Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Cơ Thủy Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 571
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 841 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 22:14:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 254: Thảm Họa Kéo Tới
"Ha ha, nhịn không được, phải chủ động dụ dỗ anh sao......" Cười nói, nắm bắt tình thế hết sức rõ ràng
"Vậy anh hứa đừng chạm đến em nữa đi, coi em có còn vấn vương thân thể anh không......" Dứt lời, cô tránh thoát anh, đứng dậy muốn đi
"Món mồi ngon tự dưng đến miệng, lẽ nào anh chịu vứt đi. Vợ à, đừng có hối hận!" Lạc Ngạo Thực ‘ha ha’ cười to, đặt Vũ Nghê ở trên bàn, mấy đống tài liệu đều bị anh gạt xuống đất ——
Hai người yêu nhau có những vội vã không cần bận tâm, những xấp tài liệu rải rác nằm trên mặt đất chẳng ai quan tâm!
**********************
Tại một địa điểm khác, có cặp vợ chồng mới cưới đang hưởng tuần trăng mật không mấy ngọt ngào, có lẽ vì những bất đồng trước đó
Biển rộng mênh mông một màu xanh thẳm, sóng biển dạt dào, một lớp sóng vọt tới bên bờ, đem tất cả vật thể lênh đênh cuốn trôi về phía xa xa ——
Nơi này là quần đảo nhỏ của Hawaii, khách du lịch đến đây không nhiều, tổng chi phí cho việc ăn ở cao đến ngất trời.
Bùi Tạp Tư muốn cho Lạc Tư Vũ tiếp xúc với nhiều người, nhưng anh lại sợ cô khó tiếp nhận, cho nên anh mới quyết định chọn cảnh sắc tuyệt đẹp này
Chiếc ô che nắng được cắm trên bãi cát trắng mịn, không gian vắng tẻ có thể nghe rõ âm thanh của sóng, đồng thời thỉnh thoảng truyền tới tiếng cười khanh khách
Tư Vũ ngồi dưới ô cầm túi xách lên đập vào người Bùi Tạp Tư, bao nhiêu đồ dùng trong đó đều rơi rãi rác, Bùi Tạp Tư sơ ý đạp trúng trượt ngã một bên, hành động này khiến anh có chút tức giận.
"Ha ha ——"
"Ha ha ——"
Trong nháy mắt, chung quanh vang lên tiếng cười, nụ cười giòn tan phát ra từ nhiều cặp đôi khác. Mặc dù ngôn ngữ bất đồng, tư tưởng quan niệm khác nhau, nhưng dù là ở bất cứ quốc gia nào, tiếng cười hầu như tương tự.
Tính khí ngông cuồng của cô đẩy anh vào bước không còn giới hạn. "Em lại làm sao thế này?! Anh khiến em giận cái gì?!"
[Anh cùng người khác liếc mắt đưa tình, còn hỏi em là tại sao?!] Tư Vũ hò hét trong thế giới riêng của mình, quẳng cho anh ánh mắt tức giận.
"Tư Vũ, nếu em có gì muốn nói, thì hãy cố gắng nói ra, bằng không viết cho anh biết, hành động này của em khiến anh không biết mình phạm lỗi gì?!" Mấy ngày nay anh mang cô đi chơi, hy vọng mượn cách này mở ra cánh cửa khép chặt ở trong lòng cô, để cô quen dần với thế giới bên ngoài. Anh càng muốn giúp cô, cô càng không quyết tâm hiểu, từ hôm qua đến giờ toàn thấy giận dỗi, nụ cười trên mặt cũng thuyên giảm đi
Vừa mới di chuyển tầm mắt ngó qua chỗ khác, chưa đến hai ba giây sau, anh đã bị nện một phát thật đau —
Tư Vũ xoay người, đi về khách sạn đối diện bãi biển, hiện tại cô không muốn nhìn mặt anh
"Tư Vũ ——" Bùi Tạp Tư vừa muốn nhấc chân đuổi theo, đã có mỹ nữ cản lại. "Anh chàng đẹp trai, có muốn qua kia lướt sóng tranh tài cùng không, vừa vặn chúng tôi thiếu đúng một người?!"
Tầm mắt anh nhìn về phía xa xa, thấy cô đã đến cửa chính khách sạn
"Phải đấy, Keith, cùng tham gia nào!" Hai người đàn ông phương Tây dáng người khôi ngô, hướng Bùi Tạp Tư ngoắc ngoắc.
Bùi Tạp Tư lo lắng nhìn về khách sạn, lại khổ sở nhìn qua nhóm bạn bên kia. Chuyện đời có mấy ai ngờ, ngày hôm qua anh và cô vừa tới đây, khéo léo lại gặp hai người bạn cũ. Bây giờ nếu mà từ chối, đúng là có chút khó xử.
Vả lại anh cũng rất thích lướt sóng, chĩ nghĩ đến thôi, chân tay lại háo hức
"Nào, anh chàng đẹp trai ~ chúng ta chỉ chơi một hiệp, không lâu đúng không, chơi nhé?!" Mỹ nữ tóc dài trên người mặc một bộ bikini hồng phấn, lộ ra vóc dáng đầy đặn. Cho dù không cần lên tiếng, cũng khiến đàn ông mất hồn.
"OK~!" Gật đầu đồng ý, khóe môi cong lên, biểu tình bỡn cợt càng thêm đẹp trai, nhất thời làm cho cô gái phương Tây cảm thấy rạo rực, to gan dán chặt thân thể của mình lên người của Bùi Tạp Tư
Sau khi hvận động nóng người, anh lập tức đứng lên ván lướt sóng. Một ngọn sóng to hướng đến, động tác của anh vô cùng thành thạo, thuận thế nảy lên, theo làn sóng lớn lướt đi. Bao nhiêu kỹ thuật vốn có anh đều khoe mẽ ra, nhào lộn 360 độ cùng với ván lướt và sóng biển dập dìu.
Động tác hoàn mỹ này được các du khách vỗ tay khen ngợi, còn có tiếng reo hò chói tai của các mỹ nữ, xem anh như một nhân vật nổi tiếng.
Bùi Tạp Tư lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người, rất nhiều mỹ nữ nhiệt tình chủ động đi về phía anh, mạnh dạn phô trương tâm tình ——
Mưa rơi tí tách ——
Đứng ở bệ cửa sổ trước phòng khách, dùng sức kéo rèm cửa sổ lên, người cầm ống nhòm tâm trạng nặng nề, sau đó không chút thương tình ném nó một bên, chiếc ống nhòm đắt giá bay lên không trung, vỡ vụn từng mảng rơi xuống mặt đất
Tư Vũ ngồi trên giường lớn, phát ra tiếng khóc ‘nức nở’ ——
Chỉ mới kết hôn mấy ngày, trăng mật còn chưa kịp hết, anh ta đã chán ghét mình, cảm thấy ở cùng với mình sinh ra buồn bực, không ngừng treo ghẹo những phụ nữ khác.
Bùi Tạp Tư, Bùi Tạp Tư, anh làm như vậy khiến em đau lòng, anh thật không biết hay sao?!
Nhìn anh và một dàn mỹ nữ tụ họp thành nhóm, ôm ấp vui vẻ, khóe miệng rộng tới mang tai. Chẳng lẽ anh không biết hôm nay là tuần trăng mật?! Cùng phụ nữ khác chơi đùa một chỗ, không thèm để ý đến em?!
Cô không thích cảm giác bị chính người thân ruồng bỏ. Mong ước tìm kiếm thật lâu, rốt cuộc cứ nghĩ anh ta sẽ đem lại hạnh phúc cho mình. Sự thật thì sao?! Mới có mấy ngày, nhẫn tâm phá nát mộng đẹp của cô.
Trái tim không ngừng quặn thắt, trên ngực trái truyền tới đau đớn, cảm xúc khuếch tán vào trong cơ thể, nước mắt chạy dọc gương mặt xinh đẹp. Nỗi đau này có lẽ sinh ra từ sự giận dữ
~ mong muốn phục thù ăn mòn lý trí.
Tốt, muốn đính hôn để được ngoại tình?! Cưới xin chỉ là cầu nối lạc lối bên ngoài?! Loại chuyện này không phải chỉ có anh biết
Nghĩ đến đây, cô dùng sức lau sạch nước mắt trên mặt, bước trên sàn nhà, cầm túi xách thương hiệu Hermes lên, mang theo thù hận cực độ đi ra khỏi phòng ——
Sau khi tham gia thêm một hiệp bóng chuyền ở bờ biển, Bùi Tạp Tư vội vàng trở lại khách sạn. Không khí trong phòng như một đoàn người vắng lặng, tìm hết tất cả gian phòng anh vẫn không thấy mặt cô, trong lòng không ngừng luống cuống. "Tư Vũ, đừng chơi trò trốn tìm với anh nữa, ra đây nhanh nào!"
Bốn bề phẳng lặng không hề có tiếng đáp trả, Bùi Tạp Tư nhanh chóng lục lọi túi xách tùy thân của Tư Vũ, mấy phút sau, anh đã có được kết quả, cô ấy ra ngoài một mình?!
"Con mẹ nó, một câu em cũng không nói, bây giờ còn chạy đi đâu?! Nếu như bị người xấu bắt đi thì làm thế nào?!" Bùi Tạp Tư nóng nảy lẩm bẩm, sau đó cầm lấy chìa khóa phòng và ví tiền đi ra
Lòng anh lo lắng điên cuồng, không ai có thể hình dung tâm tình của anh lúc này. Quần đảo Hawai tuy là thắng cảnh rất đẹp, thích hợp để khách du lịch lui tới, nhưng mà trị an nơi này khá tệ, trộm cướp hành hoành liên tục, thậm chí còn bị cường bạo.
Vừa nghĩ tới năng lực ‘kêu cứu’ cô cũng không có, ngộ nhỡ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Trời ạ, anh muốn điên lên rồi. Lướt sóng, bóng chuyền?! Nơi nào mà chẳng chơi được?! Shit, chẳng lẽ những thứ đó đều quan trọng hơn cô ấy?!
Chẳng hiểu vì sao anh lại tức giận với cô, cô vốn cần anh giúp đỡ, cần sự quan tâm bảo bọc, nhưng anh lại khiến cô phải buồn bã.
Không sai, đúng là khi nãy anh hơi tức giận, đáng ra nên chạy theo bước chân cô.
Bùi Tạp Tư chạy thẳng đến đồn cảnh sát đăng ký thông báo tìm người, kế đó nổi điên tìm kiếm quanh đảo ——
Hawai đúng là một nơi thu nhiều lợi nhuận về ngành du lịch, còn có không ít cửa hàng đắt đỏ, chỉ cần bạn chịu bỏ ra khoảng hai ba trăm đô-la, thì bạn có thể mua ngay một bộ bikini mát mẻ. Tư Vũ nhìn mình ở trong gương, nở lên nụ cười hả hê
Không phải anh thích liếc mắt đưa tình với phụ nữ khác sao?! Được lắm, ông ăn chả bà ăn nem, như vậy mới tính công bằng!
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Cơ Thủy Linh