I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 44
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 533 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:55:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 43
Ông chủ Ngôn mặc quần áo xong dắt tay tôi ra khỏi khách sạn, ngồi trên xe khởi động máy, cũng không nói cho tôi biết đi đâu chơi. Tôi không hiểu gì cả, bây giờ rốt cuộc là tình hình gì, chẳng lẽ anh ta quyết định buông tha cho tôi rồi? hay là ông chủ Ngôn thích----'dã chiến'? tôi lén nghía anh ta đang chuyên tâm lái xe, càng thấy rất có thể! Chẳng lẻ anh ta muốn dắt tôi đi dang-dâm-dã-ngoại?
Oh my god! oh my god! rất kinh rồi!!
Hóa ra ông chủ Ngôn vốn là khẩu vị nặng trong truyền thuyết a a a.......
Sau khoảng nửa tiếng, xe dừng lại, tôi nhìn chung quanh. Một căn hộ bất động sản theo phong cách Bắc Âu, chung quanh tao nhã yên tĩnh, rõ ràng chính là khu vực kẻ giàu sống.
"Ông chủ Ngôn, nhà của bạn anh sao?" Tôi thấy anh ta xuống xe thì thắc mắc đặt câu hỏi, trong lòng lại nhanh chóng thay bằng ý tưởng khác, hóa ra ông chủ Ngôn thích yêu đương vụng trộm ở nhà người ta? như thế sẽ càng kích thích?
Anh ta không trả lời tôi, trực tiếp đi vòng qua phía tôi mở cửa xe, cách tay có lực chia nhau vòng xuống dưới đầu gối và dưới nách, dùng sức ôm lấy tôi, vững vàng đi về tòa nhà xinh đep được vây quanh bởi hàng rào.
Hôm nay số lần được công chúa ôm thật nhiều mà mà mà.....nhưng mà, ông chủ Ngôn đến đây là muốn gì quái gì? chẳng lẻ thật sự định lẻn vào nhà người ta yêu đương vụng trộm à à à.....
Trước cánh cửa màu trắng gạo, ông chủ Ngôn nhẹ nhàng thả người tôi xuống, cúi người nói nhỏ bên tai tôi: "Đây là món quà đầu tiên anh tặng em." Phút chốc, anh ta duỗi bàn tay to đến trước mặt tôi rồi mở ra, có một xâu chìa khóa quái thú nằm trong lòng bàn tay anh ta.
Cả người tôi chấn động, không dám tin trừng anh ta. Anh ta nói, căn nhà này là tặng cho đại gia?????!!!! không phải nhà của bạn anh ta??? cũng không phải nơi chúng tôi yêu đương vụng trộm??
Tôi khiếp sợ đánh giá bốn phía, lời anh ta nói quanh quẩn trong đầu: Đây là món quá đầu tiên anh tặng em. Hóa ra căn nhà tràn ngập phong cách nước khác là của đại gia??? Vườn hoa nhỏ tràn ngập hương hoa trước mắt là của đại gia???
Anh ta mỉm cười gật đầu với tôi, không tiếng động chứng tỏ: nó là của em, em là nữ chủ nhân căn nhà.
"Mở cửa." Ông chủ Ngôn nhẹ nhàng dụ dỗ dành nói, lắc lắc chìa khóa trong tay.
Run run nhận lấy chìa khóa, tôi nơm nớp lo sợ nhét chìa khóa vào ổ, chậm rãi xoay----ách? không mở được?
Ông chủ Ngôn cười xì một tiếng, tôi mới phát hiện nhét ngược chìa khóa, mặt hơi hơi nóng lên, tôi vội vàng đặt đúng chìa khóa, nhanh chóng mở cửa.
Tôi ngừng thở, nhắc chân sải bước tiến vào căn nhà thuộc về tôi, trong lòng thầm than đây là mòn quà sang quý nhất mà đại gia nhận được từ lúc chào đời đến nay.....
Bữa tối cũng do chính tay ông chủ Ngôn nấu, cao lương mỹ vị, lúc này ăn vào càng thấy ngon.
Sau khi cơm no rượu say đại gia sờ cái bụng phình, nhàn nhã thở dài. Ngày thật đẹp, đại gia hận không thể ngày nào cũng là sinh nhật. Trước đó ông chủ Ngôn nói căn nhà là món quà đầu tiên, nói vậy còn có món thứ 2!!
Oa oa oa quá tuyệt vời!
Món quà thứ 2 sẽ là thứ đắt tiền nào đây? *****? Nhẫn? Châu báu?
Bất kể là gì, đại gia nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.
Ông chủ Ngôn rửa chén đũa xong, cởi tạp dề ra khỏi nhà bếp, từ phía sau ôm lấy tôi, cằm đặt trên bả vai tôi hỏi: "Ăn no rồi sao?"
"Ừ ừ." Tôi liền gật đầu, cho nên mau chóng tặng món quà sang quý thứ 2 cho tôi đi!
Anh ta cúi đầu cười, hôn vành tai tôi, cả người tôi chấn động, chỉ nghe anh ta nói: "Vậy đến lượt em cho anh ăn no rồi."
Trong nháy mắt, trong đầu chợt hiện lên một từ ngữ, no đủ nghĩ ham muốn.
Hành động của anh ta còn nhanh hơn, lập tức ôm lấy tôi vuốt ve trêu chọc.
"Đừng....ông chủ Ngôn....đừng..."
Anh ta hư một tiếng đáp lại, động tác dưới tay không chút buông lỏng. tiếp tục trêu chọc thân thể mẫn cảm của tôi, nghiêng đầu cho tôi một cái hôn thật sâu, lúc buông ra đầu óc tôi đã có chút choáng váng, tôi miễn cưỡng tìm về một chút ý thức nói đứt quãng: "Chúng ta.....nói chuyện, chuyện chính, được không?"
"Ưm....anh đã nói....mười tám tuổi là để....đừng....em xử lý anh...."
Nghe vậy anh ta dừng động tác, như có như không cười nhìn tôi, trong đôi mắt tối đen sâu thẩm lóe lên tinh quang, sau một lúc lâu anh ta khàn khàn nói: "Chờ anh làm mẫu xong, em có thể noi theo làm một lần.” Anh ta rõ ràng nhấn mạnh chữ 'Làm'.
Thân thể không mảnh vải của tôi chấn động, hoảng sợ vô cùng. Con mịa nó!!! Ý là tối nay anh ta không chỉ làm một lần?? Đại gia f-ck!!
Chưa kịp kháng nghị, anh ta lại bắt đầu thi triển ma pháp trên thân thể tôi, khiến tôi run rẩy từng cơn. Bàn tay thô ráp nắm lấy ngực bé của tôi tùy ý đùa bỡn, lúc thì tạo ra bánh bao tròn, lúc thì tạo thành bánh bao phẳng, lúc lại tạo thành bánh bao có hình dạng không biết miêu tả thế nào....
Tôi giận, anh ta thực sự cho rằng hai cái này là bột mì! Có thể nhào phẳng xoa tròn à!!! nhưng không thể không thừa nhận. Kỹ thuật nhào bột của ông chủ Ngôn thật tốt đó đó đó, nhào đến đại gia thật thích.
Bỗng nhiên tôi cảm nhận được tay kia của anh ta đang không ngừng vuốt ve bắp đùi tôi, nhẹ nhàng lượn vòng, thân thể không kiềm chế nổi càng run kịch liệt hơn, tôi bám vào thân thể cường tráng của anh ta hấp thụ nhiệt độ cơ thể anh ta.
Chẳng biết từ lúc nào anh ta đã cởi đi quần áo còn sót lại của tôi, giờ phút này đang cởi bỏ quần áo của chính mình, ngay lập tức, chúng tôi liền trần truồng đối diện nhau. Tôi run run, ánh mắt không nhịn được liếc đến giữa hai chân của anh ta, em trai Tiểu Ngôn...
Mẹ kiếp! Đó là cái gì vậy! Tôi kinh hãi vô cùng, có chut giật mình nhìn thoáng qua, tôi phát hiện em trai Tiểu Ngôn vốn không hề nhỏ, hơn nữa còn very very very strong, mà ánh mắt chăm chú của tôi càng khiến nó trở nên very very very strong hơn nữa, dáng vẻ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang giống như đang ra oai với tôi.
Một giây sau, tôi chợt nghĩ đồ chơi khổng lồ như thế nếu xuyên vào trong cơ thể tôi, chẳng phải tôi sẽ bị xuyên đến chết đi sống lại sao......No no no, đại gia không muốn làm, không muốn làm!
Anh ta giữ chặt mắt cá chân của tôi ngăn chặn thân thể tôi chạy trốn, chợt kéo một cái, liền đè ở trên người tôi, anh ta nắm cằm tôi vô cùng xấu xa: “Em còn muốn đi đâu?”
“Em mắc tiểu! Em muốn đi toilet!” Tôi bất chấp mặc kệ kêu lên, tim đập rộn lên, máu chảy ngược, quả thật muốn tẩu hỏa nhập ma.
Khóe môi anh ta run rẩy, một lát sau, đến gần tôi, anh ta chậm rãi lên tiếng: “Anh đi với em, đúng lúc để anh mở rộng tầm mắt xem em giải quyết nhu cầu sinh lý thế nào.”
…......
…........
F-ck! Quả thật nhìn người không thể nhìn bề ngoài!! Tôi thật sự không thể nào ngờ ông chủ Ngôn luôn lịch sự tao nhã cư nhiên có khẩu vị nặng như vậy! Còn muốn trơ mắt nhìn tôi tiểu tiện!! 囧rz
“Không cần, không cần, thật ra em có nhịn!”
“Thật sao?”
Đại gia còn có thể nói gì, chỉ có thể bất đắc dĩ lại ủy khuất gật đầu. Anh ta hài lòng vuốt cằm. Lại đến sát bên tai tôi cúi đầu nói lời nhỏ nhẹ, nghe nghe tôi quả thật muốn hưng phấn bật dậy. Ông chủ Ngôn nói, bởi vì tình huống thường xuyên của tôi, em trai Tiểu Ngôn của anh ta đã tàn lụi rồi!!! &Gào khóc&
Thật lớn....hả?? anh ta muốn làm gì?!
Giữa ánh mắt kinh ngạc, ông chủ Ngôn kéo tay tôi qua đặt lên trên người em trai nhà anh ta, di chuyển lên xuống.
Ba giây? E rằng còn ngắn hơn thế, em trai tiểu Ngôn lớn mạnh với tốc độ kinh người.
Không chỉ vậy, tay ông chủ Ngôn cũng sờ lên em gái tiểu Nhậm của tôi trêu đùa, cả người chấn động, chợt trào lên một dòng nhiệt nóng, anh ta càng lúc càng đưa ngón tay tiến vào trong cái miệng nhỏ của em gái tiểu Nhậm, động tác chậm chạm trêu người, tiếp đó em gái tiểu Nhậm ồ ạt phun nước miệng loạn.
Tôi bấu víu người anh ta, không nhịn được phát ra tiếng than nhẹ ư ư a a, cảnh-tượng-thật-sắc-tình á á á.....nhưng mà vì sao đại gia cảm thấy ông chủ Ngôn thật-gợi-cảm vậy, rất muốn đẩy ngã anh ta nha....đúng vậy, nếu sự thật OOXX không thể thay đổi, đại gia nhất định cũng phải làm O không làm X!
Sau khi hạ quyết tâm, tôi chợt đẩy thân thể trần truồng của anh ta, ngồi trên bụng bằng phẳng rắn chắc của anh ta, cố gắng lơ đi em trai tiểu Ngôn cứng-rắn-nóng-bỏng ở dưới mông, hít vào điều chỉnh tốt hơi thở, tôi lộ ra nụ cười dâm-đãng sờ đông sờ tây, anh ta cũng không phản kháng, để mặc tôi làm loạn.
Ba phút qua đi....
Mười phút qua đi...
Hai mươi phút qua đi....
Tôi sờ mó cả buổi, da ông chủ Ngôn đã sớm sờ ngán, tôi dừng động tác, không muốn sờ sờ mó mó nữa, lén nhìn anh ta một cái, sắc mặt không có chút nào là không kiên nhẫn, vẫn ý cười nhàn nhạt như trước.
Cười, nụ cười chói mắt không nghi ngờ gì nữa chính là đang châm chọc đại gia!!
Bà anh ta, mẹ anh ta, bà mẹ anh ta!!! Lúc trước nếu để tôi xem hết 'phim heo', bây giờ cũng sẽ không 'đâm lao theo lao', mất mặt xấu hổ......đại gia không biết bước tiếp theo phải làm gì
“Không tiếp tục?” Anh ta trầm thấp lên tiếng, kèm theo một tia nguy hiểm. Tôi đang trong lúc bi phẫn buồn bã nên không chú ý, thất bại gật đầu.
Ngay sau đó, trời đất đảo lộn, tôi bị anh ta đè dưới thân, anh ta nhìn tôi với vẻ sâu xa: “Nếu em nói nữa, anh thật sự không cam đoạn tiếp theo có bộc-phát-thú-tính hay không.”
Lời nói hùng hồn của anh ta khiến tôi cứng lưỡi trố mắt. Bộc-phát-thú-tính....ông chủ Ngôn thật oai phong oa
Không cho tôi lại có cơ hôi làm loạn, anh ta chợt nhào lên, nụ hôn sói đến liên tục, bàn tay to châm ngòi thổi gió chung quanh, cảm giác này còn lên trời hơn cả lên trời.
Sau đó, trong mơ màng ông chủ Ngôn dường như giữ lấy thân thể tôi, vũ khí của anh ta đến gần tôi đang run lẩy bẩy.
“A~!! chết cha mà!! A~~!” tôi đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tim liệt phổi, tiếng vang kéo dài rất lâu rất lâu trong phòng, ông chủ Ngôn mặt không biểu cảm nhìn tôi, nhàn nhạt châm chọc: “Anh còn chưa đưa vào em la gì?”
Ách...
Ách...
Chưa đưa vào...!!!
Tôi cho rằng đưa vào..... mặt dày của tôi ngượng ngùng đỏ bừng, không biết là vì anh ta dùng từ lớn mật, hay vì bản thân kêu thảm thiết lung tung.
“Nhậm Minh Bích, anh nói cho em biết, đừng mang theo tư tưởng rối loạn của em đi làm tình.”
Ách...
Ách....
Trời ạ, đất ạ, ông chủ Ngôn ạ, anh có thể dùng từ văn nhã một chút không, đừng khiến đại gia em xấu hổ cùng chứ chứ chứ.
Một lát sau anh ta đột nhiên nói:
“Sao em không la?”
“Chẳng phải anh noi không cho phép em la bừa sao...” tôi ủy khuất bĩu môi.
“Trước đó là vì chưa đưa vào em la cái gì, bây giờ....” Anh ta hơi cúi đầu nhìn về hai nơi liên kết chặt chẽ: “Đã đi vào.”
Thân thể tôi chấn động mạnh, không thể tin được lỗ tai của mình, tôi thét chói tai “Anh nói anh đã đưa vào??!!”
Anh ra không phủ nhận gật đầu, tôi lập tức khóc không ra nước mắt, bi phẫn muốn chết, đại gia còn chưa kêu thảm thiết vài tiếng thì đã từ biệt kiếp sống xử nữ của tôi, cư nhiên cứ kết thú như vậy!!!
Không được, tôi nhất định phải kêu to một lần để diễn tả tâm trạng đau kịch liệt vô cùng của đại gia!!
Bỗng dưng miệng bị che chặt, ông chủ Ngôn lạnh lẽo nhìn xuống tôi: “Anh mới nói xong, dùng mang tư tưởng rút gân của em đạt vào việc làm tình....” Hai chữ 'cua đồng' này, anh ta nói cực kì thong thả chọc người, buông miệng tôi ra, anh ta hôn đến nổi tôi nức nở kháng nghị.
Cả người truyền đến từng đợt khoái cảm tê dại khác thường, tôi như chìm đắm ôm lấy thân thể anh ta, theo mỗi động tác của anh ta mà run rẩy.
Hu hu hu.....đại gia chính là bi kịch cuối cùng của năm 2011.....oa hu hu.....
Tôi Yêu Nhân Dân Tệ Tôi Yêu Nhân Dân Tệ - Trùng Tiền Hữu Điểu