A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Cơ Thủy Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 571
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 841 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 22:14:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 215: Những Ngày Hạnh Phúc
Từ hôm đó đến nay, mọi người cũng không còn nhắc tới chuyện của Tư Vũ, dù có lây lan hay không, miễn sao cô sống vui vẻ là được. Nếu cứ tỏ ra lo lắng không chừng sẽ phản tác dụng. Hiện tại Tư Vũ rất thích chăm sóc cả hai đứa nhỏ. Vì vậy, Lạc Ngạo Thực và Vũ Nghê luôn có thời gian thảnh thơi, đôi lúc bọn họ cùng nhau đi gặp đối tác để bàn công việc, có khi lại ở bên ngoài hưởng thụ không gian hạnh phúc!
Mặc dù Bùi Tạp Tư luôn tạo cảm giác thanh thản trước mặt người khác, nhưng lần trốn tránh kỳ này chính là anh bị cha mẹ thúc giục việc lập gia đình. Đến ở nhờ nhà của Lạc Ngạo Thực, cuộc sống của anh khá bình lặng, tối đến là rúc vào phòng xử lý công việc, hoặc là nghiên cứu trò chơi do mình thiết kế. Chính xác mà nói, cách đây năm năm về trước anh đã không còn hứng thú đối với phụ nữ, chỉ là kẻ đến người đi khiến anh phát chán. Nếu chẳng may có người phụ nữ lả lơ trước mặt, anh cũng chỉ chơi qua đường, định luật ăn bánh trả tiền coi như giải quyết sinh lý.
Tuy nhiên số mệnh không được may mắn như anh nghĩ, tổng cộng trong vòng mấy năm nay, đã cặp biết bao nhiêu người, chỉ không dè tới, đụng phải người đã có chồng, một người trong đó chính là ~~ Tư Vũ.
Tâm tư phiền não khiến anh gõ bàn phím rất nhanh, bao nhiêu nỗ lực đã hoàn thành xong chương trình, các lỗi chạy thử nghiệm trước đó bây giờ thật sự hoàn hảo.
Một mình ngồi ở bàn làm việc tự dưng không có ý nghĩa. Trong đầu anh đều là hình ảnh của Tư Vũ, cánh môi đáng yêu, cùng với tư thế cởi quần áo, quyến rũ đến từng milimet!
Chỉ hình dung thôi anh đã muốn phát dục, cái loại cảm giác này còn dã man hơn là bị tra tấn thân thể.
Anh lấy ra một điếu thuốc, bật lửa trong tay xoay vòng thành 360 độ, động tác chậm rãi châm ngòi, ngọn lửa thoắt ẩn thoắt hiện trong bầu không khí tĩnh mịch. Một làn khói trắng phun ra từ trong miệng anh, chết tiệt, trên đời này thiếu gì phụ nữ, vì sao lại có ý định cướp vợ người khác?! Càng ngày anh càng phát hiện mình thích Tư Vũ, không riêng gì thân thể, mà còn là cảm giác nhục dục bùng nổ giữa đôi bên. Khi chỗ kín của anh vùi sâu bên trong âm đạo của cô, khoái cảm luôn luôn dạt dào......
“Con mẹ nó, nhất định là gần đây không gần phụ nữ, nên mới suy nghĩ như vậy...... Không được, ngày mai phải đi ra ngoài để tìm một người!” Càng phiền muộn lại càng khó tránh suy nghĩ lung tung.
Ngoài phòng chợt vang lên tiếng vặn cửa, có điều cửa đã bị khóa. Ở bên trong có một kẻ bắt đầu cuồng loạn, phản xạ đầu tiên là tính chạy ra mở khóa, nhưng mà dáng vẻ tự dưng khựng lại rất lâu, như là gặp quỷ không bằng.
Mặc dù cửa phòng vẫn bị khóa chặt, nhưng người bên ngoài vẫn không chịu rời đi, cô càng thêm dùng lực vỗ mạnh cánh cửa.
“Tư Vũ, có chuyện gì sao, anh chuẩn bị ngủ rồi......” Bùi Tạp Tư giả vờ ngáp thật to, mơ hồ không nói rõ. Dùng đầu ngón chân suy nghĩ, cũng biết ngườ ở bên ngoài là ai.
Qua nhiều năm như vậy, phải nói rằng cô luôn là đối thủ lớn nhất của anh, dục vọng của cô tương đối khác người, bất luận là bọn họ ân ái đến bao nhiêu lần, cô đều yêu cầu mãnh liệt, thậm chí đến khi chân anh mềm nhũn ra, cô còn hưng phấn đòi hỏi
Nếu như cô không phải là vợ của người khác, nhât định anh sẽ trói cô trên giường. Thứ nhất, phòng ngừa cô cắm sừng anh. Thứ hai, tan sở anh liền chui vào trong chăn, xâm phạm, tùy ý thỏa mãn cho cô.
Nói thì nói như vậy, nhưng đây cũng là suy nghĩ của riêng bản thân anh, nghĩ xa một chút, dù sao Tư Vũ vẫn là vợ của Lâm Hiên.
“Anh......” Tư Vũ phát ra thanh âm khô khốc
“Tư Vũ, đừng làm rộn, anh phải đi ngủ!” Không thể mở cửa, kiên quyết không được mềm lòng. Anh, Bùi Tạp Tư là một người rất có nguyên tắc, nhất định không để tiếp diễn chuyện này.
Cô ở ngoài cửa gọi anh mấy tiếng, vỗ vỗ thật lâu, cũng không thấy anh đáp lại, thất vọng đặt mông ngồi ở bên ngoài. Ôm cây đợi thỏ, cảm giác này cũng không tệ!
Một phút, hai phút đã trôi qua......
Bùi Tạp Tư cẩn thận lắng nghe, không còn nghe được giọng nói của Tư Vũ, trong lòng anh mới thở phào nhẹ nhõm. Chấp nhận, nhưng lại có chút mất mác ——.
Chắc là cô ấy đi rồi!
Mười phút, hai mươi phút đã qua, vẫn không thấy anh ra ngoài, cô cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ cảm thấy mình thế này là quá ngu ngốc, phải nghĩ biện pháp mới được......
Tư Vũ đứng lên, cầm dép ngủ lên, nhẹ nhàng bước xuống cầu thang, trở lại phòng
Ba mươi phút sau ——
Không biết Tư Vũ làm cách nào mà tìm được nguyên xâu chìa khóa, cạch một tiếng, cô mở được cửa phòng của anh. Hì hì, thật ra cô chỉ tính thử nghiệm coi mở được không, ai dè hữu hiệu như vậy
Nhìn xung quanh gi­an phòng, từ bàn làm việc cho đến vị trí trên giường, cũng không nhìn thấy bóng dáng của anh. Lúc này trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy.
Thì ra là anh ấy đang tắm!
Trong lòng cô cười thầm, sau đó từ từ đi vào phòng tắm
Bùi Tạp Tư đưa lưng về phía cửa phòng tắm, tiếng nước ở trên vòi sen dội xuống liên tục, thân thể phát dục, điều anh cần là lấy nước lạnh hạ bớt!
Nhắm mắt lại, bỗng nhiên có cảm giác không còn lạnh nữa:”What the hell?!Chẳng lẽ hết nước?!”
Tư Vũ đứng ở phía sau, đôi tay ôm lấy anh, dịu dàng luồn dưới nách anh, di chuyển chậm tới trước ngực
“Chết tiệt, em vào đây bằng cách nào?!” Bùi Tạp Tư hét to một tiếng, xoay người, đem lấy Tư Vũ ôm ngược trong ngực. ”Con bé này, sao lại xuất hiện ở thời điểm này?! Nãy giờ tắm nước lạnh thật tốn công vô ích!”
Ai biểu anh không quan tâm đến em?! Ai bắt anh phải tắm nước lạnh?! Anh không để ý đến em, thì cần gì dùng nước lạnh giải quyết?!
Bùi Tạp Tư không ngừng làm cuộc cách mạng đấu tranh tư tưởng, cố sức đẩy Tư Vũ ra, kéo dài khoảng cách hai người:”Tư Vũ, hãy nghe anh nói, chúng ta bây giờ là đang vụng trộm, em có hiểu hay không?! Như vậy là không đúng, em sẽ mang tiếng xấu cho mình!”
Danh tiếng có quan trọng không?! Một chút cũng không quan trọng, cảm xúc mới là điều cần để ý. Em thích anh, rất là thích!
Tư Vũ ngang ngược tới gần Bùi Tạp Tư, đôi tay nhỏ bé cẩn thận vuốt ve thân thể anh
“Vì sao em lại trở nên như vậy?! Em có biết việc chúng ta đàng làm sẽ khiến em mang tội danh gì không?! Nói dễ nghe là loại đàn bà cắm sừng chồng, nói khó nghe là thứ đồ......” ‘dâm phụ’, hai chữ này anh miễng cưỡng không phát ngôn, nhìn nét mặt cô ấy sao ngây thơ đến vậy?!
Sao anh phải băn khoăn nhiều thế?! Thật chẳng giống tác phong của anh thường ngày, không phải là anh không hề quan tâm người khác nghĩ gì hay sao?! Mặc kệ, anh bây giờ là người đàn ông của em, anh có nghĩa vụ thỏa mãn em.....
Cô cũng đã ba mươi tuổi rồi, rốt cuộc mới có cơ hội đối mặt với người mình yêu, lẽ nào cô lại buông tay?!
Suy nghĩ ở trong lòng ép cô dùng tay chân mình đánh về phía anh, khiến anh rơi vào tình huống khó xử.
Hai chân cô vòng chắc phần eo của anh, sự va chạm tình cờ làm cho người ta đỏ mặt tía tai. Cách chiếc quần ngủ mỏng manh cô có thể cảm nhận rõ ràng thân nhiệt của anh, vật cương cứng bên dưới tự động chạm vào người cô, làm cô vô cùng dễ chịu......
“Lạc Tư Vũ, xem ra em đúng là người của nhà họ Lạc, nói cho anh biết, Lạc gia cho dù là nam hay nữ, ham muốn đều mạnh mẽ thế này sao, có đúng hay không?!”
Anh bị cô quyến rũ đến mức năng lực từ chối tuyệt nhiên biến thành số 0. Dục vọng dưới bụng khiến anh không còn chịu đựng nổi, một lực mạnh bạo đè cô vào sát tường, tay anh dọc theo đáy quần của cô, dùng sức vạch ra ——
Lời nói kia vừa mới truyền đến, cô đã chuẩn bị tiếp nhận.
Nơi u cốc nhạy cảm quấn thật chặt chỗ kín của anh, khiến cảm xúc anh đối với cô vừa yêu vừa hận, cho nên đến giờ phút này, anh chỉ có thể lực bất tòng tâm, không ngừng di chuyển phần eo ~~ cử động càng lúc càng mạnh bạo, giống như đang trả thù cô......
*************************
Không ngừng nhìn vào chiếc gương, đồng thời thay đổi màu son liên tục, khiến Vũ Nghê len lén thọt vào người của Lạc Ngạo Thực:”Hôm nay trông sắc mặt của Tư Vũ thật vui vẻ nha!” Nói một cách chính xác, bộ dạng giống như có người trong mộng
Theo nhiều ngày quan sát, Vũ Nghê có thể xác định rằng, Tư Vũ nhất định không yêu Lâm Hiên. Thứ nhất, cô ấy chẳng hề để tâm đến tin tức của chồng mình. Thứ hai, đúng rồi..... ánh mắt Tư Vũ khi nhìn thấy Bùi Tạp Tư, có chút kỳ lạ, vừa ngang ngược vừa muốn chiếm hữu
Nghe Vũ Nghê nói thế, Lạc Ngạo Thực mới hé mắt nhìn tới em gái xuyên qua khe cửa:"Trước giờ con bé vẫn luôn thích mỹ phẩm, điều này không có gì lạ cả!”
Từ khi cô em gái này đến đây, đã khiến anh tốn biết bao nhiêu tiền, dĩ nhiên trong đó không tính tới chi phí ăn ở, tất cả đều là dành cho thời trang, mỹ phẩm, spa... Vì vậy khi nhìn thấy cảnh tượng này, anh không hề thắc mắc.
“Không đâu.... em lại không nghĩ như vậy...” Aida, đàn ông các người luôn thế này sao, chẳng lẽ không nhìn ra được sự thay đổi của phụ nữ?! Nhưng mà chuyện tình mờ ám giữa Lạc Tư Vũ cùng với Bùi Tạp Tư, cô phải nói thế nào đây?!
Nếu như Tư Vũ còn độc thân, đây nhất định là một chuyện tốt đẹp, còn không, cô ấy sẽ bị mọi người bàn tán chê trách. Haiz, dù sao cô cũng chưa biết rõ ngọn nguồn, nói bậy, không chừng lại ảnh hưởng đến người xung quanh
Nhìn bộ dạng u sầu của Vũ Nghê, Lạc Ngạo Thực nhíu mày:”Em quan tâm chuyện của người khác làm gì?! Anh sắp mở một dự án liên quan đến công việc, cùng anh trở về phòng, anh muốn tham khảo ý kiến của em!”
“Em ư?! Từ lâu em đã từ bỏ kinh doanh, làm gì có ý tưởng tốt!” Vũ Nghê khiêm tốn nói, mặc dù trả lời thì như vậy, nhưng nghe được anh muốn mình giúp, trong lòng vô cùng hả hê!
Anh kéo cánh tay của cô, đi về phía gi­an phòng mình:”Tình hình kinh tế chính trị em nắm bắt rõ nhất, dù gì cũng liên quan đến chuyên mục của em ——“
“Ầy, em chỉ là ký giả tin tức cho một tờ báo, chi bằng anh dùng máy tính tra cứu thông tin còn có lợi hơn!”
“Mẹ...... giúp con gội đầu được không?!" Hoan Hoan mặc áo ngủ từ trong phòng chạy đến, hô to trên dãy hành lang
“Vậy thì....” Vũ Nghê chớp mắt ý bảo chuyện anh nhờ vả sẽ nói sau.
Tư Vũ từ đâu chạy tới, sau đó nhìn về phía Vũ Nghê mỉm cười, đi qua bên cạnh Hoan Hoan, kéo lấy cánh tay nhỏ bé, nguyện vọng rất rõ ràng, cô đây cũng có thể giúp cháu gội đầu ——
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Cơ Thủy Linh