I have learned not to worry about love;

But to honor its coming with all my heart.

Alice Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 3: Tham Gia Clb
ao cậu lại đồng ý tham gia CLB Bóng bầu dục?”
“ Ý cậu là sao? Chẳng lẽ ta không nên tham gia nó?” Nghe Yukine hỏi như vậy, Diệp Phong dùng một tay đỡ cằm rồi hỏi ngược lại.
“ Ừ thì ta nghe nói trò đó rất nguy hiểm, va chạm bất ngờ và cũng không phổ biến lắm!”
Diệp Phong cười cười, sau đó hắn nâng tách cà phê lên, uống hết cả phê trong đó mới trả lời:
“ Đây là do một lời hứa, hoặc nói là một cuộc cá cược thì đúng hơn!”
“ Thôi, ta phải về lớp đây, đến giờ vào học rồi. Bye nhé!”
“ Bye!!”
Thế rồi, Diệp Phong bắt đầu vào lớp học, hắn không nói việc vào CLB cho ai cả, làm như một ngày bình thường mà thôi. Đến khi tan học, thấy bọn Yoruichi đang đợi mình về, Diệp Phong mới nói:
“ Các nàng về trước đi, ta có hẹn với người khác rồi!”
“ Hẹn??? Với ai vậy??” Yoruichi hỏi, mà nàng nhìn Diệp Phong với ánh mắt rất mập mờ. Thấy ánh mắt của Yoruichi, Diệp Phong biết chắc chắn rằng Yoruichi đang nghĩ mình hẹn hò với cô gái nào đó rồi. Hắn vỗ đầu Yoruichi rồi bảo:
“ Các nàng đừng nhìn ta như thế, ta có hẹn với một cậu nhóc lớp dưới thôi, không như các nàng nghĩ đâu!”
Đúng lúc này, Sena đã đến lớp Diệp Phong như đã hẹn, hắn hô một cách yếu ớt:
“ Anh Diệp Phong, em đã đến rồi đây!”
Thấy Sena, Diệp Phong liền đứng dậy đi đến bên cạnh Sena, và hắn còn để lại cho bọn Yoruichi vài câu:
“ Vậy nhé, các nàng mang luôn cặp của ta về giúp nhé! Tối nay ta sẽ về!”
Khi Diệp Phong và Sena khuất bóng, Rangiku liền đưa ngón tay lên cằm rồi nghi hoặc:
“ Lạ nhỉ? Sao Phong lại có hẹn với con trai?? Chẳng lẽ ………!”
Nghĩ đến điều gì đó, cả người Rangiku run lên, mà chúng nữ ở bên cạnh cũng hiểu ý Rangiku. Tất cả đều thì nhau cốc đầu nàng:
“ Bậy bạ! Ngươi nghĩ sao mà Phong lại như thế! Khùng à!”
Bị ức hiếp tới tấp, Rangiku ôm đầu la làng:
“ Xin lỗi, ta chỉ đùa thôi mà! Đừng đánh nữa!”
Về phần của Diệp Phong, hắn theo Sena đi đến một căn phòng nhỏ nằm trong góc trường. Nhìn căn phòng này, Diệp Phong không dám nghĩ nó là phòng sinh hoạt CLB mà giống nhà kho hơn. Đứng ngoài cửa, Sena ngập ngừng nói với Diệp Phong:
“ Anh chờ ở đây nhé! Em vào thông báo trước!”
“ ok!” Diệp Phong gật đầu.
Bên trong phòng, Kurita đang ngồi trên ghế, cả người hắn tiều tụy không còn gì để nói, nhìn như giảm kg từ 145 xuống còn 90kg vậy. Thấy như thế, Sena hỏi:
“ Kurita, anh chưa mời được người nào sao?”
“ Ờ, Hiruma mời được bảy người rồi, mà anh chưa mời được người nào. Còn cậu thế nào?”
“ Em mời được hai người rồi!”
“ Sao cơ, hai người?!” Nghe Sena nói, cả người Kurita bỗng trở nên có sức sống, hắn ôm lấy Sena rồi nói.
Bị thân hình hơn 145 kg của Kurita ôm, Sena muốn tắt thở, nhưng mà hắn vẫn thều thào nói:
“ Đợi đợi, người đó nói muốn đến thăm CLB chúng ta và đang đợi ở ngoài kia kìa!”
Nghe Sena nói như vậy, Kurita liền xoay về sau, vừa dọn dẹp ( nói chính xác là dồn ) đống bừa bộn lại một góc vừa nói:
“ Mau mời người ta vào! Thật hiếm khi có ai lại đến CLB chúng ta!”
“ Vâng!” Gật đầu xong, Sena đi mở cửa cho Diệp Phong. Khi Diệp Phong bước vào phòng, hắn nhìn về phía Kurita rồi chào:
“ Chào, Kurita!”
“ À, tưởng ai, thì ra là Diệp Phong, Ách, Diệp Phong??????” Kurita dùng tay gãi gãi đầu rồi cười nói. Nhưng hắn chợt nhớ đến gì đó, Kurita liền bắt lấy Sena vào một góc rồi thì thầm:
“ Đây là người cậu mời ư?”
“ Vâng! Anh ấy là Diệp Phong! Có vấn đề gì sao ạ???”
“ Vấn đề lớn đấy, cậu ấy là hội trưởng hội học sinh đấy! Không hiểu sao cậu lại mời được!”
Nghe Kurita nghi vấn, Sena cũng tò mò ngược lại:
“ Anh ấy bảo anh và anh Hiruma biết lí do mà??”
Kurita nghe vậy thì liền lục lọi trí nhớ trong đầu. Đợi một lúc, Kurita cũng đã nhớ đến sự việc diễn ra hồi năm ngoái.
Vào năm ngoái, khi Diệp Phong đang nghỉ ngơi ở phòng thư viện thì Hiruma và Kurita đã tiến đến, lúc đó, Kurita khách khí mời Diệp Phong:
“ Chào em, em có muốn tham gia CLB bóng bầu dục không?”
“ Bóng bầu dục? “ Trong đầu Diệp Phong lóe lên một tia sáng gì đó. Ngẫm nghĩ một hồi, Diệp Phong mới trả lời Kurita.
“ Không! Nhưng mà … nếu CLB của cậu mà có thêm một thành viên nữa thì ta sẽ tham gia!”
“ Thật không? Vậy thì ngươi mau chuẩn bị đơn xin gia nhập là vừa!” Hiruma lên tiếng, nhìn Hiruma, Diệp Phong đúng mà muốn lầm tưởng giữa hắn và tên quỷ vương nào đó.
Diệp Phong lắc ngón tay rồi nói:
“ Không không! Cậu là Hiruma đúng chứ, ta nói là một thành viên tự nguyện gia nhập CLB ấy, không phải là do cậu dùng Sổ tay Tử Thần để uy hiếp họ!”
Thoát khỏi hồi ức, Kurita cảm khái:
“ Haiz, lúc đó anh cứ nghĩ là xong rồi, ai ngờ Sena lại tự nguyện vào CLB chứ, có lẽ vì thế mà Diệp Phong mới đồng ý tham gia!”
“ Ra thế!” Sena gật gù, cậu chỉ cho là đây là trùng hợp, không có suy nghĩ gì hơn.
Hai người xoay người lại thì thấy Diệp Phong đã ngồi vào chỗ và tự rót trà từ lúc này, Kurita liền lại gần Diệp Phong rồi nói:
“ Hì hì, Cậu tham gia thì thật tốt quá, bọn ta còn đang lo không đủ thành viên rồi đây!”
“ Không có gi! Nếu ta không tham gia thì các cậu cũng có đủ thôi, đúng không? Hiruma đâu phải ăn chay!”
Nghe Diệp Phong nói về Hiruma, Kurita gãi đầu, không biết phải nói gì.
Đúng lúc này, cửa phòng CLB bị đá tung ra, còn có tiếng sung AKA vang lên từ bên ngoài.
“ Hiruma về rồi!?” Kurita thốt.
“ Hà Hà Hà! Dọn chỗ cho ta mau.!” Hiruma đi vào phòng, vẫn là giọng cười tà ác, hắn đá bay cái bàn ở giữa phòng, không hề để ý đến Diệp Phong. May mà Diệp Phong nhanh tay, đã cầm lấy tách trả trước khi cái bàn tan nát nên không có cảnh đổ trả trong phòng.
“ Kìa, Hiruma, ta đang có khách mà!”
“ Khách!?” Hiruma nghi hoặc, sau đó, hắn mới thấy được Diệp Phong đang ngồi ở đấy. Hiruma ngầm suy nghĩ một lát, rồi hắn đập 2 tay lại với nhau rồi nở nụ cười tà ác quen thuộc:
“ Hà hà! Hội trưởng của chúng ta đây sao? không ngờ ngươi lại tham gia CLB của chúng ta à!”
“ Có gì đâu! Dù sao ta cũng đã hứa từ trước!” Diệp Phong nhấp một ngụm trà rồi nói một cách bình thản.
“ Ta lại sợ, nếu hội trưởng đáng kính của chúng ta chẳng may bị chấn thương, gãy hai, ba cái xương gì đó thì bọn ta sẽ phải gặp rắc rối mất!” Hiruma tiếp tục nói xéo Diệp Phong. Lúc này, Diệp Phong trả lời:
“ Có cần xem thường ta vậy không? Nói không phải nổ, ta cũng rất có năng khiếu thể thao đấy nhé!”
“ Được, nếu ngươi muốn tham gia thì ta không cản nữa, nhưng thành viên thì chúng ta dư rồi, phải tùy theo vị trí mà ngươi muốn làm nữa!”
Suy nghĩ một hồi, Diệp Phong đưa ra câu trả lời:
“ E hèm!! Vậy thì Line Backer nhé!”
“ Há há há! Ngươi nghĩ Line Backer dễ làm như thế sao? Nếu như ngươi có thể qua bài kiểm tra của ta thì ta còn có thể suy nghĩ lại!”
Nghe Hiruma chế nhạo lâu như vậy, Diệp Phong cũng hơi nóng máu rồi, hắn đứng lên, cười nói với Hiruma:
“ Được, vậy chúng ta cược! Nếu ta qua yêu cầu của ngươi thì ta được 3 điều kiện: 1. Làm Line Backer, 2. Ta muốn ra sân lúc nào thì ra, 3. Lúc ta muốn, ta có thể thay chiến thuật cho đội”
“ Còn nếu ngươi không đủ yêu cầu thì ngài Hội trưởng hội học sinh đáng kính phải nghe sai vặt của ta trong một năm này, sao, dám chơi không?”
Sena thấy hai người đối chọi gay gắt như thế thì cậu ấy bắt đầu sợ sệt. Nhưng khi Sena định đứng lên ngăn cản thì bị hành động của Diệp Phong làm cho đứng tim. Đó là, Diệp Phong móc từ trong người ra một khẩu súng lục rồi va chạm với ống súng AKA của Hiruma:
“ Thành giao! Ra ngoài nào!”
“ Ôi trời, lại một người chơi hàng nóng như anh Hiruma!” Sena thầm nghĩ rồi đi theo.
Một lúc sau, Diệp Phong và nhóm Hiruma đã đứng ở sân tập chạy của CLB, lúc này, Hiruma nói:
“ tốc độ nhanh nhất ở giải chuyện nghiệp là 40 Yard / 4.2s ( 40 yard = 36 m ), còn của Line Backer mạnh nhất Kansai là 4.4s. Nhưng ta sẽ châm chước, chỉ cần ngươi được 4.6 thì coi như hợp lệ!”
Vào tư thế sẵn sàng xuất phát, Diệp Phong hô:
“ Bắt đầu đi!”
Sena đã cầm lên đồng hồ bấm giờ, còn Hiruma thì vác lên cây súng Rocket của hắn và bắt đầu đếm:
“ 1, 2, 3, Go!!!” Vừa đếm hết, Hiruma cũng khai hỏa, tiếng súng làm cho cả khu dân cư xung quanh phải nháo nhào lên.
Diệp Phong bắt đầu chạy, đến khi Diệp Phong vượt qua vạch đích, Sena cũng dừng đồng hồ bấm giờ lại. Nhìn vào kết quả, Sena hét toáng lên:
“ Không tin được, 4.3 s “
“ Hử? Cái gì?”
“ Hừ! Ta quá xem nhẹ hắn!”
Kurita và Hiruma lần lượt nói. kurita lại nói tiếp:
“ Còn chờ gì nữa Hiruma, mau đồng ý choc ho Diệp Phong tham gia, nếu có cậu ấy cùng Sena, chúng ta sẽ có nhiều cơ hội chiến thắng ……!” Kurita chưa nói hết thì một cái nòng súng đã chĩa vào đầu hắn, theo sau là vẻ mặt tàn ác của Hiruma:
“ Ý cậu là muốn ta thua tên đó sao??? Hả??”
“ Không không!!!”
“ Tiếp tục, đến phần thể lực nào!”
Đứng trước ghế năm tạ nằm, Hiruma bắt đầu diễn thuyết:
“ Làm Line Backer cũng yêu cầu về sức nâng, ta thấy ngươi có vẻ nâng được 60 kg là cùng, nếu chỉ có thế thì đừng mong làm Line backer của đội này!”
Không hề quan tâm đến lời nói của Hiruma, Diệp Phong nằm lên ghế rồi nhờ Kurita:
“ Kurita, làm phiền cậu lấy ình thanh tạ 140 kg!”
“ 140 kg, vậy cậu có chịu nổi không? Rất nguy hiểm đấy!” Kurita lo lắng hỏi.
“ Đừng quan tâm, hắn muốn thì cứ đưa cho hắn!” Hiruma cắt lời.
Tuy lo lắng, nhưng Kurita không dám cãi lời Hiruma cho lắm, cậu ấy liền lấy một thanh tạ đặt lên cho Diệp Phong. Điều làm cả 3 bất ngờ là Diệp Phong lại nâng nổi mức tạ này.
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương