng lại.
“ Gì??”
“ Đặt Xỉu đi!!” Diệp Phong chỉ nói một câu. Mà Tsunade cũng bán tín bán nghi mà nghe theo, dù sao đây cũng là tiền mà Diệp Phong cho nàng mượn.
“ Xỉu a!!” Mở bát ra, chủ sòng hô lên.
“ ha ha ha!” Tsunade hạnh phúc đến nhảy cẩn lên, cũng phải thôi, mấy chục năm đánh bạc, đây là lần nàng thắng đầu tiên, không hạnh phúc sao được.
Một giờ sau, nhóm người của Diệp Phong đi ra khỏi sòng bạc. Tsunade thì cười tươi rói, cười đến không ngậm miệng lại được, mà shizune cũng vui vẻ không kém. Điều này là do thế này, khi Tsunade thắng lần đầu tiên, nàng bắt đầu nghe theo Diệp Phong để đặt cược, kết quả là thắng toàn bộ mọi ván, giúp nàng lấy lại toàn bộ vốn và còn lời rất nhiều. Có lẽ nhờ như thế mà Tsunade lại càng hòa hoãn với Diệp Phong hơn.
Mười tháng sau đó, Diệp Phong và Tsunade vẫn luôn đi cùng nhau, mà Diệp Phong cũng không còn nhắc lại việc Tsunade thua cược ình, Tsunade cũng thế. Cả hai đi khắp nơi du lịch, tàn sát các sòng bạc lớn rồi bỏ đi. Trên đường đi, Diệp Phong,Tsunade, Shizune tranh thủ ngắm cảnh đẹp trên đường đi.
Cuộc sống của Tsunade từ khi rời Làng đến nay vẫn vô cùng tẻ nhạt, đi khắp nơi đánh bạc, rồi lại chạy đi nơi khác để trốn nợ. Cả chặng đường, Tsunade chỉ có Shizune và Tonton bên cạnh. Nhưng Shizune lại quá kính trọng Tsunade, vậy nên cả hai khó mà trò chuyện bình thường được.
Vậy nên, khi có Diệp Phong, nàng cảm thấy vui vẻ hơn. Không còn phải chạy đôn chạy đáo để trốn nợ, lại thắng bạc dài dài. Khi nàng bực tức hay buồn bả thì còn có Diệp Phong trêu chọc nàng, quan tâm nàng.
Vì thế nên tình cảm của Diệp Phong và Tsunade đã tiến xa, nhưng Diệp Phong cảm giác được, Tsunade vẫn còn một khúc mắc, một bóng dáng trong lòng, khó mà tiếp nhận Diệp Phong được.
Diệp Phong cảm nhận được thì sao Tsunade lại không chứ, nàng cũng đã nhiều lần tự hỏi mình sao không tiếp nhận Diệp Phong, thế nhưng hình bóng của Dan vẫn ở trong đầu nàng chung với hình bóng của Diệp Phong, điều này làm cho Tsunade có cảm giác phản bội Dan.
Nếu hỏi Diệp Phong có ghen không, thì đó là hỏi thừa. Ai lại ghen với người đã khuất cơ chứ. Mà Diệp Phong cũng không phải là loại ghen bóng ghen gió gì cả. Nên Diệp Phong cứ chờ khi nào Tsunade thông suốt thì thôi. Nhưng mà, đến một hôm….
Tối hôm nay, khi Diệp Phong đang định ngủ thì bỗng nghe thấy tiếng động như có người từ phòng Tsunade đi ra. Diệp Phong vội vàng ẩn nấp rồi theo dõi, phát hiện người đó là Tsunade, Diệp Phong yên tâm một tý, nhưng sau đó hắn lại tò mò:
“ Sao nàng ấy lại đi ra ngoài giờ này?”
Nghĩ như vậy, Diệp Phong lẳng lặng đi theo Tsunade. Đến khi Tsunade lên đến nóc nhà và ngồi xuống, Diệp Phong mới hiểu được nàng đang có chuyện buồn.
Chỉ thấy Tsunade ngồi ngắm lấy mặt trăng, khuôn mặt mang theo vẻ u sầu. Thấy nàng như vậy, Diệp Phong không ẩn nấp nữa mà tiến đến gần.
Nghe tiếng bước chân của Diệp Phong, Tsunade không quay đầu lại cũng đoán được là hắn.
“ Ngươi đang làm gì vậy?” Diệp Phong ngồi xuống bên cạnh Tsunade và hỏi.
“ Ngắm trăng!”
Sau câu trả lời này, cả Diệp Phong lẫn Tsunade đều yên lặng. Tsunade giống như đang muốn nói gì đó, mà Diệp Phong thì chờ nàng nói ra. Đến một lúc sau, Tsunade cũng mở miệng:
“ Nếu như … ngươi yêu một người. Mà người đó chẳng may qua đời, và mi mãi bị ám ảnh bởi người đó, không thể nào quên được. Đến một ngày, ngươi gặp một người khác, người đó yêu ngươi, và ngươi cũng yêu người đó, nhưng ngươi vẫn không thể quên được người kia. Vậy ngươi sẽ lựa chọn thế nào?”
Nghe câu hỏi này, Diệp Phong ngẩn người, hắn biết, Tsunade hỏi hắn, cũng là ngầm xin ý kiến của hắn. Vì Tsunade nghĩ rằng Diệp Phong sẽ không biết gì về Dan nên nàng mới dám hỏi Diệp Phong như thế. Tuy vậy, Diệp Phong cũng không muốn trả lời qua loa với nàng, hắn nhắm mắt lại, tự mình đặt vào tình huống trong đó để tìm câu trả lời. Sau một lát lâu, Diệp Phong mở mắt ra rồi nhìn lấy Tsunade, nói một cách nghiêm túc:
“ Ta sẽ chấp nhận yêu lấy người đến sau!”
“ Tại sao? Ngươi không thấy có lỗi với người kia sao? Còn tình yêu của ngươi dành cho người lúc trước đâu?”
Nghe Diệp Phong trả lời, Tsunade tiếp tục truy vấn.
“ Ta yêu người đó, mãi không xóa được. Nhưng người ấy đã qua đời, tình yêu của chúng ta cũng chấm dứt. Ta không nên cứ sống mãi trong hồi ức, hồi ức vẫn chỉ là hồi ức mà thôi. Dù ta làm gì đi nữa thì người đó cũng không thể sống lại. Thôi thì hãy chôn sâu tình cảm ấy vào trong lòng, mở rộng tấm lòng ra để tiếp nhận người sau. Ta tin rằng, nếu người đã qua đời yêu ta, thì sẽ mong ta tìm được hạnh phúc mới của mình chứ không phải đau khổ vì cô ấy. “
“ Hồi ức chỉ là hồi ức!” Lời của Diệp Phong như đánh sâu vào trong đầu Tsunade, làm cho nàng ngây ngẩn. Thấy Tsunade như thế, Diệp Phong cũng không muốn nói gì nữa mà đi xuống phía dưới, hắn biết Tsunade cần phải suy nghĩ thật kỹ về việc này.
Ngẩn người một hồi lâu, Tsunade bỗng chảy hai hàng nước mặt. Nàng bưng lấy mặt mình, vừa nấc vừa thều thào:
“ Ngươi cũng nghĩ như vậy, phải không Dan. Ngươi sẽ không trách ta chứ!”
Giờ phút này, hình bóng của Dan trong đầu Tsunade đã trở nên mờ nhạt, thay vào đó, hình bóng của Diệp Phong lại đậm thêm và lần. Tuy vậy, Tsunade vẫn không thể nào tiếp nhận Diệp Phong ngay bây giờ được. Sau khi điều chỉnh lại tâm tình của mình, Tsunade nhìn lên bầu trời và mỉm cười.Sau đó, nàng đi về phòng của mình và Shizune để ngủ.
Còn Diệp Phong, khi về phòng, hắn vẫn chưa ngủ vì còn lo cho Tsunade. Đợi đến khi cảm giác được Tsunade đã về phòng, Diệp Phong yên tâm lại rồi đi ngủ.
Nhưng mà, khi Diệp Phong vừa nhắm mắt một lát thì hắn mở bừng mắt ra rồi lẩm bẩm:
“ Đến rồi sao!”
Cái Diệp Phong đang nói đến chính là Cửu Vĩ đã bị tách khỏi Kushina ( vợ của đệ tứ ) và tấn công Làng Lá rồi, Diệp Phong không ngờ là nó diễn ra vào lúc này, khi mà hắn vừa giúp Tsunade giải khúc mắc xong. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Phong thấy nên cho Tsunade một thời gian để suy nghĩ thông suốt hoàn toàn, quyết định như thế, Diệp Phong vội vàng mặc quần áo rồi viết một lá thư để lại cho Tsunade. Sau đó, hắn thuấn di về phía làng lá.
Sáng hôm sau, Tsunade tỉnh lại. Nhìn thời gian đã là 10 giờ, nàng thấy kỳ lạ, vì mỗi ngày Diệp Phong đều đến gọi nàng dậy sớm đấy, hôm nay lại không. Trời xui đất khiến thế nào mà Tsunade mò qua phòng Diệp Phong, nhưng lại không thấy hắn, thay vào đó là một bức thư đặt trên bàn.
Mở bức thư ra, Tsunade bắt đầu đọc nội dung trong ấy. Chỉ thấy trong thư ghi …
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương