It is what you read when you don't have to that determines what you will be when you can't help it.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: Lâm Ngân Hỷ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 90 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 431 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:03:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26
hương 26
"Hôm nay chơi vui quá! Phải không? Tuấn Hỷ~ Tiểu Mẫn~"
"Ừ, vui thật đó. Chúng ta tiếp tục!! Hướng đến mục tiêu tiếp theo nào!"
Tôi bị Tiểu Mẫn chọc cười rồi. Tuy Tiểu Mẫn uống say nhưng vẫn đáng yêu quá. Hơ hơ.
"Chúng ta ra Công Nguyên Tiền đi!"
"Ừ~ ừ ~"
Lúc đó tôi vẫn chưa biết trong di động đã có N cuộc gọi nhỡ, và cả một người nào đó đang điên lên vì giận dữ nữa. -_-;;;
"Đi chơi với bọn anh nhé?"
Có một vài tên khốn cũng khá bảnh đến lôi kéo bọn tôi.
"Không!"
Tôi từ chối dứt khoát, nhưng chúng vẫn đi theo bọn tôi. Wushiiiiiiiiiiiiiiii!!! Tôi biết chúng tôi rất xinh đẹp, nhưng mấy người làm thế chẳng phải càng nói rõ ràng điều đó hơn sao! ^_^;;
"Cùng đi chơi đi mà. *^^* Anh bị em mê hoặc rồi! Em yên tâm, anh thực ra là người tốt, đi thôi, anh mời bọn em."
Ha, lão Vương bán dưa tự bán tự khen à. Tự mình khen mình tốt! Anh chưa từng gặp người nào tốt thật sự à? Trời ạ! Tên khốn này muốn làm gì đây? -_-;;
"Thôi đi. Buông tay ra."
Nhưng tên này càng nắm chặt hơn. Làm sao đây. -_-a
"Bỏ bàn tay dơ bẩn của mày ra!"
A! Là Thiết Hựu! +__+ Thiết Hựu, cậu là cứu tinh của tôi!
"Mày là thứ gì hả?"
"Ai cho phép mày đụng chạm vào chị dâu tao? Cút!!"
Nhưng Thiết Hựu à, cậu gọi tôi là chị dâu có phải là quá -_- khoa trương rồi không? Tôi mắc cỡ quá đi mất.
"Mày dám làm càn ở đây hả? Mẹ kiếp, muốn chết à?"
"Nếu nói cho bọn mày biết anh tao là Khương Cẩm Thánh thì sao?"
Thiết Hựu vừa phun ra tên Khương Cẩm Thánh một cái là mặt mày bọn kia trắng bệch hơn tờ giấy nữa. A ha~ cuối cùng đã hiểu chuyện rồi kia đấy! +__+
"Là Đại Lâm Công Cao..."
"Ừ, đồ thối tha! Đây là bạn gái của Khương Cẩm Thánh!"
"Ặc! Mẹ kiếp! Chúng ta biến!!"
Bọn khốn đó bị Thiết Hựu dọa ột trận sợ chạy cuống cuồng. Nhưng Khương Cẩm Thánh đáng sợ thế sao? Quen biết anh rồi thực ra thấy anh chẳng có gì đáng sợ cả. -_-;;
"Không sao chứ?"
"Ừ. Cám ơn cậu. Nếu không có cậu, bọn tôi chẳng biết phải làm sao nữa."
"Cũng may em đến tìm chị đó. ^^"
"Tìm tôi?"
"Dạ. Chị xem di động của chị trước đã?"
"Để làm gì?"
"Chị cứ xem rồi biết ngay ấy mà."
Tôi lôi điện thoại ra khỏi túi nhìn thoáng qua, mẹ ơi!! -O- Suýt chút nữa đánh rơi nó xuống đất. Có tới 20 cuộc gọi nhỡ!! Và chỉ có mình Cẩm Thánh gọi đến. Tên này có phải điên rồi không? Làm gì mà gọi nhiều thế?
"Kinh quá. Anh ta gọi nhiều thế làm gì nhỉ? Ban nãy bọn tôi ở trong quán karaoke, không nghe thấy chuông điện thoại reng. ^^"
"Đội trưởng uống say rồi. ^^"
"Thật à? Tôi cứ tưởng anh ấy không bao giờ say chứ."
"Hôm nay anh ấy bị chuốc rượu thảm lắm. Đàn anh năm 3 đúng là giỏi hành hạ người khác."
"Các đàn anh chuốc rượu á?"
"Dạ. Là phạt rượu í. "
"Phạt rượu?"
"Đàn anh năm 2 nói đến chuyện đội trưởng có bạn gái rồi, đàn anh năm 3 bắt anh ấy dẫn đến ra mắt. Nhưng anh Cẩm Thánh nói sợ đưa chị đến chỗ đó sẽ thấy mất tự nhiên nên thoái thác để lần sau dẫn đi. Đàn anh năm 3 nổi giận, phạt rượu quá chừng. Anh Cẩm Thánh lợi hại nhỉ. Ha ha. Nếu là em chắc chịu không nổi từ lâu rồi, cứ đưa đến cho xong!"
Cảm động quá. TT_TT Khương Cẩm Thánh, anh cũng khiến em quá cảm động rồi đó!! Chí ít hôm nay em sẽ đối xử tốt với anh.
"Vậy nên mới uống nhiều thế hả?"
"Dạ. A, chị nhìn này, suýt nữa em quên mất. Chị dâu, đi thôi, các chị cũng cùng đến nhé? Giờ các anh ấy đang ở Công Nguyên Tiền đó."
"Công Nguyên Tiền? Bọn tôi hồi nãy cũng tính đến đó."
"A, thật ạ?"
Chúng tôi đi cùng Thiết Hựu đến Công Nguyên Tiền. Lúc đến cổng, bỗng nhiên Tiểu Mẫn tỏ ra vô cùng căng thẳng.
"Mặt tớ có đỏ lắm không? Người tớ có phải vẫn còn mùi rượu không?"
"Không có đâu. *^^*"
Hình như Tiểu Mẫn không muốn để Tuấn Anh nhìn thấy bộ dạng mình uống say. Hơ hơ ~
"Xin hỏi... Tuấn Anh cũng ở trong đó chứ?"
"Tất nhiên rồi. Á? Chị chắc không thích Tuấn Anh đó chứ?"
"A??"
Mặt Tiểu Mẫn đỏ bừng lên. Không lùi được nữa rồi. ^_^;;;
'Ha ha! Hàn Mẫn xong đời rồi!"
"Trí Anh, cậu không được phép nói!"
"Ha ha, không sao. Em không nói người khác biết đâu. Yên tâm đi! Tuấn Anh là đứa rất tốt đó, cố lên nhé!!"
"Thiết Hựu, Tuấn Anh là em trai tôi! ^^"
"Ối, thật ạ? Í da ~ Em vẫn không biết. Hèn chi giống nhau đến thế. Tên Tuấn Anh này thực rất bảnh đó. ^^ Ha ha, chúng ta vào trong đi."
Chúng tôi kéo Tiểu Mẫn đang rất căng thẳng lo lắng ^^;; cùng Thiết Hựu vào trong. Vừa vào đến phòng... ôi trời đất ơi!!!
Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy - Lâm Ngân Hỷ