As a rule reading fiction is as hard to me as trying to hit a target by hurling feathers at it. I need resistance to celebrate!

William James

 
 
 
 
 
Tác giả: Lâm Ngân Hỷ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 90 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 431 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:03:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
hương 28
Tám giờ... mới có tám giờ thôi mà, nhưng chằng hiểu sao mắt cứ mở thao láo. Tôi bị trúng tà rồi hay sao ấy? Trong giấc mơ toàn thấy hình ảnh Khương Cẩm Thánh vì khó chịu trong người nên nhăn nhó suốt. Cả đêm tôi bị giấc mơ này hành hạ miết. - -;;
Không được, dù thế nào đi nữa tôi cũng phải đi thăm tên đó xem sao. Kiếp trước chắc tôi tạo nghiệp chướng? Chứ nếu không sao kiếp này tôi lại lương thiện đến thế? -,.- Ừ, đúng là cũng hơi lo lắng thật chứ! Hơ hơ...
Tút --- tút ---
Phác Tuấn Anh, tên này đêm qua không về nhà, xem ra cả đêm ở ngoài kia uống rượu rồi. Đúng là điên!!! - -^
[Làm gì thế hả?]
Chắc vì bị tôi đánh thức dậy nên mới nghe điện thoại đã hét toáng lên. -_-^
"Này! Ngủ hả?"
[Thần kinh à, mới sáng sớm đã đánh thức người ta dậy!]
"Tám giờ rồi còn gì!"
[Tám giờ rồi sao? Sáng sớm đã gọi điện thoại!]
"Nhà Khương Cẩm Thánh ở đâu hả?"
[Gì thế? Bà muốn đi hả? Ha ha!]
Đúng là xui xẻo, bị hắn cười thúi mũi rồi. -_-;
"Xì. Cười gì mà cười. Tóm lại là ở đâu?"
[Số 304 đường Anh Thông. Cúp đây.]
Cạch ---
Tên khốn!!! Không đối xử với chị nó tốt hơn chút nào được sao? -_-; Đường Anh Thông? Tóm lại là ở đâu ta? -_-a
Thôi mặc kệ, tôi tóm lấy quần jeans mặc vào, áo len xinh đẹp, khoác thêm chiếc áo ngoài màu trắng đang là mốt, lén lén lút lút qua mặt bố mẹ ra ngoài. Tên điên kia, người đẹp sắp đến rồi đây! Hihi. ^^
"Taxi!"
Taxi sao mà đắt khách thế nhỉ, vẫy mãi chả chiếc nào dừng. Lạnh cứng người rồi. +_+
"Này! Taxi!"
Haha ~ cuối cùng cũng gọi được một chiếc. Ôi~
"Chào cô."
"Chú ơi đến đường Anh Thông."
"Được."
Cái đường quỷ. Cứ nghĩ nó gần, ai ngờ xa đến thế. Ghét thật. A ha~ tức chết mất thôi, gọi xe mất hết 6000 won. Khương Cẩm Thánh, tiểu tử thối, đều tại anh mà ra!
Đường Anh Thông trước mặt rồi. Hờ hờ. Cô gái xinh đẹp hiền lành như tôi biết tìm đâu bây giờ. Ha ha! Mẹ ơi~ điên mất rồi. *-_-*
Số 304.
Không tìm sai chứ? Hôm nay lạnh thế, chắc ở nhà chung với tên đó quá.
Ding doong... ding doong... ding doong...
Hử? Còn chưa chịu ra mở cửa à? -_- Mọi người cứ chờ mà xem! Xem rốt cuộc ai hơn ai cho biết.
Ding doong Ding doong Ding doong Ding doong Ding doong Ding doong Ding doong...
Rầm!!!
Chắc chắn không phải tôi đấm cửa rồi. -O- Là tên đó nổi giận, đạp tung cửa ra, ý chừng cảnh cáo đừng có nhấn chuông nữa đó mà? Xấu tính thật! -_-;;
"A! Mẹ kiếp! Đứa nào thế?"
Còn là ai chứ? Em nè. ^^
Rầm!!!
Lại một tiếng nữa vang lên rồi cửa mở ra. Cửa vừa mở, mẹ ơi~ tôi hoảng đến mức tay chân lóng ngóng. Xem ra tên này cũng bị một phen giật mình chết điếng.
"A! Sao lại là em! Đợi chút!!!"
Rầm!!!
Cửa lại bị đóng lại. Đợi đã... hình như vừa bỏ qua điều gì đó... phải rồi. Vừa nãy rõ ràng tên này chỉ mặc quần lót ra mở cửa, mà còn là quần lót tam giác... Thình thịch!!! -_- Tim đập nhanh quá... Hơ... tình huống này làm tim tôi đập dữ dội quá. -_-; Ai da~ ghét quá! Cứ như mình là đồ háo sắc ấy!
Cách! Cửa lại mở ra, tên ấy mặc đồ ở nhà, mặt đỏ bừng bừng xuất hiện ở cửa. Chắc anh cũng thấy mất mặt lắm. Tên này có lúc lại hay xấu hổ đến thế, chẳng hợp với phong cách của hắn tí nào. Đáng yêu quá. haha ^^
"Em thấy hết rồi...?"
"Phải ~ thấy hết rồi."
"A, điên mất thôi. Vào đi."
Nhà sạch sẽ gọn gàng hơn tôi tưởng tượng. Một căn nhà được thu dọn sạch sẽ y như anh vậy.
"Sao em tìm được chỗ này?"
"Tuấn Anh nói em biết."
"Em..."
"Anh muốn hỏi em mới sáng sớm đến làm gì chứ gì?"
"Ừ. ừ..."
Mắt bắt đầu díp lại. Hình như ngủ chưa đủ. Hơ hơ.
"Cái anh này cả đêm cứ khục khặc nhăn nhó suốt, hành hạ em cả đêm nên em mới đến đây nè."
"Anh?"
"Chứ gì nữa."
"Hừ, viện cớ gì dở ẹc.... cứ nói thẳng là nhớ anh nên đến chẳng phải hay hơn à..."
"Mới sáng sớm nhìn thấy anh là hai mắt đã thấy buồn ngủ rồi, buồn ngủ chết đi được. Em phải ngủ đã~"
"Này! Đây là đâu hả, mà còn ngủ!"
"Em mặc kệ, nhìn thấy anh là buồn ngủ."
"Dậy mau. Này này!! Em mà ngủ ở đây là anh hôn lén ráng chịu đó!"
"Tùy anh. Woa~ giường của anh dễ chịu quá!! Oáp~ ngủ ngon nhá!!"
Tên này vì sao không muốn tôi ngủ, tôi thừa biết í chứ. Anh ta vẫn ngây thơ lắm. Ha ha, tôi đã nói anh là dạng người càng ở gần càng thấy đáng yêu mà. Ha ha. Không nhìn cũng biết, tên này chắc chắn sẽ đờ đẫn ngắm tôi ngủ, sau đó cũng chạy đến sô-pha gà gật luôn cho xem. ^^*
Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy - Lâm Ngân Hỷ