A mere friend will agree with you but a real friend will argue."

Russian Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 10: Lần Đầu Gặp Aizen ( 1 )
u yếm với Yoruichi và Lisa 1 hồi, Diệp Phong đã chào tạm biệt các nàng, hắn còn phải thực hiện lời hứa với Ukitake vào 50 năm trước.
Cảm nhận vị trí của Ukitake, Diệp Phong hơi mỉm cười, bởi vì Shinji cũng đã cùng bọn Shunsui và Ukitake cùng 1 chỗ, điều đáng nói là, Shinji lại mặt đồng phục đội trưởng, có nghĩ là chỉ sau 50 năm, Shinji đã lên đến chức đội trưởng rồi, tốc độ này cũng rất nhanh ah, nếu không tính với tên Diệp Phong biến thái này thì đúng là vậy. Diệp Phong lập tức dùng Thuấn di đi đến phía sau 3 người. Do Diệp Phong che giấu sự hiện diện của mình, vì vậy cả 3 người đều không phát hiện hắn, Diệp Phong đi đến phía sau họ thì nghe 3 người đó nói:
“ Các ngươi nghĩ tên Diệp Phong này vừa về đã đi đâu rồi?” Shunsui hỏi.
“ Còn phải nói? đương nhiên là bên phía Yoruichi rồi, không thì cũng là Lisa!” Shinji khinh bỉ cùng hâm mộ mà nói. Ukitake cũng gật đầu đồng ý.
“ Hazz, đúng là trọng sắc khinh bạn ah!!” Shunsui ra vẻ thở dài mà nói, nhưng mà trong mắt cũng hiện lên vẻ hâm mộ.
2 người kia cũng không trả lời, chỉ gật đầu mà thôi. Bất thình lình:
“ Xin lỗi rồi, ta trọng sắc khinh bạn, thế các ngươi định bắt ta thế nào?”
“ Đương nhiên là dần cho 1 trận … AA “ Shunsui không phản ứng kịp buộc miệng nói, nhưng mà ngay lập tức hắn nhận ra có gì đó bất thường, nhìn ra sau 1 cái, hắn thấy Diệp Phong đang vẻ mặt cười cười nhìn về 3 người.
“ Haha, Diệp Phong, ta lúc nãy nói đùa đấy, làm gì có ai nói ngươi trọng sắc khinh bạn chứ!”.
Diệp Phong không thèm để ý, khoát tay nói:
“ Ta như thế nào ta tự biết, đau lòng nhất là ta vừa trở về, gặp Yoruichi chưa nói 2 câu đã đi tìm các ngươi, vậy mà 3 người nào đó lại nghĩ ta trọng sắc khinh bạn, thật đau lòng mà “ Diệp Phong vừa nói, vừa làm vẻ mặt thất vọng đến cực độ, nhưng mà cũng không nhìn 3 người đó 1 cái.
Shunsui vội vàng chữa:
“ Phong, ngươi nghe nhầm đấy mà, đi đi, hôm nay ngươi trở về, chúng ta nên ăn mừng mới phải, bọn ta sẽ chiêu đãi ngươi ở nhà hàng 3 sao!”
“ Đúng, đúng, Phong, bỏ qua chuyện không đâu đi, cùng đi nhậu nào!”
Diệp Phong cũng không làm vẻ mặt gì, lại than thở nói:
“ Không biết ta nghe lầm không, nhưng mà ta nghe thấy bọn nào đấy đòi dần ta 1 trận mà??”
“ Nhà hàng 4 sao!” Shunsui bất đắc dĩ nói.
“ Ai, Shinji ơi a, lên làm đội trưởng cũng không thông báo bạn bè 1 tiếng, xem ra ta đây thật là lu mờ ah.”
“ Nhà hàng 5 sao, đi, đi, hôm nay bọn ta khao!” Shinji cắn răng nói, Shunsui cùng Ukitake thì lại đang nhỏ máu trong lòng a, thời buổi khó khan, đội trưởng như bọn hắn làm gì có đủ tiền mà lúc nào cũng đi nhà hàng 5 sao cơ chứ.
“ Ok, đi, để ta truyền tin cho Yoruichi cùng Lisa, sẵn tiện mời Unohana luôn!” Diệp Phong lập tức thay đổi biểu cảm, cười sáng lạn với 3 người mà nói. Làm cho 3 người muốn đấm vào mặt hắn, nhưng mà cả 3 không dám, kẻo bị Diệp Phong hành 1 trận là chỉ có nằm liệt giường vài ngày chứ ít gì.
Khi 4 người đi đến nhà hàng đã chọn trước, thì Yoruichi và Lisa đã ở đó, còn có cả Unohana, Diệp Phong thấy 3 cô gái thì lập tức chào nói:
“ Các mỹ nữ, hôm nay 3 vậy đội trưởng của chúng ta định khao 1 bữa 5 sao, mọi người cứ tự nhiên nhé!”
“ Bọn ta khao, ngươi còn biết bọn ta khao, vậy mà còn mời thêm 3 miệng ăn “ 3 người Shinji nghe Diệp Phong nói đều hò hét trong lòng, nhưng vẻ mặt vẫn mỉm cười nói:
“ Thế nào, mọi người, có rãnh thì cũng tham gia chứ?” Shunsui cười hỏi, trong lòng thì nguyền rủa “ Bận đi, bận đi!!”.
Nhưng mà đời bất công thay, Unohana mở lời trước:
“ Cũng được, hôm nay đội ta cũng không có nhiều công việc, vì vậy tham gia cho vui tý cũng tốt “
Yoruichi cùng Lisa cũng phụ họa, gật đầu làm cho Shunsui muốn té ngã xuống.
Liếc mắt nhìn 3 người Shinji 1 cái, Diệp Phong mang 3 cô gái lên phòng ngay lập tức, mà còn là phòng ăn riêng cao quý nhất của nhà hàng nữa chứ, làm cho Shinji, Shunsui, Ukitake nhỏ máu. Chợt, Shinji như nhớ đến gì đó, quay đầu qua nói với Diệp Phong:
“ A, Diệp Phong, tên Urahara cũng vừa lên chức đội trưởng rồi, ta đi gọi hắn nữa nhé, nhóm 5 người mà thiếu hắn thì chán quá.“ Cái này, thật ra Shinji làm vậy chỉ là mong Urahara bỏ thêm tiền túi dùm cả bọn mà thôi.
“ Tên đấy cũng làm đến đội trưởng rồi a?? Thôi cứ gọi hắn đến đây đi, rồi bảo hắn hùn tiền với các ngươi!” Diệp Phong hơi bất ngờ nói với Shinji, sau đó lại khinh bỉ mà nói.
Quỷ kế bị nói toạt ra, Shinji cũng không xấu hổ gì, lập tức đi ra ngoài truyền tin cho Urahara rồi.
Đợi Shinji vừa vào, thì tất cả mọi người đã ngồi vào chỗ, mà Diệp Phong thì cầm lấy thực đơn, thao thao bất tuyệt gọi món. Điều này làm cho có người vui, có người buồn. Ví dụ như Shunsui, Ukitake, 2 người xác định là tiền lương 1 tháng đi tong rồi, còn bồi bàn thì hớn hở, tháng này có thêm tiền lương rồi.
Khi mọi người đang đợi thức ăn, chợt, cửa bị 1 ai đó mở ra:
“ Xin phép!” 1 người mặt đồng phục đội trưởng thò đầu vào, làm ọi người lập tức nhận ra là Urahara, vì màu tóc của hắn là qúa nổi bật rồi.
Mà Urahara thì lại khổ, lúc nãy hắn đang thử 1 thí nghiệm mới, ai ngờ Shinji truyền tin tới, nói là có 1 việc rất gấp cần đến đây, Urahara cũng không nghĩ đến có việc gì gấp phải giải quyết trong nhà hàng, nhưng mà bạn đã gọi thì nên đến, vậy là Urahara đã đến đây. Mà khi hắn thò đầu vào thì bắt gặp Diệp Phong đang dùng cặp mắt vui vẻ nhìn hắn, lập tức, dự cảm xui xẻo nổi lên trong đầu Urahara:
“ a, haha, xin lỗi, ta nhầm phòng “ Urahara nhanh như chớp nói xin lỗi, sau đó đóng cửa lại định bỏ đi, nhưng mà, Diệp Phong đã nhanh tay hơn, chỉ thấy Diệp Phong bắt 1 tay của Urahara lại:
“ Không nhầm đâu, bọn ta cũng đến đây mà, aiiii, giờ ngươi đã là đội trưởng rồi ah, lương bổng cũng cao hơn đời đội phó bèo bọt của ta rồi, đến đây, cùng chung vui!”
Urahara không phải người ngu, lúc thấy Diệp Phong, Urahara biết là mình bị Shinji hại, mà lại nghe Diệp Phong nói thế, hắn biết chắc rằng hôm nay phải xuất tiền túi ra rồi. Không làm gì được, Urahara “ U oán “ nhìn Shinji, làm cho Shinji lạnh cả người. 3 cô gái chứng kiến từ nãy đến giờ, tất cả đều nhịn không được, cười rộ lên.
Lúc này, cửa lại được mở ra lần nữa, 1 hàng phục vụ viên của nhà hàng đã dọn đồ ăn đến,. Dù cho lúc nãy nghe Diệp Phong gọi món rất nhiều, nhưng giờ thấy 1 bàn xa hoa như thế, mặt của Shunsui cùng Ukitake đều trắng bệt, Shinji thì đứng phắt dậy, Urahara cũng muốn té xỉu tại đương trường. Nhìn biểu hiện của 4 người, Diệp Phong chọc ghẹo:
“ Xem các ngươi kìa, còn gì khí thế của đội trưởng chứ, yên tâm đi, bữa này ta sẽ trả, cứ ăn uống thả ga.
Nghe Diệp Phong nói thế, 4 người đều ngây người 1 lúc, sau đó, Shunsui mở hàng:
“ Haha, ta nói rồi mà, Diệp Phong là 1 người trọng tình nghĩa, sao hắn lại nỡ cho chúng ta làm quỷ đói 1 tháng sau cơ chứ!”
“ Ngươi nói làm gì? Chúng ta đều tự biết, Diệp Phong là bạn tốt nhất của chúng ta mà, sao ta lại không hiểu?” Kế tiếp, Shinji cũng khinh bỉ nhìn Shunsui mà nói.
Ukitake nhìn 2 người ngày tâng bốc Diệp Phong thì cũng tự mình thấy xấu hổ, nhưng mà hắn lại không phủ định là nghe Diệp Phong khao, hắn thở phào nhẹ nhõm trong lòng, tay còn nắm túi tiền đã thả lỏng ra ròi,
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương