A good book is always on tap; it may be decanted and drunk a hundred times, and it is still there for further imbibement.

Holbrook Jackson

 
 
 
 
 
Tác giả: Cơ Thủy Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 571
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 841 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 22:14:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 392: Một Khóc Hai Nháo Ba Thắt Cổ.
"Người trợ lý ở bên cạnh tổng giám đốc của tập đoàn Bùi thị là một phụ nữ già dặn kinh nghiệm. Trước kia dì ấy vốn làm việc tại Lạc thị, cũng là người có đẳng cấp, dì vẫn luôn luôn yêu quý Tư Vũ. Cho nên vào buổi sáng hôm nay, Tư Vũ mới gọi điện cho dì trợ lý, dặn nếu như cảm thấy có chuyện bất thường nhất định phải gọi điện thoại báo cho cô biết.
Hơn nữa, trước khi anh trở về nhà cô cũng gọi điện thoại cho dì trợ lý hỏi thăm tình hình.
Hôm nay là tối thứ sáu, mai là ngày cuối tuần, Hoan Hoan theo Lạc Dật trở lại Úy Lam Loan. Cho nên cô và Tạp Tư đúng dịp có một thế giới riêng của hai người. Nhưng bữa ăn tối dưới ánh nến của thế giới hai người sự ngọt ngào chỉ là giả bộ, thật sự rất chua xót!
Chua xót, không phải là vì Bùi Tạp Tư tư tưởng không tập trung, hoặc là do Tư Vũ miễn cưỡng. Trái lại Bùi Tạp Tư một mực khuấy động bầu không khí, muốn để cho Tư Vũ cao hứng một chút! Sau khi bữa tối chấm dứt, anh lại bắt đầu hướng Tư Vũ hành động thân mật!
Anh nửa bắt buộc cô, không cho cô có cơ hội né tránh, vây quanh cô.
"Đừng như vậy, anh sẽ đè Bảo Bảo bây giờ!" Tư Vũ thúc anh.
"Ngoan, đừng lộn xộn, xem anh tặng quà gì cho em này, thích không?"Không biết Bùi Tạp Tư lấy ra một sợi dây chuyền từ chỗ nào, nếu đem so sánh với 'Ánh sao đêm' cũng có vài phần tương tự, nhưng xem ra xa hoa hơn 'Ánh sao đêm' rất nhiều, một viên kim cương to màu trắng nằm giữa, bốn phía lại có những viên kim cương nhỏ màu hồng nhạt.
Kỳ thật nếu không đem so sánh với sợi 'Ánh sao đêm', có thể nói kiểu dây chuyền này thật sự rất đẹp! Hơn nữa so với 'Ánh sao đêm' giá của nó cũng cao hơn rất nhiều, tổng cộng tiêu hết của anh 180 vạn Đô-la. Đây là do anh phải thông qua rất nhiều con đường, cuối cùng mới mua được! "Tư Vũ, chúng ta kết hôn cũng đã khá lâu..., đêm qua mới phát hiện ra anh chưa lần nào tặng quà cho em, anh chưa quan tâm chú ý tới em, thực xin lỗi! Sợi dây chuyền này anh đã đi tới vài chỗ, vừa nhờ bạn bè, vừa lên mạng tra mới được đó! Anh cảm thấy rất thích hợp với em, hi vọng em sẽ thích!"
Tư Vũ nhìn chằm chằm sợi dây chuyền, ban đầu cô không có cảm xúc gì, bởi vì sợi dây chuyền này hoàn toàn không hề làm cô cảm động. Nhưng khi nghe anh nói câu kế tiếp, lòng của cô liền dao động, thậm chí còn rất hạnh phúc tiếp nhận quà của anh, bảo anh tự đeo cho cô.
Bùi Tạp Tư kéo Tư Vũ đi tới trước gương, từ từ kéo cổ áo kiểu Hàn xuống, để lộ một khoảng da thịt lớn và áo nịt ngực bao vây lấy chỗ đầy đặn. Viên kim cương màu trắng vừa khít ở phía trên đoạn khe sâu mê người! Dù cho viên kim cương được thiết kế thật tinh xảo, bốn phía đều có kim cương nhỏ màu hồng nhạt, nhưng có cảm giác hơi bị quá mức, nhìn có phần giống mấy tên nhà giàu mới nổi.
"Thích không? Anh cảm thấy nó rất đẹp!" Bùi Tạp Tư nhìn cô chằm chằm ở trong gương nói, phụ nữ vốn thích những thứ độc nhất vô nhị trên thế giới, tiếp đó là hàng hóa xa xỉ đứng đầu danh sách Sợi dây chuyền này đã đạt đủ cả hai điểm trên.
"Thích!" Tư Vũ gật gật đầu, kỳ thật chỉ cần là anh tặng cho cô, cô đều thích!
"Ha ha - - vậy em có phải nên cám ơn anh một chút không?" Hai bàn tay của Bùi Tạp Tư vuốt ve nơi đầy đặn của cô. Bàn tay to nhẹ nhàng mơn trớn, môi mỏng cực nóng bắt đầu hôn vành tai của cô, đầu lưỡi ẩm nóng lại càng tràn ngập ám chỉ bắt đầu liếm láp da thịt của cô!
Toàn thân Tư Vũ đều bị anh lây truyền sự nóng bỏng!
"Uh`m - - vợ, em có phải nên là cám ơn anh thật nhiều không- -" Hiện tại giai đoạn này hẳn là có thể cùng nhau rồi, điều này đọc được ở đâu cũng anh cũng quên mất rồi!
"Đừng - -" mục đích của anh đã quá rõ ràng, điều này làm cho Tư Vũ nổi dậy sự kháng cự mãnh liệt."Không - - anh buông ra, em buồn nôn..."
Cô lại một lần ói ra, mà còn ói càng ngày ghê hơn. Hai chân cô bủn rủn ngồi chồm hỗm ở trên sàn nhà, yếu ớt nói: "Thật xin lỗi, em thật sự không có biện pháp, em không phải cố ý!"
Sắc mặt Bùi Tạp Tư hơi tái, không nhịn được nữa."Em có chút ghê tởm với anh, đúng không?"
Tư Vũ cúi thấp đầu xuống, sợi tóc màu đen vừa vặn che khuất mặt hồng của cô."Thực xin lỗi, em không phải cố ý, là do con nên mới như vậy..."
Đúng là cô hết một tới hai, hết hai tới ba nôn mửa, quả thật làm tổn thương lòng tự tôn của Tạp Tư."Thật xin lỗi, là anh không tốt, hiện tại chúng ta không thể, đúng không?" Anh liều mạng tìm ình một cái bậc thang.
Tư Vũ gật gật đầu, sợi tóc màu đen trong không trung đong đưa tạo ra một độ cong hoàn mỹ!
Trong lúc này Bùi Tạp Tư cũng không sao tìm được chủ đề của câu chuyện. Chỉ vì muốn chọc cô cười trong buổi tối hôm nay, anh đã tìm không biết bao nhiêu câu chuyện hài hước rồi.
"Cuối tuần chúng ta cùng nhau về nhà em được không? Mẹ em rất nhớ em, ba em- - cũng muốn gặp anh!" Tư Vũ chuyển sang một đề tài khác, chẳng phải cô muốn quan hệ của hai người trở nên tốt hơn sao? Cho nên cô cũng cần phải cố gắng nỗ lực! "Tuần sau ba và mẹ cùng đi công tác, chi bằng tuần này chúng ta trở về đi!"
"Được, anh cũng muốn chuẩn bị thật tốt một chút, đây cũng là lần đầu tiên anh chính thức ra mắt ba mẹ vợ của anh!" Ba vợ cũng không thừa nhận anh là con rể, cho nên vẫn không cho anh tới nhà họ Lạc. Sau này cũng không cho anh nhìn thấy nét mặt già nua của ông. Ông cũng đã cảnh cáo bọn họ không có việc gì thì ít về nhà. Hơn nữa Tư Vũ cũng vẫn nói anh không cần đi, cho nên chuyện này anh vẫn chưa làm được
"Ha ha, kỳ thật bây giờ ba em cũng muốn chúng ta cùng nhau trở về, mẹ đã nói nhỏ cho em biết!" Tư Vũ tiến thêm một bước giải thích.
Bùi Tạp Tư như trút được gánh nặng thở ra một hơi, sau đó bật cười."Xem ra ba vợ, lần này là dự định chấp nhận anh, đúng không?"
Cô khẽ gật đầu, sau đó lo lắng hỏi: "Ngày mai, anh có rảnh không?"
"Ha ha, vợ ra lệnh cho anh đương nhiên phải tuân thủ, hơn nữa chuyện về nhà vợ là chuyện chính đáng, là chuyện quan trọng hơn so với việc buôn bán. Cho nên dù không có thời gian, anh cũng ráng kiếm ra thời gian!" Bùi Tạp Tư làm bộ giống như nô lệ của vợ nói, thật đúng là hình mẫu đại diện cho những ông chồng tốt!
Hôm nay biểu hiện của anh rất quan tâm, rất dịu dàng, lại còn tặng quà, nói chuyện cười, khiến cho nỗi buồn trong lòng Tư Vũ cũng tiêu tan mất, rốt cục cô cũng bắt đầu mở lòng ra."Kỳ thật em hôm nay rất không vui - - "
"A...!" Anh biết cô không vui, cũng biết bởi vì sao không vui, cho nên anh hoàn toàn không dám hỏi tiếp.
"Thực ra lúc xế chiều hôm qua, em đã đặt cọc sợi 'Ánh sao đêm' ở tiệm Châu Bảo Hành- -" cô nhìn anh, chờ biểu tình sẽ kinh ngạc của anh!
"A... như thế nào, em đã tìm thấy nó? "
Tư Vũ gật Tư Vũ gật gật đầu, “Đúng, em không chỉ đã tìm thấy, mà còn đã trả tiền đặt cọc, nhưng hôm nay lúc em đi giao số tiền còn lại, cửa hàng lại đem dây chuyền bán cho người khác rồi!” nói tới chỗ này, Tư Vũ ủy khuất khóc òa lên: “Em cảm thấy mình bị khi dễ, giống như tâm nguyện của mình bị người khác đoạt đi vậy!”
Nhìn cô khóc, tâm tình của anh càng thêm khó chịu, nhưng hiện tại điều anh có thể làm, chỉ là làm cho cô không thể tức giận. “Em chỉ là thanh toán tiền đặt cọc thôi, thì vẫn không phải là của em, cho nên không cần nghĩ như thế, trên thế giới này còn có rất nhiều trang sức, cần gì phải tranh chấp một kiểu như thế chứ?”
Bùi Tạp Tư lôi kéo cô, đỡ cô đi về chiếc ghế phía trước cửa sổ sát đất, đỡ cho cô từ từ ngồi xuống.
Tư Vũ nhéo cánh tay anh, trong ánh mắt đầy nước mắt ủy khuất. “Anh không biết đâu, em cũng không hiểu vì sao em lại chung tình với sợi dây chuyền kia như thế, nhìn thấy nó em giống như tìm được linh hồn của chính mình. Hơn nữa sợi dây chuyền kia cũng trao nguyện vọng cho người con gái có được sợi dây chuyền đó, cũng sẽ nhất định gặt hái được tình yêu. Nhưng chỉ là nó, lại bị người khác đoạt đi rồi! Em từ nhỏ đến lớn lúc nào cũng là như vậy, chỉ cần là cái gì em thích, nhất định sẽ không bao giờ có được. Lúc còn nhỏ em thích ăn đậu hũ thúi, kết quả ba mẹ không cho em ăn. Về sau khi trưởng thành em nghĩ muốn đi làm diễn viên múa, ba ba lại là không cho phép. Còn về sau này, em muốn ra nước ngoài, nhưng ba ba không cho, buộc em phải gả cho Lâm Hiên - -” câu nói kế tiếp, Tư Vũ hóa thành tiếng nức nở thật dài. “Bây giờ em chỉ muốn một phần ‘Tình yêu vĩnh hằng’, nhưng lại cũng không được. Có phải là em chưa đủ tốt, cho nên đây chính là sự trừng phạt đối với số phận của em không, có lẽ về sau còn có sự trừng phạt nặng hơn nữa đang chờ em!” (sani: Tội chị TV quá)
Tư Vũ vừa khóc vừa nói, những câu nói đó đánh vào lòng Tạp Tư, giống như giống như bị vũ khí sắc bén hung hăng đâm vào vậy, trái tim không ngừng buộc chặt, buộc chặt - -
Chết tiệt, anh đã làm cái gì vậy!
cô vừa mới bước ra cuộc sống thực, sau mười sống trong căn bệnh trầm cảm. Cho nên cô rất thiếu tự tin, cảm xúc của cô cũng không ổn định, giống hệt một đứa trẻ con bám người, tùy hứng, thiếu trưởng thành - -
Anh bây giờ lại có hành động làm tổn thương cô như vậy!
Anh thật sự là thằng khốn… không, anh nhất định phải nghĩ biện pháp lấy lại sợi dây chuyền kia, bởi vì có thể nói nó đối với cô rất quan trọng - -
Mấy ngày kế tiếp, nếu không có gì bất ngờ xảy ra anh đều về nhà đúng giờ, còn Tư Vũ cũng trở nên càng lúc càng vui vẻ! Hơn nữa tối ngày hôm qua, bọn họ ở cùng một chỗ, cô không có cảm giác ghê tởm nữa, cảm giác rất tốt, cảm giác thấy được anh vẫn còn rất yêu cô.
Mặc dù anh đang cực lực kiềm chế chính mình, nhưng hành động của những người sôi nổi không thích tẻ nhạt không thể nào đánh lừa được người khác! cô tin tưởng toàn bộ mọi chuyện đều có thể tốt hơn, anh nhất định sẽ từ từ trở lại bên cạnh cô!
Uh`m, một hồi anh sẽ về nhà, sau đó cùng cô về nhà mẹ đẻ!
******************phân cách tuyến*****************
“không được, hôm nay anh nhất định phải theo em!” Diệp Chức Nhân vứt đi thái độ lạt mềm buộc chặt trước kia, sử dụng thủ đoạn một khóc hai nháo ba thắt cổ bốn uy hiếp, lôi kéo Bùi Tạp Tư không cho anh rời khỏi cô ta. Mấy ngày nay anh đều không hề đi tìm cô ta, vẻ mặt kiểu có nhìn thấy cũng coi như không thấy ấy làm cô ta chịu không nổi. Đây rõ ràng là kiểu anh muốn chia tay đây mà!
“Hôm nay anh muốn đưa vợ con về nhà mẹ đẻ!” Bùi Tạp Tư đẩy người đang dán ở trên thân mình ra. Diệp Chức Nhân là người thông minh, rất nhiều lời nói không cần phải nói rõ ràng, cô ta cũng có thể hiểu được!
“Anh muốn cùng em chia tay, không cần em nữa sao?” cô ta không phục hỏi!
“Anh sẽ cho em một khoản tiền!”
“không, em không cần tiền, em muốn anh tối nay theo em!” cô ta dây dưa nói! “Nếu anh theo em, em liền đem sợi dây chuyền kia cho anh!” Sau cùng, cô ta tung một cái mồi.
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Cơ Thủy Linh