A book is like a garden carried in the pocket.

Chinese Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Cơ Thủy Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 571
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 841 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 22:14:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 120: Rõ Ràng Là Mẹ Con
Lần đầu tiên gặp phải cớ sự này, khiến Vũ Nghê không kịp đối phó, chỉ lần lượt giải thích một câu:"Thật xin lỗi, tôi không phải mẹ của Lạc Dật. Chị à, chị hiểu lầm rồi!"
"Dì à, dì hiểu sai rồi, đây là mẹ con, không phải mẹ của Lạc Dật!" Hoan Hoan đứng ở gần bên, lễ phép giải thích, trợ giúp giải vây cho mẹ
Lạc Dật nhìn người bị hiểu lầm đang tỏ ra bối rối, khuôn mặt cậu bé vô cùng bình thản, ung dung chấp nhận sự tình. Ầy, dù có bị hiểu lầm, cậu bé cũng không muốn giải thích, người mẹ này xinh đẹp thế mà!
"Dễ hiểu thôi, cả hai đứa bé đều là con cô. Thằng nhóc này nhất định là con của cô, giống nhau đến thế là cùng, đừng ghĩ rằng có thể chối cãi!" Thấy tình cảnh con trai mình như vậy, cho dù người phụ nữ kia có cao quý đến đâu, vẫn có thể đứng trước cổng trường trút giận dữ dội.
Như là sợ Vũ Nghê chạy trốn, người phụ nữ liền nắm lấy quần áo của cô:"Nói đi, cô tính đền bù thiệt hại thế nào đây?!"
Cậu bé tiểu học năm 3 với dáng người hơi mập đứng bên cạnh, trên trán dán một băng gạc thật to, vết thương xem ra không nhẹ. Nhìn thấy Lạc Dật, cậu bé càng thêm run sợ, nắm chặt tay người phụ nữ:"Mẹ, mẹ định gây gổ cùng mẹ của Lạc Dật sao... Lạc Dật từng nói qua, nếu con mà dám đến nhà tìm người thân của nó, nó sẽ tiếp tục xử đẹp con!"
"Nhìn đi, con trai nhà cô bắt nạt con của tôi thành như thế này đây!" Người mẹ nào lại không đau lòng, không tức giận khi nghe con cái mình nói như vậy?!
Vũ Nghê nhìn Lạc Dật, lại quay sang cậu bé kia, trong lòng chỉ biết kêu ‘trời’. Hôm nay là vận xui gì thế không biết?! Lần đầu tiên đến trường đón con gái tan học, ai dè gặp phải sự tình này "Chị à, trước tiên chị khoan hãy kích động. Thế này đi, chúng ta đi vào trong trường, để thầy cô chứng minh việc tôi không phải mẹ của Lạc Dật, có được không?!" Đã làm ký giả hơn nhiều năm, gặp qua rất nhiều trường hợp khó giải quyết, Vũ Nghê rất nhanh thích ứng sự việc ~
"Vào trường?! Cô và Lạc Dật giống nhau như vậy, còn tính dùng biện pháp chống chế này sao?! Đừng nghĩ rằng có thể quay tôi vòng vòng, tôi không ngốc!"
"Chị à, chúng ta nên nói đến sự thật, chứ không nên tin vào cảm giác, đúng không?!" Vũ Nghê cố gắng duy trì vẻ mặt ôn hoà, ngày đầu tiên xuất hiện đến trường đón con, cô không muốn làm trò đùa với người khác
"Vậy để mọi người nhận định đi, xem mọi người nói thế nào?!" Người phụ nữ kéo thân thể Lạc Dật sang một bên, để cho người đi đường nhìn thấy
Lạc Dật rất phối hợp, gương mặt lộ ra tươi cười, chờ đợi mọi người ‘phán xét’. Cậu bé nguyện ý làm con trai của dì ký giả, vô cùng sẵn sàng chấp nhận
Hình ảnh Vũ Nghê và Lạc Dật vừa đập vào mắt mọi người, lập tức tạo ra phản ứng:"Thật giống quá, cô gái này nhất định là mẹ đứa trẻ, còn không mau chóng bồi thường thiệt hại cho người ta đi!"
Tiếng chuông điện thoại từ trong bóp da Vũ Nghê vang lên, cô liền móc điện thoại ra:"Alô......"
"Chị, cấp trên tìm. Chị sắp xếp thời gian, nhanh chóng trở về đài nha!" Tiểu Na ở đầu dây điện thoại huyên thuyên nói
"Ừ, Khoảng 30 phút nữa, chị sẽ trở về!"
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Vũ Nghê chỉ biết thở dài, giờ là tình huống nào chứ?! Nhìn thấy Lạc Dật đang cười toe toét với mọi người, cô càng sầu não:"Lạc Dật, con gọi điện thoại cho ba mẹ đến đi, dì còn có chuyện quan trọng, không thể nào ở mãi đây được!"
Lời của Lạc Dật vừa ra, lại khiến người ta kinh ngạc, còn Vũ Nghê chết đứng tại chỗ:"Mẹ, con không cố ý đánh thằng nhóc đó, chẳng qua nó cười nhạo mẹ, nói mẹ xấu xí, thậm chí còn nói chuyện thô lỗ, thái độ khinh miệt, thế nên con mới ra tay! Mẹ của Lạc Dật mà xấu xí sao, hừ hừ, các người nhìn đi, mẹ của Lạc Dật là một người đẹp đấy, rõ ràng quá còn gì!" (Thằng nhóc này đểu y chang ba nó )
"Lạc Dật, con không được nói bậy!"
"Lạc Dật, cậu không được nói bậy!"
Vũ Nghê và Hoan Hoan đồng thanh hét lớn, tương đối tâm đầu ý hợp
Vũ Nghê bình tĩnh nhìn Lạc Dật, tâm trí lại như thấy được gương mặt của Lạc Ngạo Thực. Hình ảnh tươi cười này, thật giống quá
Trái tim dường như run lên, cô không tin lắc đầu liên tục
Làm sao lại giống như vậy?! Thậm chí biểu hiện trên khuôn mặt nhỏ bé kia, luôn toát ra nét mặt y chang
"Hừ, thằng bé cũng đã thừa nhận, cô còn định chối đến bao giờ?!" Người phụ nữ được nước lấn tới, lời lẽ càng thêm tự tin, vẻ mặt dữ tợn như muốn ăn thịt Vũ Nghê
Trong lòng còn đang khiếp sợ, cô chỉ muốn nóng lòng thoát khỏi tình trạng này, nên đành chấp nhận:"Chị à, thế bây giờ chị muốn gì?!"
"Chi phí tiền thuốc tôi phải chi trả, còn có thực phẩm dinh dưỡng, cộng thêm tiền tổn thất tinh thần......" Người phụ nữ đếm đầu ngón tay, ý muốn đòi tiền, không lời nào có thể miêu tả được.
"Tổng cộng bao nhiêu, cô nói rõ luôn đi?!" Vũ Nghê thà đem tiền vứt bỏ, còn hơn đứng đây xấu mặt với hạng người này
"Ừ, tổng cộng 5000 nhân dân tệ!" Người phụ nữ không chút gượng miệng, nói rõ số tiền
A......
Người này là thầy bói sao?! Vừa đúng lúc cô mới rút ngay 5000. Ý định dùng số tiền này mua thêm quần áo cho Hoan Hoan:"4000 nhân dân tệ, thế nào?!"
"Hừ, coi như tôi xui xẻo, 4000 thì 4000!"
Vũ Nghê đếm ra 4000 nhân dân tệ, đưa cho người phụ nữ. Cuối cùng cũng giải quyết xong......
Khi hai mẹ con nhà kia đã đi rất xa, Lạc Dật mới bắt đầu kéo tay Vũ Nghê:"Dì à, con sẽ gọi điện thoại cho ba. Kêu ba đến đây trả lại tiền cho dì nha, dì đừng giận con, có được hay không?!"
"Thôi, sau này con đừng hành động thế nữa, có biết không hả?! Bây giờ dì có công việc, con mau kêu người nhà tới đón về đi, dì phải dẫn Hoan Hoan đi rồi!" Vũ Nghê dắt tay con gái, đối diện tiểu ác ma nói
"Không cần, dì à, dì chờ con đi. Con gọi ba đến ngay!" Lạc Dật nhanh chóng nắm chặt cánh tay Vũ Nghê, móc ngay chiếc điện thoại từ trong túi áo ra:"Chờ con một chút, con gọi điện thoại!" Chỉ vài giây sau, điện thoại đã reng. "Ba...ba...là con"
Đầu dây điện thoại mới thông, đã nghe được âm thanh của Lạc Ngạo Thực:"Về đến nhà rồi sao?! Gọi điện thoại tới có chuyện gì?!"
"Ba, ba nghe con nói. Vừa rồi đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cần phải bồi thường tiền cho người ta. Mẹ của bạn học đã thay con chi trả, tất cả hết thảy 4000 nhân dân tệ. Đây không phải là con số nhỏ, ba nên đến đây để trả lại tiền cho người ta, được không?!"
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Cơ Thủy Linh