Những lần thất bại chính là hạt giống gieo mầm cho thành công sau này. Bạn có thể buồn nhưng đừng tuyệt vọng.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 39: Kết Thúc Trận Chiến
ập trung vào Diệp Phong, Byakuya dùng tốc độ vượt xa trước kia để xông đến. Trong nháy mắt đó, Diệp Phong đã lấy ra Hư Vô trong hình dạng Hắc Kiếm, đỡ lấy nhát chém của Byakuya.
“ Keng!!!”
Ngay khi Diệp Phong đỡ đòn, đôi cánh của Byakuya cũng tấn công lấy Diệp Phong làm cho hắn hơi bất ngờ. Thấy như vậy, Byakuya hơi mỉm cười “ trúng rồi”. Nhưng mà đời không như mơ, việc diễn ra tiếp theo làm cho hắn không tin được. Chỉ thấy Diệp Phong dùng tay không, bắt lấy đôi cánh của Byakuya, rồi bóp nát. Lúc Byakuya ngây người, Diệp Phong lại dùng cán kiếm đánh vào tay Byakuya làm cho hắn đánh rơi Trảm Hồn Đao.
Sau 1 lúc, Byakuya mới hoàn hồn lại, hắn nhặt lên Trảm Hồn Đao rồi lắc đầu tự giễu:
“ Quả là mạnh, xem ra ta còn kém đại ca rất xa!”
Vỗ lấy vai của Byakuya, sẵn tiện chữa thương và phục hồi quần áo cho hắn, Diệp Phong nói:
“ Đừng thất vọng, đệ đã rất mạnh rồi, trong 12 đội trưởng, người có thể ngang ngửa với đệ chỉ có 1,2 người thôi!”
“ Thôi, đệ đi làm việc cần làm đi, sau đó, ta sẽ ở phòng Tổng Bộ chờ đệ!!”
Nói xong, phân thân của Diệp Phong biến thành làn khói rồi tan đi. Để lại 1 mình Byakuya ngây người ở đó.
Ở Tổng bộ, Diệp Phong mở mắt ra rồi nói với Yamamoto:
“ Xem ra Byakuya đã tiến bộ rất nhiều, có lẽ ngài đã chỉ điểm hắn ư?”
Nghe Diệp Phong đoán được như vậy, Yamamoto cũng gật đầu chấp nhận.
“ Vậy thì ta phải cảm ơn ngài rồi!” Diệp Phong cười nói với Yamamoto, sau đó lại nói:
“ Ta tiếp tục đây!” Nói xong, Diệp Phong nhắm mắt lại, bắt đầu tới đối tượng thứ 2.
Khi Diệp Phong vừa nhắm mắt lại, Isane chạy phốc vào trong phòng rồi hô:
“ Đội trưởng, Tổng đội trưởng, đội trưởng Aizen đã chết rồi!”
“ Cái gì??” Yamamoto, Unohane, Lisa cùng hô lên 1 lúc.
Yamamoto liếc qua Diệp Phong 1 cái, sau đó lắc đầu “ không phải hắn ra tay “, sau đó ngài ra lệnh cho Unohana:
“ Unohana đội trưởng, phiền ngươi đến đó kiểm tra tình trạng, ta còn có việc ở đây!”
Unohana gật đầu, nàng đứng lên, liếc về phía Diệp Phong còn đang nhắm mắt 1 cái, sau đó quay đầu đi đến nơi phát hiện xác Aizen.
Những việc xảy ra này, Diệp Phong cũng không biết, cho dù nghe được, hắn cũng sẽ không bất ngờ gì.
Nói về phân thân của Diệp Phong. Hắn đang ở 1 nóc nhà và nhìn xung quanh. Bỗng nhiên, Diệp Phong cảm nhận được linh lực của Ichigo và Kenpachi ở cùng 1 nơi. Hắn lẩm bẩm:
“ Xem ra 2 tên đó đã bắt đầu rồi, vậy ta cũng đón mục tiêu tiếp theo thôi!”
Nói xong, Diệp Phong nhìn về 1 hướng. Theo ánh mắt của Diệp Phong, hắn gặp 2 người đang di chuyển. 1 người con gái có mái tóc màu cam, thân hình bốc lửa cùng với 1 cậu nhóc tóc trắng như tuyết. Đây là Đội trưởng đội 10 Hitsugaya Toushirou và đội phó Matsumoto Rankigu.
Sau khi dẹp loạn giữa 2 đội phó khi Aizen chết, Toushirou dẫn đội phó của mình chạy đi tiếp viện cho các tử thần khác chống lại bọn Ichigo. Đột nhiên, Diệp Phong xuất hiện ở trước mặt 2 người.
Thấy được Diệp Phong, cả 2 đều dựng lại, Rankigu nhìn thấy Diệp Phong thì há to miệng, xém tý nữa đã hô lên.
Mà sau khi Toushirou thấy Diệp Phong, hắn vừa rút kiếm ra vừa nói:
“ Kuchiki Diệp Phong, “ Đội phó mạnh nhất của Seireitei trong 1000 năm qua”, đã chết vào 50 năm trước, ta không cần biết tại sao ngươi còn sống, nhưng nếu ngươi muốn chiến đấu thì đến đây!”
“ Ồ?? Sao ngươi lại cho là ta muốn chiến?” Diệp Phong hơi bất ngờ vì Toushirou đoán được ý của mình.
“ Khi nãy ta đã cảm nhận được linh lực của Đội trưởng Byakuya dao động, ta không biết hắn đấu với ai, nhưng khi gặp ngươi, ta đã đoán được rồi!”
Vỗ tay 3 cái, Diệp Phong cho Toushirou 1 lời khen:
“ Hay, không ngờ 1 cậu nhóc lại thông minh đến thế, không hổ danh là Đội trưởng trẻ tuổi nhất của Seireitei!”
Nghe Diệp Phong gọi mình là cậu nhóc, Toushirou nổi lên 1 cục gân máu trên đầu, hắn la lên:
“ Đừng gọi ta là nhóc, Hồng Liên Băng Luân Hoàn. Hyourinmaru “
Theo tiếng nói của Toushirou, 3 đóa hoa bằng băng đang hình thành. Phía sau lưng hắn mọc ra đôi cánh băng, 2 tay, 2 chân cũng bị bao bọc trong băng cùng với thanh Trảm Hồn Đao.
Thấy như vậy, Diệp Phong bình luận:
“ trảm hồn đao hệ băng mạnh nhất của Soul Society đây sao? Xem ra ngươi còn chưa sử dụng thành thục, vẫn có giới hạn về thời gian. Nếu mà Bankai của ngươi trở nên hoàn mĩ thì có lẽ ta sẽ sợ 1 tý, còn như thế này thì chỉ có thua thôi!”
Về phần Rankigu, từ khi gặp lại Diệp Phong, người mà nàng ngưỡng mộ khi còn bé thì nàng im lặng từ nãy đến giờ. Khi phát giác đội trưởng của nàng và Diệp Phong sắp đánh nhau, nàng không biết phải theo phía nào cả, vì vậy, nàng dùng ánh mắt lo lắng nhìn cả 2 người.
“ Ngưng nói nhiều và đánh đi!” Toushirou để 1 câu, sau đó dùng thuấn bộ đến phía sau Diệp Phong và chém 1 nhát đến cổ Diệp Phong.
Nhưng mà, để cho Toushirou thất vọng cực độ là, Diệp Phong lại dùng tay không cản lại đao của mình. Nhưng như vậy không có nghĩa là Toushirou chịu thua, từ vị trí tiếp xúc, tay của Diệp Phong bị đóng băng sau 2 giây. Toushirou không cho Diệp Phong phản ứng, hắn hét lên:
“ Băng Trụ!” 1 trụ băng nhô lên từ dưới đất, bao lấy Diệp Phong vào trong, đóng băng toàn thân của hắn.
Nhìn thì có lẽ Toushirou chiếm ưu thế, nhưng mà sau khi đóng băng Diệp Phong, Toushirou dùng tốc độ nhanh nhất lùi ra 1 khoảng cách.
“ Ầm!!!”
Cột băng đột nhiên vỡ vụn ra, theo đó, Diệp Phong cũng bước từ từ đến phía Toushirou.
“ Băng của ngươi không làm gì được ta đâu, theo ta thấy ngươi nên chịu thua đi!”
Giữ vững tư thế chiến đấu, Toushirou nói:
“ Đừng hòng!!”
Lấy ra hắc kiếm, Diệp Phong chém 1 nhát về Toushirou, dù chỉ là kiếm khí, nhưng Toushitou vẫn cảm thấy áp lực rất lớn. Hắn nhanh chóng dùng đôi cánh của Hyourinmaru để bảo vệ.
“ Xoẹt!!”
Kiếm khí của Diệp Phong cắt đứt cánh của Hyourinmaru như đậu hũ, sau đó lại xuyên qua người Toushiou, cắt hết các vật phía sau đến vài trăm mét mới dừng lại.
Mà Toushirou lúc này thì đã chảy mồ hôi lạnh đầy lưng, hắn biết, Diệp Phong đã nhẹ tay với hắn, nếu không thì hắn đã chết bằng đòn đó.
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương