There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Cơ Thủy Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 571
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 841 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 22:14:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 76: Hấp Dẫn Nam Nhân (1)
Lạc Ngạo Thực đem người say đến đứng không vững ném vào trên giường lớn trong phòng VIP
Tinh thần của Tưởng Vũ Hàng như muốn tan rã, mơ hồ không rõ, huơ tay múa chân cũng không biết là hắn đang nói cái gì.
Vũ Nghê đi tới, cố ý không có khóa cửa phòng tươi cười nói:"Cám ơn Lạc tổng giám đốc. Ở đây có tôi chăm sóc hắn là được rồi, chuyện còn lại cũng không cần phiền đến anh!"
Vũ Nghê đứng ở bên cạnh cửa, dùng giọng điệu lễ phép cảm tạ, thuận tiện xin hắn rời đi
Lạc Ngạo Thực giống như giả vờ không thấy...nặng nề thở ra một hơi, xoay người nhìn Vũ Nghê "Anh có chút khát, em có thể lấy cho anh một chai nước không?!"
Đã là phòng VIP thì đương nhiên phải có đầy đủ mọi thứ, nếu để phục vụ đưa tới, như có vẻ làm điều thừa. Dù sao cũng là do hắn mang giúp Tưởng Vũ Hàng vào phòng, dù cho thân phận của cô có là bạn gái hoặc nhân viên của Tưởng Vũ Hàng, thì cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của hắn. Liếc nhìn cửa phòng đang rộng mở, Vũ Nghê đi về phía tủ lạnh.
Nhìn thấy cô đang từ chỗ này đi qua hướng bên kia, ánh mắt Lạc Ngạo Thực chợt lóe lên, môi mỏng đồng thời nâng lên
Trong lòng của Vũ Nghê có chút phòng bị, động tác tương đối lưu loát, cầm lấy một chai nước suối ——
‘Cạch’, trong phòng lúc này vang lên tiếng động khóa cửa
Vũ Nghê cảnh giác xoay người, còn chưa kịp phản ứng, cô đã bị một sức lực phủ lấy quanh mình
Một hương vị quen thuộc lập tức tràn ngập hơi thở của cô "Lạc Ngạo Thực, anh buông tôi ra!" Cho dù trước mắt cô chỉ có chiếc áo sơ mi màu trắng, nhưng cô vẫn biết được mình bị người nào ôm lấy.
"Ha ha, giọng điệu của em rõ ràng là đang lạnh nhạt với anh. Anh nói này, dù như thế nào chăng nữa, thì chúng ta cũng đã chung đụng một tháng, làm chồng của em được hơn một năm, tại sao em lại có thể triệt để quên anh đây?!" Bằng vào ưu thế của phái nam, hắn từng bước từng bước áp cô vào trong góc
"Nếu anh không đề cập đến chuyện này, tôi gần như không thể nhớ nữa đấy. Anh cũng đã nói, chúng ta bây giờ đã ly hôn, cũng chưa từng có quan hệ. Lạc tổng giám đốc, xin anh đừng làm điều vô lại lưu manh ở đây, buông tôi ra mau!" Cô dùng sức đẩy ngực của hắn, Gương mặt má lúm đồng tiền trở nên lạnh băng ngẩng lên phía trên
"Vô lại lưu manh?!" Hắn đè thấp gương mặt, nở lên nụ cười lạnh lùng "Ừ, phải rồi. Nữ phát thanh của đài MBS đúng bảy giờ rưỡi tối mỗi ngày, sẽ xuất hiện trên màn hình tivi, dùng giọng nói dịu dàng thông báo tin tức cho người dân. Đương nhiên là đang dụ dỗ một số nam giới như chúng tôi ——"
"Anh im đi, mau buông tôi ra!" Cô ghét nhất là có người bôi nhọ công việc của mình, đặc biệt là cách hắn dùng những từ ngữ ghê tởm đó
Lạc Ngạo Thực dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ vào lỗ tai của Vũ Nghê, đồng thời đem một lớp khí hơi nóng thổi vào trong tai cô. Hắn hiểu rõ nhất, đây là nơi nhạy cảm nhất của cô
Quả nhiên vành tai đáng yêu kia so với trước còn đỏ hơn rất nhiều "Cảm thấy anh nói khó nghe?! Ha ha, khi anh đi tới thành phố này, đã từng tham gia mấy mô hình tụ họp nhỏ. Cho dù là trong giới kinh doanh hay là quan chức chính phủ, khi uống rượu mà nói về phụ nữ, mọi người đều luôn nhắc đến em!" Vì lời lẽ dâm đãng của những kẻ kia, mà hắn phải tìm người đánh mấy gã đó một trận. Hơn nữa, còn tùy tiện đánh rớt chức của bọn họ. Chỉ là hắn không có đem toàn bộ câu chuyện kể hết
Lời của hắn làm cho Vũ Nghê nhất thời khó chịu, cô thế nào lại không hiểu ẩn ý của hắn chứ. Một đám đàn ông say rượu thì có thể bàn luận gì về vấn đề chính trị, kinh tế chứ?!
"Lạc tổng giám đốc, hiện tại tổng giám đốc của tôi đã say, nếu như anh muốn bàn về chuyện hợp tác, thì phiền anh hôm nào gặp mặt vậy!" Một lòng muốn đuổi hắn đi, cho nên Vũ Nghê không thèm khách sáo
"A...... Các người vẫn chưa kết hôn, thì làm thế nào mà em lên được vị trí như ngày hôm nay đây?!" Hắn châm chọc hỏi. "Thật lợi hại, em vậy mà vẫn còn hấp dẫn nhiều nam nhân khác. Nhất là ngày nào em cũng xuất hiện lẳng lơ trên đài truyền hình. Lại có thể khơi dậy lòng ham muốn của anh, em quả là giỏi đấy!"
Chợt một tay hắn xoa mông cô, dùng sức dưới háng của mình hướng về phía Vũ Nghê, nhấn mạnh một cái. Không một chút che dấu, đem bảo bối của mình đã sớm cương cứng, đưa vào ngay giữa hai chân Vũ Nghê. Đường viền trên gò má ngày càng tà ác, đôi mắt càng thêm sắc bén bởi vì cơ thể đã mau chóng ẩn đục dục vọng
Gương mặt má lúm đồng tiền mở to hai mắt, lập tức đỏ lên, không phải vì ngượng ngùng, mà là tức giận hoàn toàn "Lạc Ngạo Thực, anh buông tôi ra mau. Nếu như anh muốn thoản mãn, thì đi tìm người khác, chớ có gây rối tôi!"
"Nhưng mà hiện tại anh lại có hứng thứ với hương vị của em ——" Giờ đây hắn chỉ muốn hôn cô, đè cô vào sát trên tường, từ từ chiếm đoạt. Hắn dựa sát gương mặt của cô, dùng sức chạm nhẹ, thanh âm ham muốn như vỡ tung hết cả góc khuất gian phòng. Hắn nhất định phải hôn lên khắp nơi trên người cô, để cho cả thân thể cô hoàn toàn dính đầy hơi thở của hắn
"Anh cút ngay cho tôi ——" Vũ Nghê mất khống chế hét lớn lanh lảnh, hướng bạn trai cầu cứu "Vũ Hàng, Vũ Hàng......"
"Hư...... Không cần ầm ĩ, đầu anh đau lắm...... Để cho anh ngủ một lát đã!" Người đàn ông trên giường lớn chán ghét la hét, ngay sau đó lật người ngáy ngủ như heo
Lạc Ngạo Thực chê cười ra tiếng, bàn tay cố ý sờ vào vùng nhạy cảm của Vũ Nghê, dùng sức lướt qua lướt lại "Ha ha, em đừng nghĩ là có thể trông cậy vào con người đó. Tốt nhất là em nên tiết kiệm một chút hơi sức đi, vợ chồng chúng ta sau khi ly biệt, bây giờ mới gặp lại, cũng nên ân ái một tý, có đúng hay không?!"
Nói xong, hắn đồng thời ấn cô lên mặt tường, dùng hết sức lực của bàn tay, trực tiếp thăm dò vào dưới quần của Vũ Nghê, vuốt ve da thịt mềm mại
Cảm xúc này mang lại cho hắn quá nhiều ký ức và phấn khích. Chết tiệt, hắn chính là thích loại cảm giác này
"Khốn kiếp, ai muốn anh ân ái chứ. Anh buông tôi ra, nếu không tôi nhất định sẽ kiện anh!" Cô không có hù dọa hắn, nếu như hắn dám làm càn, cô nhất định sẽ nhờ đến pháp luật bảo vệ mình
Lạc Ngạo Thực căn bản không quan tâm lời nói của Vũ Nghê, ngón tay linh hoạt vẫn nhẹ nhàng chui vào quần lót của cô, ngón giữa càng chuẩn xác, ngạo mạn xâm nhập vào khe rãnh ấm áp kia
Trong nháy mắt bụng dưới của cô cảm giác được chua xót và đau đớn, cảm giác lâu rồi chưa một ai công phá nơi mật hoa bí ẩn này, làm cô càng thêm nhạy cảm, mỗi một lúc lại càng hấp thụ chặt chẽ ngón tay thô kệch kia hơn
"Lạc Ngạo Thực, buông ra, anh buông tôi ra!" Cô tức giận giãy dụa thân thể, nhưng hành động của ngón tay kia vẫn lượn lờ như rắn, càng ngày càng tiến sâu vào bên trong, cái loại đau nhức này lại khiến cô khát vọng đến lạ thường
Hắn không đứng đắn, hôn lên cổ Vũ Nghê, cố ý khêu gợi nhiệt tình của cô, sau đó thì thầm nói:"Ừ... em nhỏ giọng một chút. Nếu để tên kia thức dậy, em sẽ còn lúng túng hơn! Nào, em ngoan đi. Chỉ cần 20 phút thôi, có được hay không?!"
Nói xong, hắn liền dùng tay cởi bỏ thắt lưng —
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Cơ Thủy Linh