Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: Xuân Vũ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 31
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1459 / 21
Cập nhật: 2015-07-18 12:57:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
hín Ủi rút một tờ giấy xếp nhỏ từ trong túi và banh ra trước mặt Sáu Xèng, nói:
- Đây là tuyên ngôn của công ty. Hai đứa anh và tôi đang và sẽ trở thành lãnh tụ con rồi, phải nghiên cứu cho mút chỉ cà tha.
- Hồi nãy anh sửa lưng tôi một chữ, bây giờ tôi sửa mũi mấn lại anh một chữ nghe.
- Đồng ý! Có qua có lại mới toại lòng nhau. Chữ gì sửa đi.
- Chữ lãnh tụ, xin thay chữ "t" bằng chữ "đ".
- Tốt...tố..ốt. Đời đâu có đi ra khỏi cái vòng trầm luân đó. Tôi xin đọc luôn hai câu thơ cơm phở bình dân, không biết của ai sáng tác.
Anh thương em vì bởi chữ u
Bỏ thêm dấu nặng chữ đ đứng đầu.
- Hay hay hay! Nay mai ta sẽ đề nghị phổ nhạc để làm quốc ca, ủa ủa...không phải, làm hội đoàn ca.
- Mình đi "chệch hướng xã hội chủ nghĩa" hơi xa, nguy hiểm lắm. Bây giờ trở lại đường mòn Hồ chí Minh hay là tư tưởng Hồ chí Minh đi. Nói rõ hơn là xem qua cái tuyên ngôn của hội để nằm lòng ngõ hầu thấm nhuần huấn từ của lảnh...ụ.
SƠ THẢO CƯƠNG LĨNH CHÍNH TRỊ
HỘI LIÊN HỢP "PHỤC HỒI NHÂN PHẨM" và "TRAU DỒI ĐẠO ĐỨC" (cách mệnh) ngỏ cùng toàn thể quốc dân đồng gào.
Kính thưa toàn thể,
Hiện nay chúng ta đang sống trong thời đại chuyển tiếp từ Thế Kỷ XX thảm khốc máu lửa chia ly và vô vàn lầm than cơ cực khác kể không hết, để bước sang Thế Kỷ XXI, một Thế Kỷ tiến bộ của khoa học, nhất là về tin học.
Để hướng dẫn quốc dân tiến nhanh tiến mạnh nhưng không vững chắc lên cái gọi là xã hội chủ nghĩa hay địa ngục trần gian, chúng tôi một người và một nhóm người Việt Nam hùn vốn hiểu biết và khả năng tài chánh nhỏ mọn để lập ra một tổ chức liên hợp lấy tên là "HỘI LIÊN HỢP PHỤC HỒI NHÂN PHẨM & TRAU DỒI ĐẠO ĐỨC".
Như tên hội nói lên nội dung và tôn chỉ của hội, chúng tôi đã ký giao kèo với nhau tại quán bia ôm công cộng tọa lạc tại góc đường Lê Xuẩn và Nguyễn Thị Minh Khê một buổi sáng bừng ánh thái dương con dê cụ. Bản giao kèo này có các khoản sau đây gồm "HAI KHÔNG, MỘT THA, MỘT CÓ".
- Không thay đổi tôn chỉ mục đích của hội.
- Không đâm lén sau lưng đồng hội.
- Tha hồ cung khai tổ chức và danh sách hội viên với bất cứ ai.
- (Có) hy sinh đến đồng đô la cuối cùng để bảo vệ tên tuổi hội như đã nêu trên. Thà chết chớ không thay đổi danh xưng như đảng cộng sản từ đảng cộng sản Đông Dương sang đảng lao động rồi lộn kiếp trở lại đảng cộng sản Việt Nam như ngày nay. Tuy rằng cũng một đồng một cốt mặt đỏ đuôi đỏ nhưng chúng tráo trở lừa bịp dân chúng trong 70 năm qua. Ngày nay ngón bịp của chúng không còn che mắt bịt tai được cả đứa con nít nữa, nên chúng xoay qua phương châm năm cha ba mẹ "kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa, kinh tế nhiều thành phần, kinh tế quốc doanh chủ đạo..."
Những hội viên tiên khởi chúng tôi đứng ra thành lập hội trên đây với tôn chỉ, mục đích, điều lệ, đường lối được sơ thảo như sau:
I.- Tôn chỉ, mục đích:
Dùng gậy ông đập lưng ông, có nghĩa là phát triển đến tận cùng bằng số, những sự thối nát của đảng cộng sản từ hơn nửa thế kỷ nay, như những mầm mống do cộng sản reo rắc nuôi dưỡng và làm đại lý độc quyền. Những mầm mống độc hại ấy sẽ quay lại phá nát đảng cộng sản như luật hủy thể của hủy thể mà Mác đã nêu ra thành thánh kinh dành cho những kẻ ngu muội chạy theo lão. Hiện nay cộng sản đang chiếm những vị thế tột đỉnh quyền hạn vô biên muốn làm gì cũng không ai ngăn cấm được. Vậy chỉ có một cách là dùng luật hủy thể của hủy thể của Mác để chống lại chúng, nghĩa là dùng những liều thuốc lắc để mê hoặc và run lắc chúng đến ngày sụp đổ hoàn toàn. Chúng dù có biết cũng không chống đỡ được.
II.- Đường lối chủ trương:
Khi xưa cộng sản dùng chánh sách bịp đoàn kết giả để thu hút các thành phần yêu nước đứng vào chung mặt trận với chúng, để rồi những nhân vật khác phe nhóm đảng phái bị chúng giết hại một cách hèn hạ rồi tri hô lên rằng những nhân vật ấy chết vì tai nạn, vì bịnh hoạn, vì bom đạn v.v...không ai kiểm chứng được.
Vì biết rõ ngón nghề tú bà và sở khanh trong chính trị của chúng, cho nên chúng tôi tuyên
bố:
Thật thà đoàn kết với tất cả những phe nhóm, tổ chứa, cá nhân cùng chủ trương đường lối
dù có những dị biệt, miễn sao không phản lại mục đích tôn chỉ tối thượng của hội là được gọi là đồng minh chiến lược của chúng tôi. Có thể kể những tổ chức và cá nhân chuỗi rễ sau đây:
- Các động chị em ta trá hình.
- Các quán tiệm bia, trà, ôm dưới mọi hình thức sáng tạo.
- Các chợ cơ bắp.
- Các tiệm xâm mình nghệ thuật công khai hoặc bí mật.
- Các nghệ sĩ chuyên vẽ khỏa thân hoặc truyền hình.
- Các cá nhân pha chế thuốc lắc, bán lậu cần sa, ma túy...
- Các trạm và đường dây buôn lậu Việt-Miên-Lèo, 150 cửa khẩu ở biên giới và sâu trong nội địa, song song với các "nút" này là "điểm" chích choác
- Các cá nhân hoặc nhóm cò thuộc các ngành y tế, tạp vật.
- Các tổ chức chánh quyền đen chuyên buôn người ra ngoại quốc.
- Các trạm khám xét và giới thiệu người lao động ra ngoại quốc.
- Các tổ chức buôn bào thai và đỡ đầu gái chửa hoang (mới có ở vài nơi) đang phát triển
mạnh.
- Các hội ve chai (rất phổ biến ở nông thôn. Nay đang lan mạnh đến thành thị)
- Hội các trự lấy vợ hai, vợ ba, vợ năm, vợ bảy công khai hay bí mật.
- Ban bảo vệ sức khỏe Trung Ương bắt rễ ở các Trường nữ học Hà Nội.
Nhận định rằng cộng sản hiện nay đã đi đến thời kỳ diệt vong. Nó cũng như phát xít Hít-le
càng gần đến ngày tàn chúng càng trở nên hung bạo và xảo quyệt, nhưng so với Hít-le thì chúng nguy hiểm hơn nhiều. Chúng tàn bạo nhưng miệng rêu rao nhân đạo, chúng là những con hạm chín đầu nuốt thịt mông, nhai đầu người, ngoạm giấy bạc xanh bạc đỏ, nhưng lại lên lớp cần kiệm liêm chính. Chúng làm cho dân tộc ly tán nhưng chúng lại khoác áo dài bịt khăn be, đi giày hàm ếch, chúng đúc tượng Lê-nin đựng ngay Trung Tâm Thủ Đô Hà Nội nhưng sách báo của chúng lại đầy những chữ dân tộc, dân sinh, độc lập hạnh phúc do bọn văn sĩ chùm gởi viết theo chỉ thị của chúng.
Đảng cộng sản Việt Nam ngày nay mà bọn đầu đảng là tượng trưng cao cấp nhất, chỉ là một nhà thuốc trá hình, trước mặt tiền thì treo bảng hiệu y dược nhưng bên trong là nơi biến chế cần sa ma túy, là ổ chích choác và là lò thuốc LẮC một loại "tân dược" đang thịnh hành nhất được các bar, các quán nhậu, các vũ trường tôn vinh là thần dược hơn cả thuốc màu xanh hình quả trám ở Hoa Kỳ mà bọn "TƯ" đảng nhập lậu để dùng hoặc buôn lấy lãi.
Vì những thủ đoạn độc ác, những mánh khóe gian manh, những "ma nớp" đểu cáng nhất xưa nay chưa từng thấy trong lịch sử, đang tác hại tận gốc rễ luân lý và đạo đức Việt Nam, chúng tôi như những cây sậy đứng trước cuồng phong. "L’homme est un roseau mais un roseau pensant", nhưng cây sậy biết suy nghĩ, chúng tôi thấy cần hành động để cứu nguy Tổ Quốc. Sức lực chúng tôi ít ỏi, trí óc chúng tôi nghèo nàn nên chúng tôi tạm thời sử dụng phương thức "gậy ông đập lưng ông" tối đa.
III. Kỷ luật:
Hội chúng tôi không đề ra kỷ luật sắt giả như đảng nọ. Thực chất cái kỷ luật sắt của họ chỉ là sắt cho ai, còn chuối hoặc giây thung cho ai. Những kẻ đã thảo ra kỷ luật sắt này là những ông thần đứng trên kỷ luật, phán xét và quyết định "kỷ luật" cho chúng với nhau, bao che, làm bậy nhiều nhất.
Hồ chí Minh đã lang chạ với bao nhiêu đàn bà con gái, hắn đã yêu cả những đứa bé đến dâng hoa "chúc thọ bác Hồ" nhưng cha mẹ chúng không dám hé môi vì sợ...Nhưng chưa hết,
"bác Hồ" còn lấy vợ của nhiều người rồi giết cả chồng lẫn vợ bằng tay tạo hóa, hoặc giết cả những người nom thấy bác "làm ăn". Rất nhiều giai thoại mà nếu ghi ra chỉ làm bẩn lương tri con người.
Thằng Lê Duẩn là con heo nọc. Nó lê bòi đi khắp Nam Trung Bắc, ở nơi nào hắn đến thì các đàn em tỉnh ủy phải kiếm đồ chơi cho hắn. Hắn ở một lúc với 3 vợ tại Hà Nội trong villa, lính gác hẳn hoi, hắn còn bắt cả vợ người ta đem về ở đến có thai rồi bắn chết và phao là tình báo
Trung Cộng giết...Toàn dân đều biết nhưng có ai dám hé môi?
Không một tên trung ương ủy viên nào có đạo đức tối thiểu để làm người thâm chí, một tên tỉnh ủy (Thanh Hóa) có đến 25 nhân ngãi (chưa kể đến những nhân tình) nhưng vẫn tái đắc cử vào tỉnh ủy dễ dàng.
Thấy thế thì biết cái tỉnh ủy đó, đạo đức tư cách ra sao, rồi đám huyện ủy, xã ủy "học tập" đàn anh sẽ thanh cao đức độ như thế nào?
Xã hội cộng sản Việt Nam là một xã hội phong kiến tái sinh, phong kiến hơn cả phong kiến, những tên đầu đảng là vua hơn cả vua. Phong kiến chỉ có một ông vua, chế độ cộng sản là hoàng thái hậu phi thường, đẻ một lúc không biết bao nhiêu ông vua. Cấp trung ương có những đại vương và thiên tử, cấp tỉnh có vua tỉnh, cấp huyện cấp xã có vua huyện vua xã. Mỗi một chức vụ là một ông vua, mỗi chiếc ghế chúng ngồi là một ngai vàng. Nhưng than ôi, long bào chúng mặc được phủ bên ngoài bằng chiếc áo "tố lảm", chiếc ghế chúng ngồi chạm rồng nhưng được bao che bằng miếng giẻ rách. Cho nên vua bịp trở thành "minh quân", Trụ Vương trở thành Nghiêu Thuấn, ai cũng biết được, ai nhìn cũng thấy. Ngặt một nỗi là xiềng gông bịt miệng, súng ống kề tai.
Dân chúng Pháp đem Vua Louis XVI và Hoàng Hậu ra chặt đầu, nhưng bọn vua đỏ vẫn cứ ngự trị và thần dân vẫn cứ bị bịt mắt để bái lạy tung hô chúng. Hồ chí Minh năm 1958, 68 tuổi, lấy cô Xuân 18 tuổi. Thằng Trần xuân Bách 58 tuổi lấy vợ 28 tuổi, nhân dân hạch tội hắn, hắn trả lời rằng “tôi còn đạo đức hơn bác Hồ xa! Vợ tôi chỉ đáng con cả của tôi, còn bác Hồ gái kém bác Hồ trai những nửa thế kỷ. Ai bắt tội tôi thì hãy nhìn kia cô Xuân chút xíu nữa thành bà Chủ Tịch nước, trẻ nhất thiên hạ đệ nhất mẫu nghi, nhưng than ôi, bác Hồ chơi hoa rồi lại bẻ luôn cành bứng cả gốc, còn tôi hơn bác Hồ xa chứ!"
Trần xuân Bách bị cho về vườn vì "thân Mỹ" chớ không phải bị kỷ luật vợ bé đâu đấy nhé! Nếu thi hành kỷ luật Trần xuân Bách thì ai thi hành kỷ luật Võ nguyên Giáp lấy vợ đồng chí (!), ai thi hành Nguyễn chí Thanh lấy vợ anh hùng liệt sĩ Nguyễn văn Trỗi bị bà vợ trầu đi trực thăng vô oánh ghen tại R, ai thi hành kỷ luật Đỗ Mười, Trần văn Trà, Lê khả Phiêu, Phạm Hùng, Lê đức Thọ, Hoàng văn Hoan, và vô số tội dâm ô khác của các lãnh tụ đảng?
Kỷ luật là trò hề, đại hề trong đảng. Đề ra kỷ luật là để trừng trị đảng viên cá kèo, còn từ tỉnh ủy trở lên tổng bí thư thì kỷ luật chỉ có bao che thăng cấp hoặc ngó lơ cho "các đồng chí lãnh...ụ xị ngầu lắc tự do muôn năm!"
Trừ nhận định trào phúng mà thực tiễn trên đây, hội chúng tôi không đề ra hình thức kỷ luật sắt hay bất cứ thứ kỷ luật nào kể cả kỷ luật dây thun. Chỉ có kỷ luật tự giác trước tôn chỉ mục đích cao quý của hội. Vả lại sự hoạt động và sinh hoạt của hội không có gì gò bó ép buộc mà chỉ do lòng tự nguyện thôi. Vì thế hội tin tưởng không một hội viên nào phạm kỷ luật và vì thế chỉ có khen thưởng chớ không có kỷ luật.
Hội tin tưởng rằng hội viên sẽ ào ạt xin gia nhập. Số lượng lẫn chất lượng chỉ có tăng chớ không giảm, bằng chứng là hội mới thành lập ở Hà Nội trong vòng hạn chế, nhưng quần chúng đã kéo tới hoan hô, đủ hạng người lao động lẫn trí thức, đủ lứa tuổi nam phụ lão ấu phấn khởi xin gia nhập ủng hộ hoặc cung hiến tài sản cho hội hoạt động. Đợt đầu gồm có trên 100.000 người xin gia nhập, chúng tôi còn đang xét đơn. So với số đảng viên cộng sản (mặc dầu bịa láo) là 11 ngàn quần chúng được kết nạp trong 4 năm qua thì hội chúng tôi vượt đảng cộng sản 599.97%. Đợt hai theo sơ kết thì hội hơn đợt 1 đến ba lần nghĩa là vượt đảng cộng sản trên 1.500%. Với tình hình này chỉ trong vòng 2 năm, hội chúng tôi sẽ vượt đảng cộng sản về số lượng. Và về mặt chất lượng chắc chắn chúng tôi cũng sẽ vượt hẳn vì hội viên giác ngộ và tự nguyện chớ không phải như đảng viên cộng sản 45 năm trở lại đây kiếm cách kể cả hối lộ, đấm mỏm cấp ủy để được vào đảng và cuối cùng để thăng quan tiến tước (chớ không phải vì quyền lợi của giai cấp vô sản như họ đã rêu rao, bằng chứng là bất cứ ở nông thôn hay thành thị nhà cao cửa rộng, xe cộ bóng láng đều thuộc quyền sỡ hữu của giai cấp quyền quý trong đảng).
Hội chúng tôi là một hội quần chúng đích thực bao gồm tất cả các từng lớp nhân dân kể cả những nhà đại tư sản, đại điền chủ và trí thức khoa bảng, chấp nhận những nhà kinh doanh kếch xù, miễn họ có lòng yêu nước và quyết tâm đánh đổ chủ nghĩa cộng sản một thứ chủ nghĩa rỡm, láo, tàn bạo nhất lịch sử trong mọi phương châm đường lối của nó, và như Trần bạch Tuột một tên cộng sản già đầu, đã phải than thở: "chủ nghĩa cộng sản du nhập Việt Nam đã mất hẳn nhân tính người" (lời tuyên bố này đăng trên New York Times năm 1989) cũng như nhà thơ Nguyễn chí Thiện viết nên câu thơ bất hủ "So với trời Âu mi (chủ nghĩa cộng sản) bậy bạ hơn nhiều". Đó là một lối ví von của thi sĩ, còn sự thực ra thì ở trời Âu và đất Á, nơi nào cộng sản thống trị thì nơi đó cộng sản bậy bạ như nhau, nhưng phải nói mọi sự bậy bạ của cộng sản đều bắt đầu từ trời Âu và do Hồ bê nguyên xi về gieo mầm ở Việt Nam.
Trước tiên là Lê Nin vừa cướp được ngai vàng của Nga Hoàng thì hạ lệnh hành quyết
ngay toàn gia đình của Vua Nicolas II. Lịch sử còn ghi rành rành.
Nhưng như thế còn có thể hiểu được hơn là những vụ tàn sát lãnh tụ và đảng viên của Staline bằng bàn tay sắt không cần bọc nhung để che mắt thiên hạ. Staline đã mở đường cho một chủ trương thanh toán nội bộ bằng phương pháp tàn khốc và hèn mạt nhất mà bí thư thứ nhất đảng cộng sản Liên Xô đã ghi lại trong "secret tapes of Khruschev" được bán đầy đường ở các nước tư bản. Một trong các đồng chí của Staline được ông ta thanh toán hầu như công khai, là bí thư thành ủy Mạc Tư Khoa Kirov. Staline ra lệnh cho một đảng viên Bolchevik đến trụ sở thành ủy Mạc Tư Khoa để giết Kirov bằng súng giữa ban ngày với lời hứa sẽ bao che và thăng chức cho kẻ sát nhân. Tên này giả khùng khùng điên điên đến nơi, bị lính xét không cho vào lần thứ nhất. Hôm sau hắn lại đến với giấy giới thiệu của Staline (có công tác đặc biệt). Lính gác tưởng thật cho vào. Tên Bolchevik khùng này chờ cho Kirov vào trụ sở, bước lên thang gác đến nấc thứ 3, thì rút súng ngắn ra bắn vào gáy...Ông bí thư thành ủy ngã lăn qua 3 nấc thang xuống đất. Lính cảnh vệ bắt ngay tên "Bolchevik khùng" nhưng Staline ra lệnh giao cho "trung ương". Tên khùng tưởng được thưởng to và thăng chức cao, nào ngờ Staline kết án tử hình với lý do "ám sát đồng chí bí thư thành ủy". Tên khùng quỳ sập xuống chân Staline lạy lia như chày giả tỏi nhưng Staline vẫn mặt lạnh như tiền ra lệnh cho toán cận vệ đồng chí Kirov đến diện kiến mình. Toán cận vệ này trên đường đến chầu "Xít Đại Nguyên Soái" bị xe đụng chết rụm cả toán 12 người.
Tại sao Slatine cho người thanh toán Kirov? Chỉ vì họ Xít sợ Kirov sẽ đắc cử tổng bí thư đảng cộng sản Liên Xô, mà theo di chúc của Lê Nin thì người kế vị là Trostky nhưng Trostky bị Staline chụp mũ phản đảng nên phải trốn ra nước ngoài. Staline cho người mò theo và giết được Trostky đâu khoảng năm 1926-1927 chi đó. Trostky chết, đối thủ còn lại là Kirov cho nên giết Kirov cho chắc ăn. Tuy vậy trong đại hội bầu ban chấp hành trung ương khóa đó, Staline (mặc dù thắng cử) cũng có đến cả ngàn lá phiếu không ghi tên Staline. Staline khi lên cầm quyền đã tìm diệt sạch cả ngàn tác giả của những lá phiếu kể trên...Ngoài ra còn những vụ thanh toán rùng rợn khác như xử bắn và đày lên Siberia hằng triệu cán bộ và sĩ quan hồng quân bị ông ta nghi ngờ...
Lịch sử thanh toán nội bộ của đảng cộng sản được các nước Đông Âu học tập kỹ và thi hành tận tình. Và sang cả Trung Quốc. Mao trạch Đông đích thân ra lệnh cho đội cảnh vệ của mình bằng một quả mìn có sức mạnh diệt một chiếc xe tăng, đánh chiếc xe con cóc chở Lâm Bưu và vợ đến ăn đồ biển do Mao thết, trên đường về. Kết quả là: Lâm Bưu, kẻ được Mao chọn làm kế vị, bị tan xác. Mao đã đến tận nơi quan sát và nhặt được một chỏm tóc bạc dán lên thân cây mới an tâm.
Sau Lâm Bưu tới Lưu thế Kỳ, Chu Đức, Bành đức Hoài, và vô số những cựu đồng chí Vạn Lý Trường Chinh bị giam đến chết. Riêng Lưu thế Kỳ bị gọt đầu bôi vôi và đeo bảng "phản đảng", dẫn đi khắp phố. Gương sáng của đồng chí đại nguyên soán Xít Ta Lin được áp dụng một cách sáng tạo nên mới có vụ đầu độc Dương bạch Mai bằng chai nước ngọt Hồng Hà và vụ đụng xe hai vợ chồng thi sĩ Xuân Quỳnh ở cầu Phú Lương giết chết luôn cả chồng nữ sĩ là Lưu Quang
Vũ và đứa con trai 3 tuổi Quỳnh Thơ.
Hội chúng tôi xin long trọng hứa rằng chúng tôi sẽ không coi trên đây là mẫu mực của kỹ luật, ngược lại đây là lối chơi của phường thảo khấu lục lăng.
IV. Để cải tiến bản chất của hội, chúng tôi cũng áp dụng luật phê bình và tự phê bình, tự tu nhưng không theo lối tát nước vào mặt đồng chí và tự xịt dầu thơm vào mặt mình. Sự tự phê bình bao giờ cũng được quần chúng biết đến chớ không dấu trong "chỗ kín". Nó có tác dụng giúp cho người phạm lỗi tránh được những sai lầm về sau cho nên không được cù là Quốc doanh nấu với sáp ong và nước gừng bôi mắt để khóc dối, một cách tự phê rất phổ biến trong đảng cộng sản mà gương sáng là Hồ chủ tịt. Người đã khóc những giọt nước mắt cá sấu khi mếu máo
"nhận tội" trước vài ba đồng lõa với câu nói để đời: "Đảng ta vào sanh ra tử đã từng hy sinh xương máu nhưng chưa có lần nào đổ máu vô lối như lần này". (tức Cải Cách Ruộng Đất).
Mác xít là toàn vẹn, là kim chỉ nam?? Nhưng ở đâu thì không biết được chứ ở Việt Nam thì nó là một thứ ngoại lai vô nhân mà hội chúng tôi quyết bài trừ như bài trừ những tệ đoan xã hội, tránh xa như tránh vi trùng "si đa" và đề phòng như đề phòng vi trùng dịch hạch.
Người cộng sản có cầm nhầm một câu danh ngôn mà đảng viên hiểu rằng đó là sự sáng tạo về đạo đức cộng sản, nhưng sự thật câu ấy có từ đời Đông Châu Liệt Quốc: "vui sau cái vui của thiên hạ, lo trước cái lo của thiên hạ". Người cộng sản chẳng những không làm theo được câu danh ngôn đó mà còn làm ngược lại, tức là vui trước cái vui thiên hạ và lo sau cái lo của thiên hạ. Than ôi! Đạo lý luân thường đã bị đảo ngược ở thời nào nếu không là thời đại Hồ chí Minh? Con kết tội cha mẹ, anh em lừa dối nhau, vợ chồng phản bội nhau, đồng chí giết hại nhau, con hoang đầy đường, trò hề xem mõi mắt.
Hội chúng tôi không đao to búa lớn, không vỗ ngực xưng tên. Chúng tôi chỉ âm thầm hoạt động, nhưng nước chảy đá mòn, kiến tha lâu đầy tổ.
"Biết khó làm dễ!" Đó là câu nói nỗi tiếng của nhà cách mạng quốc gia Trung Hoa Tôn
Trung Sơn.
"Biết dễ, làm khó!" Không biết ai đã lật ngược lại câu nói ấy. Nhưng cả hai đều rất có ý nghĩa. Câu trên có ý nói rằng tìm ra công thức thì khó còn áp dụng công thức thì dễ.
Ngược lại có những điều biết thì dễ nhưng làm theo thì khó. Thí dụ: Ai chẳng biết dâm ô, lấy vợ bé, quơ vợ đồng chí là phạm tội, nhưng cố đừng sa vào cái ô ấy thì không dễ. Ai chẳng biết ăn cắp của công là xấu xa bỉ ổi, nhưng giữ mình đừng tham ô thì không dễ.
Hai cái ô ấy hễ phạm vào thì đen mặt nhưng nhờ những mặt nạ đạo đức mà các lãnh...ụ ta đều có bộ mặt đầy hồng huyết cầu. Và vì thế ít khi dám xuất hiện trước công chúng.
V. Hội kỳ và biểu trưng của hội.
- Hội kỳ, màu xanh da trời với hai ô vuông màu đen, trên mỗi ô có một dấu gạt tréo. Nền xanh là màu tươi mát, 2 ô vuông là tham ô và dâm ô, dấu gạt có ý nghĩa là xổ tọec hai cái ô này trong đời sống.
Ở giữa hai ô ấy là hình cái cối và cái chày. Cối chày tượng trưng cho sức lao động theo câu thơ của Tú Xương "đi đâu mang những cối chày" rất nặng tinh thần dân tộc và đầy ý nghĩa.
Phần phụ chú gợi ý cho hội viên xây dựng hội kỳ
Gần đây đảng cộng sản có ý định thay đổi đảng kỳ như sau: Đảng cộng sản trước kia:
- Búa dùng đập đầu giai cấp công nhân.
- Liềm dùng cắt họng giai cấp nông dân. Đổi lại như sau:
- Búa vẫn giữ như cũ, nhưng cán dài hơn, thêm lưỡi dao găm ở cán có nghĩa ở xa thì bổ ở gần thì đâm.
- Hình tôm cong như liềm nghĩa là đảng đi giật lùi và cứt nằm trên đầu như tôm.
- Đuôi tôm 3 chia có nghĩa mỗi mũi nhọn chỉa vào Nam Trung Bắc.
- Đầu heo ăn tạp và ăn bẩn.
Đảng kày này sẽ biểu quyết thông qua trong kỳ đại hội tới.
Trên đây là một số nét chính sơ thảo cương lĩnh của hội, chúng tôi xin tạm thời phổ biến để hội viên và quần chúng bổ sung một cách tự do dân chủ thực sự ngõ hầu mọi ý kiến sẽ được chú ý làm thế nào hội trở thành một hội vì nhân dân do nhân dân và của nhân dân đúng với nghĩa dân chủ của thời đại mới thời đại cáo chung của các trò dân chủ giả hiệu. Cụ Mao có nói: "thù ta là bạn ta, bạn ta là thù ta". Rất chí lý vậy.
Hội ta theo phương châm triết lý chiến lược ấy để tổ chức và phát triển.
Sở dĩ cộng sản đứng được ở địa vị lãnh đạo độc tài mà tránh được mấy lần sụp đổ cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, xét lại, chiến tranh biên giới, các cuộc nỗi dậy của dân Thái Bình, Hải Dương, Ngoại thành Hà Nội, Đồng Nai, Tây Nguyên v.v...là do chúng tựa nơi quần chúng chưa sáng mắt như liên hiệp công đoàn (tức công nhân) nông dân cứu quốc, thanh niên cứu quốc, phụ nữ cứu quốc, và các hội trí thức, các hội chuyên môn văn học nghệ thuật. Hầu hết tất cả dân Việt Nam đều bị lùa vào một cái rọ mang tên là Hội Liên Việt do một hai tên cộng sản ủy viên ban chấp hành trung ương lãnh nhiệm vụ cầm cán là Tôn đức Thắng, Hoàng quốc Việt, sau này trở thành mặt trận tổ quốc thực chất là tay trái của cộng sản, còn tay mặt là quốc hội và chính phủ vì có cơ sở rộng rãi trùm phé như thế cho nên đám ủy viên trung ương ăn ngon ngủ kỹ tha hồ ra lệnh cho chính phủ, quốc hội và mặt trận tổ quốc...
Chúng ta cũng rút được kinh nghiệm khả dĩ dùng được cho hội chúng ta nên liên kết các nhóm, các tổ chức, các cá nhân v.v...đã liệt kê ở phần II của Sơ thảo bổn cương lĩnh này, chính thức mời họ vào hội, đối xử bình đẳng với tất cả các phe nhóm cá nhân như những cá nhân pha chế thuốc lắc, nhóm buôn lậu cần sa ma túy, nhóm buôn người, nhóm buôn bào thai, hội ve chai, Ban bảo vệ sức khỏe trung ương là những mũi tên độc địa có thể bắn thẳng vào tim óc cộng sản một cách hữu hiệu.
Một viên thuốc lắc bán cho một ủy viên trung ương thì sẽ lan ra toàn đảng tác hại vô cùng, một mũi ma túy tiêm vào mạch máu của một tên lãnh tụ bằng một quả bom cực mạnh nổ tung giữa đảng v.v...
Hội cũng hết sức chú ý nhưng cũng phải dè dặt trong việc giao trọng trách cho những đảng viên có tuổi đảng và chức vụ cao trong đảng trước kia ngày nay quay ra chống đảng quyết liệt nhất như Hoàng minh Chính, Trần Độ, Bùi Tín, Dương thu Hương, để tránh những sai lầm như trường hợp Vũ ngọc Nhạ, Nguyễn hữu Hạnh trong chính quyền Đệ Nhị Cộng Hòa Sài Gòn.
Ngoài mặt trận tổ quốc, cộng sản còn thành lập mặt trận giải phóng một tổ chức ma, mà Tổng Thống Diệm gọi là mặt trận côn đồ. Mặt trận này gồm những trí thức hoạt đầu của miền Nam hay những nhân vật có tiếng tăm bị bắt cóc ra khu và ép buộc đứng vào mặt trận. Ngày nay những nhân vật ấy đã bị đá văng ra ngoài rìa một cách phủ phàng đau như gái ngồi phải cọc nhưng phải cười như sướng rơn để đỡ nhục bị Sở Khanh chính trị lừa. Có cả một tên nhạc sĩ cô đầu ca hót cộng sản mà ngày nay dư âm còn nhũng nhẳn làm cho nhiều người không phân biệt được hắn là thù hay bạn. Đây là một trong những độc tố làm hại cơ thể ta vô cùng.
Tiếng nói của cái mặt trận này đã góp phần không nhỏ trong cuộc chiến thắng của cộng
sản năm 1975. Những kinh nghiệm đau thương đó Hội chúng tôi sẽ sử dụng để đánh trả lại kẻ thù trong trường hợp này kẻ thù của ta chính là những kẻ giúp cho ta nhìn rõ bộ mặt thật của thù và bạn.
Sách thánh nhân có câu: "đạp gai lấy gai mà lễ", và "dĩ độc trị độc", quả là sâu sắc nước đời vậy!
Chú thích của tác giả:
Võ nguyên Giáp chôm bà thầy dạy dương cầm, vợ của một ủy viên hội nhạc sĩ.
Đỗ Mười chôm nữ đồng chí và đề bạt nữ đồng chí này vô trung ương đảng cộng sản. Lê đức Thọ cưới vợ địa chủ và ngủ với Nguyễn thị Bình ở Paris.
Trần văn Trà cướp người yêu của một nhạc sĩ.
Phạm Hùng dâm ô với một nữ y tá tên Chiến nên bị thượng mã phong.
Lê khả Phiêu lấy vợ của cán bộ thuộc cấp ở Miền Tây Nam Bộ được bồ nhà là Nguyễn thanh Bình cục trưởng cục tổ chức quân đội ém nhẹm luôn cho nên lý lịch của tổng bí thư Lê khả Phiêu hoàn toàn sáng sủa. Khi lên tổng bí thư Phiêu trả ơn lại cho Nguyễn thanh Bình rất đẹp.
Hoàng văn Hoan hiếp con gái của chị bếp máu chảy ròng ròng nhưng chị bếp được gởi về Việt Nam công tác trong khi cụ Hoàng vẫn tiếp tục là đại sứ đặc mệnh toàn quyền của Việt Nam tại Trung Quốc v.v...và v.v...Kể không hết! Đây chỉ là bảy món ăn chơi của bọn điếm đực tự xưng là đỉnh cao trí tuệ, lương tâm của thời đại đồ đá (hay đồ đểu).
Tôm Hùm Huýt Sáo Tôm Hùm Huýt Sáo - Xuân Vũ Tôm Hùm Huýt Sáo