We have more possibilities available in each moment than we realize.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 48: Đột Phá Và Kiểm Nghiệm Thực Lực
hấy tất cả đã về phòng, Diệp Phong thả lỏng toàn thân ngồi xuống ghế sô pha. Lúc này, Diệp Linh đến phía sau hắn rồi xoa bóp vai.
“ Diệp Linh à!” Biết mà vẫn hỏi, Diệp Phong bắt lấy tay Diệp Linh rồi kéo cho nàng ngồi lên đùi mình. Diệp Linh bị hành động bất ngờ của Diệp Phong làm cho xấu hổ không dám nhìn hắn.
“ Lần này ta đi bao lâu vậy?”
“ 1 tháng!”
Nghe vậy, Diệp Phong trầm ngâm 1 hồi.
“ Vậy ư? Làm muội cô đơn 1 tháng, thật có lỗi!”
“ Không sao đâu ca ca, chỉ cần ngươi trở về là được rồi, dù sao ta ở 1 mình cũng quen lắm rồi!”
Nghe Diệp Linh nói như vậy, Diệp Phong càng đau lòng thêm. Hắn biết, từ ngày nàng có ý thức, nàng chỉ sống trong hệ thống, chưa bao giờ gặp ai, vì vậy Diệp Phong quyết định.
“ Bây giờ ta nghĩ muội nên học cái gì đó để bảo vệ bản thân đi!”
“ Làm gì? Hiện giờ muội cũng rất mạnh mà, ngay cả các tỷ tỷ cũng phải khen muội đấy nhé!”
Vỗ đầu Diệp Linh 1 cái, Diệp Phong phàn nàn:
“ Đừng nói giỡn mà lừa ta, ta biết muội chỉ mạnh khi ở trong không gian này thôi, nếu ra ngoài thì muội cũng không khác gì người thường. Vì vậy muội phải tập 1 thứ gì đó để bảo vệ bản thân, để ta còn có thể yên tâm khi mà mang muội cùng ra ngoài nữa chứ!”
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Diệp Linh rất mừng rỡ, nhưng nàng không biểu hiện ra mà lại ôm lấy cổ Diệp Phong, cọ sát đầu vào ngực hắn:
“ Ứ ừ, người ta không chịu đâu, có ca ca bảo vệ người ta rồi mà!”
Gặp tình huống này, Diệp Phong cũng xém chút nữa đã xiêu lòng, nhưng mà hắn lập tức tỉnh táo:
“ Nghe lời, chuyện gì cũng phải dự bị đã, nếu lúc đó ta không có ở bên muội thì sao?”
Thấy ý Diệp Phong đã quyết, Diệp Linh không còn cách nào khác là phải nghe theo.
“ Được rồi!”
“ Tốt, ta đã cho phép muội và các tỷ tỷ quyền mua sắm trên hệ thống rồi, vì vậy cứ tự nhiên mà dùng, ta không rành về vấn đề nữ nhân nên đành trao chuyện này uội vậy!”
“ Vâng vâng! Ca ca, còn gì nữa không? Ta thấy huynh đang có tâm sự?”
Nghe Diệp Linh nói như vậy, Diệp Phong giật mình, không ngờ Diệp Linh có thể nhìn ra hắn đang có tâm sự. Nếu Diệp Linh đã biết, Diệp Phong cũng không giấu nữa:
“ Ta đang muốn đón Kotonoha, Otome, Sekai, Setsuna về đây!”
“ Hử? Không phải huynh nói là sẽ đợi 1 thời gian nữa ư?”
“ Ta nghĩ lại rồi, khi còn ở Bleach, ta đã thấy được nỗi khổ của nữ nhân khi chờ ta, ta đã thề là không phải để ai chờ đợi ta như thế nữa! Huống chi, các nàng Kotonoha là người thường chứ không như bọn Yoruichi!”
“ Muội ủng hộ huynh, nếu huynh muốn làm thì cứ làm đi, không cần phải làm ra vẻ có tâm sự như thế!”
Nghe vậy, Diệp Phong chỉ cười mà không nói. Hai người giữ nguyên tư thế đó 1 hồi lâu. Sau đó, Diệp Phong vỗ mông Diệp Linh rồi nói:
“ Trễ rồi, đi ngủ thôi! Để ngày mai còn có nhiều việc phải làm nữa!”
Diệp Linh gật đầu, sau đó, nàng hôn nhẹ vào má Diệp Phong 1 cái rồi bỏ chạy lên lầu. Nhìn bóng lưng Diệp Linh, Diệp Phong sờ lên nơi vừa được hôn mà cười. Rồi Diệp Phong cũng đứng dậy đi về phòng mình.
Khi vào trong phòng, Diệp Phong bỗng nhưng cảm thấy có 1 người đang nằm trên giường mình. Nhìn kỹ lại, Diệp Phong nhận ra đó là Unohana. Diệp Phong đi đến bên giường, sau đó nằm xuống ở bên cạnh Unohana, vòng tay qua ôm lấy nàng và hỏi:
“ Có chuyện gì vậy?”
Phát giác được Diệp Phong, Unohana sửa tư thế cho thoải mái 1 chút, sau đó nàng hỏi:
“ Đến bây giờ, ngươi đã có bao nhiêu nữ nhân rồi?”
Diệp Phong hơi run một lần, sau nó hắn cười và nói:
“Sao nàng lại hỏi như thế?”
“ Ta không biết, có lẽ là ghen đi, hay cũng là do ta sợ ngươi sẽ lạnh nhạt với bọn ta “
“ Hì, đừng lo, dù cho có bao nhiêu nữ nhân, ta cũng sẽ yêu các nàng, sẽ không bao giờ để các nàng cảm thấy đau khổ! Nếu nàng không tin thì ta, Diệp Phong xin thề là ….”
Nói chưa hết, miệng Diệp Phong đã bị 2 ngón tay của Unohana chặn lại, nàng nói:
“ Đừng thề, ta tin. Ta tin là ngươi sẽ không bao giờ bỏ rơi bọn ta!”
Nói rồi, 2 người càng ôm nhau chặt hơn, đến một lúc sau, Unohana lại mở lời:
“ Cám ơn ngươi Diệp Phong, nhờ ngươi mà bọn ta mới thoát khỏi số phận đã được định ra trong thế giới cũ!”
“ Đừng nói như vậy, là ta phải cảm ơn các nàng. Dù biết là ta không thể cho các nàng một tình yêu toàn vẹn nhưng các nàng vẫn yêu ta. Ta không biết nói gì hơn là cảm ơn các nàng!”
Lần nữa, không gian trong phòng lại trôi qua một cách yên lặng. Đến cuối cùng, Diệp Phong bỗng dưng xoay người, đè lên Onohana.
“ Ngươi làm gì vậy?” Unohana biết rõ mà còn cố hỏi.
“ Cũng vài ngày rồi chúng ta chưa vân động, hôm nay ta muốn nàng rồi!” Diệp Phong cười dâm đãng, sau đó không đợi Unohana đồng ý, hắn đã ngậm lấy môi của nàng.
Thế là ở trong phòng vang lên 1 giai điệu làm người xấu hổ, trong khi các cô gái ở trong phòng khác lại vô cùng bứt rứt vì nghe được âm thanh của Diệp Phong và Unohana.
…………………
Sáng hôm sau, Diệp Phong mở mắt ra, hắn hơi híp mắt một chút vì ánh nắng chiếu vào trong phòng. Nhìn khắp nơi chung quanh, Diệp Phong không thấy cô gái nào còn trong phòng nữa.
“ Có lẽ đều xấu hổ mà trốn cả rồi!”
Nghĩ như vậy, Diệp Phong rời giường, mặc quần áo cho chỉnh tề rồi xuống phòng khách. Đến đây, Diệp Phong phát hiện là trời đã trưa rồi, mà chúng nữ thì đang ríu rít trò chuyện trong phòng khách. Hiện tại, các nàng đang mặc quần áo hiện đại, cực kỳ quyến rũ, đa phần là mặc váy ngắn, chỉ có Unohana hơi bảo thủ 1 chút, nàng mặc 1 bộ váy dài, tóc xõa ra sau, khuôn mặt hiền từ tạo cho Diệp Phong cảm giác rất chi là thục nữ. Bất ngờ, Diệp Linh thấy Diệp Phong đi xuống, nàng liền hỏi:
“ Ca ca, huynh có đói bụng không? Để muội mang đồ ăn cho!”
Nghe Diệp Linh gọi Diệp Phong, chúng nữ đều nhìn theo hướng đến Diệp Phong, sau đó lại quay mặt đi,trong khi mặt đỏ rần rần. Thấy cảnh này, máu của Diệp Phong sôi lên, hắn nhớ đến đêm hôm qua, khi mà hắn và Unohana đang chiến đấu. Lần lượt, từng người từng người trong chúng nữ đã tiến vào phòng hắn. Một lần nữa, Diệp Phong lại trải qua cảm giác chăn lớn cùng ngủ làm cho hắn hạnh phúc cả đêm.
“ ca ca? Ca ca? “ Thấy Diệp Phong đứng như trời trồng, Diệp Linh kêu gọi. Âm thanh của nàng làm cho Diệp Phong tỉnh táo, hắn liền điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó hỏi Diệp Linh:
“ Không cần đâu, à mà nè, muội có lựa chọn kỹ năng cho bọn muội chưa?”
Nói đến đây, Diệp Phong nhìn về chúng nữ, hắn đều cảm thấy trong người các nàng có 1 loại năng lượng thân thiết.
“ Vâng, muội làm rồi, muội đã chọn cho các tỷ tỷ “Phượng Hoàng Quyết”, công pháp này rất thích hợp với những nữ nhân của huynh, còn nếu thích hợp thế nào thì phải chờ huynh tự trải nghiệm!”
Diệp Linh nói 1 cách thần bí, nhưng mà, Diệp Phong cũng không để ý điều này cho lắm. Đối với hệ thống này, người hiểu rõ nhất là Diệp Linh, vì vậy, Diệp Phong rất an tâm mà nhờ nàng, không hề nghi ngờ gì cả. Nhưng à, Diệp Phong cũng kiểm tra lại điểm của mình, hắn phát hiện, 35 triệu điểm đã đi tong, điều này làm cho Diệp Phong cảm thán 1 chút.
“ Được rồi, bọn muội ngồi đó nhé, ta cần vào phòng luyện công 1 hồi, không có việc gì đừng tìm ta!”
Để lại vài câu, Diệp Phong đã đi đến phòng luyện công. Diệp Phong thiết lập cho phòng luyện công kéo dài thời gian gấp 100 lần, 1 ngày bằng 100 ngày. Vào trong phòng, Diệp Phong liền ngồi xuống. Bây giờ, hắn muôn hợp linh lực khi còn ở Bleach với Hỗn Độn lực. Khi còn ở Bleach, Diệp Phong đã dựa vào Ngạ Quỷ Đạo của Rinnegan để thu thập được 1 lượng linh lực khổng lồ. Kèm theo việc Diệp Phong luôn tu luyện Cửu chuyển hỗn độn quyết trong mấy trăm năm, bây giờ, hắn đã có thể cảm thấy hắn sắp đột phá đến tầng 3 rồi.
Sau khi chuẩn bị xong, Diệp Phong bắt đầu loại trừ lớp phong ấn mà Diệp Phong dùng để ngăn cản linh lực kết hợp với Hỗn Độn lực. Sau khi lớp phong ấn vừa biến mất, toàn bộ linh lực của Diệp Phong đã hòa tan vào Hỗn Độn lực với tốc độ chóng mặt, mà số lượng hỗn độn lực thì lại tăng lên dần dần 1 cách chậm chạp. Diệp Phong hiểu, đây là do đẳng cấp của linh lực kém hỗn độn lực quá xa, nhưng mà số lượng linh lực lại rất nhiều, Diệp Phong tự tin, khi linh lực hòa tan hết thì hắn sẽ đột phá.
Không biết bao lâu, cả căn phòng luyện tập bỗng trở nên run rẩy, áp tực to lớn được tỏa ra từ Diệp Phong. Trong khi đó, Diệp Phong vui mừng “ Đột phá rồi!”. Đúng vậy, Cửu Chuyển Hỗn Độn Quyết đã đột phá từ tầng 2 lên tầng 3. Bỗng nhiên, Diệp Phong bỗng nhiên cảm thấy Hỗn Độn Lực đang mất kiểm soát. Diệp Phong hốt hoảng kiểm tra lại, cố gắng làm cho Hỗn Độn lực yên tĩnh, nhưng cố gắng của Diệp Phong chỉ là vô vọng.
Theo sự quan sát của Diệp Phong, Hỗn Độn lực lan đi khắp cơ thể hắn, sau đó toàn bộ đã tan vào từng tế bào của Diệp Phong. Rồi, Diệp Phong cảm nhận được 1 cảm giác, đau, đau đến mức không bút mực nào tả xiết, Diệp Phong kiềm lòng không được mà hét lên.
“ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!”
Quằn quại chịu đựng đến 2 giờ để giữ ình tỉnh táo, đối với Diệp Phong, hai giờ này giống như 1000 năm. Sau hai giờ đó, Diệp Phong cảm thấy hết đau đớn hẳn, Hỗn Độn Lực đã quay lại đan điền như cũ.
Vì lúc nãy quá đau đớn, Diệp Phong không cảm thấy gi, bây giờ, Diệp Phong đã cảm nhận được Hỗn Độn Lực giảm đi một phần mười, mà các tế bào của Diệp Phong thì lạ trở nên bóng bẩy một 1 cách lạ thường, các tế bào liên kết chặc chẽ với nhau hơn bao giờ hết. Lúc này, Diệp Phong mới chú ý, sức mạnh của hắn đã tăng lên với tốc độ ánh sáng. So với tầng 3, tầng 2 không thể nào so nổi.
Còn nữa, cuối cùng, Diệp Phong cũng đã đột phá từ cương thi mắt vàng sang cương thi mắt hồng, Diệp Phong cảm thấy có 1 luồng khí đang tràn lan khắp cơ thể hắn, đây chính là Bàn Cổ Chiến Khí.
Bàn Cổ Chiến Khí, chỉ có Cương Thi Mắt Hồng trở lên mới sở hữu, tăng sức sát thương cho các chiêu thức. Cấp cao hơn của nó là Bàn Cổ Chiến Lực.
Diệp Phong đứng dậy, hắn nhìn về dãy núi được phòng tu luyện giả lập ra, dãy núi có thể so sánh với dãy Himalaya. Diệp Phong tung về dãy nói 1 chưởng:
“ Già Thiên Thủ: Thiên Băng Địa Liệt!”
Chưởng này chính là giới hạn của Diệp Phong hiện giờ rồi. Nếu muốn sử dụng thức thứ 2 thì Diệp Phong phải chịu kết quả là dùng hết Hỗn Độn Lực, mất sức chiến đấu, hoặc là Diệp Phong phải đột phá 1 tầng nữa. Tuy vậy, khi Diệp Phong dùng Thiên Băng Địa Liệt, hắn chỉ tung ra ½ thực lực. Nhìn lại dãy núi, một chưởng ấn khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, rồi nó đánh xuống dãy núi.
“ Ầm!!!!”
Một tiếng động kinh thiên động địa vang lên, chờ đến khi bụi mù tan hết, Diệp Phong đã thấy được cảnh tượng phía sau. Đỉnh núi có thể so với Everest đã bị chiêu thức này san bằng, tuy vậy, Diệp Phong vẫn chưa hài lòng. Diệp Phong bắt đầu tập trung, hắn muốn dùng toàn lực thử xem giới hạn của mình là ở đâu.
“ Gào!!!!!!!”
Theo tiếng hét, thân thể của Diệp Phong bắt đầu biến đổi. Móng tay hắn bỗng dài ra gấp đôi, cơ thể trở nên cơ bắp cuồn cuộn, cao to hơn bình thường, răng nanh của Diệp Phong xuất hiện và dài ra đến 4cm. Đây là biểu hiện khi Diệp Phong biến thân Cương Thi tầng 1.
Song, Diệp Phong còn cảm thấy hắn có thể còn tăng lớn sức mạnh 1 lần nữa. Đúng như Diệp Phong suy nghĩ, thân thể của hắn lại biến đổi. Lần này, thân thể thu gọn lại, không khác gì trạng thái bình thường của Diệp Phong, chỉ khác là Sharingan của Diệp Phong đã xuất hiện, mang màu đỏ tươi chứ không phải màu tím, tóc của hắn lại chuyển thành màu trắng toát. Mà Diệp Phong thì đã cảm nhận được sức mạnh khổng lồ của hắn sau khi tăng phúc.
“ Thiên Băng Địa Liệt “
Theo tiếng hét của Diệp Phong, 1 chưởng ấn lại xuất hiện trên dãy núi. Không có bụi mù, không có tiếng động nào xảy ra. Nhưng toàn bộ dãy núi đã bị san bằng, chưa dừng lại ở đó, chưởng ấn còn tạo ra 1 dấu ấn hình bàn tay lên mặt đất, sâu đến 3 mét.
Thấy kết quả này, Diệp Phong hài lòng gật đầu. Hắn bắt đầu tính toán, khi biến hình thành Cương Thi tầng 2, sức mạnh hắn được tăng đến 20 lần. Điều này làm cho Diệp Phong rất vui mừng. Mà Diệp Phong cũng suy nghĩ đến việc biến thân SSJ, nhưng mà hắn không thể nào thực hiện được nữa. Diệp Phong đoán là do quá trình xảy ra lúc đột phá đã loại bỏ luôn khả năng biến thân SSJ của Diệp Phong, chỉ lấy cái ưu tú hơn là biến thân thành Cương Thi. Điều này làm cho Diệp Phong tiếc điểm đến rơi nước mắt. Hơn 10 triệu điểm nha, ai mà chã tiếc.
Hoàn thành hết công việc, Diệp Phong biến về hình dạng cũ, sau đó mở cửa đi ra phòng luyện tập. Khi vừa ra ngoài, Diệp Phong đã bắt gặp chúng nữ đang đứng ở đó dùng ánh mắt lo lắng nhìn mình.
“ Chuyện gì để cho các nàng lo lắng vậy?”
“ Còn gì nữa? Ngươi vào đó 2 ngày rồi, một lúc trước còn có một cơn động đất xuất hiện đấy! Ngươi bảo sao bọn ta không lo?”
“ Hai ngày?? Ta vào lâu thế ư?”
Chúng nữ đồng loạt gật đầu, điều này làm cho Diệp Phong khá bất ngờ, không ngờ chỉ đột phá thôi mà lâu đến vậy.
“ Rồi, các nàng cũng thấy ta không sao rồi chứ? Yên tâm đi. Hôm nay ta còn phải có việc muốn rời đi vài ngày!”
“ Chuyện gì vậy? Sao lại đi đâu nữa cơ chứ?” Nghe Diệp Phong muốn đi ra ngoài, chúng nữ đều hốt hoảng mà nhìn hắn. Thấy tình hình này, Diệp Phong cười cười:
“ Có gì đâu, ta đi đón bốn vị tỷ muội của các nàng thôi!” Nói đến đây, Diệp Phong cúi đầu:
“ các nàng ấy chỉ là người bình thường, ta không muốn để các nàng chờ đợi quá lâu làm uống phí tuổi thanh xuân của các nàng!”
Nghe Diệp Phong trình bày, chúng nữ bừng tỉnh, bọn họ lập tức cười và cổ vũ Diệp Phong:
“ Ngươi đi nhanh đi, đừng để các nàng phải chờ, bọn ta không có vấn đề gì đâu!”
Tạm biệt chúng nữ, Diệp Phong lập tức nói với hệ thống: “ Mở tiếp tục phó bản, School Days “
Một cột sáng chiếu xuống, sau khi cột sáng biến mất, Diệp Phong cũng đã không còn ở đây nữa.
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương