You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Ken
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 106 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 500 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:34:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 57: Biến Chuyển?
en vỗ đầu nó trong khi nó đang phồng má để ngăn không phụt ra cười vì cảnh tượng trước mắt, 2 tên tội đồ đang bị doạ chết khiếp bởi ánh mắt của Yun =)))!
– Muốn rơi tự do? – Yun nói
– Không! – Ngọc cùng Pin đồng thanh
– Nhảy dù? – Yun nói
– Không! – Đồng thanh
– Ừ! Thôi không cần sợ đâu! – Yun cười
Mọi người đều bất ngờ trước câu nói của Yun, 2 tên tội đồ thì mừng rỡ vì thoát được cảnh rơi tự do >
– Nhóc con! Sao em lại thích xem người khác bị hành hạ vậy? – Ken cười
– Ai kêu con mắm đó chọc em chi! Cho chừa! – Nó nói
– Đồ tiểu quỷ, đói chứ? – Ken nói
– Bình thường à! – Nó cười
– Vậy đi ăn! Mọi người đi ăn chung chứ? – Ken nói
– Ok! – Đồng thanh
Tụi nó di chuyển xuống phòng ăn, trong suốt bữa ăn TA và Kai cãi lộn chỉ vì ly nước cam == ‘! Kết cục là cả 2 bị Kino cho ăn 2 cái kí vào đầu:v! Bữa ăn kết thúc trong sự ồn ào, di chuyển lại vào phòng khách, sau khi ăn no thì cơn buồn ngủ lấn áp nó. Nó ngồi mơ mơ màng màng rồi cuối cùng ngã sang phía Ken, dựa vào vai anh mà ngủ!
– Ngủ gục rồi kìa! – MC cười
– Nhỏ đó ở đâu ngủ chả được! – Kai nhìn sang nó
– Giờ mày tính làm sao với con sâu ngủ đó đây? – Key cười
Anh đưa mắt sang nhìn con sâu ngủ đang dựa vào vai mình mà ngủ rồi bật cười:
– Mày qua đưa nó vô phòng nằm ngủ đi! – Ken nói với Key
– Tại sao lại là tao? – Key ngạc nhiên
– Vì mày với tao là anh nó! Lẹ đi cưng! – Ken cười
Key thở dài rồi bước tới ẳm nó đưa vào phòng, cẩn thẩn đắp chăn cho nó rồi Key rời khỏi căn phòng và trở lại phòng khách. Còn nó thì đã chìm sâu vào giấc ngủ và có một người y chang nó cũng đã chìm vào giấc ngủ!
3 GIỜ SÁNG / NGÀY HÔM SAU
Nó bỗng giật mình tỉnh dậy sau giấc ngủ dài kia, mọi người đều đã ngủ hết, quay sang Ngọc đã ngủ cạnh nó từ khi nào. Nhìn sang cái đồng hồ để bàn cạnh nó, đã 3 giờ sáng, nó suy nghĩ một chút rồi mới phát hiện rằng mình đã ngủ hết 1 ngày hôm qua ==’! Nó bước xuống giường rồi tiến đến cái vali được đặt ở góc phòng, lấy ra 1 bộ quần áo khác và rời khỏi phòng, nó đi thẳng vào phòng tắm dù là 3 giờ sáng! Một lát sau nó bước ra với mái tóc ướt nhẹp chưa lau khô, trở về phòng dẹp quần áo rồi đi ra phòng khách. Mọi người có lẽ đã đi ngủ, tất cả các khoang đều bật loại đèn sáng mờ, nó khó khăn lắm mới đi vào phòng khách được. Nhìn ra ngoài cửa sổ, xung quanh là đám mây trắng, bầu trời vẫn chưa sáng mang theo sự huyền ảo của đêm, xen kĩ một chút âm u. Nó khẽ rùng mình, kéo chiếc chăn hôm qua nó đắp vẫn còn đó lên người! Lôi điện thoại ra và bật nhạc lên, chỉ có mình nó trong không gian rộng rãi của căn phòng nên có thể bật nhạc thoải mái. Bản nhạc ” But I Love You ” du dương mang đến cho người khác một cảm giác nặng lòng, thoáng chút buồn vu vơ. Nó dần dần nằm dài trên sofa rồi ngủ quên lúc nào không hay …..
5 GIỜ SÁNG
Yun lúc nãy đã tỉnh dậy và thay quần áo, Yun đi kêu từng người dậy vì tụi nó đã gần tới nơi! Đi đến phòng của 2 đứa con gái duy nhất trong đám, Yun gõ cửa vài lần thì Ngọc bước ra mở cửa trong tình trạng ngái ngủ:
– Mới 5 giờ sáng mà! – Ngọc nhăn mặt
– Dậy đi cô nương! Gần tới rồi, dậy thay quần áo ấm vào, nhiệt độ ở đây nghe nói sắp xuống tới âm rồi! – Yun nói
– Em biết rồiiiii! – Ngọc mệt mỏi
– Nhất là con sâu ngủ, mặc thật ấm vào, tháng này ít bệnh viện nào còn loại máu đó lắm! – Yun nhắc nhở
Ngọc chợt nhớ ra, quay lại nhìn vào giường thì chẳng thấy nó đâu!
– Đợi đã! Nó đâu rồi? – Ngọc giật mình
– Chắc là dậy rồi! Trên đây không bỏ đi được đâu, vào thay đồ rồi ra phòng khách – Yun nói
Ngọc nghe vậy cũng yên tâm được phần nào! Yun đi về phòng mình, do đến tận 11 đứa, trong khi 2 đứa con gái phải ngủ riêng nên Yun và đám con trai phải tự phân chia ==! Yun ngủ cùng với MC và Key, Anh ngủ cùng Kino với TA, 3 người còn lại ngủ với nhau! Key với MC lúc này đã thức dậy nhưng đầu óc vẫn mơ mơ màng màng:v!
– Em kêu tụi nó dậy hết chưa? – MC nói
– Kêu hết rồi anh! Chừng nào mình mới tới? – Yun hỏi
– Do tối qua mắc kẹt tại sân bay bên kia nên chắc khoảng 7 hay 8 giờ gì đó là tới! Mà nghe nói nhiệt độ xuống gần âm rồi, cẩn thận chút! – MC nói
– Em biết rồi! Em ra phòng khách trước! – Yun nói
Yun đi về phía phòng khách, mở cửa bước vào thì nghe tiếng nhạc, bản năng cảnh giác trỗi dậy, Yun cẩn thận đi về phía nơi tiếng nhạc phát ra và phát hiện ra con sâu ngủ đang nằm ==’! Yun thở hắt ra rồi dùng chân đá mạnh vào sofa:
– Ya ya ya! Con sâu ngủ, dậy đi! – Yun nói
Nó bị sự chuyển động của sofa kèm theo giọng nói của Yun làm giật mình tỉnh dậy, vừa mở mắt thì đã nhìn thấy khuôn mặt lạnh như Bắc Cực của tên ngang ngược == ‘!
– Có cần phải đá ghế không? – Nó khó chịu
– Nếu tôi không làm vậy chắc gì em đã tỉnh? Ngủ cả ngày hôm qua giờ còn ngủ được à? – Yun nói
– Kệ tôi, mắc mớ gì tới anh! – Nó nhăn mặt
– Tôi thích nói đấy! – Yun ngồi xuống ở ghế sofa đối diện
Nó liếc Yun rồi dậy, nhìn vào điện thoại, nó đã ngủ quên ở đây tận 2 tiếng ==’! Lúc này nó có cảm giác lạnh hơn ban nãy, ngồi dậy choàng chiếc chăn bông kín cả người nhưng vẫn cảm thấy lạnh ==’!
– Em không bao giờ sấy tóc sau khi tắm à? – Yun nhìn nó
– Sấy nhiều không tốt! – Nó nói
– Vậy nếu ngủ với mái tóc ướt nhẹp đó thì em nhiễm lạnh chắc! – Yun nói
– Nhưng cũng khô rồi này! – Nó nói
Yun thở dài vì cái tính lì của nó ==, mọi người lúc này cũng đi vào nhìn thấy nó và Yun đã ngồi bên trong. Ngọc chạy lại ngồi kế nó rồi ôm chầm lấy nó:
– Sói trắng Bắc Cực! – Ngọc cười
– Sói con mắt mày! – Nó nói
– Sao mày mặc đồ mỏng quá vậy? – Ngọc buông nó ra
– Lấy đại nên không để ý! Mà sao hôm nay lạnh quá vậy? – Nó nói
– Nước Anh hiện giờ là mùa đông, nhiệt độ xuống gần âm độ nên lạnh hơn hôm qua là đúng rồi! – Ngọc giải thích
Nó há hốc mồm, nước Anh sao? Từ lúc bay tới giờ nó mới biết mình đi Anh ==’, thật quá nhọ cho con bé: ))!
– Đi thay đồ khác, lát mày chết cóng thì phiền lắm! – Ngọc kéo tay nó
Một lát sau tụi nó quay lại phòng khách, nó mặc 1 áo tay dài vải nỉ bên trong, bên ngoài là 1 áo len dày, chân mang vớ da, mặc 1 quần legging dài màu đen, ngoài cùng là 1 quần short jeans ngắn! Nó chạy lại ngoài kế bên Key, ít nhất Anh 3 nó vẫn còn có hơi ấm ==’!
– Sao hôm nay lại ngồi kế anh? Thường em ngồi trong góc mà? – Key ngạc nhiên
– mấy nhân vật bên kia ai cũng lạnh như băng, ít nhất anh cũng còn một chút gọi là hơi ấm ==’ – Nó nói
– Ý em nói anh chết rồi à? – Kino nói
– Thế con người gì mà lúc nào cũng lạnh ngắt vậy? – Nó nói
– Thế em cũng có tí nào gọi là ấm đâu hả sói? – Key chọc nó
Nó ngước lên lườm Key, Key cười rồi xoa đầu nó:
– Đã không bênh mà còn nói em là sói nữa >
– Thế em nói xem mình không có chỗ nào khác sói con? – MC cười
– Đấy! Đến cả thầy giáo của em còn nói vậy mà! – Key nhìn nó
– Aisssss! Đương nhiên là khác rồi! – Nó khó chịu
Nó lại bị so sánh với con sói ==! Con sói với nó có gì giống nhau chứ:v!
– Rồi rồi! Nhóc con đừng giận! – Key cười
– Nhóc con, em uống thuốc chưa? – Ken hỏi
– Thuốc mô? – Nó ngạc nhiên
– Pin qua coi sao rồi tiêm với cho uống thuốc giúp anh! – Ken nói
– Được rồi! Qua đây Như! – Pin đứng lên
Pin cầm theo một hộp màu trắng đi lại phía ghế đơn ngồi, nó đi lại kéo ghế đơn ngồi đối diện! Pin đưa cho nó 1 nhiệt kế rồi ngậm vào! Một chút sau rút ra, Pin nhíu mày:
– Hạ sốt chưa? – Ken nhìn về hướng nó
– Cái này …….
< align="center" style="margin-bottom:10px;">
Tình Yêu Cấp 2 Tình Yêu Cấp 2 - Ken