Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Tác giả: Ken
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 106 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 500 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:34:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 59: Bữa Tiệc!
ả 2 té oạch xuống sàn sau tiếng súng, Bi đã nhanh chóng bắn sau khi trúng đạn khiến nó không kịp thời né. Mọi người đều sửng sốt trước cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt, nhanh như một cơn gió!
– Như, em không sao chứ? – Key lo lắng
– Không sao! – Nó đứng dậy
Bi đứng lên nhìn nó với anh mắt khinh thường khiến nó muốn dùng súng thật bắn nát não tên này ra ==, tại sao Ken và tên này khác xa nhau vậy? Sắc mặt nó thay đổi 360 độ, không còn dịu dàng như lúc mới bước vào đây! Giờ là khuôn mặt lạnh tựa lớp băng tuyết ngoài kia, đôi mắt tím đầy quyền lực và căm phẫn!
– Không ngờ trông thời gian ngắn cháu có thể tới trình độ này! Thật đa tài! – Ba TA nói
– Không phải đâu, là nhờ công của thầy giáo thôi! – Nó nói
– Không cần khiêm tốn như thế đâu! – Ba Cen cười
– Không hề ạ! – Nó đáp lại
Bi cười khẩy rồi bước lại phía ghế ngồi cạnh Ken, nó liếc mắt sang rồi nhìn thẳng như ban nãy, đúng là đồ trẻ con ==! Nghiến răng chặt để không hét lên trước mặt người lớn, nếu không có họ thì chắc nó đem tên kia băm ra rồi >
– Vậy thì mấy đứa sang ở nhà Ken nhé, tối mai sẽ có buổi tiệc lớn tại đó nên như thế cho dễ thuận tiện! – Mẹ Cen nói
– Vâng! – Mấy người đang quỳ và TA đồng thanh, trừ nó
Nó nhíu mày khó chịu ” buổi tiệc lớn sao? Không, mình sẽ không đây! ”, nó suy nghĩ!
– Thật sự xin lỗi nhưng cháu sẽ ở nhà bố mẹ và không dự buổi tiệc đó! – Nó cuối đầu
Mọi người ngạc nhiên trước lời từ chối của nó, nhất là các vị phụ huynh. Ba Yun khẽ gật gù đầu mỉm cười:
– Ta thích tính cách của cháu! – Ba Yun cười
– Thật không dám! – Nó đáp lại
Yun quay sang nhìn nó, khuôn mặt với nước da tái nhợt vì cái lạnh giá ở đây!
– Nhóc con, em không cần làm thế đâu! – Key cười
– Cần chứ! Nếu được nhờ anh 3 đưa em về nhà ba mẹ em giúp! – Nó nhìn Key
– Chuyện này anh không quyết định được, phải là người lớn! – Key nói
– Giờ cô lại có lòng tự trọng rồi đấy à? – Bi khinh thường nó
– BI! Không được ăn nói như thế! – Ba Ken nói
– Anh im đi trước khi tôi bắn nát não anh ra! – Giọng nó trầm xuống
Câu nói của nó khiến mọi người ở căn phòng này cảm thấy như có luồng điện chạy ngang qua. Các vị phụ huynh đều thích thú trước tính cách của nó, Bi trừng mắt nhìn nó:
– Cô đòi bắn tôi? Cô không biết là mình vẫn còn bị tê liệt một tay à? – Bi nói
– Khi tôi muốn làm gì thì đánh đổi tất cả cũng phải được! – Nó nói
– Thôi nào! Hai đứa không nên cãi nhau trước mặt người lớn! – Mẹ TA nói
– Cô bé này có tính cách y như Ông Bạch nhà ta nhĩ? – Ba Cen cười
– Đúng vậy! Y chang – Ba Yun đồng tình
– Lúc trẻ thôi, giờ tôi khác rồi! – Ba Ken cười
Lúc này điện thoại nó reng lên, mẹ đang gọi cho nó!
– Cháu xin phép! – Nó nói
– Cứ đứng đây được rồi! – Mẹ TA cười
– Không ạ! Cháu sẽ ra ngoài! – Nó cuối đầu
Cầm điện thoại trên tay bước ra khỏi căn phòng để lại ọi người một sự tò mò đến kì lạ!
– Con bé cũng có tính cách y chang cô ta! – Ba Yun nói
– Đúng vậy! – Ba Key cười
Nó đóng cửa lại rồi bắt máy:
– Alo! – nó nói
– Như, mẹ xin lỗi khi không có mặt ở đó!
– Dạ con không sao!
– Tối mai con hãy đến dự buổi tiệc tại nhà họ Bạch nhé!
– Không đâu mẹ, con không đến!
– Đừng ngang ngược nữa con!
– Con đã nói là không đến! Một lát con sẽ tới nhà ba mẹ ở!
– Con bé này!
– Con không sao! Có lẽ con sẽ về Việt Nam trước, không thích ở đây!
– Thôi được rồi! Vậy tuỳ con!
– Chào mẹ!’
Nó cúp máy, nó ghét không khí ở đây, họ là những người sống trông thế giới thượng lưu, còn nó thì không! Thở dài rồi bước vào căn phòng đó, mọi người đều tập trung chú ý vào nó!
– Mẹ cháu nói gì? – Ba Ken hỏi
– Chỉ hỏi thăm thôi ạ! – Nó nói
– Chắc họ lo lắng lắm! – Mẹ TA thở dài
– cháu không sao! Mọi người có thể đưa cháu về nhà ba mẹ được không? – Nó nói
– Cháu vẫn còn ý định đó à? – Ba Key nói
– Vâng! Cháu nghĩ mình không nên có mặt tại buổi tiệc đó, nó không dành cho cháu. Thật sự xin lỗi lòng tốt của mọi người! Còn về việc ở nhà anh Ken, vì có người hỏi cháu có lòng tự trọng hay không, vâng cháu có và còn rất nhiều nên việc ở nhà Ken là không thể. Mong mọi người hiểu cho! – Nó nói một lèo
Ngọc đứng phắt dậy đi lại đứng trước mặt nó, Ngọc hiểu tính cách của nó, cực kì ngang ngược!
– Mày điên hả? – Ngọc nói
– Không! Ngược lại tao còn rất tĩnh! – Nó nói
– Đừng có bướng nữa, ở đây có người lớn đó! – Ngọc nhíu mày
– TAO KHÔNG THÍCH Ở ĐÂY MỘT CHÚT NÀO! Mày hiểu chứ? – Nó nhấn mạnh
Ngọc tức điên với con bạn mình mất, nó ngang ngược lại còn hung dữ >
– Được! Xin phép mọi người con đưa Như về! – Yun đứng lên
– Ta chưa quyết định! – Ba Yun nói
– Con vẫn chưa gọi điện nói mẹ về việc bình hoa mẹ thích bị bể, DO BA LÀM! – Yun nhấn mạnh
Ba Yun cứng họng với thằng con trời đánh của mình, các vị phụ huynh khác bật cười với màn đấu khẩu của 2 cha con nhà này!
– Đồ trời đánh! Đi đi! – Ba Yun bất lực
– Con sẽ méc mẹ về việc ba nói con là đồ trời đánh! – Yun bước đi
– Cái thằng trời đánh! Tổ sư mày – Ba Yun nói
– Con sẽ ghi nhớ lại! – Yun vẫy tay
Yun bước tới cạnh nó, đưa mắt xuống nhìn con nhóc ương bướng kia rồi nhếch môi:
– Đi nào lùn! – Yun nói
– Không khiến anh chở về! – Nó nhìn Yun
– Không đâu! Tôi mượn em chút thôi, diễn tốt đi! – Yun nói
Ngọc nghe câu nói của Yun liền bật cười, đúng là ĐMV, tính toán ghê gớm nhỡ! Ngọc kề sát vào lỗ tai nó:
– Đêm nay cẩn thận chút! – Ngọc nói nhỏ
Nó nhíu mày khó hiểu nhìn Ngọc, ý con mắm này là sao chứ! Yun không đợi nó nói chuyện với Ngọc:
– Lùn, cầm vali đi! – Yun nói
– Im đi! Đồ ngang ngược! – Nó khó chịu
Nó bước tới cái vali đang được đặt cạnh TA, TA cầm vali không cho nó lấy, nở nụ cười tinh quái. Nó cười, nụ cười ẩn ý nhìn TA rồi:
– * Phập * – Nó cắn mạnh vào tay TA
– a A A a! Nhả raaaa! – TA hét lớn
– Ahahahahaha! – Mọi người bật cười
Nó nhả ra rồi lè lưỡi trêu TA, xách vali bước đi:
– Con xin phép đi trước! Thật sự xin lỗi mọi người vì hành động vô ý của con vào hôm nay! – Nó lễ phép
– Không đâu con! Con rất hợp ý ta! Không ngờ có người quản được thằng nhóc nhà ta trừ ta và bố nó đấy! – Mẹ TA cười
– Đúng đấy! Chúng ta rất thích con! Con về làm con dâu nhà ta nhé! – Ba Cen nói
– Này, tôi giành trước rồi mà! – Mẹ TA nói
– Vậy thì tuỳ vào quyết định của con bé thôi! – Ba Key cười
– Dạ? Thật sự xin lỗi nhưng cháu …. – Nó định từ chối
– Đã làm các bác thất vọng nhưng cô bé này là con dâu nhà họ Trang! – Yun chen vào
Ba Yun đang uống trà thì sặc nước vì con trai của mình, ông trợn mắt nhìn Yun, Ken và Key thì ngồi cười chảy nước mắt, nó lùi ra phía sau đạp mạnh vào chân Yun:
– Có cả họ Trang à! Chậc, vụ này khó ăn nha! – Ba Cen lắc đầu
– Này ông già khó ưa kia, sao ông nói không thích mấy chuyện này cơ mà? – Mẹ TA nhìn Ba Yun
– Sao lại liên quan đến tôi? – Ba Yun giật mình
– Muốn lấy được con bé thì phải qua được nhà Họ Bạch và nhà Họ Trương chúng tôi cái đã! – Ba Key cười
– Con bé sẽ về làm con gái nuôi của chúng tôi đấy! Muốn cưới thì hơi bị khó nhé! – Ba Ken cười
Các vị phụ huynh ngồi tranh cãi về việc ai lấy được nó khiến tụi nó cười bò ra:))! Nó cũng không nghĩ họ sẽ dễ tính và thân thiện thế này, nhưng họ không biết là nó chưa 18 tuổi à? Lại còn tên Yun, con dâu nhà họ Trang cơ đấy ==!
– Như, con nói đi, con cưới ai? – Mẹ TA nhìn nó
– Đúng rồi! Nói đi con – Ba Cen nói
– Không sao cả! Nói đi con, sẽ không có vụ cướp dâu trông lễ cưới đâu! – Ba Yun cười
– Không sao đâu con, chúng ta bảo vệ con mà! – Ba Key nói
Nó cứng miệng trước mấy vị này ==! Sao lại là nó chứ? Lúc này Yun choàng vai nó:
– Nếu cháu không có cô bé này cháu sẽ cướp dâu đấy! – Yun đùa
– Đấy! Tính cách y chang nhau! – Ba Ken cười
Nó hất tay Yun xuống, trợn mắt nhìn tên ngang ngược kia:
– Nhóc con, em sẽ ở bên anh đúng không? – Key cười nhìn nó
– Đừng lấy chồng, bên anh đi! – Ken nói
– Anh 2 đem con nhóc đó về làm gì? – Bi ngồi kế phản đối
– Tên nhóc này, đừng trẻ con nữa! – Ken nói
– Đến cả 2 anh sao? – Nó nhíu mày
– Em gái cưng mà! – Ngọc cười
Nó lúc này chợt nghĩ ra, quay sang nhìn Ngọc rồi nở nụ cười tinh quái:
– Cháu chọn Ngọc! Xin phép cháu đi trước!
Vừa nói xong nó xách vali chạy khỏi căn phòng, Ngọc há hốc mồm vì nó. Quay sang nhìn mấy vị phụ huynh kia, ai cũng bắn tia lửa điện vào Ngọc! Yun tranh thủ lén ôm vali và chìa khoá xe chạy theo nó:v!
– Sao lại là con chứ >
Nó cười ha hả khi đẩy mọi chuyện sang Ngọc:v, đang đứng tự kỉ cười một mình thì Yun từ phía sau bước lên:
– Lùn mà còn Khùng! – Yun nói
– Má ơi! Ya, đi lúc nào cũng không có tiếng động vậy? – Nó giật mình
– Đi nào lùn – Yun bước đi trước
Nó âm thầm chửi rủa Yun từ phía sau:v, vừa ra ngoài cửa thì nó cảm giác như bị đóng băng ==! Yun đặt vali xuống quay sang nó:
– Em đợi tôi chút, tôi lấy xe! – Yun nói
– Nhanh đi! Sắp chết cóng rồi! – Nó nói
Yun thấy chạy nhanh chóng chạy đi lấy xe để lại mình nó và 2 cái vali chịu đựng cơn gió mùa đông ác liệt kia >
< align="center" style="margin-bottom:10px;">
Tình Yêu Cấp 2 Tình Yêu Cấp 2 - Ken