Books are the glass of council to dress ourselves by.

Bulstrode Whitlock

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 29 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4598 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 22:24:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21
nh không thấy sao? Như Thiên rất đẹp.
- Đẹp không phải là một vấn đề. Anh biết Thế Đình không phải là người chỉ chuộng cái đẹp.
- Vậy còn gì khác ư?
- Đúng rồi. Bản tính và cả con người Như Thiên, cô nói thử xem.
Như Thiên mắc cỡ:
- Tôi không biết nữa.
- Tại sao vậy?
- Tôi...
- Cô cũng yêu Thế Đình chứ?
Thế Đình giải vây:
- Nè! Hai ông bà vừa phải thôi nha. Thấy người ta hiền, ăn hiếp hả?
- Chu choa! Xem Thế Đình kìa.
- Gì vậy? Gì vậy?
Bốn người đồng quay lại nơi phát ra tiếng nói, Hưng Thịnh chỉ:
- Nhật Nam, Vy Lan kìa.
Thế Đình giơ tay:
- Chào hai người đi khắp thế gian.
Nhật Nam đập vào tay Thế Đình:
- Xin chào ông chủ lớn.
- Không dám đâu.
- Sao, hôm nay có đưa bà xã ra mắt mọi người không?
Đông Như đẩy Như Thiên lên:
- Biết ai đây không?
- Nhị phu nhân của Hưng Thịnh hả?
- Nói bậy! Bộ anh muốn Thế Đình tẩy chay anh hả?
- Vậy ra...
- Bà Thế Đình tương lai.
- Ồ! Kẻ không biết không có tội.
Nhật Nam chìa tay:
- Hân hạnh làm quen!
Không khí vui vẻ cởi mở và thân thiện, Như Thiên không cho phép mình xa cách, như thế mọi người sẽ nói Thế Đình mất. Cô cũng không muốn làm anh mất mặt. Như Thiên hòa đồng:
- Hân hạnh được biết anh chị.
Vy Lan khen:
- Em dễ thương quá!
Cô quay sang Thế Đình:
- Tìm đâu mà hay vậy?
- Tu mấy kiếp mới được gặp đấy.
- Thế mấy cô kia, bỏ cho ai?
- Giã từ dĩ vãng rồi.
Vy Lan hỏi:
- Em có tin không Như Thiên?
- Thế Đình bây giờ không phải là Thế Đình của lúc trước, nên em tin anh ấy.
Hưng Thịnh và Nhật Nam vỗ tay:
- Hoan hô tình yêu!
Thế Đình nhìn Như Thiên bằng đôi mắt chan chứa tình yêu.
- Cám ơn em.
Nhật Nam bắt chuyện:
- Nghe nói cậu làm ăn lên lắm, phải không?
- Kha khá thôi.
- Báo Tiếp Thị đưa tin "Thế Kỷ" của cậu sắp ra mắt một lô hàng mới, phải không? Ngoài ra, "Thế Kỷ" còn nhận lời tham dự triển lãm nữ trang ở Châu Á nữa.
- Anh bắt tin chính xác đấy. Tôi đang rất cố gắng.
- Chúc mừng cậu!
- Tất cả là nhờ vào năng lực của nhân viên, và nhất là Như Thiên. Nếu đợt tham gia này, mẫu nữ trang "Thế Kỷ" thành công, thì vương miện mang về, tôi sẽ tặng cho người tôi yêu. Vì cô ấy là người có nhiều sáng tạo nhất.
Nhật Nam, Hưng Thịnh, Vy Lan, Đông Như đều nhìn Như Thiên bằng đôi mắt thán phục. Cô cúi đầu:
- Tôi chỉ giúp Thế Đình bằng khả năng của tôi mà thôi.
Hưng Thịnh vỗ vai Thế Đình:
- Được đấy! Tôi ủng hộ cậu.
Nhật Nam cũng vậy:
- Một sự kết hợp tuyệt vời, phải không?
Đâu đấy có tiếng người dẫn chương trình vang lên. Anh ta yêu cầu khách mời giữ yên lặng để chủ nhân có vài lời trước khi buổi tiệc bắt đầu.
Người dẫn chương trình còn phát động một trò chơi: "Đi tìm đúng một nửa của mình". Tất cả các quan khách đều được phát nửa trái tim. Nếu trái tim nào được ráp đúng thì đó là một nửa của mình.
Hưng Thịnh và Đông Như xin phép lên sân khấu. Nhật Nam ra hiệu cho Thế Đình tìm chỗ nào đó để ngồi.
Bốn người vừa ngồi xuống thì được nhân viên phát một nửa trái tim.
Do ánh đèn mờ quá, Như Thiên không để ý. Cô nhận nửa trái tim rồi thuận tay bỏ vào bóp. Ánh mắt cô bận hướng về sân khấu.
Gian phòng im lặng, nhường lại không gian cho hai vị chủ nhân: Hưng Thịnh - Đông Như:
- Kính thưa quý vị quan khách, tôi rất vui khi tất cả đã có mặt đầy đủ trong khán phòng này. Tôi thay mặt công ty "Hưng Thịnh" gởi lời chào đến tất cả quý vị. Tôi xin chân thành cảm ơn, vì nhờ quý vị mà công ty "Hưng Thịnh" ăn nên làm ra trong mười năm nay. Buổi tiệc nhỏ hôm nay, coi như sự họp mặt và đó cũng là thành ý của vợ chồng tôi. Chúc quý vị vui vẻ!
Một tràng vỗ tay vang lên. Hai vợ chồng Hưng Thịnh - Đông Như cùng giơ cao chai rượu.
- Buổi tiệc bắt đầu!
Đèn khán phòng sáng lên. Nụ cười và vẻ hạnh phúc trên môi những vị khách.
Đông lắm chứ! Ai ai cũng sang trọng và quý phái. Vợ chồng Nhật Nam xin phép đi chào một vài người bạn. Còn lại hai người, Thế Đình hỏi Như Thiên:
- Em thấy thế nào?
- Em chưa từng đi những buổi tiệc lớn và sang trọng như thế này, nên em không biết trả lời anh sao nữa. Hình như có hơi lạc lõng.
Như hiểu được tâm trạng của Như Thiên, Thế Đình nắm tay cô:
- Từ từ rồi sẽ quen thôi. Có anh, em đừng sợ, mai mốt còn những buổi tiệc khác em phải làm chủ nữa. Như Đông Như lúc nãy ấy.
- Vợ chồng anh Thịnh hạnh phúc quá, hả anh?
- Ừm.
- Anh quen họ lâu chưa?
- Khoảng bốn năm rồi. Nhật Nam, Hưng Thịnh còn là một Mạnh Thường Quân lớn đấy. Họ làm ăn rất uy tín.
Như Thiên đưa mắt nhìn chung quanh:
- Ở đây họ đều là những người thành đạt.
- Ừm.
Thế Đình chỉ:
- Kia là Lâm Dương - giám đốc công ty du lịch "Biển Xanh". Quân Bình - giám đốc công ty trà "Bảo Lộc". Hoài Nam - tổng giám đốc công ty "Bình Minh"... Em biết không? Họ đều là những người từ hai bàn tay trắng làm nên sự nghiệp. Những người bên cạnh họ là vợ hoặc là bạn gái của họ. Như anh và em đây nè.
Như Thiên gỡ tay Thế Đình ra:
- Ai thèm làm bạn gái của anh chứ.
- Không làm bạn gái thì làm người yêu.
- Không luôn.
- Nhưng anh đã lỡ giới thiệu với mọi người...
- Kệ anh chứ!
- Em không thích làm bạn gái của anh thật à?
Như Thiên cúi đầu:
- Em sợ...
- Sợ gì?
- Số phận em sẽ giống như chị Nguyệt Hoa.
Thế Đình bật cười:
- Ôi, em tôi! Nguyệt Hoa làm sao so sánh với em được. Cô ấy chỉ là một người bạn bình thường. Còn em, em là người anh yêu.
- Vậy còn Anh Thục, Lượng Tinh? Họ cũng yêu anh mà.
- Đó là quyền của họ. Anh Thục yêu anh chỉ vì địa vị và tiền bạc thôi.
- Lượng Tinh thì sao? Anh biết Lượng Tinh yêu anh chứ?
Thế Đình chưa kịp trả lời thì nhân viên phục vụ đi tới. Trên khay họ là rượu, bia và nước ngọt. Anh hỏi Như Thiên:
- Anh lấy nước cam cho em nhé!
- Vâng.
Thế Đình bưng một ly rượu và một ly nước cam đặt xuống bàn.
- Cám ơn.
Anh đẩy qua cho Như Thiên:
- Nước cam của em nè.
- Cám ơn.
Như Thiên để ống hút vào miệng, nhưng cô vội lấy ra:
- Anh chưa trả lời câu hỏi của em.
- Em thật sự muốn biết?
- Vâng.
Thế Đình trầm giọng:
- Anh biết Lượng Tinh có tình cảm với anh từ lâu lắm rồi, từ lúc còn học chung với Bửu Ngọc lận. Anh nghĩ đó chỉ là một tình cảm trẻ con, nên anh không quan tâm đến. Rồi Lượng Tinh lại xin vào "Thế Kỷ", chẳng lẽ anh từ chối? Anh lấy lý do gì để từ chối đây?
Như Thiên nóng nảy cướp lời:
- Sao anh không rõ ràng?
Thế Đình cau mày:
- Rõ ràng là sao? Anh nào có cử chỉ nào với Lượng Tinh đâu. Chẳng lẽ em buộc anh phải nói thẳng ra à? Như thế thì tổn thương cô ấy, anh làm điều đó không được.
Thế Đình thở ra:
- Anh có nhờ Bửu Ngọc, nhưng hình như Lượng Tinh không nghe.
- Nếu Lượng Tinh biết anh yêu em, thì nhỏ ấy sẽ hận em. Lượng Tinh là người đến trước.
- Vô lý! Trái tim có lý lẽ riêng của nó. Không lẽ người nào yêu anh, anh cũng phải đáp lại sao?
- Em, Lượng Tinh, Bửu Ngọc là bạn của nhau, em không muốn sức mẻ tình cảm giữa ba đứa.
- Anh hiểu. Ví dụ như Lượng Tinh không nghe, thì em có vì tình bạn mà xa anh không?
- Em... không biết nữa.
- Phải xác định lòng mình, nếu không tất cả đều đau khổ.
Như Thiên chống tay lên bàn:
- Bửu Ngọc cảnh cáo em rồi, không được yêu anh.
Thế Đình bẹo má người yêu:
- Thế mà em vẫn yêu chứ gì?
- Ai nói?
- Không ai nói hết mà anh biết. Anh còn biết em đang dằn vặt với trái tim mình nữa kìa.
Thế Đình âu yếm nhìn Như Thiên:
- Đừng suy nghĩ nhiều em ạ. Hãy làm theo trái tim mình mách bảo đi. Nhưng em nhớ một điều, anh yêu em, tình yêu không thay đổi.
Như Thiên chớp mắt:
- Cám ơn anh.
Thế Đình trêu:
- Cám ơn anh hay cám ơn tình yêu của anh?
- Ư...
Thế Đình thì thầm:
- Em biết anh yêu em vì cái gì không?
- Ủa! Yêu cũng có lý do và nguyên nhân nữa hả?
Thế Đình véo mũi cô:
- Cái bướng bỉnh và cứng đầu của em ấy. Con gái gì...
Như Thiên trợn mắt:
- Con gái làm sao?
- Dữ như chằn... Eo ui!
Thế Đình vừa dứt lời thì bị một cái véo thật đau. Anh uốn **:
- Nặng tay thế, Như Thiên. Không thương anh tí nào à? Đau quá trời đi.
Như Thiên giơ tay:
- Anh tin mình bị véo nữa hông?
Thế Đình bặm môi hăm dọa:
- Em véo đi, véo bao nhiêu cái, anh hôn em bấy nhiêu cái.
Hình như câu dọa có hiệu lực hay sao ấy, Như Thiên rụt tay về, mắt nhìn Thế Đình ấm ức. Còn Thế Đình thích chí tủm tỉm cười.
Bỗng tiếng Hưng Thịnh oang oang sau lưng:
- Í trời! Tôi mời hai người đến đây dự tiệc, chứ đâu phải để tâm sự. Nhanh lên Thế Đình! Có vài người hỏi thăm cậu kìa.
- Là ai vậy?
- Giám đốc công ty du lịch "Hòa Bình".
Thế Đình chần chừ:
- Tôi không gặp được không?
- Nhưng tôi đã nói với họ cậu có đến.
Hưng Thịnh quan tâm:
- Cậu không được khỏe sao?
Thế Đình gật bừa:
- Ừ.
- Vậy để tôi nói với họ cho.
- Tôi xin lỗi.
Hưng Thịnh mỉm cười:
- Không có gì đâu, hai người ngồi đây nhé.
Anh vừa quay lưng, thì Như Thiên thúc vào hông Thế Đình:
- Sao anh lại nói dối?
- Gì cơ?
- Anh không được khỏe bao giờ vậy?
- Quả thật anh rất khó chịu lúc ở nhà lận. Khi bước vào đây, không khí ồn ào, thêm phần mấy ông ngắm nhìn em và còn đá lông nheo nữa. Tại thấy anh ngồi với em, chứ anh đứng dậy là họ sang đây liền đấy.
- Anh khéo nói.
- Không tin à? Em nhìn thử xem.
Như Thiên lướt ánh mắt đẹp của mình một lượt trong khán phòng.
Thế Đình nói không sai, họ đang ngắm cô với ánh mắt "35" dễ sợ.
Như Thiên thấy nhột nhạt làm sao. Cô đề nghị:
- Hay là mình về đi anh.
- Em muốn về?
- Ừm.
Thế Đình gật đầu:
- Vậy chúng ta tìm vợ chồng Hưng Thịnh - Đông Như nói một tiếng đi.
Cả hai chưa kịp đứng dậy, thì tiếng người dẫn chương trình thật rõ:
- Xin quý khách khoan hãy rời khỏi bàn tiệc của mình. Trò chơi đi tìm nửa trái tim bắt đầu. Quý khách hãy lấy nửa trái tim của mình mà nhân viên đã phát khi nãy đi tìm người ráp vào. Nếu ai đã tìm được, thì mời lên sân khấu.
Cả khán phòng ồn ào hẳn lên. Có nhiều cô gái cầm một nửa trái tim màu tím đến ráp với Thế Đình, nhưng không ăn khớp.
Trò chơi này thú vị thật! Cũng có một vài chàng trai bước đến, nhưng trên tay Như Thiên không có một nửa trái tim, họ thất vọng quay đi.
Từ xa, Đông Như nhìn thấy, cô đi lại:
- Một nửa trái tim của em đâu Như Thiên? Lấy ra đi, cùng chơi cho vui. Biết đâu em tìm đúng một nửa của mình thì sao?
Như Thiên cho tay vào bóp lấy ra một nửa trái tim. Vừa thấy, Thế Đình đã chụp ngay:
- Không được giơ lên.
Đông Như ngạc nhiên:
- Sao vậy?
- Cô ấy là bạn gái của tôi, đi tìm một nửa để làm gì.
- Chỉ là chơi cho vui thôi mà.
- Không.
- Vậy thì anh ráp vào một nửa trái tim mình thử xem.
Thế Đình hồi hộp ráp vào... Ôi! Anh reo lên:
- Tôi tìm được một nửa của mình rồi.
Anh ôm lấy Như Thiên mừng rỡ:
- Em xem đây nè.
Đông Như mỉm cười:
- Ý trời rồi còn gì. Chúc mừng hai người nha!
Cô bỏ đi. Tiếng người dẫn chương trình trên sân khấu vang vang:
Tình Yêu Nào Cho Em Tình Yêu Nào Cho Em - Trần Thị Thanh Du