Anger is like a storm rising up from the bottom of your consciousness. When you feel it coming, turn your focus to your breath.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Mai Doanh Doanh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 131 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 521 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:20:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36
_Ọc...ọc...ọc
Cái bụng chết tiệt,phản rồi mà sao lại kêu ngay lúc này chứ,đồ phản bội,á xấu hổ quá đi!
-Phì....đói thì ăn đi nhịn làm gì!-Hyun Woo nén nhịn cười nói
-Ai,ai đói chứ?
-Rõ ràng bụng của cô vừa phản ánh vậy mà còn ngoan cố không chấp nhận đói sao?Đói thì ăn đi!
-Có,có sao?
-Ăn đi sushi ngon lắm đó!Cô không ăn lấy sức đâu mà về!Cô muốn ở đây với tôi luôn hả?
Biết rõ anh đang gạt tôi ăn nhưng mà lời anh nói cũng có lí,không ăn thì tôi sẽ không có sức mà hỏi anh tại sao lại ở đây?Cũng khống có sức mà "chạy" về nhà,nhưng mà ăn lúc này thì tôi tự nhận mình "thua" anh sao?
-Ực....-tôi nuốt nước bọt vào cổ họng,nhìn cuốn sushi mà tôi phát thèm
-Đói thì ăn đi!
-Không,không đói!
-Cố chấp thật!Giờ cô muốn tôi ép cô ăn hả?
-Anh nói đi!Tại sao tôi lại ở đây?
-Được!!Tôi nói nhưng cô phải ăn đó!
-Ừ!
-Thật ra khi đi ra khỏi phòng y tế tôi sực nhớ bỏ quên đồ nên quay lại,thấy cô đang ngủ mà miệng cứ lầm bầm đòi ngắm hoa oải hương nên tôi dẫn cô đến đây!-Hyun Woo nói
-Ủa,có sao?Tôi thích hoa oải hương lúc nào thế?-tôi thắc mắc,rõ ràng tôi đâu có thích hoa oải hương mà anh nói vậy chứ
-Ờ cái này thì ai biết!Là cô ngủ mớ nói rồi tôi có lòng tốt thực hiện giùm cô thôi!
-Sao kì vậy ta???Tôi thích hoa oải hương lúc nào chứ???-tôi gãi đầu
khó hiểu
-Thôi đừng nói nữa,như đã giao kèo,tôi nói thì cô phải ăn,giờ tôi nói rồi cô ăn đi!-Hyun Woo đánh trống lảng
-Ừ ăn đi ăn đi!Tôi đói rồi!
Không nghĩ nhiều tôi cặm cụi ăn,không phải khen mà sao tên này nấu ăn siêu thế,ngon y như nhà hàng nấu ấy,ôingon chết mất!
-Ngon quá à!Tôi không ngờ anh lại nấu ăn giỏi vậy đó!-tôi vừa ăn vừa khen không ngớt lời
-Ngon thì ăn đi!Tôi thấy bụng cô nãy giờ đánh trống dữ lắm đó!-Hyun Woo chống tay lên cằm nói
-Anh không ăn hả?
-Không!Tôi no rồi!
-Ừ vậy tôi không khách sáo!
-Ăn từ từ thôi,còn nhiều lắm!
Đúng là ngon quá mà,tôi ăn sạch món sushi rồi húp nguyên một chén canh rong biển,nhưng mà sao còn đói nữa vậy nè,chắc anh làm ít quá =.=
-Còn sushi không?-tôi hỏi
-Không tôi làm chỉ làm một ít thôi,cô ăn kim chi đi!-Hyun Woo đẩy dĩa kim chi trước mặt tôi
-Oẹ...tôi ghét nhất kim chi đó,anh không biết sao?
-Vậy sao?Tôi không biết!
-Không sao!Tôi cũng no rồi!
-Ừm,đi,tôi dẫn cô ra ngoài dạo!-Hyun Woo đứng dậy
-Ok,đi thôi!-tôi gật đầu tán thành
Tình yêu xứ Hàn Tình yêu xứ Hàn - Mai Doanh Doanh