We have to walk in a way that we only print peace and serenity on the Earth. Walk as if you are kissing the Earth with your feet.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Cơ Thủy Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 571
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 841 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 22:14:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 68: Xin Lỗi, Đã Quấy Rầy
‘Cạch’, cửa phòng bệnh chậm rãi bị mở ra, cô y tá đẩy xe trị liệu đi tới "Chào chị, đến giờ tiêm rồi!"
Vũ Nghê nhẹ nhàng thở dài, ra là cô y tá "Chào buổi sáng!"
Cô y tá treo lại chai kệ, sau đó đem kim tiêm chích vào tay của Vũ Nghê
Đang lúc y tác chuẩn bị rời đi, thì Lâm Hiên đi tới
"Chào bác sĩ Lâm, người cũng tới đây ư?!" Gò má của cô y tá tự nhiên hồng lên, ngượng ngùng cúi đầu
"Ừ, tôi tới thăm người bạn một chút!" Lâm Hiên gật đầu với y tá một cái, sau đó nhìn về phía giường bệnh Vũ Nghê
Vũ Nghê nhìn thấy Lâm Hiên thì trên mặt trở nên trắng bệch, hô hấp rõ ràng khó thở
Cô y tá chào hỏi xong, đẩy xe trị liệu đi chỗ khác. Lâm Hiên lẳng lặng đứng trước giường bệnh, thật lâu sau mới cúi đầu nói:"Chị dâu, thật xin lỗi!"
Tay Vũ Nghê nắm chặt ra giường, từ từ buông ra "Bây giờ xin lỗi cũng đã quá muộn, cậu đi đi!" Cô không muốn gặp lại người này, thấy người này cô lại nghĩ đến đêm hôm đó, thấy người này lại làm cô cảm thấy hổ thẹn với con của mình
"Chị dâu, tôi biết mình sai rồi. Chuyện này cũng không còn cách nào cứu vãn, tôi biết chị uất ức rất nhiều. Nhưng thật tình thì tôi cũng muốn được bù đắp gì đó!"
"Đối với tôi bây giờ, chuyện gì cũng không cần, càng không cần phải phiền tới cậu!" Vũ Nghê quay đầu, nhìn ngoài cửa sổ
Lâm Hiên lúng túng nhìn Vũ Nghê, sau đó rút một tờ chi phiếu từ trong túi áo, đặt ở bên gối của Vũ Nghê "Số tiền này, chị cứ giữ đi. Tôi nghĩ chị sẽ cần tới!"
Vũ Nghê cầm chi phiếu trên tay, đang tính ném về phía Lâm Hiên
"Xin lỗi, xem ra tôi đến không đúng lúc!" Giọng nói thâm trầm chợt vang lên trong phòng
Vũ Nghê và Lâm Hiên đồng thời nhìn về phía đó, Lạc Ngạo Thực vẫn đang nhíu mày chế giễu
"Anh rể, anh tới thăm chị dâu à" Lâm Hiên hướng về phía Lạc Ngạo Thực gật đầu một cái
Lạc Ngạo Thực trở nên nghiêm túc, nheo lại tròng mắt chất vấn "Lâm Hiên, cậu đã hứa với tôi những gì, đừng nói là quên?!"
"Không có. Anh rể, anh vẫn để cho tôi có cơ hội làm việc. Dĩ nhiên tôi sẽ không quên!" Hắn nhìn Lạc Ngạo Thực ra vẻ bảo đảm
"Vậy cậu nên cách xa những người phụ nữ khác một chút. Tiền cũng nên cất vào, nếu như cậu có tiền mà không biết cho ai, tốt hơn là nên đi làm từ thiện!" Mặt hắn không chút thay đổi, hướng phía Vũ Nghê, đem lấy chi phiếu trong tay cô rút lại, sau đó trả về cho Lâm Hiên "Vừa nãy tôi đến bệnh viện, thấy một cặp vợ chồng nông thôn không có tiền chữa bệnh cho con, đang quỳ gối trong đại sảnh bệnh viện, cầu cứu bác sĩ. Thiết nghĩ cậu nên đem số tiền này quyên góp cho họ đi. Lương y như từ mẫu, không phải sao?!" (Lương y như từ mẫu: Tấm lòng thầy thuốc như cha mẹ)
Sắc mặt màu đỏ của Lâm Hiên từ từ chuyển sang tức giận, chẳng qua là hắn cố kiềm chế "Vâng, anh rể nói phải lắm. Nhưng mà tôi sẽ lấy số tiền khác để giúp đỡ họ. Còn tiền này, là tôi dùng để bồi thường cho chị dâu!"
Lạc Ngạo Thực lập tức níu lấy cổ áo Lâm Hiên, chỉ vào mặt của hắn hỏi "Khốn kiếp, tại sao muốn bồi thường?!"
Lâm Hiên khẽ nheo lại mắt, giống như là cố ý khiêu khích:"Anh rể, Dù cho tất cả chúng ta đều muốn quên đi nỗi đau này, nhưng mà ~ chuyện cũng đã xảy ra, thì không có biện pháp thay đổi!"
"Cậu câm miệng cho tôi, tôi nói lại một lần nữa. Các người không có bất cứ quan hệ gì, cậu nhớ kỹ cho tôi!" Lạc Ngạo Thực cắn răng nghiến lợi quát, trợn to tròng mắt đang hừng hực bốc lên như ánh lửa. Giống như ai mà nhắc lại chuyện cũ, hắn sẽ ra tay giết thẳng
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Cơ Thủy Linh