If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 8: Tiệc Rượu
ối hôm đó, tại trang viên của nhà Kuchiki, hiện đang tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ, nhưng mà người dự tiệc lại không nhỏ chút nào. Chỉ thấy tất cả 12 đội trưởng và 12 đội phó đều có mặt đông đủ ở đây, ngoài ra còn có Urahara, Shinji, quân đoàn mặt nạ đều tập trung ở đây. Đương nhiên Yoruichi, Lisa, Kukaku không thể vắng mặt rồi.
“ Diệp Phong đại ca, nghe nói ngươi được lên chức đội phó rồi, ta hâm mộ ngươi chết đi được!” Nói lời này là Kukaku, nàng thì suốt ngày ở trong gia tộc, vì thế nên ít biết đến tình hình của Soul Society, vì vậy, nàng cũng không biết trận đánh của Diệp Phong và Kenpachi, nếu không thì nàng đã không vui vẻ thế này.
“ May mắn, may mắn thôi!” Diệp Phong khiêm tốn đáp.
Yoruichi nhìn thấy Diệp Phong giả vờ khiêm tốn, nàng bĩu môi 1 cái rồi nói với Kukaku:
“ Ngươi không biết đó thôi, hắn còn đánh 1 trận ngươi chết ta sống với KEnpachi đội trưởng nữa kìa, ngươi nếu mà nhìn thấy cảnh hắn ngông cuồng trên võ đài thì thế nào cũng muốn đấm hắn cho xem!”
Cái này làm Kukaku tò mò lên, nàng quay qua hỏi Yoruichi về Diệp Phong ngày hôm đó. Sau khi nghe Yoruichi giảng giải hết, Kukaku dùng ánh mắt đầy sao nhìn Diệp Phong.
“ Diệp Phong đại ca, ngươi thật là ngầu à!!! Ta yêu ngươi chết mất!”
Nhìn bộ dạng sắp lao lên của Kukaku, Diệp Phong sờ mũi, sau đó lại nói:
“ Các ngươi ở đây đi, ta đến chào hỏi khách khứa cái đã!”
Bỏ lại 3 cô gái ở 1 chỗ, Diệp Phong đi đến bọn Urahara trước tiên.
“ Này, Urahara, ngươi bây giờ đang ở đội nào thế???”
“ Diệp Phong, chúc mừng ngươi rồi, vừa tốt nghiệp đã làm đội phó!”
“ Hahaha, còn phải nói, phải xem ta là ai, chính là Đệ nhất thiên tài trong 1000 năm của Soul Society đấy nhé!”
Diệp Phong ngửa đầu lên cười ha hả mà nói, tự kỷ vô cùng, làm cho Urahara cùng bọn Shinji chảy mồ hôi trán. Nhưng mà vẻ mặt của Diệp Phong lập tức bình thường trở lại nhìn Urahara nói, làm Urahara cùng mọi người luốn cuốn trong giây lát.
“ À, ngươi chưa trả lời ta, các ngươi bây giờ chọn đội nào rồi “
Như trong nguyên tác, Urahara chọn đội 2, Shinji thuộc đội 5, các thành viên của quân đoàn mặt nạ thì vào đội riêng của mình, khác biệt duy nhất là Lisa vào đội 6.
“ Ài, ngươi vào đội 2 của Yoruichi rồi, vậy sau này nhớ cẩn thận nhé, không có ta ở đó, có lẽ Yoruichi sẽ thường xuyên nổi đóa đấy!!!” Diệp Phong vỗ vai Urahara, làm 1 vẻ mặt thương tiếc mà nói. Trong khi Urahara mồ hơi đầy mặt, gật đầu chấp nhận lời nói của Diệp Phong.
Shinji nhìn 2 tên nói lời nói mập mờ, trong đầu hắn xuất hiện đầy tơ đen. Cuối cùng, hắn cắt đứt lời của 2 người:
“ Diệp Phong ah, ta cũng bội phục ngươi rồi, lúc đầu ta nghe thấy Lisa định vào đội 8 cơ, không biết tại sao lại đổi vào đội 6 đấy nhỉ?” Nói xong, Shinji cùng Urahara đều dùng ánh mắt “ ta biết rõ “ nhìn Diệp Phong. Nhìn 2 tên dở hơi này, Diệp Phong cười cười sờ mũi, cuối cùng không trả lời mà dùng ánh mắt “ Các ngươi hiểu “ đáp lại, sau đó để lại 1 câu rồi bước đi:
“ Ta qua bên các đội trưởng đây, 2 ngươi cứ thông thả nhé!”
“ Hazz, tên khốn kiếp này, ta có được 1 phần 100 phong lưu của tên này thì tốt biết mấy “ Shinji nhìn Diệp Phong, ghen ghét nói.
“ Hà hà, đừng mơ hão rồi, mà không tốt như ngươi tưởng đâu, xem Yoruichi thì biết, chỉ có Diệp Phong mới trị nổi nàng!!”
Shinji gật đầu biểu thị đồng ý với Urahara. Nghĩ đến Yoruichi là Shinji chảy mồ hôi lạnh, có thể nói Yoruichi ở gần với Diệp Phong là ôn nhu thì đối với bọn họ là tàn bạo rồi.
Lúc này, Diệp Phong đã đi gần đến Shunsui, đội trưởng đội 8, mà Shunsui cũng đang đứng cùng đội trưởng đội 13 là Ukitake, 2 người này đúng là bạn chí cốt của nhau rồi.
“ Shunsui đội trưởng, Utikate đội trưởng, cám ơn các ngươi đã đến tham gia tiệc mừng của ta.”
“ Haha, Diệp Phong đội phó quá khách khí rồi, đã là Ginren đội trưởng mời, chúng ta làm sao không đi “ Shunsui lúc này cười trả lời Diệp Phong,nhưng mà ai cũng thấy được hắn khá bất mãn mới Diệp Phong vì việc xảy ra trên lôi đài lần trước.
Diệp Phong cũng ý thức được vấn đề này, cười khổ. Diệp Phong nhìn về phía Ukitake nói:
“ Ukitake đội trưởng, lần trước trên lôi đài rất xin lỗi rồi”
Nghe được Diệp Phong xin lỗi, Shunsui mặt hòa hoãn hơn 1 chút, mà Ukitake vẫn mang khuôn mặt mỉm cười nói:
“ Diệp Phong đội phó đừng để trong lòng, dù sao ngươi nói cũng là thật!”
Diệp Phong nghe Ukitake nói thế thì dùng ánh mắt nghi vấn nhìn về Ukitake:
“ Ukitake được trưởng, nếu bệnh của ngươi gây phiền toái như thế thì làm sao không chữa đây này”
Nghe câu hỏi của Diệp Phong, Shunsui mặt trầm xuống, vấn đề này cũng đã làm khó bọn họ lâu lắm rồi mà chưa có giải pháp chữa trị. Mà Ukitake như không để ý nói:
“ Ta cũng muốn lắm, như mà đến Unohana đội trưởng đều phải bó tay nên không còn cách nào cả!”
Diệp Phong lúc này lại cho thêm 1 mồi lửa:
“ Nếu như ta có thể giúp ngươi trị hết thì sao??”
Nghe Diệp Phong nói câu này, Shunsui cùng Ukitake đều giật mình, sau đó Shunsui kích động, bắt lấy Diệp Phong bả vai:
“ Ngươi nói cái gì, ngươi có thể trị khỏi bệnh này ư??”
Diệp Phong cũng không để ý đến hành động của Shunsui, mỉm cười nhìn 2 người nói:
“ Nếu không như thế, thì sao ta có thể dễ dàng nhìn ra bệnh của Ukitake đội trưởng khi còn trên võ đài chứ!”
Nghe Diệp Phong nói thế, Shunsui cùng Ukitake đều giật mình, nhớ lại ngày hôm qua, Ukitake cũng cố gắng tỏ vẻ như là bình thường, cả buổi không hề biểu hiện ra cái gì không khỏe, thế nhưng mà Diệp Phong lại dễ dàng nhìn ra được hắn có bệnh, vậy là cả 2 người đều kinh hỉ, shunsui kích độc dắt tay Diệp Phong mà nói:
“Đi, đến chỗ ta rồi chữa bệnh cho hắn thôi “
Lúc này thì Diệp Phong kéo hắn lại, làm vẻ mặt rất có lỗi nói:
“ Không được, ta bây giờ không thể chữa! Nhưng mà chờ 1 thời gian ngắn nữa thì không vấn đề gì rồi!” Shunsui đang cao hứng, nhất thời nghe câu này của Diệp Phong làm hắn như quả bóng bị xì hơi, nhưng mà nghe xong câu sau của Diệp Phong thì hắn lại lên tinh thần lại, mắt có tia hy vọng. Mà Ukitake, tuy từ đầu đến giờ tỏ vẻ không để ý, nhưng mà trong ánh mắt vẫn có biến hóa từ vui mừng, thất vọng, rồi lại hy vọng. Sao Ukitake lại không để ý đến căn bệnh này cơ chứ, vì nó mà Ukitake phải nhiều lần ngừng chiến đấu giữa chừng để nhường lại cho các đội trưởng khác, nhưng đến giờ chưa ai chữa khỏi, thế nên hắn không muốn hy vọng thêm vào mà thôi. Nhưng Diệp Phong lại khác, hắn là Thiên tài trong 1000 năm của Soul Society, mới tốt nghiệp đã có linh lực cấp đội trưởng, có lẽ hắn có biện pháp chứ không chừng.
“ Không sao không sao, bệnh này ta đã quá quen rồi, chờ 1 thời gian cũng không có hại gì cả!” Ukitake cười xòa nói với Diệp Phong, Shunsui cũng gật đầu.
“ Vậy được, khi nào có thể chữa thì ta sẽ chữa ngay cho ngài, bây giờ ta phải qua phía các đội trưởng khác để chào hỏi đã “ Diệp Phong nói xong, đợi Ukitake và Shunsui tỏ vẻ rồi mới bước đi đến phía các đội trưởng còn lại.
Tống Mạn Chi Thần Vương Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương