Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Giang Sịt
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 518 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2749 / 12
Cập nhật: 2019-07-11 15:48:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 330: Đừng Nghịch
ầu hết những người không có tu vi ở hiện trường đều lập tức cảm thấy hít thở trở nên khó khăn, bèn thối lui ra xa.
Sát thủ của Công hội Phoenix sắc mặt thay đổi, tuy từng nghe nói đến sự khủng bố của “Viêm Ma” nhưng không ngờ chỉ vừa phát ra khí tức, đã kinh người như vậy!
Khởi nguồn của nội công, sớm đã không thể nào khảo cứu được, tuy rằng bắt nguồn từ Trung Quốc là không thể tranh luận, nhưng rốt cuộc là từ ngàn năm trước, hay xuất hiện từ vạn năm trước, sớm đã không thể nào chứng minh.
Nhưng trong giòng chảy thời gian dài dăng dẳng này, phương pháp tu luyện nội công cổ võ, đã sớm truyền đi khắp thế giới, đủ các quy tắc nội công, khiến cho phương Tây cũng có rất nhiều cao thủ cổ võ.
Balogh chính là một nhân vật nổi bật trong số đó, chân khí của gã, sau khi dung hợp với dị năng hỏa diễm của gã, đã trở thành một loại chân khí đặc biệt, cuồng dã hung hãn, nhiệt độ cao làm cho người ta sợ hãi.
Thần kỳ là, nhiệt độ của chân khí lại không hề ảnh hưởng đến cơ thể và quần áo của gã, đây là một lực khống chế cực cao siêu.
Gã ném áo khoác da đỏ ra sau lưng, thân ảnh như một đạo cầu vòng màu đỏ, bay lên lôi đài làm bằng nham thạch.
-Thình!
Hai chân nặng nề giẫm lên đá, hòn đá xuất hiện sự nứt nẻ, thậm chí bắt đầu nóng đỏ vì nhiệt lượng.
Chỉ riêng khí thế bước lên đài, đã khiến nhiều người chấn động không nói nên lời.
-Lên đi, chịu chết đi!
Balogh ngoắc đầu ngón tay với Tần Xuyên đứng bên dưới.
Rất nhiều người không đành lòng nhìn thêm, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra, sau khi Tần Xuyên lên, ngay cả chết thế nào cũng không được biết, không thành than đã may mắn lắm rồi!
Tần Xuyên bĩu môi,
-Các người thực sự không lên cùng nhau à? Haizz... vậy cũng được, coi như tiết mục mua vui cho buổi tối hôm nay đi.
Nói xong, Tần Xuyên nhìn xung quanh, thấy bên sân huấn luyện có một giá vũ khí, vội chạy tới, cầm một cây kiếm ngắn rất bình thường.
-Tần tiên sinh! Nếu muốn dùng vũ khí, tôi cử người đi tìm giúp ngài một vũ khí hợp kim độ cứng cao nhé! Loại kiếm bình thường này căn bản không thể nào chịu được nhiệt độ cao của chân khí hủy diệt đâu!
Huyết Vũ tranh thủ thời gian khuyên nhủ.
Tần Xuyên khoát khoát tay,
-Không sao, không sao, vũ khí này là được rồi, tôi tiện tay lấy nó, pose một chút ấy mà!
Tần Xuyên cười ha hả đi đến bên lôi đài, không hề bay lên, mà chỉ đi từng bậc thang lên trên đài.
-Còn tưởng người này thật sự có bản lĩnh, xem ra chỉ như tên ngốc thôi, chân khí của Balogh ngay cả đạn cũng lập tức bị dung hóa thành nước sắt, kiếm mà chống lại được à!
-Đúng vậy, xem ra sau đêm nay Phoenix phải đổi chủ rồi, từ nay về sau sẽ không có Phoenix nữa!
-Không sao, dù sao cổ phần của chúng ta vẫn được Hiệp hội sát thủ bảo vệ, không chừng thuộc về Thâm Uyên, lại càng đáng tiền hơn!
Mấy cổ đông đều lắc đầu, bắt đầu bàn luận về việc đầu tư, không ai có thể hiểu được, rốt cuộc Đường Vi lấy đâu ra niềm tin mà cử một tên ngu ngốc như vậy lên đài.
Ngay cả Balogh sau khi cơn tức giận đi qua, nhìn thấy hành động của Tần Xuyên, lạnh lùng nói:
-Tao khuyên mày đổi vũ khí đi, cây kiếm này của mày, e là chưa đến gần cơ thể tao đã tan chảy rồi...
-Có nhiều thời gian nói nhảm như vậy thì tranh thủ xuất chiêu đi! Để tôi xem thử tiêu chuẩn sát thủ TOP 4 thế giới như thế nào?
Tần Xuyên cũng chẳng bày ra tư thế gì với cây kiếm vô dụng này, chỉ coi nó như gậy chỉ huy, khoa chân múa tay về phía Balogh.
Hai con ngươi của Balogh như lửa cháy, chân khí xoay vòng quanh người, giống như ông mặt trời đỏ rực vậy!
-Vô tri có thể tha thứ, nhưng mày sẽ phải trả giá vì sự càn rỡ của mày!
Dưới chân Balogh xẹt qua hai vệt đỏ rực, thân ảnh như liệt diễm lướt qua, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tần Xuyên!
Sau khi nhảy lên cao, Balogh đột nhiên ngoặt lại, nhanh chóng rơi xuống!
Một chiêu “Dung Nham Trùng Kích” của Phần Diệt Quyền như sao chổi đụng vào địa cầu, hỏa cầu cực lớn bất chấp đạo lý hoàn toàn bao trùm vị trí Tần Xuyên đang đứng!
-Oành!!
Một đạo sóng nhiệt trùng kích, cuốn khắp sân bãi, ngoại trừ mấy võ giả đẳng cấp Tiên Thiên như Cisovsky, mấy võ giả Hậu Thiên bình thường đều cảm thấy hít thở không thông, rất nhiều vị khách bình thường đều ngã xuống đất!
Vị trí Tần Xuyên đang đứng, vòng tròn bên cạnh, đã có một hố sâu một mét, hơn nữa không ít nham thạch đều biến thành nham thạch nóng chảy!
E là Phần Diệt Quyền không đánh trúng người, nhưng nhiệt độ này cũng có thể lập tức sấy người ta thành người khô rồi!
-Tần tiên sinh
Huyết Vũ và Shirley đều lo lắng nhìn về phía lôi đài.
Đường Vi tuy rằng tin tưởng Tần Xuyên, nhưng nhìn thấy thực lực của Balogh rồi, cả người vẫn ướt đẫm mồ hôi lạnh, đôi mắt đẹp sốt ruột nhìn vào chỗ cái hố.
Nhưng khiến người ta bất ngờ là, chỗ đó chẳng có gì cả,
Balogh hiển nhiên cũng sửng sờ, nhưng gã lập tức quay lại, liền thấy Tần Xuyên đã di chuyển đến sau lưng gã!
Tần Xuyên vẻ mặt bình tĩnh đứng đó, lắc đầu:
-Uy lực mạnh lắm, nhưng vẫn còn khiếm khuyết một chút về tốc độ, ít nhất với tốc độ này mà muốn đánh trúng tôi, thì còn thiếu một chút nữa.
Mấy người dưới lôi đài hít một hơi lạnh, lúc nãy họ chỉ nhìn thấy một đạo hỏa quang phóng tới, ngay cả bóng người cũng không thấy rõ, nhưng Tần Xuyên lại né được!?
Chẳng lẽ tên này thật sự có thực lực để đấu với Balogh? Không ít người trong đầu bắt đầu nảy sinh câu hỏi.
-Hừ!
Balogh cũng không bất ngờ lắm,
-Nghe chủ thuê nói, thực lực của mày không tầm thường, xem ra tao thực sự phải cẩn thận thêm chút nữa.
Tần Xuyên cười nói:
-Tôi tin, chủ thuê của anh chắc chắn chưa nói với anh tình hình thực tế, nếu không... anh cũng không đến để tìm cái chết rồi!
-Haha! Thằng ngu, một đấm lúc nãy của tao chỉ là thăm dò tôi, mày thực sự nghĩ rằng, Balogh Viêm Ma tao chỉ có chút thực lực thế thôi sao?
Balogh nói xong, nổi giận gầm lên một tiếng, chân khí toàn thân một lần nữa bộc phát, so với lần trước đã tăng lên gấp đôi!
Cơ thể gã vốn trông hơi tráng kiện, cơ bắp căng phồng, cơ thể lại cao lên vài phân.
-Phần Dã Phong Bạo!
Lúc Balogh lao về phía Tần Xuyên một lần nữa, xung quanh người đã ngưng tụ thành một vòng xoáy hỏa diễm, có mấy hòn đá bị cuốn vào, liến hóa thành nham thạch nóng chảy đỏ thẫm.
Chiêu này phạm vi sát thương cực lớn, thi triển khi tác chiến quần thể, gần như có thể đánh bại một liên đội trong thời gian ngắn!
Mắt thấy nửa lôi đài đã bị Balogh khống chế, cuối cùng những người bên dưới đã nhìn thấy sự khủng bố của “Viêm Ma”!
-Quá biến thái! Đây đâu phải cổ võ, phải là ma pháp sư hệ hỏa mới đúng!
-Dù sao cũng là Dị năng giả hỏa hệ thiên tài mà Hiệp hội Hồng Long Ma Pháp muốn lôi kéo, chúng ta nên chạy xa xa thôi!
Đám người kia bị dọa cho mặt không cắt ra được giọt máu, dưới ánh lửa soi chiếu, khuôn mặt mọi người đều đỏ rực.
Đám sát thủ của công hội Thâm Uyên thì vô cùng kiêu ngạo và tự hào, có thể khiến Hội trưởng của họ xuất ra thực lực, tên ngốc này nên cảm thấy thỏa mãn.
Ngay trong lúc cơn lốc liệt diễm cuồn cuộn sắp bao phủ Tần Xuyên, không hề có đường lui, Tần Xuyên thầm thở dài...
-Haizz... chẳng có chút sức lực.
Tần Xuyên rút kiếm, múa một đường kiếm, kiếm khí như hoa sen mới nở, ưu nhã tách ra.
-Thanh Liên Kiếm Ý, Lược Ảnh...
Vòng tròn kiếm ý đột nhiên phóng ra, đạo thứ nhất, giống như dao găm cắt mỡ bò, cắt một miệng lớn trên lốc xoáy liệt diễm.
Còn đạo kiếm khí thứ hai, trực tiếp chui vào cơ thể Balogh...
Trong chốc lát, lốc xoáy hỏa diễm, nhiệt lượng trên lôi đài bỗng nhiên giảm xuống, giống như cả thế giới đều rơi vào im lặng!
Khi mà tất cả mọi người đều nghĩ xung đột kịch liệt sẽ xảy ra, sự yên lặng quỷ dị này, khiến người ta ớn lạnh!
Balogh như trúng tà, nắm chặt hai quyền, đứng nguyên tại chỗ, không hề nhúc nhích, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tần Xuyên, nhưng không hề bước thêm bước nào!
Ngay trong lúc mọi người cảm thấy khó hiểu, hơn hai trăm cặp mắt nhìn chăm chú, Tần Xuyên thản nhiên vung vẫy đoản kiếm trong tay, đi đến bên cạnh, phất tay về phía Cisovsky ở bên dưới.
-Ông cụ này, trận đầu tiên kết thúc rồi, bảo tuyển thủ tiếp theo của họ lên đài đi!
Lời vừa nói ra, cả hiện trường như nổ tung!
-Hắn nói vậy là sao?!
-Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hắn thắng à!?
Người của công hội Thâm Uyên đều cảm thấy kỳ lạ, hét lớn về phía lôi đài:
-Hội trưởng! Hội trưởng sao ngài lại không ra tay!?
Cisovsky cũng có chút do dự, nhìn lên khán đài, định mở miệng hỏi Balogh có ý gì, nhưng lúc sắp mở miệng, thì lại lập tức ngậm miệng lại!
Trong đôi con ngươi vốn say khướt của Cisovsky, bắn ra hai tia quang mang, như gặp phải quỷ!
-Sao... sao lại...
Trong ánh mắt khó hiểu của mọi người, Balogh trên lôi đài, trên trán gã bắt đầu bắn ra từng đạo máu tươi!
Máu từ trên tóc của gã chảy xuống, từ miệng mũi gã, từ trong quần trong áo rỉ ra...
Trên mặt Tần Xuyên vẫn giữ nụ cười vô hại, cầm kiếm chỉ chỉ đám người công hội Thâm Uyên.
-Các người đừng nghịch ngợm nữa, hội trưởng của các người đã bị tôi chém thành hai khúc rồi, các người còn hỏi hắn vì sao không ra tay? Chẳng lẽ các người muốn nhìn thấy cương thi à!
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, nhưng lại cảm thấy không thể nào, Balogh đường đường là sát thủ TOP 4, ngay cả Tần Xuyên mà không tiếp nổi một chiêu sao?
-Nói hươu nói vượn! Hội trưởng bọn tao không thể thua được! chắc chắn mày đã dùng quỷ kế gì đó!
Một nữ sát thủ của công hội Thâm Uyên không kềm được, tức giận nhảy lên đài, vừa mới đụng phải cơ thể Balogh, đã bị dọa cho sợ hãi...
-A!
Nữ sát thủ hét lên một tiếng, sợ hãi ôm đầu khóc rống lên.
Chỉ nhìn thấy cơ thể của Balogh, đã thành ra hai nửa, nằm chồng lên nhau trên mặt đất! Tất cả nội tạng đều rơi khỏi cơ thể!
Toàn Năng Khí Thiếu Toàn Năng Khí Thiếu - Mai Can Thái Thiếu Bính Toàn Năng Khí Thiếu