However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Phong Tư
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 113 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 490 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 00:31:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 87: Là Giả Sao (Tiếp Theo)
hương 87: Là giả sao (tiếp theo)
Edit: T.T.Nga
Hạ Ngưng Âm không nói được lời nào biện minh ình, mọi thứ rõ rành rành trước mắt, chỉ biết khóc lên nức nở, xem ra rất đáng thương.
Lời Tư Khảm Hàn nói cô không có cách nào phản bác. Để xảy ra chuyện này cô hoàn toàn không biết tại sao? Đôi lúc cô cũng có nghĩ đến thủ phạm là phong hàm niệm nhưng cô không còn hơi sức để chất vấn người khác cho rõ ràng, chỉ thấy lúc này, cơ thể đã quá mệt mỏi, tâm tư chết lặng. từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ cô phải chịu nỗi uất ức như vậy, chỉ có thể khóc cho vơi nỗi lòng mà thôi.
Tiếng khóc của cô làm Tư Khảm Hàn thấy khó chịu, giống như kẻ vừa ăn cướp vừa la làng, bàn tay anh nắm chặt thành quyền, lồng ngực phập phồng khó chịu cùng bực bội, trong đầu không ngừng hiện ra đoạn clip sex kia.
Trong clip là hình ảnh Hạ Ngưng Âm cùng Lăng Tuyên trần truồng, ôm xoắn lấy nhau, hôn nhau kịch liệt, khóe miệng Hạ Ngưng Âm còn nhè nhẹ mỉm cười cảm giác như đang thỏa mãn, giống như được nằm trong ngực người yêu vậy.
Hai người trong hình thân mật ôm hôn, Hạ Ngưng Âm thì nhắm mắt lại, chủ động hiến dâng, phản ứng kịch liệt, mọi thứ rõ ràng như vậy, sống động như vậy, đến nỗi khi anh vừa nhận được video, anh không thể kiềm chế được tâm tình của mình, thiếu chút nữa đã mất khống chế ném chiếc di động đi, nhưng rốt cuộc vẫn nhịn được.
Lồng ngực dâng lên một bầu khí nóng, tim chất đống oán khí, khẽ cắn răng, Tư Khảm Hàn đột nhiên vọt tới chỗ Hạ Ngưng Âm, nảy sinh ý ác độc, tóm lấy âu phục của cô giận dữ hét lớn: “Con mẹ nó! Cô khóc cái gì? Oan ức lắm đấy mà khóc? Hay là không được ở bên cạnh tình lang nên khóc? Nếu làm vậy chỉ vì thiếu hơi đàn ông, yên tâm, tôi sẽ không ghét bỏ cô, tôi sẽ giúp cô nguyện ý.”
Dứt lời không đợi Hạ Ngưng Âm kịp phản ứng, Tư Khảm Hàn đã nhào tới, đẩy Hạ Ngưng Âm ngã nhào ra, cơ thể cao lớn trong nháy mắt đã nằm đè lên người cô, môi mỏng đặt nên môi Hạ Ngưng Âm nuốt lấy lời Hạ Ngưng Âm sắp nói ra, bàn tay dùng sức nắm giữ chân tay cô đang giẫy giụa.
Môi mỏng thô lỗ cắn vào đôi môi nhỏ nhắn của cô, rồi dời đi dần xuống cổ, gương mặt tuấn tú nâng lên nhìn cô một chút, dùng lực hai tay xé toang tấm áo, vừa định cúi hôn lên ngực Hạ Ngưng Âm liền thấy những vết hôn đỏ thẫm, nhất thời khựng lại bất mãn, trong nháy mắt gương mặt Tư Khảm Hàn tái xanh, giận dữ đẩy cô ra đứng lên, ánh nhìn đầy chán ghét.
Hạ Ngưng Âm bị anh làm cho hoảng sợ như một chú chim nhỏ, thấy Tư Khảm Hàn vừa rời đi liền ngồi dậy nhanh chóng, đôi tay run rẩy khẽ kéo áo che lấy ngực, phòng bị cách xa Tư Khảm Hàn.
Nhìn Hạ Ngưng Âm giống như vừa bị vũ nhục, coi anh ta như một kẻ cưỡng gian, thần thái hoảng sợ của cô như một cây châm kích thích đại não Tư Khảm Hàn, gương mặt anh rét lạnh, cười một tiếng, giở giọng châm chọc: “Che cái gì? Cô tưởng mình là thánh nữ sao? Thân thể của cô có chỗ nào tôi chưa từng sờ đến?”
Hạ Ngưng Âm vẫn ngồi im bất động.
Tư Khảm Hàn vỗ vỗ lên người mình chỉnh trang lại những nếp nhăn trên y phục: “Nhìn lại mình đi! Cô nghĩ là tôi sẽ chạm vào người cô sao? Chỉ nhìn thôi cũng đủ cảm thấy bẩn thỉu.”
Nghe vậy Hạ Ngưng Âm bớt run rẩy, ánh mắt nhìn anh như không hiểu chuyện gì, rồi rất nhanh cô chợt hiểu ra, mắt trợn lên, vai co lại, càng thu mình lại nhỏ bé hơn.
Tư Khảm Hàn nhìn cô một cái lạnh lùng nói: “Xem ra tôi đã quá cưng chiều cô rồi, cô quên mất mình là người của ai, cũng quên mất thân phận của mình, bắt đầu từ hôm nay, tôi muốn cô phải thực hiện nghĩa vụ của mình, phục vụ kim chủ thật tốt, ngày mai nhớ đem mình rửa đi thật sạch sẽ, tôi không quen dùng chung đụng với người khác, mà cô là của tôi, cô hãy nhớ kỹ điều này.”
Nhìn thấy cô run lên, thân thể từng hồi co giật, sắc mặt tái xanh, môi không có chút hyết sắc, Tư Khảm Hàn dừng một chút, đáy lòng dâng lên một chút hiền não, nhưng bị anh đè nén xuống, không cho phép mình được thương hại, cô không đáng giá.
Cô đối xử với anh như vậy, hỏi anh làm sao đối với cô còn có lòng thương hại? Tư Khảm Hàn khẽ cắn răng, nhìn Hạ Ngưng Âm một cái rồi xoay người rời đi.
Tổng Giám Đốc, Ăn Trước Yêu Sau Tổng Giám Đốc, Ăn Trước Yêu Sau - Phong Tư