When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Giang Sịt
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 518 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2749 / 12
Cập nhật: 2019-07-11 15:48:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 371: Quay Quay Quay
rong những buổi vũ hội sang trọng thế này, mọi người đều là con cháu thế gia, thậm chí là con cháu vương tộc, mới có thể so sánh ngang hàng với con cháu Chu gia.
Đối với người bình thường mà nói, cái tên Chu Chí Bang này không thể gọi tùy tiện.
- Là tôi.
Tần Xuyên bình tĩnh trả lời.
Lập tức, cả phòng hóa trang, có thể nói ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, tấn cả mọi người đều há hốc mồn nhìn Tần Xuyên.
Trương Hàn cũng câm như hến, một tiếng thở dài nghẹn trong họng, không biết nên nói gì.
Đám trợ lý và thợ trang điểm đi cùng đều xanh mặt, biết trước thì đã không gọi điện rồi!
Chu Chí Bang ở kia cũng dở khóc dở cười,
- Đúng là anh à? Haha… gần đây anh nổi tiếng quá, làm thằng nhóc Cơ Vô Song kia cũng phải sững sờ, đã thành phế nhân rồi, lần trước thấy anh trong vũ hội quá bất thường, không ngờ Tần đại thiếu gia lại thật sự mạnh mẽ như vậy!
Với tư cách là một trong bốn đại vương tộc, tuy Chu gia không có sức ảnh hưởng gì trong quân đội, nhưng các kênh thông tin hoàn toàn không bị rơi vào thế hạ phong, dĩ nhiên cũng biết được những chuyện này.
Tần Xuyên rất mạnh, Tần gia có thể sẽ quật khởi, đề tài này, sớm là đề tài hàng đầu của đám con cháu thế gia rồi.
Cũng giống như dân chúng bình thường, ở mỗi giới, đều có những nhân vật đang hot.
Không thể nghi ngờ, hiện tại Tần Xuyên chính là con gà đang hot của đám nhà giàu, hot đến mức không thể hot hơn được nữa.
Gia chủ của Chu gia cũng bày tỏ thái độ với đám con cháu, phải coi trọng Tần gia hơn, đối với Tần Xuyên, thì cố gắng bày tỏ sự hữu hảo.
- Cũng đâu phải tôi muốn chơi hắn, là tại hắn chọc tôi trước.
Tần Xuyên chỉnh lời nói của y.
- Haha, tôi hiểu, tôi hiểu... Nhưng sao anh lại động đến nghệ sĩ của công ty tôi? Tôi có trêu chọc gì anh đâu?
Chu Chí Bang khách khí hỏi.
Tần Xuyên nhìn Trương Hàn vẻ mặt đang kinh ngạc, cười lạnh nói:
- Anh không trêu chọc tôi, nhưng nghệ sĩ này của anh, muốn ra tay với người phụ nữ của tôi, còn cử vệ sĩ của hắn đến hù dọa tôi, hắn còn nói... Có Chu tổng anh ở đây, chắc chắn tôi xong đời rồi.
Chu Chí Bang lập tức trầm mặc, cho dù không chứng kiến, nhưng cũng có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Thực ra việc này, nếu trong tình huống bình thường, chắc chắn không thể coi là việc gì, y có thể tùy tiện sắp xếp được.
Nhưng, hôm nay Trương Hàn lại trêu chọc Tần Xuyên, không nói đến chuyện hiện tại Tần Xuyên là cao thủ trẻ tuổi được giai cấp cao của nhà nước để ý đến, chỉ dựa vào thân phận người kế thừa Tần gia tương lai, cũng đã rất có phân lượng rồi.
Vương tộc và thế gia, cái giới hào phú này, tuy thường xuyên cạnh tranh đấu đá lẫn nhau, nhưng dù sao mọi người cũng cùng một đẳng cấp, nói chung, mọi người đều là người nhà, tụ tập, vũ hội gì đó, cúi đầu ngẩng đầu đều nhìn thấy nhau.
Chu Chí Bang chỉ hơi cân nhắc một chút, đã biết cách xử lý, cười ha ha:
- Còn có chuyện như vậy nữa à? Xem ra công tác quản lý của tôi hơi thiếu sót, các nghệ sĩ bên dưới dá cầm lông gà làm lệnh tiễn à.
Hôm nay anh cứ thay tôi xử lý Trương Hàn, tôi cũng đang muốn giết gà dọa khỉ, để các nghệ sĩ khác biết rõ thân phận của mình, biết mình đang ở đâu.
- Tôi cũng nghĩ vậy, quyết định thế đi nhé.
Tần Xuyên mỉm cười, họ Chu quả nhiên đều là người thông minh.
- Được, được, Tần Xuyên, nếu rảnh anh đến công ty chúng tôi chơi, chỗ chúng tôi không thiếu người mẫu xinh đẹp đâu, nhưng mà anh đừng nói lại với Liễu tiểu thư nhé, haha...
Chu Chí Bang nửa khách khí nửa thiệt tình nói, dù sao coi như y cũng đã từ bỏ một nghệ sĩ kiếm được tiền, nếu có thể thu hoạch được giao tình với Tần Xuyên, nói chung cũng đáng.
- Được, nhưng dạo này bận quá, đợi khi nào rãnh hẵng tính.
Tần Xuyên tùy tiện ứng phó rồi cúp máy.
Cuộc trò chuyện chấm dứt, người trong phòng hóa trang, đều đang trong trạng thái suy tư, còn Diệp Tiểu Nhu thì ánh mắt sùng bái và vui vẻ nhìn Tần Xuyên, chẳng lo lắng gì cả.
Tần Xuyên ném di động lại cho trợ lý kia, cười nói với Trương Hàn:
- Làm sao bây giờ, Chu Chí Bang nói... muốn giết gà dọa khỉ, mà hình như con “gà” đó là anh đấy.
Người Trương Hàn đều phát run, khóc lóc ôm lấy chân Tần Xuyên, quỳ trên đất cầu khẩn:
- Tần tiên sinh! Tần thiếu gia! Tôi không biết ngài là quý nhân, ngài rộng lượng, tha cho tôi đi!
Có thể khiến Chu Chí Bang từ bỏ một nghệ sĩ thần tượng đang hot, còn không một chút tức giận, mời hắn đến làm khách, nhân vật như vậy, kẻ đần cũng có thể đoán ra địa vị phi phàm.
Triệu Vân Siêu đứng cạnh hai chân đều run rẩy, sợ đến mức sắp đái trong quần.
Nhậm Thành Long như nghĩ ra điều gì đó, vội vàng cử người xuống dưới, ngăn cảnh sát lại, sợ cảnh sát tới, lại chọc cho Tần Xuyên tức giận.
Tần Xuyên đâu thèm để ý đến lời cầu xin của Trương Hàn, dám có ý định với người phụ nữ của hắn, không đánh chết gã là may rồi.
Một tay kéo cổ Trương Hàn ra thang máy bên ngoài, đi thẳng xuống lầu một.
Cửa thang máy vừa mở ra, Trương Hàn cởi truồng bị đá ra thang máy, các fans nữ bên ngoài, nhìn thấy một người đàn ông trần truồng đột nhiên xuất hiện giữa đại sảnh, liền sợ ngây người.
Vì tổng cộng ở cổng còn hai bảo vệ, ban nãy đám fans hâm mộ còn có chút trật tự. Giờ nhìn thấy cảnh này, sao còn có thể an phận chứ?
Lập tức, đám fans hâm mộ như thủy triều phá tan sự ngăn cản của hai bảo vệ, chạy vào đại sảnh lầu một.
Lúc đó, Tần Xuyên sớm đã đóng cửa thang máy, quay lại lầu trên rồi.
Chỉ để lại một mình Trương Hàn chạy trối chết, cơ thể trần truồng sắp phát điên, bị đám fans hâm mộ vây quanh trong đại sảnh...
Chuyện xảy ra tiếp theo, Tần Xuyên chẳng có hứng thú biết rõ, sau khi hắn quay lại phòng hóa trang, mỉm cười đến trước mặt Triệu Vân Siêu.
-Đạo diễn Triệu, chuyện lúc nãy chúng ta mới nói được một nữa, tôi cảm thấy...
- Tôi quay! Tôi quay! Tần tiên sinh! Tôi lập tức quay quảng cáo cho ngài!
Triệu Vân Siêu như sắp khóc giơ tay lên, cướp lời nói muốn quay.
Tần Xuyên làm bộ nghi ngờ nói:
- Không phải anh nói, kế hoạch của tôi không ok? Không phải anh nói phải sửa lại toàn bộ à?
- Không sửa! Không sửa gì cả! Tần tiên sinh ngài đúng là kỳ tài của giới quảng cáo! Sáng kiến quảng cáo như vậy, trước nay tôi chưa thấy bao giờ! Đúng là quá lợi hại!!
Triệu Vân Siêu lập tức nghĩ ra không biết bao nhiêu từ ngữ ngợi khen.
Diệp Tiểu Nhu nhỏ giọng nói:
- Nhưng mà... em... em tẩy trang rồi, phải trang điểm lại sao?
- Không! Không cần! Diệp tiểu thư lệ chất bẩm sinh, giống như tiên nữ, không trang điểm cũng đẹp lắm rồi!
Triệu Vân Siêu vẻ mặt nịnh nọt cười.
Tần Xuyên nhìn đồng hồ trong di động, thở dài:
- Nhưng mà... chút nữa bọn tôi phải về nhà ăn cơm nữa, bị chậm trễ nhiều thời gian thế này, có kịp không?
- Kịp! Chắc chắn là kịp! Ngài yên tâm, tôi đảm bảo chắc chắn về chất lượng, sẽ quay cho ngài một quảng cáo OK!
Triệu Vân Siêu sắp chảy cả nước mắt, sợ Tần Xuyên không cho gã cơ hội chuộc tội.
Tần Xuyên cười thỏa mãn, vỗ vai gã:
- Anh xem, cứ như vậy từ trước có phải tốt hơn không? Mọi người đều ký hợp đồng rồi, thì cứ hợp tác cho tốt, đâu phải là trả thiếu tiền cho anh đâu chứ?
Thực ra thì tập đoàn Mỹ Nghệ gì đó, cũng chẳng tồn tại bao lâu đâu, anh cứ ngoan ngoãn làm việc cho tôi chẳng phải ổn thỏa sao, anh nói đúng không?
Tần Xuyên cũng chẳng phải nói đùa, hắn đã nổi giận với cái cô Cơ Mỹ Nghệ gì đó của Cơ gia rồi, không ngoan ngoãn kinh doanh đi, còn ra mặt thay em trai cô ta? Dẫn lửa vào thân như vậy thì chẳng trách Tần Xuyên hắn được.
Triệu Vân Siêu giật mình, vội cười gật đầu không ngừng, ngay cả bụng bị bỏng, vị thuốc lá trong miệng, cũng chẳng để ý được nữa.
Sau đó, dĩ nhiên là bắt đầu quay lại quảng cáo.
Tuy Triệu Vân Siêu nói rất nhiều câu lấy lòng, nhưng có một câu gã không hề nói sai, lần quay quảng cáo này, thật sự rất nhanh.
Vừa chạng vạng tối, đã kết thúc công việc đúng giờ, Tần Xuyên ở bên cạnh nảy ra ý tưởng, nói tỉ mỉ, còn những thứ thuộc về chuyên môn, thì do Triệu Vân Siêu phụ trách.
Công việc kết thúc, để Kim Tiểu Khai xử lý những việc còn lại, Tần Xuyên đưa Diệp Tiểu Nhu lên xe để về nhà.
Cho đến khi ngồi vào xe, Diệp Tiểu Nhu cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi, thấp thỏm không yên hỏi:
- Anh Tần Xuyên, quảng cáo này của chúng ta được thật à? Sao em cứ thấy kỳ kỳ.
- Em cảm thấy kỳ kỳ là đúng, không kỳ lạ, ai mà muốn xem?
Tần Xuyên cười nói.
Diệp Tiểu Nhu thở dài, không nghĩ nhiều nữa, cười nhẹ nói:
- Anh Tần Xuyên, chúng ta ăn cơm xong còn phải đưa ba đến nhà vài người, đều là những chú bác đến thăm lúc ba em bệnh, hay anh tranh thủ đến Bắc Kinh trước đi xem phim với chị Lục đi?
- Xem phim?
Tần Xuyên nhớ ra, lần trước đã hứa sẽ đi xem phim với Lục Tích Nhan, nhưng đến giờ vẫn chưa đi được.
- Đúng vậy, chị Lục nói với em, anh là đồ thất hứa đấy.
Diệp Tiểu Nhu cười hì hì nói.
Tần Xuyên xấu hổ cười:
- Được, được, anh với Nhan Nhan đi xem phim, lần sau đưa Tiểu Nhu em đi xem, trước giờ anh rất công bằng, không bạc đãi ai cả.
Diệp Tiểu Nhu mặt đỏ bừng, cô nghĩ, bọn họ quen nhau hơn một năm rồi, lúc đầu vì cuộc sống khó khăn, vừa đi học vừa đi làm, nên thực sự chưa từng đi xem phim, không khỏi có chút mong đợi.
...
Buổi tối, trong một khách sạn năm sau ở tỉnh Nam.
Trên một chiếc giường lớn xa hoa, Tần Hà đang năm thở hồng hộc.
Trong đôi mắt y chứa đầy hỏa diễm, nhìn Cơ Mỹ Nghệ đầu tóc bù xù, hơn ba mươi tuổi đang như một nữ kỵ sĩ rong ruổi trên người mình.
Dường như Cơ Mỹ Nghệ chưa dùng hết sức lực, không ngừng đòi hỏi, đã khiến Tần Hà trẻ trung cường tráng hơi không chống đỡ nỗi.
- Cậu em nhỏ Tần Hà,,, cậu thở một chút đi, chị vẫn sung sướng đủ đâu!
Cơ thể Cơ Mỹ Nghệ không ngừng nhún lên nhún xuống, tần suất cực nhanh.
Tần Hà thầm hối hận, nếu biết người phụ nữ này “hung hãn” như vậy, thì đã gọi Tần Hàng lên cùng rồi, tiếc là Tần Hàng nhát gan, không dám chơi đại tiểu thư Cơ gia, trốn ở phòng bên cạnh nói có việc phải làm.
Nhìn bộ dạng Cơ Mỹ Nghệ, rõ ràng là muốn “ăn” cả hai chàng trai trẻ bọn họ, giờ thì hay rồi, có mình Tần Hà, nên bị ép cho mệt muốn chết!
Trong lúc Cơ Mỹ Nghệ đang hưng phấn sắp lên tới đỉnh, điện thoại vang lên.
Cơ Mỹ Nghệ mặt mũi bực bội, liếc nhìn dãy số, định nếu là ai đó không đáng nhắc đến, thì không nghe, nhưng nhìn thấy số điện thoại kia là của ai, đành phải nghe máy.
Đương nhiên, mông cô ta vẫn không ngừng hoạt động.
-Có việc gì nói mau đi!
Giọng Cơ Mỹ Nghệ đầy uy nghiêm, e rằng không ai có thể nghĩ rằng ả ta đang còn hăng hái chơi trò đổ mồ hôi trên người một chàng trai trẻ./
Toàn Năng Khí Thiếu Toàn Năng Khí Thiếu - Mai Can Thái Thiếu Bính Toàn Năng Khí Thiếu