Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Tác giả: Lâm Ngân Hỷ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 90 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 431 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:03:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
hương 23
Thì ra Dân Hữu cũng chuyển đến Hữu Lâm. Tôi không biết... haizzz~ tâm trạng hỗn loạn quá, chịu không nổi nữa rồi. Giờ chẳng muốn nghĩ gì nữa, cứ ngồi đờ đẫn ở chỗ của mình. Tôi thấy bất an quá, sắp điên mất rồi.
"Tuấn Hỷ, bọn mình nói chuyện chút đi."
Dân Hữu. Trí Anh và Tiểu Mẫn nhìn thấy Dân Hữu liền tỏ vẻ kinh ngạc ngó tôi. Chắc thắc mắc vì sao tôi lại quen Dân Hữu? Trí Anh, Tiểu Mẫn, đợi chút nữa tớ sẽ kể hết mà.
Tôi và Dân Hữu ra ngoài, ngồi trên lan can của sân thể dục. Hai đứa chẳng ai chịu mở miệng trước, cứ im lặng như thế đến hơn mười phút. Biết nói gì đây?
Cuối cùng vẫn là Dân Hữu lên tiếng phá tan bầu không khí trầm mặc.
"Chuyển trường đến đây hả?"
"Ừ."
"Sao vậy?"
"Bố tớ muốn đến làm ăn ở đây."
"Ô~ ra thế. Tuấn Anh chuyển đến Công Cao phải không?"
"Ừ."
"... vẫn ổn chứ?"
"Ừ~ rất tốt... còn cậu?"
"Như cậu thấy đây nè, cậu so với trước càng hoạt bát, xinh đẹp hơn đó."
"Tớ á?"
"Ừ. Cậu đã hoạt bát hơn hẳn rồi. Tớ hiểu cậu mà. Thời gian một năm ngắn không ngắn, dài cũng chẳng phải dài. Thật sự cảm thấy cậu vui vẻ hơn trước kia nhiều."
Từ khi quen Cẩm Thánh tôi mới trở nên vui vẻ thế này đây.
"... Sao cậu quen với Cẩm Thánh? Chuyển đến đây rồi mới quen hả?"
"Tuấn Anh quen trước đó rồi. Tớ thì đến đây xong mới quen anh ấy."
"Cậu đang qua lại với Cẩm Thánh à?"
"..."
"Chỉ là Cẩm Thánh thích cậu thôi chứ gì?"
"Không, tớ cũng thích anh ấy."
Đúng thế. Dân Hữu, không chỉ có Cẩm Thánh thích tớ, mà tớ cũng thích anh ấy. Thích đến nỗi có thể quên được cậu. Xin lỗi... tớ chỉ có thể xin lỗi mà thôi.
"Ra thế.... nhưng tại sao cứ phải là Cẩm Thánh."
"Là sao?"
"Tớ với Cẩm Thánh là kẻ thù của nhau, kiểu không đội trời chung ấy. Cậu có nghe nói đến Phác Dân Thọ trường Hữu Hàn chưa?"
"Phác Dân Thọ?"
"Ừ."
"Biết. Tớ cũng nghe đồn Hữu Hàn và Đại Lâm quan hệ không tốt."
"Phải. Vô cùng tệ hại. Dân Thọ xin tớ giúp đỡ. Từ hôm ấy bọn tớ là bạn tốt của nhau."
"..."
"Chúng ta vẫn là bạn chứ?"
"..."
Bạn? Phải, vẫn là bạn. Dân Hữu, cám ơn cậu. Cậu vẫn là Dân Hữu tớ quen, đúng không?
"Chúng ta là bạn không liên quan đến Cẩm Thánh, phải chứ?"
"Ừ. được rồi, chúng ta vào lớp đi."
"Đúng rồi, Tuấn Hỷ, cậu biết Y Giang Yến chứ?"
"Y Giang Yến??"
"Ừ. là bạn gái của tớ đó."
Oạch!
Gì chứ? Sao có thể? Y Giang Yến là bạn gái Dân Hữu? Chẳng phải cô ta thích Cẩm Thánh sao? Mà còn khăng khăng một lòng thích Cẩm Thánh nữa. Nhưng Dân Hữu lại nói cô ta là bạn gái mình?
"Thật hả?"
"Ừ. Mới đến thì quen nhau, cặp với nhau chưa đầy 2 tuần nữa. Rảnh thì cùng đi chơi nhé."
"ồ... ừ... được thôi."
Sao lại có chuyện này nhỉ? Y Giang Yến... rốt cuộc muốn làm gì đây?
Nói chuyện xong với Dân Hữu, tôi quay trở về lớp học. Trí Anh trừng trừng nhìn tôi như tội nhân thiên cổ ấy.
"Tuấn Hỷ, chuyện gì thế?"
"Hử?"
"Ban nãy Thái Dân gọi điện thoại tới, bảo Cẩm Thánh đang tức điên lên. Còn hỏi có phải cậu ra ngoài với Dân Hữu rồi không?"
"Thật hả? Rồi cậu nói cho bọn hắn biết?"
"Làm gì có. Tớ nói cậu đến phòng giáo vụ rồi."
"A~ may quá. Cám ơn cậu, Trí Anh."
"Tớ... có thể hỏi chuyện đó được không?"
"Ừ, chắc các cậu tò mò lắm phải không?"
Tôi đem hết mọi chuyện kể cho Trí Anh và Tiểu Mẫn nghe, người mà tôi không quên được là Dân Hữu... Kim Dân Hữu của Hữu Lâm Thượng Cao này, nhưng đó là chuyện cũ rồi... khó khăn lắm mới quên được cậu ấy để đón nhận Cẩm Thánh... nhưng vẫn thấy rối loạn... v.v... tất cả đều kể hết, cả chuyện tôi đã thích Cẩm Thánh nữa.
"Đừng nghĩ ngợi nhiều. Cẩm Thánh sẽ bỏ qua thôi."
"Thật không?"
"Đương nhiên~ nhưng cậu cũng phải thành thực với cậu ấy hơn nữa. Cậu có quá nhiều chuyện che giấu cậu ấy đó."
"Ừ, tớ biết. Tớ cũng muốn thành thực mà. Nhưng cứ hễ thấy Cẩm Thánh là lại nói ngược. Kỳ quá?"
"Đó là do cậu quá thích Cẩm Thánh thôi. Tớ cũng vậy, tuy thích Tuấn Anh nhưng cứ gặp là không nói được gì. Đứng trước mặt cậu ấy thấy mình nhỏ bé quá. nên tớ có thể hiểu được tâm trạng cậu. Không sao cả, cố lên! ^^"
"Cám ơn cậu."
"Còn nhớ trước kia tớ từng nói với cậu trường ta có một nam sinh rất được không?"
"Người đó là... Dân Hữu?"
"Ừ. ^^"
"Ra là cậu ấy. Thế các cậu có biết chuyện cậu ta và Y Giang Yến cặp với nhau không?"
"Cái gieeeeeeeeè??"
Thấy bọn nó thảng thốt thế thì chắc không biết rồi. Nghe xong, 2 đứa không tiếc lời nguyền rủa Y Giang Yến đã cặp người này còn lưu luyến Cẩm Thánh. Tôi cũng không hiểu nổi. Đã có người mình thích mà còn qua lại với kẻ khác? a - -;; Tôi không thể chỉ đứng đây. Cơn giận dữ của Cẩm Thánh mới là vấn đề lớn. TOT
Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy - Lâm Ngân Hỷ