Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Tác giả: Cơ Thủy Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 571
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 841 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 22:14:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 548: Bắt Đầu Hành Hạ
Loại thịt bò dùng làm bít tết này là loại tốt nhất, vừa được chuyên chở bằng máy bay từ Châu Âu đến, đang được người nào đó nhét vào trong miệng từng miếng lại từng miếng thịt một, giống như đã mấy ngày chưa được ăn vậy, tướng ăn tương đối dọa người. Người phục vụ đứng ở bên cạnh nhìn trân trân vào người phụ nữ của MBS tiếp tục nuốt đồ ăn, không nên lời vì kinh ngạc.
Có bốn năm người phục vụ trong nháy mắt đồng loạt làm theo cô, cùng nhau rướn cổ lên rồi rụt lại lại! Mà trong lúc lơ đảng, bọn họ thấy được động tác lẫn nhau, cũng lúng túng cười cười khôi phục thần trí, vội vàng đem tầm mắt từ trên người cô gái xinh đẹp dời đi!
"Em ăn xong chưa, loại thức ăn này nên ăn ít một chút, vì không tốt cho sức khỏe lắm!" Hiện tại không phải là anh quan tâm đến sức khỏe của cô, mà đang sốt ruột muốn làm sao để nắm chặt trái tim và đoạt lại Tĩnh Tĩnh! Hiện tại anh rất cần nghe ý kiến của cô!
Vũ Nghê không buồn để ý đến anh, sau khi ăn hết miếng thịt bò bít tết cuối cùng ở trong đĩa, rốt cục cô thở ra một hơi, bắt đầu uống một hớp nước ấm. Hiện tại mọi đồ uống của cô đều phải là hơi ấm! Chỉ là gương mặt của Vũ Nghê cũng đã trở lại nghiêm túc, tựa như muốn bắt người nào đó đánh cho mông nở hoa. "Tưởng Vũ Hàng, anh hãy thành thật nói cho em biết, bây giờ đối với Tĩnh Tĩnh rốt cuộc là có tâm tư gì?"
"Cái gì mà có tâm tư gì? Cô ấy có con với anh, anh đương nhiên muốn lấy cô ấy về nhà, chẳng lẽ anh lại để cho con anh gọi người khác là ba ba sao?" Tưởng Vũ Hàng nói lý lẽ, hiện tại trong đầu của anh vừa nghĩ tới con của mình, há mồm ngậm miệng gọi người khác là ba ba, ngực của anh bị tức đến đau.
Suy nghĩ một chút, tâm khẽ động, giống như lăng trì xử tử vậy?
Không được, gọi người khác là ba ba sao? Chuyện này tuyệt đối không được phép xảy ra!
Hơn nữa nhất là vừa nghĩ tới chuyện Quan Tĩnh cùng người đàn ông kia ở chung một chỗ, anh càng muốn giết người thêm!
Quan Tĩnh là người phụ nữ của anh, tấm thân xử nữ của cô đã trao cho anh, cô vốn chính là thuộc về anh, tại sao có thể cùng với người khác?
Không được, nhất định không được!
Đối với câu trả lời Tưởng Vũ Hàng, cảm giác của Phó Vũ Nghê là không nắm chắc, không nắm chắc đi qua chính là căm tức." Bây giờ anh rốt cuộc đối với Tĩnh Tĩnh là cảm giác như thế nào? Anh là bởi vì quan hệ của đứa nhỏ, mới chịu cùng Tĩnh Tĩnh kết hôn, hay là bởi vì thích Tĩnh Tĩnh?" Càng nói, càng cảm thấy kinh hồn bạt vía, đôi mắt càng thêm tức giận nheo lại."Uy, anh không phải là thật không thích Tĩnh Tĩnh, nói muốn kết hôn với Tĩnh Tĩnh chỉ bởi vì đứa nhỏ chứ?"
Tưởng Vũ Hàng trợn to hai mắt, vội vàng thanh minh cho mình."Dĩ nhiên không phải, anh đương nhiên là chú trọng người mẹ hơn là đứa bé, cho nên mới muốn đứa bé!" Nếu như không phải bởi vì mẹ của đứa bé là Quan Tĩnh, anh như thế nào lại muốn đứa bé này đây?
Nếu như không phải bởi vì yêu cô, mới vừa rồi anh cũng không cần gấp thiếu chút nữa bị cảnh sát giao thông tạm giữ, trực tiếp để cho Quan Tĩnh bỏ đứa bé đi!
Vũ Nghê khẽ vuốt bên ngực trái, vuốt lên trái tim cuồng loạn."Như vậy tốt, như vậy tốt!" Sau khi thở một hơi dài nhẹ nhõm, ánh mắt của cô lại một lần nghiêm túc giơ lên."Vậy anh bây giờ vẫn cùng những người phụ nữ khác ở chung một chỗ sao? Nếu như anh thích Tĩnh Tĩnh, làm sao anh còn có thể cùng những người phụ nữ khác cùng nhau chứ?"
Gương mặt Tưởng Vũ Hàng đỏ lên, tương đối áy náy, khó chịu, hiện tại vô luận anh muốn giải thích thế nào, cũng không có cách nào giải thích được. Nhưng anh có nổi khổ tâm ——
Mặc dù không mở miệng, nhưng lúc này cũng không cần nhiều lời nói để giải thích. Vũ Nghê căm tức nhìn anh, không có để lại cho anh một chút mặt mũi, trực tiếp phê bình anh nói."Nếu như anh còn muốn cùng với Tĩnh Tĩnh chung một chỗ, việc nên làm là trung trinh* đối với cô ấy, tuyệt đối không thể sáng ba chiều bốn, khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa."
#Trung trinh: trung thành, một lòng một dạ.
"Anh biết, anh biết, Vũ Nghê, thật ra thì lần này tự anh cũng đã phát hiện, anh đối với những người phụ nữ khác khác cũng không có cảm giác, anh chỉ là tức giận, chẳng qua là bất lực, cho nên mới —— "
"Sau này tuyệt đối không thể như vậy —— "
"Anh bảo đảm, chỉ cần Tĩnh Tĩnh cô ấy có thể tha thứ cho anh, lần nữa cùng với anh ở chung một chỗ, anh tuyệt đối sẽ không làm loạn nữa!" Thật ra thì lời này anh đã sớm muốn nói, nhưng không tìm được cô ấy! Quan Tĩnh đã sớm không muốn nhìn đến anh rồi!
Hơn nữa, lúc trước anh chết vì sĩ diện, cô không thương anh, anh còn thế nào có thể nói với cô ~ anh yêu cô, Hôm noel trước, anh vẫn đang cố gắng bù đắp lại, chẳng qua là cô đối với anh vẫn lạnh nhạt!
Dù sao bọn họ quen biết nhau rất lâu, vì vậy Vũ Nghê biết Tưởng Vũ Hàng nói đây là lời thật, cô tin tưởng anh!"Vậy em sẽ giúp anh khuyên nhủ Quan Tĩnh, nhưng làm thế nào để cô ấy cảm động, còn cần chính anh nghĩ biện pháp!"
Ầy ~~ không phải cô không giúp anh một tay đoạt tâm Tĩnh Tĩnh về, chủ yếu chính là nhìn thành ý của anh. Làm như thế nào, hay là chính bản thân anh nghĩ biện pháp đi!
"Được!" Tưởng Vũ Hàng gật đầu cảm ơn.
"Vậy em đi trước!" Ăn cơm tối xong, chuyên cô muốn xác định cũng đã xác định, dĩ nhiên nên rời đi, không đi, chẳng lẽ còn muốn ở lại trả tiền sao?
"Đợi một chút ——" Tưởng Vũ Hàng gọi Vũ Nghê lại, ưu tâm lo lắng, muốn nói lại thôi, lại mở miệng hỏi: "Vũ Nghê, Tĩnh Tĩnh nói cô ấy cùng người đàn ông kia đã ở chung một chỗ, em biết chuyện này sao?"
Đối với vấn đề này, cô thật muốn cho anh một câu trả lời mập mờ. Nhưng cô không phải người xấu, cô luôn luôn lấy từ bi để sống, cho nên vẫn là trực tiếp bỏ đi chuyện quấy nhiễu này của anh, để cho anh vui vẻ một chút vậy."Em đối với Quan Tĩnh hiểu rõ, chuyện này căn bản không thể nào phát sinh. Hơn nữa, em cũng rất chịu trách nhiệm nói cho anh biết, em chưa từng nghe cô ấy nói qua, cô ấy cùng Lý Sấm đã lui tới thân mật như vậy. Cô ấy chỉ cùng em nói rằng cô ấy đã cùng anh ở chung một chỗ!"
Tưởng Vũ Hàng bật cười."Anh cảm giác được, cô ấy cũng sẽ không phản bội anh!" Sau khi nói xong, anh cười càng thêm tự tin, nhưng loại tự tin này thế nào lại cảm giác ngốc nghếch như vậy?
Vũ Nghê trên miệng nói sẽ giúp Tưởng Vũ Hàng, nhưng hình như là bởi vì ăn thịt bò người ta trả tiền, nên lúc ấy liền nói như vậy! Sau đó, căn bản cô không có nói giúp Tưởng Vũ Hàng câu nào cả!
Cho tới khi, Tưởng Vũ Hàng muốn tìm Quan Tĩnh giải thích, muốn đối xử với cô tốt hơn, muốn đem cô từ bên người Lý Sấm đoạt lại, nhưng Quan Tĩnh lại càng ngày càng ghét anh, cùng Lý Sấm quan hệ càng ngày càng tốt!
Quan Tĩnh nghỉ phép ngày thứ ba, sáng sớm Tưởng Vũ Hàng liền đi tới nhà trọ của Quan Tĩnh ——
Tưởng Vũ Hàng có thể mở cửa bằng mật mã, tuy nhiên cửa phòng Quan Tĩnh không mở ra được, đây cũng là chuyện ngày hôm qua anh phát hiện được, Quan Tĩnh đổi mật mã khóa cửa rồi!
"Gõ gõ gõ ——" anh gõ cửa phòng của cô."Tĩnh Tĩnh, để cho anh đi vào được không? Anh có lời muốn nói với em!"
Quan Tĩnh mặc áo ngủ làm từ bông vải, mới vừa từ phòng vệ sinh trong nôn ói ra, cổ họng đau rát, hình như thức ăn đã bị nôn ra hết! Sắc mặt trắng bệt, thân thể không còn sức, cô tựa bên cạnh tủ giày."Tôi và anh không có lời gì để nói, anh đi đi!
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Cơ Thủy Linh