They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 13: 2P? 3P???
oruichi, ngươi …ngươi trở lại nhanh thế??” Lisa bối rối nhìn về phía Yoruichi mà nói.
Yoruichi nhìn Lisa cười mở ám:
“ Hì hì, Sao? Ta quấy rầy ngươi làm gì à? “
“ Không, làm gì có, ta có thể làm gì mờ ám đâu này??”
Lisa bị Yoruichi nói trúng tim đen thì đỏ mặt lên, nhưng mà vẫn cố làm ra vẻ bình tĩnh để nói. Sau đó, nàng lập tức chuyển sang truyện khác làm mất đi sự chú ý của Yoruichi.
“ Ngươi định trêu hắn thế nào?”
Nghe Lisa hỏi về việc trêu Diệp Phong, Yoruichi cũng mặc kệ vấn đề đang nói rồi, cười hì hì, nàng cầm lên 1 lọ mực nói:
“ Hì hì, đây là mực ta nhờ Urahara đặc chế đấy nhé, bảo đảm vài ngày không cách nào làm trôi đi được!”
Lisa nhìn nhìn lọ mực, rồi nhìn vào Diệp Phong còn đang ở trần trên giường, nàng lo lắng hỏi:
“ Làm thế thì hắn có nhất thời giận quá mà mắng chúng ta không??”
Yoruichi trợn mắt nói:
“ Hắn dám! Cơ mà đừng lo, hắn không hẹp hòi thế đâu, vả lại hắn cũng trêu đùa chúng ta mãi mà, chẵng lẽ chúng ta không trả đũa được sao?”
Lisa cảm thấy Yoruichi nói có lý, liền gật đầu đồng ý.
Cả 2 nàng nhất trí cùng ngồi lên giường, đang định lôi Diệp Phong vào tư thế thích hợp để “ vẽ bậy “ thì … Bất ngờ, Diệp Phong vốn có lẽ đang ngủ lại mở mắt ra, bật dậy rồi ôm lấy cả 2 người. Chưa đợi 2 người phản ứng, Diệp Phong đã lật ngược lại, ép 2 người xuống dưới, cười khà khà nói:
“ 2 người các ngươi thật gan dạ nhỉ, không biết đã sẵn sang chịu phạt chưa??”
Lúc này, 2 nàng mới lấy lại tinh thần, Lisa đỏ mặt lên, Yoruichi là la lên:
“ Hèn hạ, ngươi vốn không có say, lại giả vờ để lừa chúng ta!”
“ Haha, nếu không như thế thì làm sao ta biết được ngươi còn có trò này chứ???”
Diệp Phong coi như không có chuyện gì, cười ha ha mà nói. Vào lúc này, 2 tay Diệp Phong đã lần mò lên đỉnh núi của cả 2.
“ Ngươi làm gì đấy?” Yoruichi cùng Lisa kinh hoảng mà hỏi.
“ Làm gì? Đương nhiên là phạt các ngươi rồi?” Diệp Phong nói 1 câu, cũng không để ý đến 2 nàng ỡm ờ phản đối, lao vào xung trận.
1 khoảng thời gian sau, trong phòng đã có đầy không khí mập mờ cùng những âm thanh làm cho người nghe phun máu mũi.
Sáng hôm sau.
Trong căn phòng của đội trưởng đội 2, đang có 3 người cùng nằm trên 1 chiếc giường, mà Diệp Phong thì lại là người nam nhân duy nhất trong đó. Lúc này, Diệp Phong mở mắt ra, định lấy tay che ánh sáng chiếu vào mắt, nhưng mà hắn nhận ra 2 tay của hắn đang bị 2 thứ gì đó mềm mại kẹp lại, không chuyển động được. Nhìn xuống, Diệp Phong bắt đầu thấy nóng người lên, thì ra 2 tay của hắn đang lần lượt bị Yoruichi và Lisa ôm lại. Tuy của Lisa không hùng hậu bằng Yoruichi ( cái gì tự hiểu nhé ), nhưng mà nhỏ cũng có cảm giác đặc biệt của nhỏ, làm cho Diệp Phong cảm thấy rất sảng khoái a. Diệp Phong nhẹ nhàng lấy tay ra khỏi 2 người, nhưng mà vẫn không cách nào tránh khỏi việc 2 người tỉnh giấc.
“ Ưm “ 2 âm thanh cùng vang lên 1 lúc. Yoruichi và Lisa cùng mở mắt ra, đầu tiên là nhìn thẳng vào mặt nha 1 lúc, sau đó là nhìn về Diệp Phong, cuối cùng đều véo Diệp Phong 1 phát.
“ A a, đau đau!” Diệp Phong ôm vùng thịt mềm bị nhéo đau khổ nói.
“ Hừm, cái này là tại ngươi, hôm qua ngươi không hỏi ý chúng ta mà còn dám làm thế này thế kia!”
Hôm nay, Lisa bỗng nhiên ít lạnh lung hơn hẳn, nàng cũng học Yoruichi phàn nàn Diệp Phong.
Lisa đã không nói thì thôi, mà nàng nói ra càng làm cho 3 người nhớ về tối hôm qua, hại Diệp Phong xém chút nữa muốn chiến tập 2, mà Yoruichi cùng Lisa lại càng xấu hổ. Mà Diệp Phong lại là đối tượng phát tiết xấu hổ cho cả 2 rồi ( chính xác là eo của Diệp Phong ).
“ A, a, đau, còn nói, không phải tối hôm qua các ngươi cũng rất phối hợp sao? Hắc hắc, hay là chúng ta tiếp tiếp nhỉ? “ Diệp Phong làm vẻ mặt vô lại mà nói, dọa cho cả 2 nàng đều nhảy dựng lên, ai ngờ vết thương chưa khỏi hẳn, cả 2 nhíu mày 1 cái.
Diệp Phong nhìn 2 nàng khó chịu, lập tức hiểu ra chuyện gì, ôn nhu nói:
“ 2 người các ngươi hôm nay nghĩ ngơi đi, để ta đi làm thức ăn cho!”
“ Yoruichi đại nhân, ta có thể vào chứ?”
Lúc này, 1 giọng nói ngây thơ vang lên ở bên ngoài, làm cho 3 người giật thót tim. Yoruichi hoảng hốt trả lời:
“ Là Soi Fon à, ngươi ở đó đi, đừng vào!”
Nói giỡn, nếu Soi Fon mà vào vậy thì cả 3 người sẽ không phải bị thấy hết sao, mà Soi Fon còn nhỏ, để cho nàng nhìn mấy thứ này lại không hay. Yoruichi vội đứng lên, nhưng mà nàng quên là nàng đang “ bị thương “, nên giữa chừng bị té ngược trở lại. Cuối cùng, nàng bất đắc dĩ nói với Diệp Phong:
“ Phong, ngươi ra ngoài, đừng để cho Soi Fon vào đây, nàng còn nhỏ lắm!”
Diệp Phong vội gật đầu, sau đó đứng dậy mặc quần áo rồi đi ra ngoài.
“ Cạch “ Diệp Phong mở cửa đi ra ngoài.
“ Ngươi là ai? ” Lúc Diệp Phong vừa bước ra, do hắn quay đầu lại để đóng cửa, vì thế nên Soi Fon cũng không nhìn thấy rõ mặt của Diệp Phong, nhưng mà gặp có người đàn ông lạ từ phòng của Yoruichi đi ra làm nàng không chấp nhận được, lập tức, nàng kề dào vào cổ của Diệp Phong mà hỏi.
Cảm giác lưỡi dao sắc lạnh nằm trên cổ mình, Diệp Phong cười cười, hắn dùng 2 ngón tay kẹp thanh dao lại, nhẹ nhàng đẩy lùi ra rồi quay mặt lại.
“ Diệp Phong đại nhân????” Soi Fon kinh ngạc mà nói. Mà Diệp Phong cũng rất bất ngờ, bởi vì đây là lần đầu 2 người gặp mặt, vậy mà Soi Fon lại nhận biết hắn.
“ Ngươi biết ta??”
“ Vâng “ Xác định người trước mắt đúng là Diệp Phong, Soi Fon lập tức thu hồi dao ngắn, nàng xấu hổ xin lỗi:
“ Cô gia đại nhân, thực xin lỗi vì tấn công ngài? Ta đã từng thấy bức hình của ngài trong gia tộc Shihouin, ngài là vị hôn phu của Yoruichi đại nhân!” Biết người này là Diệp Phong rồi, Soi Fon cũng không còn thắc mắc gì về việc Diệp Phong ở chung phòng với Yoruichi nữa.
“ Ừm, nghe Yoruichi nói, ngươi là Soi Fon đúng không? Rất đáng yêu ah!” Diệp Phong mỉm cười đầy mị hoặc nói với Soi Fon, làm cho 1 cô bé ngây thơ như Soi Fon phải đỏ mặt như trái gấc.
“ Diệp Phong đại nhân, xin ngài tự trọng!” Soi Fon lắp bắp nói, thấy nàng bối rối như thế, Diệp Phong càng cảm thấy hứng thú rồi. Ai mà ngờ được vị đội trưởng đội 2 lạnh lùng ở tương lai lúc nhỏ lại đáng yêu thế này cơ chứ.
“ Tại sao lại nói thế? Ta là nói thật, ngươi thật đáng yêu nha, lớn lên chắc chắn sẽ là 1 đại mỹ nhân đây. Chắc rồi sẽ có khối con trai theo đuổi à xem”.
“ Ta không cần người khác, ta chỉ muốn suốt đời đi theo bảo vệ Yoruichi đại nhân mà thôi!”
Nhắc đến việc này, Soi Fon bỗng nhiên cứng rắn lên, nhưng mà mặt nàng vẫn đỏ như cũ, làm cho nàng trông có vẻ rất dễ thương.
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương