A house without books is like a room without windows.

Heinrich Mann

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Giang Sịt
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 518 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2749 / 12
Cập nhật: 2019-07-11 15:48:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 473: Hận Tôi Cả Đời
iễu Hàn Yên lắc đầu:
- Không cần, chút vết thương nhỏ thôi, nội công của tôi có thể nhanh chóng làm nó khép lại, tôi chỉ cần điều trị một tiếng là được.
- Suýt chút nữa tôi quên mất tác dụng chữa thương kỳ diệu của Thiên Huyễn Băng Ngưng. Vậy cô chữa thương trước đi, tôi canh cho, nếu có biến tôi sẽ nói cho cô ngay.
Ryugasaki cười cười, đi đến ngồi lên chiếc ghế bên cạnh cửa sổ, cũng không nói nhiều nữa.
Liễu Hàn Yên nhìn Ryugasaki Ikuo, không biết tại sao đối với người đàn ông hoàn toàn xa lạ này, cô lại cảm thấy an tâm.
Loại cảm giác này rất kỳ quái, cô chưa bao giờ có cảm giác tín nhiệm như vậy đối với một người đàn ông xa lạ.
Loại bỏ suy nghĩ lung tung, cô ngồi trên giường, vận công chữa thương, thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Hơn 1 tiếng sau, Liễu Hàn Yên mở mắt ra, phát hiện Ryugasaki Ikuo đã đặt quần áo ở bên cạnh mình.
- Nhìn có vẻ khôi phục không tệ, khí sắc tốt hơn nhiều rồi.
Ryugasaki cười nói.
- Cảm ơn anh.
Ryugasaki lắc đầu:
- Không có gì, cô Liễu, cô có thể đợi đến mai hãy thay quần áo, tối nay nghỉ ở đây đi.
- Anh vẫn chưa cho tôi biết rốt cục anh là ai.
Liễu Hàn Yên chưa quên mấu chốt vấn đề.
Vẻ mặt của Ryugasaki Ikuo có chút khó xử, cười nói:
- Thân phận của tôi có chút phức tạp, dù sao thì lập trường của tôi và cô Liễu là giống nhau. Cô muốn đối phó với Thi Ma Môn, tôi cũng muốn đối phó với chúng, tôi sẽ cùng hành động với cô, tìm ra hang ổ của chúng, tiêu diệt chúng.
Liễu Hàn Yên ánh mắt lập loè:
- Nếu anh đã không chịu nói rõ thì mong anh đừng đi theo tôi, tôi không muốn dây dưa quá nhiều với một người lai lịch không rõ ràng.
Ryugasaki Ikuo vẻ mặt không còn gì để nói:
- Cô Liễu, không phải cô còn muốn đi đối đầu với người của Thi Ma Môn đấy chứ? Thực lực của cô không thể đối phó được với chúng, tại sao nhất định phải một mình làm chuyện nguy hiểm như vậy?
- Tu vi của tôi không bằng chúng nhưng giết người chưa chắc đã phải dùng cổ võ, tôi chỉ cần điều tra xem chúng ở đâu, có đầy cách khác để giết người. Dùng độc, dùng thuốc nổ, dùng gì cũng được, Thi Ma Môn, Hắc La Sát, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho chúng.
Liễu Hàn Yên nói.
Ryugasaki Ikuo thở dài:
- Vẫn là vấn đề kia, thế này quá nguy hiểm. Theo tôi biết thì Tông sư truyền dạy cô là Lăng Vân sư thái có bối cảnh gia thế không tầm thường, cô muốn đối phó với Thi Ma Môn thì có thể tìm người khác giúp mình, tại sao cứ nhất định phải một mình đến Nhật chứ?
- Anh từng điều tra tôi à?
- Tôi đương nhiên phải biết một số thông tin của cô thì mới kịp thời xuất hiện ở đó được chứ!
Ryugasaki Ikuo nói.
Liễu Hàn Yên trầm mặc một lát, đáp:
- Một mình tôi là đủ rồi, không cần người khác tới giúp, hậu quả mình tôi gánh chịu.
- Cô đừng cố chấp như vậy được không?
Ryugasaki Ikuo không khỏi nâng cao giọng, mở to mắt nói:
- Cô làm thế này chẳng khác nào đi vào chỗ chết! Cô không sợ chết nhưng cô có từng nghĩ đến những người quan tâm đến cô không?
Ryugasaki Ikuo tiến lên, muốn giơ tay túm tay Liễu Hàn Yên nhưng giơ đến giữa chừng lại ngừng lại, chỉ vào chiếc nhẫn trên tay cô.
- Cô đeo nhẫn cưới đúng không, chồng cô biết cô ở đây làm chuyện kiểu tự sát này không? Cô chưa từng nghĩ nếu cô chết thì anh ta sẽ đau khổ thế nào à?
Liễu Hàn Yên theo bản năng nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn kim cương trên tay mình, trong mắt lộ ra một chút gợn sóng.
- Cho dù có hắn ở đây thì cũng rất nguy hiểm, so với việc hai người nguy hiểm thì chi bằng để mình tôi đối mặt, dù sao thì… đây đều là chuyện của tôi, chuyện tôi không thể không đối mặt.
Ryugasaki Ikuo ánh mắt giật mình, phức tạp nhìn Liễu Hàn Yên, nói:
- Cô cảm thấy chồng mình vô dụng, không bảo vệ được cô à?
Liễu Hàn Yên sững sờ, lập tức lắc đầu:
- Hắn đã từng cứu tôi không chỉ một lần, tôi biết hắn rất lợi hại nhưng vì cứu tôi, hắn cũng từng suýt nữa mất mạng… Tôi không thể để chuyện đó xảy ra nữa.
Nói đến đây, Liễu Hàn Yên nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt sinh nghi mà nhìn về phía Ryugasaki Ikuo.
- Nói ra thì… chồng tôi cũng là kiếm khách, anh cũng dùng kiếm… Chân khí của anh hình như cũng khá giống hắn.
Liễu Hàn Yên nhìn khuôn mặt của người đàn ông xa lạ này, không nhịn được bắt đầu so sánh với khuôn mặt của Tần Xuyên.
Nhưng đây rõ ràng là hai người, hơn nữa Ryugasaki Ikuo thoạt nhìn đứng đắn, mang lại cảm giác đáng tin cậy của người đàn ông trưởng thành, hoàn toàn khác với dáng vẻ cười đùa tí tửng, ngả ngớn vô lại của Tần Xuyên.
Trong lòng Liễu Hàn Yên tự giễu mình, rốt cục cô đang nghĩ gì thế không biết, Ryugasaki Ikuo là Ryugasaki Ikuo, có thể có quan hệ gì với Tần Xuyên chứ.
Trên đời này dù không có nhiều kiếm khách kiếm thuật tinh thông, có thuộc tính chân khí tương tự nhưng không đến nỗi chỉ lác đác vài người.
Ryugasaki Ikuo thì nhìn sâu vào mắt cô, ôn hòa cười cười:
- Tôi không biết nên cảm thấy vui vẻ hay đau khổ thay chồng cô. Cô băn khoăn cho sự an nguy của hắn như vậy, theo lý mà nói nên cảm động mới đúng.
Nhưng hắn nguyện ý bỏ cả sinh mạng để bảo vệ cô chứng tỏ hắn yêu cô, nếu hắn phát hiện cô cố ý giấu hắn, gặp nạn ở Nhật thì chắc chắn hắn sẽ hận cô.
Hốc mắt Liễu Hàn Yên hơi đỏ, ôm đầu gối ngồi trên giường nói:
- Tôi thà rằng hắn hận tôi cả đời cũng không muốn hắn biết tất cả chuyện này.
Trong phòng lâm vào một hồi yên tĩnh.
Một lúc lâu sau, Ryugasaki Ikuo mới thở dài:
- Tôi thật sự phục cô rồi đấy, nên nói cô đơn thuần hay nói cô ích kỷ đây.
Liễu Hàn Yên cũng không lên tiếng, cô biết rõ cách làm của mình rất nhiều chỗ không đúng nhưng cô cũng không có ý định sửa, đây là sự cố chấp của cô, cho dù bị coi là đồ ngốc cô cũng cam tâm tình nguyện.
Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng.
Ryugasaki Ikuo chau mày, cầm quần áo ném cho Liễu Hàn Yên, nói:
- Hình như bên ngoài không chỉ có một người, chắc không phải nhân viên phục vụ của khách hàng, chúng ta cẩn thận chút.
Liễu Hàn Yên chỉ coi là hội Inagawa đuổi đến, vội vàng cầm quần áo đứng dậy.
- Ai?
Ryugasaki Ikuo đi tới cửa hỏi.
- Anh Cảnh, tôi là Tiểu Lâm vừa nãy mang quần áo cho anh, mời anh mở cửa ra, phía cảnh sát cần lục soát khách sạn của chúng tôi, họ có lệnh lục soát.
Ryugasaki Ikuo vỗ trán một cái, anh ta vẫn bỏ qua một vấn đề, cẩn thận mấy cũng có sơ sót.
Anh ta cũng không do dự nữa, trực tiếp mở cửa ra.
Liễu Hàn Yên ở đằng sau nhìn thấy ngoài cửa có mấy cảnh sát đang đứng, lập tức trợn tròn mắt!
Chỉ thấy người cảnh sát dẫn đầu mặt nhìn giống y hệt Ryugasaki Ikuo!
Người đàn ông mặt giống như đúc, người thấp hơn một chút này nhìn thấy Ryugasaki Ikuo cũng chẳng khác nào gặp quỷ, tay run rẩy chỉ vào Ryugasaki Ikuo nói:
- Mày… mày sao lại! Tên giả mạo này!
Cảnh sát khác và nhân viên phục vụ cũng kinh ngạc đến nói không ra lời, chẳng khác nào bị đông cứng vậy.
Ryugasaki Ikuo nhếch miệng cười cười, sau đó không nói hai lời, đi lên điểm huyệt khiến mấy cảnh sát này hôn mê bất tỉnh hết!
Mấy người bình thường này chẳng phải đối thủ của Ryugasaki, trong nháy mắt liền bị anh ta đánh ngã.
- Cô Liễu, chúng ta đi thôi, không thể qua đêm ở đây rồi.
Ryugasaki Ikuo quay đầu lại cười khổ.
Liễu Hàn Yên theo bản năng lùi lại hai bước, cảnh giác hỏi:
- Rốt cục anh là ai?
Ryugasaki vẻ mặt bất đắc dĩ, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Cô có thể gọi tôi là “Kiếm Ma”, tôi nhận nhiệm vụ ủy thác để ám sát Hắc La Sát, tôi là sát thủ.
- Kiếm Ma?
Dù Liễu Hàn Yên không hiểu rõ lắm về thế giới dưới lòng đất nhưng cũng từng nghe nói đến danh xưng này, không khỏi ngạc nhiên nói:
- Anh là sát thủ giết chết Viêm Ma Balogh của công hội Phoenix?
Ryugasaki Ikuo gật đầu:
- Tôi đã nổi tiếng thế rồi cơ à? Thôi được, dù sao thì cụ thể thế nào lát nữa sẽ nói với cô, cùng tôi rời đi trước nhé? Tôi nghĩ chúng ta có không ít chủ đề chung, cùng nói về việc làm thế nào để tìm được Hắc La Sát.
Lần này Liễu Hàn Yên cũng không nghĩ nhiều, đúng là cô cần một trợ thủ mạnh, mà nếu tên này chính là Kiếm Ma, sát thủ siêu cấp của thế giới dưới lòng đất thì tìm anh ta hợp tác là thích hợp nhất.
Hai người đi ra khách sạn, trực tiếp ngồi trên chiếc xe con cảnh sát lái đến, một đường chạy như bay.
Sau khi lái được khoảng 20 phút thì hai người đến một khu dân cư ở bờ biển Yokohama.
Vứt bỏ chiếc xe xong, Ryugasaki cùng Liễu Hàn Yên chạy hai ba dặm đường, tìm một căn nhà không có chủ nhà ở, trèo lên sân thượng đi vào nhà.
Hai người đều là võ giả, làm đầu trộm đuôi cướp vô cùng dễ dàng, cộng thêm việc lúc này là nửa đêm canh ba, không ai biết có người tự tiện xông vào nhà dân.
Đi vào phòng ngủ chính của căn nhà này, Ryugasaki nói:
- Đêm nay hãy qua đêm ở đây trước, chúng ta cùng bàn bạc xem kế hoạch tiếp theo nên làm thế nào.
Liễu Hàn Yên nhìn thẳng vào mặt anh ta:
- Nếu anh đã không phải là Ryugasaki Ikuo thì sao mặt anh lại…
- Ah đúng rồi, cô đợi chút.
Ryugasaki cười, chạy vào trong phòng vệ sinh, đồng thời đóng cửa lại.
Khoảng 5 phút sau, khi chạy ra, Ryugasaki đã biến thành một khuôn mặt anh tuấn khác.
Cuối cùng Liễu Hàn Yên cũng nghĩ đến điều gì đó:
- Anh biết thuật dịch dung à?
- Nói một cách chuẩn xác là một loại võ công thay đổi cơ bắp của mặt thông qua huyệt vị và chân khí.
Tiếng nói của Ryugasaki cũng biến thành giọng nói trẻ hơn.
Anh ta ngồi xuống một chiếc ghế trong căn phòng, lại chỉ vào chiếc ghế khác bên cạnh, bảo Liễu Hàn Yên cũng ngồi xuống.
- Tôi biết cô Liễu có không ít chuyện muốn hỏi, cô ngồi xuống đã, tôi sẽ từ từ giải đáp cho cô.
Toàn Năng Khí Thiếu Toàn Năng Khí Thiếu - Mai Can Thái Thiếu Bính Toàn Năng Khí Thiếu