Không phải tự dưng kim cương có thể sáng lấp lánh.

Mary Case

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 1: Năm Học Mới Bắt Đầu
rong 1 thành phố vùng Kansai, ở 1 căn biệt thự khá to nằm ở trung tâm thành phố, có một nhân vật đang sinh sống ở đó. Hiện giờ, trong căn biệt thự đang diễn ra 1 vài việc.
Trong phòng bếp, Unohana và Diệp Linh đang nấu ăn. Thấy đồ ăn đã được chuẩn bị xong, Unohana bảo Diệp Linh:
“ Muội ở đây đi! Ta đi gọi Diệp Phong dậy cho!”
“ Tỷ không cần đi, để muội đi được rồi!”
“ Không được, bên trong còn có …..!” Unohana chưa kịp nói hết thì Diệp Linh đã bỏ đi mất dạng, làm cho nàng không cảnh báo kịp. Thấy vậy, Unohana thở dài:
“ Hazz, không biết có chuyện gì đây!”
Nói đến Diệp Linh, khi mà nàng vừa đi đến phòng, mở của phòng Diệp Phong ra. Bắt gặp tình cảnh bên trong, Diệp Linh ngượng chin cả mặt, không biết nói gì. Chỉ thấy trong phòng, Diệp Phong đang nằm cùng với 4 cô gái trần truồng trên giường. Mà bốn người này chính là Setsuna, Sekai, Otome, kotonoha. Khó khắn lắm mới bình tĩnh lại, Diệp Linh cố nén ngượng ngùng rồi hô lên:
“ Ca ca, các tỷ tỷ, mau dậy thôi, đến giờ ăn sáng rồi!”
Nghe tiếng Diệp Linh, Kotonoha mở mắt ra. Chưa ý thức được tình hình hiện tại, Kotonoha không để ý đến mình đang trần truồng mà ngồi dậy, dụi mắt rồi hỏi Diệp Linh:
“ Tiểu Linh à? Chuyện gì vậy?”
Chợt, Kotonoha để ý đến Diệp Linh đang đỏ mặt, nàng bắt đầu nhìn lại những người trên giường, sau đó là Diệp Phong, cuối cùng đến mình. Kotonoha xấu hổ kéo chăn lại che lại thân thể rồi lắp bắp:
“ Tiểu Linh, muội ra ngoài đi! Bọn ta sẽ ra sau!”
“ Vân..g..!”
Diệp Linh cũng đang ước gì đi ra ngoài được, vì vậy nàng vội vàng đóng cửa, sau đó chạy xuống phòng khách. Trong phòng Diệp Phong, kotonoha đã gọi dậy 3 cô gái khác, 4 người đang phải lay Diệp Phong thức giất.
“ Phong, dậy mau! Sáng rồi!”
“ Ầy, để ta ngủ 1 lát!” Diệp Phong mở lim dim mắt rồi nói với các nàng, sau đó lại nhắm mắt để đánh 1 giấc nữa.
Thấy hắn như vầy, bốn nàng lay càng mạnh hơn.
“ Hôm nay vào năm học mới, ngươi phải đọc diễn văn chào đón năm nhất nữa đấy! Mau dậy đi nè!”
Đang lờ mờ ngủ, Diệp Phong nghe Kotonoha nhắc đến việc này thì giậc mình, sau đó lại vừa khoát tay vừa nói:
“ Rồi rồi! Các nàng ra ngoài trước đi, ta sẽ ra sau!”
Nghe Diệp Phong nói, bốn cô gái mới thở dài, sau đó đều lần lượt đi đến phòng vệ sinh để đánh răng và thay quần áo. Sau đó họ đều xuống phòng khách để ăn sáng.
Sau khi bốn nàng Kotonoha đi ra ngoài được năm phút, Diệp Phong đã thức dậy. Hắn nhanh chóng vệ sinh cá nhân, thay bộ đồng phục của trường sau đó đi xuống phòng khách.
Đến nơi, Diệp Phong thấy chúng nữ đều đã dùng bữa sáng xong, nhưng vẫn còn để phần cho hắn. Lúc này, chúng nữ đang bu lại để trêu chọc Diệp Linh cùng với bốn nàng Kotonoha về việc lúc nãy.
Diệp Phong cũng quá quen với tình hình này rồi, hắn ngồi xuống ghế, bắt đầu ăn phần của mình. Đến khi ăn xong, Diệp Phong mới gọi Diệp Linh:
“ Tiểu Linh, dọn dùm huynh nhé, huynh đi lên đó một lát!”
Nói xong, Diệp Phong lập tức biến mất, để lại chúng nữ đang nhìn nhau.
“ Hắn lại làm chuyện đó nữa à? Không biết làm như thế có gì hay mà hắn nghiện thế? mấy năm rồi, ngày nào cũng thế!”
Rangiku khó chịu mà ngước lên trời rồi phàn nàn. Nghe nàng nói vậy, Unohana khuyên nhủ:
“ Phong có lý do của hắn, muội không để ý là Phong càng ngày càng có sức hút hơn sao!”
“ Có sức hút để đem thêm tỷ muội cho chúng ta thì có, ta thà hắn vẫn như xưa thì hơn!” Đây là lời của Apacci, do nàng khó chịu với lời nói của Unohana mà phản bác.
Unohana không giận gì cả, mà nàng cười nhìn Apacci rồi trêu chọc:
“ Ừ nhỉ? Sao ta lại thấy muội càng ngày càng bám lấy hắn hơn nhỉ? Chẵng phải muội không quan tâm hắn có đẹp trai hay không sao!?”
“ Ta …….taa……!” Bị Unohana nói trúng tim đen, Apacci đỏ mặt lên, nàng không biết phải giải thích thế nào. Bộ dạng này của nàng làm cho các cô gái xung quanh đều cười hì hì.
Như Rangiku đã nói, họ đã đến đây năm năm rồi. Chuyện là, khi Diệp Phong đến thế giới School Days thì thời gian đã trôi qua 3 tháng, Diệp Phong đã tìm được 4 cô gái, sau đó, hắn đã kể hết mọi chuyện cho các nàng. Điều này làm cho bốn cô gái tránh mặt Diệp Phong ba ngày liền, bởi vì họ khó mà tin tưởng vào lời Diệp Phong. Đến ngày thứ tư, tất cả đều tập họp lại, nhất trí đi theo Diệp Phong, với điều kiện là phải về nhà thăm gia đình hàng năm. Về vấn đề gia đình, Diệp Phong đã thuyết phục gia đình bốn nàng bằng cách nói cả 4 cùng nhau đi du học.
Giải quyết xong chuyện trên, Diệp Phong đã sử dụng tấm thẻ để đánh dấu phó bản mà Diệp Phong đã quay trúng để tạo nên một thế giới như vầy. Thế giới mà có rất nhiều bộ manga, anime hòa nhập vào đó, ngay cả Diệp Phong cũng không biết trong thế giới này sẽ được gộp lại bằng những anime nào.
Khi Diệp Phong đến đây vào sáu năm trước, hắn đã tạo dựng 1 thân phận hợp lý cho bản thân rồi lại học từ cấp 2. Sau một năm, Diệp Phong đón chúng nữ vào thế giới này rồi sinh sống đến giờ. Ngôi biệt thự Diệp Phong đang ở chính là do một người lão đại Yakuza được Diệp Phong cứu tặng cho hắn. Sau lần đó, Diệp Phong đã đưa cho lão đại đó một ít tiền và một số tài liệu để hắn ta làm ăn phía Bạch Đạo, mà Diệp Phong thì lại làm chủ tịch giấu mặt.
Bây giờ, ta nói về Diệp Phong, hiện giờ, hắn đang lơ lửng trên không trung của thành phố này. Năm năm qua, ngày nào Diệp Phong cũng dành thời gian để làm thế này. Khi đứng trên không trung mà nhìn xuống thành phố dưới mặt đất, Diệp Phong luôn cảm thấy thoải mái và thư giản, bất cứ khi nào Diệp Phong buồn chán hay phiền não thì luôn bay đến đây mà quan sát toàn thành phố. Thỉnh thoảng, Diệp Phong còn rat ay để ngăn cản những hành động của tội phạm phía bên dưới làm hắn ngữa mắt.
Như vậy, hành động này đã trở thành thói quen của Diệp Phong, không những thế, việc này còn làm cho Diệp Phong nhiễm được một tia khí chất. Khí chất của những người đứng trên tất cả, khí chất của đế vương. Nhờ vậy mà sức hấp dẫn của Diệp Phong đã tăng lên không ít.
Hít thở không khí trên này được năm phút, Diệp Phong liền đi xuống dưới nhà. Thấy Diệp Phong đã trở lại, Diệp Linh bắt lấy tay hắn rồi bảo:
“ Ca ca, đi nhanh lên nào, hôm nay là ngày đầu tiên muội nhập học đấy!”
“ Rồi rồi, Diệp Linh, coi muội kìa, đây cũng không phải là lần đâu tiên đến trường!”
Diệp Phong nhéo mũi Diệp Linh rồi nói. Bị hành động của Diệp Phong làm cho xấu hổ, Diệp Linh khó chịu nói:
“ Nhưng đây là lần đầu tiên người ta đi học chứ bộ!”
“ Rồi rồi!” Diệp Phong gật đầu, sau đó, hắn quay về phía sau bảo:
“ Nel, Yoruichi, Lisa, Rangiku, Apacci, Rose, Sung-sun, Rangiku, Soi Fon, Kotonoha, Sekai, Setsuna, Otome, đi học nào! Unohana, Harribel, Kukaku, các nàng trông nhà nhé!”
“ Được rồi, chàng đi đi!”
Thế là, đoàn người của Diệp Phong đã rời nhà, bắt đầu đi bộ đến trường. Bởi vì Diệp Phong và chúng nữ đều là mỹ nam tử và mỹ nhân, nên tỷ lệ người đi đường quay đầu nhìn lại là 100 %. Diệp Phong và chúng nữ đã quá quen với điều này rồi nên chỉ biết cười trừ mà thôi.
Trường học khá là gần nhà Diệp Phong, chỉ sau 10 phút, họ đã đi đến trường. Đúng lúc này, loa phát thanh của trường vang lên:
“ Alo alo, toàn bộ học sinh năm nhất hãy tập trung đến hội trường, lễ chào đón học sinh năm nhất sẽ diễn ra trong vài phút nữa!”
Nghe tiếng loa này, Diệp Phong thở dài rồi quay về chúng nữ mà nói:
“ Ta đi trước nhé, ta còn phải chuẩn bị vài thứ!”
“ Tốt, ai bảo chàng là hội trưởng hội học sinh cơ chứ!”
Diệp Phong vẫy tay với họ, sau đó chạy nhanh đến phía sau hội trường. Hắn bắt gặp 4 cô gái đã đứng đó chờ hắn từ đầu. Diệp Phong liền giơ tay lên rồi cười nói:
“ Hey, Kurimu, Chizuru, Minatsu, Mafuyu, chờ ta có lâu không?”
Nhìn theo hướng của Diệp Phong, có bốn cô gái đang nhìn lấy hắn. Mà đáp lại lời của Diệp Phong là 1 cú đấm của Minatsu:
“ Hự!!! Sao lại …..?” Bị ăn đấm một cách bất ngờ, Diệp Phong vừa ôm bụng vừa thều thào hỏi.
“ Còn nói, là Hội trưởng mà lại đến trễ thế này à? Ngay cả diễn văn cũng phải nhờ bọn ta làm, cậu làm hội trưởng để mà làm gì thế?” Minatsu vừa nói vừa tống cho Diệp Phong vài cú đá. Bị áp dụng bạo lực như thế, Diệp Phong đành phải đem ánh mắt cầu cứu sang 3 người còn lại.
Làm cho Diệp Phong thất vọng là, cả ba người đều từ chối can dự vì các lý do sau:
“ Ta còn chưa tính sổ với cậu đấy, mắt của Kurimu thâm quần vì thức khuya rồi này!” Chizuru vừa ôm đầu Kurimu vừa nói. “ Này này, 100 % là cậu ấy thức khuya ăn vụng chứ có liên quan gì đến ta!” Diệp Phong than trách trong lòng.
“ Nếu Diệp Phong ca ca chịu kết bạn với một người muội chỉ định thì muội sẽ giúp cho!” Mafuyu nói. “ Làm ơn tha cho ta, người cậu nói là đàn ông đúng không? Ta không thích Boy Love!” Diệp Phong lại kêu khổ trong lòng.
Sau một trận hành xác Diệp Phong dữ dội, Minatsu phủi tay rồi lấy ra một tờ giấy, nàng đưa cái đó cho Diệp Phong:
“ Đây này, bài diễn văn bọn ta đã chuẩn bị cho cậu nè!”
Lúc này, Diệp Phong đã đứng lên, trên người không có một hạt bụi hay vết thương. Hắn tiếp nhận bài diễn văn từ tay Minatsu rồi nói:
“ Cám ơn các cậu rất nhiều!”
Bốn cô gái đã quá quen với thể chất của Diệp Phong, vì vậy, đối với sự dị thường của Diệp Phong, các nàng không để ý chút nào. Đúng lúc này, tiếng của thầy hiệu trưởng vang lên từ phòng hội trường:
“ Sau đây, mời Hội Trưởng hội học sinh Diệp Phong lên bục để đọc diễn văn chào đón học sinh mới!”
Nghe thấy câu này, Diệp Phong quay về phía 4 người rồi nói:
“ Ta vào nhé!”
Không đợi bốn cô gái trả lời, Diệp Phong đã chạy vào bên trong hội trường. Đến phía hậu trường, Diệp Phong chỉnh chu lại quần áo, sau đó hắn bước đi lên bục 1 cách tự tin. Mà học sinh năm nhất cũng im lặng mà dõi theo hắn. Đến giữa bục, Diệp Phong bắt đầu mở lời:
“ Hội trưởng hội học sinh, Diệp Phong xin chào tất cả các bạn học sinh sẽ học tại trường chúng ta trong 3 năm sau.!”
“ Á á á á!!”
“ Huýt huýt! Diệp Phong. Diệp Phong. Diệp Phong!!!!!!”
Diệp Phong vừa dứt lời, gần hết số lượng nữ sinh dưới bục đều hết lên, giống như một fan cuồng đang đối mặt với thần tượng của mình vậy.
Mà Diệp Phong cũng giật mình vì phản ứng phía bên dưới rồi.
Bên dưới bục, 1 nữ sinh tò mò hỏi nữ sinh đang phát cuồng kế bên:
“ Này, người này là ai vậy? Sao các cậu lại phản ứng quá khích thế?”
“ Cậu không biết anh Diệp Phong????” Nữ sinh bên cạnh hỏi nữ sinh này, cô ấy nhìn nữ sinh này như nhìn người ngoài hành tinh vậy.
“ Không biết, ta vừa chuyển về đây nên không biết nhiều!”
“ Thế thì cũng thông cảm. Anh Diệp Phong là….là… hoàng tử trong mơ của nữ sinh chúng ta. Anh ấy không chỉ đẹp trai vô đối mà còn là một thiên tài siêu cấp. Trong các kỳ thi quốc gia, Diệp Phong luôn đạt điểm tối đa. Anh ấy còn soạn nhạc cho Hatsune Miku, ngoài ra, anh ấy cũng có 1 thần kinh vận động vô cùng tuyệt vời. Vì anh ấy ta mới cố gắng thi vào trường này đấy!”
Càng nói, biểu hiện của nữ sinh này càng ngày càng cuồng nhiệt, mắt cô ta đã sáng như sao mà nhìn Diệp Phong. Trong khi nữ sinh còn lại thì hơi động lòng trước lời kể của nữ sinh này, nàng nhìn Diệp Phong trên bục, trong mắt cũng đầy vẻ hâm mộ.
Ở trên bục, Diệp Phong đưa 2 tay lên, làm ra tư thế đè ép xuống rồi nói:
“ Các bạn có thể im lặng dùm ta 1 tý không nhỉ?”
Ngay lập tức, bạo động phía dưới liền yên tĩnh lại. Diệp Phong nhìn tình hình này một cách hài lòng. Rồi hắn bắt đầu đọc bài diễn văn của mình.
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương