Being deeply loved by someone gives you strength, while loving someone deeply gives you courage.

Lao Tzu

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 23: Lần Đầu Gặp Nhóm Nhân Vật Chính
shida Uryu, không có sở thích gì đặt biệt, ghét nhất là một số người!”
Uryu dùng ngón tay nâng cặp mắt kính của mình lên rồi nói. Nói xong, hắn lập tức ngồi xuống, cũng không quan tâm đến các bạn xung quanh nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ.
Đối với câu trả lời cộc lốc, diệp phong cũng không để ý, mà Diệp Phong tiếp tục nhìn về người kế tiếp. Đó là 1 cô gái, có vòng 1 quá khổ và khuôn mặt rất đáng yêu cùng nhút nhát.
“ Chào thầy, em tên là Orihime Inoue, sở thích là......!” Nếu đến đây, Inoue liếc nhìn về phía 1 chàng trai tóc cam ngồi gần cửa sổ, cơ mà chàng nam sinh đó lại đang nhìn ra ngoài trời, thế nên không thể bắt gặp biểu hiện này của Inoue.
Lần lượt từng người từng người giới thiệu, Diệp Phong cũng đã nhận ra gần hết các nhân vật chính trong nguyên tác, về cơ bản thì y như nguyên tác, chã có gì khác biệt. Đến lượt Ichigo thì hắn đứng lên, gãi gãi phía sau đầu rồi nói:
“ Em tên là Ichigo, không có sở thích gì đặc biệt!”
“ Được rồi, tất cả các em đều đã giới thiệu xong, à, mà thầy còn chưa giới thiệu bản thân nữa, thật xin lỗi rồi!”
Nói rồi, Diệp Phong lấy ra 1 viên phấn, viết tên mình lên bảng:
“ Thầy tên là Kuchiki Diệp Phong, các em có thể gọi thầy là thầy Diệp Phong hoặc thầy phong là được rồi! “
Sau tiết giới thiệu, Diệp Phong bắt đầu dạy học 1 tiết đầu tiên của cuộc đời hắn, tuy Diệp Phong chưa làm thầy giáo bao giờ, nhưng mà các kiến thức hắn có được từ hệ thống dư sức để giảng dạy cho học sinh cao trung như thế này rồi. Vậy nên, Diệp Phong giảng bài rất dễ hiểu, vì thế mà Diệp Phong càng chiếm được hảo cảm của các thành viên trong lớp hơn.
Đến giờ nghỉ trưa, khi mà Diệp Phong đang định đến phòng y tế, nơi mà Nel nhận việc thì:
“ Thầy Phong ơi!?”
“ Hửm?” Diệp Phong nhìn về phía phát ra âm thanh, đó là 1 nữ sinh đang rụt rè cầm vở của nàng đưa cho hắn.
“ Em còn phần này chưa hiểu!”
“ Được rồi, để thầy xem xem!” Diệp Phong gật đầu, tiếp quyển vở từ tay của cô gái, sau đó lại bên cạnh nàng rồi hướng dẩn.
“ Phần này là chúng ta phải.... rồi thế này..... rồi.....!”
Nhưng mà, vào lúc này, khi mà đến sát bên Diệp Phong, nhìn cận cảnh khuôn mặt của Diệp Phong, nữ sinh này đỏ mặt lên, đầu bắt đầu bốc khói, mà Diệp Phong giảng bất cứ cái gì nàng đều không nghe rồi, bây giờ trong đầu nàng chỉ có 1 câu “ Thầy Diệp Phong thật đẹp trai!”.
“ Hiểu chưa?” Diệp Phong ngẩng đầu lên hỏi nàng. Làm cho nữ sinh bị lôi ra khỏi ảo tưởng của nàng, nàng xấu hổ tiếp nhận quyển vở từ Diệp Phong, cũng mặt kệ hiểu hay không, để lại 1 câu rồi chạy về chỗ:
“ Em cảm ơn thầy!”
Nhìn nữ sinh chạy vì xấu hổ, Diệp Phong cười cười rồi đi ra ngoài.
Nói về 1 việc khác, hôm nay, là 1 ngày vô cùng quan trọng của nam sinh trường Trung Học abc, gần 99 % nam sinh đều bị bệnh từ đau đầu, đau tay, đau bụng, sốt, cảm..... để rồi xin xuống phòng y tế. Lý do là giáo viên y tế mới rất đẹp, rất quyến rũ. Lúc đầu chỉ có 1 vài người biết, nhưng mà khi thấy bọn này đều chạy đến phòng y tế, các nam sinh khác cũng tò mò đi đến, thế là tất cả đều chôn chân ở đây luôn.
Khi Diệp Phong đến, khung cảnh bên ngoài phòng làm cho Diệp Phong ngẩn cả người.
Chỉ thấy 1 hàng nam sinh xếp hạng đợi vào phòng khám, đủ hết các loại rên rỉ, cơ mà Diệp Phong lại nhìn ra là bọn họ chỉ giả vờ thôi.
“ Xem ra sức hút của Nel vẫn rất khủng bố a!” Diệp Phong lắc đầu tự nói, hắn cũng cảm thấy hối hận vì đã cho Nel đi làm theo rồi, không phải vì Diệp Phong ghen với các nam sinh, mà là cả đàn nam sinh thế này, Nel không đuối cũng lạ!
Nhìn nhìn đám nam sinh đang động dục, Diệp Phong cũng không quan tâm đến bọn hắn nữa mà cất bước đi vào phòng.
Khi mà đang phải chờ đến lượt mình, các nam sinh thấy 1 người không xếp hàng thì la lối lên, cơ mà khi thấy thẻ giáo viên của Diệp Phong, tất cả đều ngậm miệng lại, ước ao nhìn về Diệp Phong.
Khi Diệp Phong vào phòng, thì hắn bắt gặp Nel đang chọn thuốc cho 1 nam sinh, mà người nam sinh này thì đang chảy nước miếng dài dài.
“ Nel, đến giờ nghỉ rồi, đi ăn cơm không!” Diệp Phong hỏi.
Nghe thấy tiếng của Diệp Phong, Nel ngừng công việc lại, đi về phía Diệp Phong, ôm lấy tay hắn vào ngực rồi nói:
“ Phong, mệt chết đi được, nếu ta đi thì các học sinh khác làm sao bây giờ!”
“ Rắc!” Âm thanh tan vỡ vang lên, lần lượt rồi lại đồng loạt, các nam sinh nhìn thấy thần tượng ôm người ta thắm thiết như thế đều tan vỡ. Tất cả bắt đầu nhìn Diệp Phong bằng ánh mắt căm thù, hâm mộ, hận.
Hưởng thụ tất cả ánh mắt của người xung quanh, Diệp Phong cười nói với Nel:
“ Nàng còn muốn làm gì, chẵng lẽ nàng lại không biết bọn họ có bệnh hay không ư!”
Nel nghe Diệp Phong nói thế thì cười. Nàng đúng là thấy được các nam sinh không ai bị bệnh cả, nhưng mà vì không để bọn họ thất vọng, nàng mới đồng ý xem bệnh mà thôi.
“ Hì hì, ta đương nhiên là biết, nhưng ta lại sợ mọi người đau lòng!”
“ Cốc!”
“ Ngươi không nghĩ là ta sẽ ghen sao???”
Bị Diệp Phong cốc đầu, Nel đáng thương nói với Diệp Phong:
“ Rồi, được rôi, ta sẽ không làm như thế nữa, được chưa? “
Thật ra, Diệp Phong chỉ là nói giỡn, nhưng mà nghe Nel nói như thế, hắn cũng rất hả dạ, hắn ôm lấy eo nàng rồi đi ngoài.
Từ nãy đến giờ, các nam sinh bị 2 người coi như không khí, nghe 2 người tán tỉnh nhau, lòng của từng người đều nguội hoàn toàn. Tất cả đều nhìn nhau, không nói câu gì, ủ rũ đi nơi khác.
Cuối ngày hôm đó, sau khi ra khỏi trường, Diệp Phong lái xe đưa Nel về nhà.
Chợt, Diệp Phong dừng xe lại, Nel nghi hoặc nhìn Diệp Phong hỏi:
“ Sao thế Phong?”
“ Nàng về nhà trước đi, ta muốn đi thăm vài người bạn, tối nay có lẽ ta không về!”
Nel ngeh Diệp Phong nói thế thì tò mò, bởi vì trong 50 năm ở hiện thế, cứ cách 1 khoảng thời gian là Diệp Phong lại chuyển nhà, lấy đâu ra bạn, nhưng nghĩ tới 1 thân phận của Diệp Phong, nàng mới bừng tỉnh, nàng gật đầu nói với Diệp Phong:
“ Được rồi, vậy ta về trước!”
Nhìn chiếc Ferrari chạy như bay về phía xa, Diệp Phong quay đầu hướng về 1 cửa tiệm ở gần đó.
Khi đến gần cửa tiệm, nhìn bảng hiệu của cửa tiệm này, Diệp Phong cười cười: “ Cửa hàng Urahara, tên này chả biết đặt tên gì cả!”
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương