Books are delightful society. If you go into a room and find it full of books - even without taking them from the shelves they seem to speak to you, to bid you welcome.

William Ewart Gladstone

 
 
 
 
 
Tác giả: Cơ Thủy Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 571
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 841 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 22:14:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 414: Nhục Nhã Trước Mặt Mọi Người
“A----“ Trong khi đang cố thoát khỏi nơi ê chề này, bỗng dưng cảm thấy như tóc mình bị ai đó giật mạnh,da đầu bị kéo căng đau đớn khiến cô phải thét lên thất thanh đồng thời theo phản xạ dừng bước lại.
Cả cơ thể bỗng chốc mềm oặt nhẹ tựa một phiến lá rụng cuối thu, từ từ ngã về trong lòng ngực một người đàn ông đang ở sau lưng mình. Một mùi hương quen thuộc ập đến khướu giác Tư Vũ mà loại hương vị này rất quen thuộc với cô, không cần phải quay đầu lại nhìn cũng biết rõ đối phương là ai. Ai lại dám có hành động như vậy với mình.
Toàn thân cô bị giữ chặt lại trong lòng của Bùi Tạp Tư đồng thời bỗng chốc bị đẩy mạnh ra phía trước.
Sự việc diễn ra bất ngờ khiến Tư Vũ chưa kịp trụ vững thì bỗng chống hai chân cô rời khỏi mặt đất, lúc này cơ thể gầy yếu của Tư Vũ tựa như một viên đạn đã được bắn ra khỏi nòng súng, hướng đầu xe mà tới,cả cơ thể chạm mạnh vào nắp xe trơn láng đồng thời phát ra một âm thanh nhức óc “Rầm” rồi từ từ ngã xuống mặt đất.
Đầu óc cô bỗng nhiên cảm thấy choáng váng, trước mắt nhất thời chỉ một màu đen nhẻm, đau đớn kịch liệt, cô không kịp kêu gào.
Vẻ mặt u ám của Bùi Tạp Tư xuất hiện trước mắt cô, không nể nang gì thân phận hiện tại của Tư Vũ, anh ngồi xổm trước mặt cô, tay bỗng dưng kéo tóc Tư Vũ nghiến răng nghiến lợi phát ra giọng chất vất: “Chính là bởi vì tên đó hả? Vì hắn ta mà cô cự tuyệt tham dự buổi tiệc với tôi sao?”
Chết tiệt, sao cô dám ở cùng người đàn ông khác chứ, trong lòng của cô còn có anh không hả?
Người chưa từng có cảm giác đau lòng như Bùi Tạp Tư hiện tại đang phải nếm cảm giác đó, nó đau như muốn lấy cả mạng sống của anh. Đau hơn cả là nỗi sợ hãi cô không còn yêu anh nữa.
Thật lâu sau, cuối cùng Tư Vũ cũng lấy lại được tinh thần, nước từ khóe mắt không ngừng chảy xuống hai bên gò má, cô căm hận nhìn Bùi Tạp Tư. “Đúng, vì anh ấy! Thật ra là tôi yêu anh ấy, nếu anh không sợ bị tôi “cắm sừng” thì tốt nhất đừng ly hôn!”
Anh dám đối xử thô bạo với cô như vậy, hiện tại đầu gối của cô rất đau, tựa như bị dập nát.
“Đồ đê tiện!” Bùi Tạp Tư điên cuồng thốt lên 3 chữ, bàn tay đang nắm tóc của Tư Vũ bỗng kéo cơ thể cô lên hướng phía xe đi tới.
“A – Anh mau buông tôi ra, đau quá. A ---“ Hai đầu gối cùng da đầu bỗng đau nhức kịch liệt, làm cho cô cảm thấy đau thấu xương. Tuy nhiên, Bùi Tạp Tư không hề mềm lòng, chẳng quan tâm sự vùng vẫy vì đau đớn của Tư Vũ, lập tức kéo cửa xe, mạnh mẽ ném cô vào trong.
Sau khi đóng cửa xe, anh nhanh chóng ngồi vào bên cạnh, lập tức mở máy và nghênh ngang rời khỏi buổi tiệc. Đứng đó không xa, mọi người nhìn sự việc diễn ra trong sự kinh ngạc lẫn ngỡ ngàng.
Trong giới thượng lưu, Bùi Tạp Tư được mọi người công nhận là người đàn ông nho nhã, chưa từng phát giận bao giờ, thế nhưng sự việc tối hôm nay đã chạm tới giới hạn sự “tức giận” của anh, không, phải nói là “lửa giận”, thật sự làm ọi người quá bất ngờ.
Tiếng xì xào, bàn tán bắt đầu nổi lên từ bọn họ.
“Không biết cô gái xinh đẹp đó với Bùi thiếu gia có quan hệ gì vậy nhỉ? Thế nhưng lại có thể làm cho anh ta cáu giận đến như vậy?” Đang cùng nhau thảo luận về chính trị, khi nhìn thấy cảnh tượng của Tư Vũ, đám đàn ông bỗng dưng dừng lại đề tài đang nói, đồng loại hỏi nhỏ với nhau.
Một nhóm khác thì nhìn thấy Tư Vũ liền nổi lên “dục vọng” thèm thuồng, liếm liếm khóe môi nói: “Cô ta không phải là cô tình nhân họ Diệp của Bùi Tạp Tư, chắc lại là cô em mới nào đó rồi” tiếng nói phát ra càng lúc càng nhỏ.
“Không phải là vợ anh ta chứ?” một vài người đàn ông
Bỗng đặt câu hỏi nghi vấn, ánh mắt còn nhìn chằm chằm chiếc xe đã chạy xa tít, chỉ còn nhìn thấy một đốm đèn xe phía sau đuôi.
“đương nhiên khả năng đó không đúng rồi, anh không suy nghĩ à, nếu vợ mình xinh đẹp như vậy thì sao còn có thể đi “hái hoa bắt bướm” bên ngoài? Dĩ nhiên sau này khi đến một lúc nào đó cũng sẽ cảm thấy chán nhưng không phải Bùi Tạp Tư mới kết hôn sao? Chí ít cũng phải một năm chứ. Sao có thể để cho vợ mình cùng người đàn ông khác tham dự yến tiệc được?”
Lý luận này xem ra rất đúng làm ọi người đều tán thành…
Rầm
Cơ thể Tư Vũ bị Bùi Tạp Tư ném mạnh về một bên phía chiếc giường lơn bên trong phòng ngủ, lực mạnh khiến cho bề mặt cạnh bên chiếc giường đồng thời bị trũng xuống.
Mái tóc lộn xộn của Tư Vũ xõa ra trên mặt giường, bộ y phục của cô bị kéo ngược lên tận chiếc thắt lưng tinh tế làm lộ ra đôi chân cân xứng đẹp hút hồn, cùng hai đôi gò đầy đặn trắng như tuyết! Một mảnh vài trắng từ bộ y phục trên người vô tình lọt vào khe hở ở giữa đôi gò ấy.
Bùi Tạp Tư nhất thời nín thở khi nhìn cảnh ấy. “Cậu bé” lập tức có phản ứng, không ngừng to lên và nóng rực. Đẹp quá, thật sự rất gợi cảm!
Song, một loại cảm xúc khác cũng làm cho anh lấy lại tinh thần thoát khỏi vẻ đẹp mê muội trước mắt!
“A---“ Tư Vũ phát ra âm thanh đau đớn, sau đó từ từ ngồi dậy từ bên cạnh chiếc giường lớn. Dòng nước mắt ở hai bên má đã khô cạn từ khi nào, cô nhìn anh với ánh mắt tràn đầy tức giận và căm hận.
Bùi Tạp Tư tựa như con hổ dữ vừa xuống núi, toàn thân anh tỏa ra khí thế lạnh lẽo mang đến cho người đối diện sự nguy hiểm khôn lường, ánh mắt lạnh băng như đang nhìn xuyên thấy tâm can đối thủ.
“Em mau thành khẩn nói cho tôi biết, quan hệ giữa em và hắn ta đã đi đến giai đoạn nào rồi?” Bùi Tạp Tư dùng ngón tay cái và ngón trỏ hung hăng nắm dưới cằm Tư Vũ như muốn bẻ nát nó ra, vẻ mặt anh lạnh lẽo chất vấn cô.
Cằm dưới bỗng dưng đau đớn làm cho Tư Vũ không chịu nổi khóc lên, những giọt nước mắt trong suốt tựa như hạt trân châu thi nhau nhỏ xuống. Anh dựa vào đâu dám chất vấn cô? Không phải người phản bội hôn nhân của họ chính là anh hay sao? Mang một bụng ủy khuất, Tư Vũ cố ý cãi lại câu nói của Bùi Tạp Tư: “Anh cùng người phụ nữ khác làm những gì thì tôi cùng anh ấy làm như thế…”
“Vậy sao?” Bùi Tạp Tư nổi trận lôi đình, không khống chế được tâm trạng đang điên tiết của mình quát to lên: “Nói cho em biết, em đừng hòng gạt tôi!”
“Rất tiếc đó là sự thật, dù anh có tin hay không. Cho nên tôi nói rằng chúng ta ly hôn đi!” Tư Vũ giữ nguyên ý định ly hôn ban đầu hô to với anh.
“Đê tiện…” Bùi Tạp Tư hung hăng mang Tư Vũ ném mạnh xuống giường, một mặt nhanh chóng cởi bỏ lưng dây nịt của mình, một mặt tức giận rống to “Em thiếu thốn chuyện đó lắm sao, cần lắm à? Cơ thể còn chưa hồi phục tốt, không nên cùng đàn ông lên giường mới phải chứ!”
“Bùi Tạp Tư, anh là tên khốn khiếp, anh dựa vào đâu mà nói tôi như thế hả?” Bị Bùi Tạp Tư sỉ nhục, Tư Vũ trợn đôi mắt đang đong đầy lệ trừng anh. “Thời điểm anh phản bội tôi, có lẽ anh phải nghĩ đến khả năng tôi cũng sẽ có người đàn ông khác chứ!”
Bùi Tạp Tư cởi quần dài cả quần trong, lộ ra “cậu bé” đã hoàn toàn trướng lên. Không để chậm trễ thêm một giây nào, anh liền nhào về phía Tư Vũ.
Tư Vũ sợ hãi lui về phía đầu giường bên kia, nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi lòng bàn tay anh, Bùi Tạp Tư dùng lực túm lấy cơ thể cô. Sức lực của người con gái nhất là đối với Tư Vũ căn bản không thể nào chống lại được sức anh, chỉ có thể phản kháng bằng cách giãy dụa, mắt thấy đôi chân cô đang bị anh cầm lên.
Cùng lúc đó…
Bộ y phục trắng trên người cô bị anh hung hăng xé nát làm lộ ra bộ ngực trắng như tuyết trên làn da trắng mịn của cô.
“Anh buông tôi ra…” Tư Vũ hoảng sợ dùng sức hô to, cơ thể bị anh đụng vào làm cho cô cảm thấy kinh tởm. “Anh đã từng chạm vào người phụ nữ khác thì không được chạm vào tôi, thật ghê tởm, tôi ghét anh…”
“Con mẹ nó, em cũng là một loại hàng phế thải, chúng ta vừa vặn “xứng lứa vừa đôi” đó thôi. Em không phải là rất muốn đàn ông sao? Tôi hiện giờ thỏa mãn em ngay thôi…” Vừa dứt lời, Bùi Tạp Tư dùng sức mở hai bên chân cô ra…
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Cơ Thủy Linh