I know every book of mine by its smell, and I have but to put my nose between the pages to be reminded of all sorts of things.

George Robert Gissing

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 307
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 464 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 03:09:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 94: Thượng Quan Tử Uyển Trả Giá Đắt (2)
ên trong xe, Ngải Tuyết vừa nghe xong vừa kinh ngạc miệng há to, thật ra thì trong lòng có chút áy náy,
"Kiệt, làm như vậy có quá đáng lắm không?" Ngải Tuyết mím miệng, đều là phụ nữ với nhau, nghĩ tới cô ấy bởi vì mình bị nhiều người thi nhau chà đạp như vậy, trong lòng vẫn không nên trả thù thì tốt hơn.
Mộ Dung Kiệt dịu dàng vuốt mái tóc Ngải Tuyết, hơi thở hừ lạnh "Bảo bối, em đừng quên ả ta đã từng làm gì em, sao em có thể nhân từ với loại người độc ác đó?"
Ngải Tuyết không nói gì nữa, rơi vào trạng thái suy tư.
Trương Thiên mang theo 50 hộ vệ nhanh chóng chạy tới hiện trường, phong tỏa hiện trường.
Nếu lúc đầu là thái độ khinh thường thì lúc này đám người đó bắt đầu trợn mắt há mồm, cái này, hình như là tới thật rồi, vội vàng muốn chạy trốn.
50 hộ vệ không tốn chút sức lực nào đã bắt được bọn họ giải tất cả lên xe.
Cách đó không xa một cảnh viên trẻ tuổi ngồi trong xe cảnh sát quát mắng muốn xuống xe ngăn cản hành vi của 50 người đó.
"Khốn kiếp, đừng làm chuyện dư thừa, cậu chọc không nổi đám người đó đâu." Một cảnh quan ngồi bên cạnh lớn tiếng quát lớn.
"Nhưng mà, chuyện lớn như vậy sẽ chấn động cả thành phố, mình làm sao giải thích với sếp đây." Cảnh viên trẻ tuổi không có cam lòng nói.
Vào cương vị nhiều năm như vậy cũng không có thành tích gì, hôm nay thật vất vả mới có cơ hội biểu hiện tài năng.
Tại sao lại khoanh tay đứng nhìn chỉ vì chọc không nổi? Vậy làm cảnh sát làm gì?
Cảnh quan hừ nhẹ "Cho dù cậu không làm cảnh sát, cũng không thể chọc phải tên Diêm Vương này, cẩn thẩn không chừng để cậu sống không bằng chết!"
Năm cảnh viên ngồi phía dưới khinh thường nhíu mày, trong lòng hừ lạnh "Lão già, nhát gan thì nói thẳng, chỉ biết giả vờ giả vịt!" Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng vẫn nghe lời lái xe rời đi, chạy đến khu khác trực, hắn cũng không muốn ở chỗ này mất mặt!
Quay lại hiện trường, Trương Thiên trực tiếp ném Thượng Quan Tử Uyển vào cóp xe, loại phụ nữ này, chỉ thích hợp ngồi sau xe anh?
Cách đó không xa, Lãnh Băng chứng kiến được màn này đầu tiên là kinh ngạc đến ngây người, ngay sau đó khóe miệng nhếch lên.
Cũng còn đàn ông tốt, cô thích!!!
Tại sân huấn luyện của Long Hổ bang, Mộ Dung Kiệt ôm bảo bối của anh nhàn nhã ngồi trên ghế xoay.
Liếc nhìn đám người phía dưới.
"Nói đi, muốn cái chết thế nào!" Dám nói anh và người phụ nữ của anh, thật ra thì anh không quan tâm họ nói anh cái gì, nhưng nói đến bảo bối của anh, có thể bỏ qua sao?
Người phía dưới đều cảm thấy lạnh cả sống lưng trước lời nói đó, hai chân run cầm cập.
Thiên Long biết là đại ca của Long Hổ bang, nếu bọn họ biết sớm có đánh chết cũng không dám nói năng thiếu chừng mực như vậy!
Từng người một, tôi nhìn bạn, bạn nhìn tôi, ‘bùm’ toàn bộ đồng loạt quỳ xuống!
Ngải Tuyết cả kinh đứng lên muốn ngăn cản lại, cô không muốn như vậy!
Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân - Thiên Diện Tuyết