When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Tinh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 39
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 458 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 05:59:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
ương Thừa Lăng tuyệt không tức giận, cười ôn hòa nói “ không biết vừa rồi ai một phen nước mắt nước mũi đã nói chỉ cần ta giúp hoàn trả lại tiền liền nguyện kiếp sau làm trâu làm ngựa mà báo đáp?”
“ Đúng vậy, kiếp sau làm trâu làm ngựa lại không có nghĩa nhất định kiếp này phải làm trâu ngựa cho ngươi.”
“ Chỉ cần ngươi có thể đáp ứng đến nhà ta giúp việc một năm, ta chẳng những hoàn trả lại chi phí cho người, mà còn trả cho ngươi số tiền thù lao gấp đôi so với mức lương hiện tại của ngươi.”
Khoảng thời gian cùng nàng ở chung tại Thượng Hải, qua nói chuyện phiếm cũng biết được nàng vì đệ đệ du học ở Anh Quốc mà ra sức làm việc, dù khổ đến mấy cũng có thể ra sức chịu đựng, nghĩ đến cũng thực làm cho người khác đau lòng.
Qủa nhiên, tiền lương gấp đôi có sức hấp dẫn rất lớn đối với Lôi Mạn Mạn, dưới đáy lòng cô không khỏi bắt đầu có những tính toán nhỏ nhặt, chỉ cần đồng ý làm nữ giúp việc chẳng những có thể nhận lại một nửa tiền chi phí, còn có thể kiếm thêm một khoản thu nhập.
Kỳ thật, làm giúp việc cũng không khó chỉ cần lâu nhà, nấu cơm mà lại tiết kiệm được tiền thuê nhà, lại có thêm thời gian để viết tiểu thuyết cho nhà xuất bản, nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy là có lợi.
Huống hồ nàng nhịn không được vụng trộm liếc nhìn Tương Thừa Lăng đánh giá, dù sao hai người cũng được xem như là đã quen biết tuy rằng hắn có hơi khác biệt về cá tính…có chút giả dối, khụ khụ, nhưng cũng không phải là người xấu.
Hơn nữa trong lòng nàng luôn có một âm thành không ngừng: nhanh đáp ứng hắn, nhanh đáp ứng hắn…
“ Muốn ta đến nhà ngươi làm nữ giúp việc cũng được, bất quá ta có một điều kiện.”
“ Nha? nói nghe một chút?” Tương Thừa Lăng cảm thấy sự dụ hoặc của mình có chút sắp thành công.
“ Nếu ngươi muốn ta đến nhà ngươi, thì cũng phải để bảo bối Harly của ta cùng đến.”
Nghĩ đến con chó lớn, hắn nhíu nhíu mày. Cuối cùng lý trí chiến thắng tình cảm, dù sao nhà của hắn cũng rất lớn, một điều kiện mà thôi, cùng lắm cho con chó lớn kia ngủ cầu thang.
Thấy hắn gật đầu đáp ứng, Lôi Mạn Mạn lập tức nhấc tay “ Mặt khác, ta muốn ngươi lập tức đem một nửa chi phí kia trả cho ta, ta muốn tiền mặt.”
Tương Thừa Lương cuối cùng vẫn hay nói giỡn “ Ngươi có muốn một chút tiền cọc để trang trải cuộc sống?”
Nàng đỏ hồng mặt “ Ai nói, ta là sợ ngươi không giữ lời mới đưa ra điều kiện này. Ngươi không cần xem thường ta, ta Lôi Mạn Mạn tuy nói điều kiện với ngươi, nhưng tốt xấu gì cũng có xe, có phòng có người quản gia.”
Tương Thừa Lăng thừa biết cái gọi là có xe, có phòng có người quản gia của nàng là gì, suýt nữa cười ta thành tiếng.
Xe máy, phòng thuê, về phần kia tức con chó lớn chính là quản gia của nàng.
Hắn bội phục thái độ về cuộc sống rất lạc quan của nàng, cũng rất chờ mong những ngày sắp đến.
Lôi Mạn Mạn thu thập hành lí đơn giản, mang theo cục cưng Harly đi vào khu nhà cao cấp của Tương Thừa Lăng mới biết sự khác biệt của kẻ có tiền so với mình là bao nhiêu.
Nơi hắn ở hiện tại diện tích rất lớn, trang hoàng hết sức xa hoa. Vì nơi này rất gần công ty, để tiện đi lại hắn đã chọn mua nhưng chỉ sống một mình.
Mỗi thời gian nhất định sẽ có người đến quyét tước phòng, nhưng sau khi hắn phát hiện người đó không thành thật, liền không để người lạ tiến vào.
Lần này, vừa lúc nàng tìm đến cửa, hắn “ quá thiện tâm ” mới đưa chức vị nữ giúp việc này cho nàng.
Nghe xong cách nói của hăn, Lôi Mạn Mạn lập tức muốn điên, làm như cái chức nữ giúp việc này của hắn thật sự rất có giá a.
Nhưng vì tiền, vì có thể kiếm tiền cho đệ đệ đi học, bao nhiêu ủy khuất nàng cũng có thể nuốt vào.
Nhanh chóng sửa sang hành lí lại cho thỏa đáng, liền lập tức đem tiền mặt mà Tương Thừa Lăng đã trả thù lao cho nàng mà đếm không ngừng.
Harly đến với hoàn cảnh mới, cảm xúc thập phần phấn khởi, ở trước giường của nàng đi qua đi lại, vây quanh chủ nhân chạy cuống chân.
Lôi Mạn Mạn, ôm qua lão đại, hung hăng hôn một cái, “ Bảo bối, ta lại có thể mua cho ngươi một bao thức ăn mới.”
Dường như nghe hiểu, Harly hướng về phía nàng kêu vài tiếng, có cảm giác chủ nhân thật sự vui vẻ.
Cầm trong tay mấy xấp tiền mặt mới tinh còn phát ra mùi, nàng không phải đang nằm mơ, nàng quả nhiên không phải đang nằm mơ,nàng rốt cuộc không cần gặp phải nguy cơ phá sản.
Mọi chuyện hết thảy không giống như là thật, nàng hưng phấn đem tất cả tiền trải hết lên trên giường, làm cho bản thân mình toàn bộ nằm lên trên mặt tiền.
Phải hôn một cái, trái hôn một cái, cuối cùng vẫn cảm thấy không đủ, bất quá lại cảm thấy nghiện cảm giác này, nàng liền ở trên giường lăn qua lăn lại “ ha ha ha, tiền ơi nhanh đem ta đứng lên đi nào.”
Lúc này Lôi Mạn Mạn giống như một đứa nhỏ đột nhiên có được một món đồ chơi mới, ở hai bên đầy tiền lăn đi lăn lại, Harly béo cũng ra vẻ học theo chủ, ở trên sàn nhà lán bóng lăn qua lăn lại.
Một màn trước mắt, Tương Thừa Lăng từ lúc chào đời đến nay tuyệt đối chưa bao giờ được nhìn thấy cảnh thú vị như vậy.
Nguyên hắn muốn đem nàng đi làm quen với hoàn cảnh một chút, không ngờ lại nhìn thấy nàng đáng yêu như vậy. Hắn biết nàng yêu tiền, thế nhưng phương thức yêu tiền của nàng cũng thật là quá khôi hài.
Chỉ thấy một thân hình mảnh khảnh ở trên giường lăn qua lăn lại, sau đó cái mông nhỏ đáng yêu nhích lên, làm cho người ta khi nhìn thấy lại muốn sinh ra dục vọng.
Lôi Mạn Mạn cùng với chó của mình đang đùa nghịch vui vẻ, đột nhiên cảm thấy có điều gì khác thường, quay đầu lại vừa thấy, Tương Thừa Lăng đang cầm lấy di động chụp nàng, nàng sợ tới mức đột nhiên quay người, vì quá sốt ruột mém tí nữa lao xuống dưới giường.
Ngay cả con chó lớn cũng cảm thấy được người xa lạ, liền bày ra tư thế phòng hộ, bảo vệ chủ nhân của mình ở phiá trước.
Khi đã trấn định tâm thần, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lôi Mạn Mạn cũng đã đỏ hơn phân nửa, “ Ngươi… ngươi khi nào đã đứng ở đó? còn nữa, ngươi đang làm gì?”
Tương Thừa Lăng nhìn nàng tức giận mà cười nói “ ta nhìn ngươi thật giống như con chuột đang nằm trên đống tiền lăn lộn, liền nghỉ chân ở chỗ này thưởng thức, ngoài ra ta cũng có quay chụp lại một ít hình ảnh thú vị.”
Hình ảnh thú vị như vậy làm sao lại không chụp lại để làm trân quý.
Nàng vội vã muốn cướp điện thoại của hắn, lại không ngừng thu tiền ở trên giường, chỉ sợ hắn hiện tại đổi ý, lại muốn đem số tiền mặt đáng yêu này lấy lại. “ Uy! đừng tưởng rằng ngươi là chủ nhân của nhà này thì có thể tùy tiện xem chuyện riêng tư của người khác.”. Tiền được thu xong, nàng liền một hơi đến trước mặt hắn, cố gắng cướp đi điện thoại trên tay hắn “ không được chụp, không được chụp.”
Tiểu Tiền Nô Của Cổ Thần Tiểu Tiền Nô Của Cổ Thần - Minh Tinh