Làm việc cật lực mà không có tài thì đáng xấu hổ, nhưng có tài mà không làm việc cật lực thì thật là bi kịch.

Robert Half

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 26 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 293 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:20:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
incy cho người kéo ba cô lại, họ lôi xệch các cô đi muh hem hề biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. Cô ả trừng mắt nhìn ba cô nói:
- Tụi bây ngon quá ha? Dám đánh đàn em tao à?
- HỪ.... - ba cô ko thèm trả lời. Mắt căm tức nhìn Vincy, các cô muh bay tới xán cho nó vài tát tay ghê nhưng khổ nổi tay của các cô đã bị bọn đàn em của Vincy giữ chặt. Muốn vùng vẫy cũng ko được đành nghiến răng muh nhìn cô ta trừng trừng.
- Dừng tay lại đi! - Vincy quay sang nói với bọn đang hành hạ Ariel
Trông Ariel giờ đây tơi tả hem khác gì ăn mày ( hixhixhix coi xong đừng boom em nha ). Đầu tóc rối bù, quần áo thì bị rách teng beng, chỡ6 hem bị rách thì cũng bị nhùi đen thui lui, đôi môi xinh xinh của Ariel đã bị chảy máu.
Cô ngồi đó ném í con đó những cái nhìn sắc như dao, cô bây giờ hết sức lực để muh chống trả òi nên đành ngồi đó, dựa đầu vào tường đôi mắt khép hờ lại muh thở hồng hộc như thể phó mặc tất cả cho ông trời.
Joe, Nana và Rannie thấy vậy muh ko cầm được nước mắt muh khóc rấm rít.
- Cô.. - Rannie vừa nói vừa cố gắng hết sức mình vùng ra khỏi tay con nhỏ đàn em rồi cô hừng hực lửa bước đến chỗ Vincy tát cho cô ả một bạt tay.
Do ko có sự chuẩn bị, cô ta đã lãnh trọn một cái tát của Rannie. Ả quắc mắt lên, lồng lộn nhìn Rannie và giờ ta tát lại Rannie một cái nhưng Rannie biết trước thế nào cũng có chuyện đó nên đã thủ thế sẳn muh tránh. Đánh hụt, cô nàng càng điên tiết hơn, quay lại ra lệnh:
- Tụi bây, ném con nhỏ này xuống hồ cho tao
Vì đây là trường dành cho dân nhà giàu học muh nên chuyện trường có hồ bơi trên sân thượng cũng là chuyện bình thường thui à! Được lệnh, hai cô gái hùng hổ bước đến, xách hai tay, hai chân của Rannie lên
- Ko được!! ko được ném! Rannie nó ko biết bơi - Nana hét toáng lên
- Cái gì ko biết bơi? Mày đừng hòng lừa tao - cô ta khinh khỉnh nói
- Cô nghĩ chuyện này là gì mà có thể đem ra đùa hả? Rannie nó ko biết bơi thật mà - Nana cô gắng vùng tay ra nhưng ko được vì bọn nó giữ tay cô quá chặt
- Tao ko tin!! Nhưng dù có thì sao? Mày nghĩ mày là ai muh nói với tao kiểu đó! Muốn gạt tao à? Tao ko phải là một đứa con nít đâu - cô ả khoanh tay ra vẻ đàn chị nói
- Mày dám làm bậy nếu Rannie có chuyện gì thì con bạn này thề là sẽ ko tha ày đâu - Nana quá tức rùi nên chuyển giọng chuyển cách xưng hô luôn. Đối với hạn người như Vincy thì hem cần phải khách khí nữa
- Oh!!! Có người hăm tao kìa tụi bây ơi!! Tao sợ quá!! - cô ta nói rồi cười lớn
- Ko tin thì thử đi rồi biết! - Joe thấy vẻ mặt nhơn nhơn của ả mà nóng máu nói
Cũng lúc đó thì các anh đã đền nơi. Mừng quýnh, bốn anh định giật cửa vào nhưng...... nhưng cửa đã bị khóa ở bên trong mất rồi. Lúc này các anh có thể khẳng định một điều là chắc chắn là co chuyện xảy ra òi. Hồn vía bốn anh lên mây, bốn anh lúng túng cũng ko còn nhớ nên làm gì nữa.
Chợt Matt lên tiếng kéo mọi người trở về thực tại:
- Còn ko tìm cách phá cửa muh đứng đó nữa?
- Ờ - ba anh đáp máy móc
Rùi các anh dùng hết sức lực để tông cửa. Nhưng tông mãi muh hem thấy xi nhê gì. Đúng lúc đó thì Danson chợt reo lên:
- A! có cái búa nè!!
- Còn ko mau đưa đây nữa - Matt nói rùi giật nhanh cây búa trên tay em trai
Nghe có tiếng động bên ngoài, Vincy bắt đầu sợ. Còn các cô thì mừng quýnh như bắt được vàng. Họ cố la lớn lên để người bên ngoài biết: - Ai bên ngoài vậy??? CHúng tôi đang bị nhốt trong này nà!!! Cứu tui với!! - Joe hét lên
- Câm ngay cho tao!- Vincy quát
- Hahahaha vậy chúng ta được cứu òi! Để xem lần này cô chết thế nào nhé!! - Rannie cười nói
- Nói nhiều quá! Ném nó xuống hồ cho tao - cô ta tức mình ra lệnh
- Way Way!! Thả tui ra!! Cứu tui với - Rannie la chói lói
Nghe bên trong có tiếng la, kêu cứu của các cô. Mí anh càng nóng ruột hơn. Còn cái cửa quỷ sứ kia hem biết làm bằng gì muh lấy búa phan hoài hem sập. Mike nghe tiếng Rannie la thì muốn phát ngất, anh hối:
- Anh à! Xong chưa vậy???
Matt hem trả lời muh vẫn ra sức phá cửa. Cuối cùng " Rầm" chiếc cửa quỷ sứ đã được Matt phá ra. Bốn anh cô giò chạy vào thì cũng là lúc:
- " Ùynh"....
Rannie bị ném thẳng xuống hồ bơi trước cặp mắt hả hê của Vincy. Rannie chới với, ngụp lặng muốn ngoi loe6n muh hem được. Vừa lúc Mike đến thấy cảnh tượng đó, anh đã ko cần suy nghĩ muh lao thẳng xuống hồ. Cố bơi thật nhanh đến chỗ Rannie, còn Rannie thì từ từ chìm xuống.
- Mike ơi!! nhanh lên!! nhanh lên đi - Nana và Joe đứng đó khóc thúc thít hối thúc anh
- Hai người có sao ko vậy? - Matt và Danson chạy lại hỏi hai cô
- Ko sao! - hai cô đáp nháp gừng vì đang bận lo lắng cho Rannie
Joseph ko thấy Ariel đâu lên tiếng hỏi:
- Ariel đâu? Cô ấy đâu rồi?
- Ariel? Ariel? - hai cô bây giờ mới sực nhớ quay lại tìm dáo dát. Rồi Joe chợt la lên nói - Kia kìa!
Joseph nhìn theo hướng chỉ tay của Joe thì thấy Ariel đang ngồi rũ rượi, tóc tai, quần áo rối bù ma anh hết hồn. Joseph lập tức phòng thẳng về phía nàng. Trông Ariel giờ này y hết như con mèo bệnh, cô giương đôi mắt đen vô hồn nhìn anh làm anh cảm thấy lòng xốn xang lại thường. Joseph liền cởi áo khoác của mình mặc vào cho cô. Anh ôm cô vào lòng như dỗ dành, che chở. Đến lúc này anh mới nhìn kỹ là trên mép miệng của cô ko ngừng chảy máu. Anh hoảng hồn dùng tay chùi choa Ariel.
Bỗng nhiên, Ariel ôm chặt anh mà khóc một cách ngon lành. Cô khóc thật to, những tiếng nấc nghẹn ngào làm Joseph đau cả cõi lòng. Anh vuốt ve cô an ủi:
- Đừng khóc nữa! Ko sao rồi!! Tui hem để ai ăn hiếp cô đâu!!
Rồi anh dìu cô đứng dậy, đi về chỗ bọn Nana, cho cô ngồi xuống chiếc ghế gần đó.
Xong xuôi, anh mới bắt đầu " xử" tội bọn người kia. Joseph cảm thấy nóng cả người, anh quắc mắt nhìn sang Vincy. Cô nàng ngay lập tức nhận được cái ánh mắt như muốn giết người của Joseph. Anh xăm xăm đi đến chổ cô ả nói mà giọng đầy tức giận:
- Cô đang làm cái trò gì vậy hả? -Joseph
- Em.. em.. - cô nàng xanh mặt ko nói được nên lời
- Cô hãy giải thích cho tôi nghe chuyện này là sao? - anh đanh giọng nói rồi chỉ những cảnh tượng trước mắt mình cho cô xem
Người thì khóc bù lu bù loa, người thì bị hành hạ bầm dập còn người thì chưa biết sống chết ra sao. Mà cô ta còn đứng đó cười hả dạ, thái độ đó làm cho Joseph ko thể nào chịu nỗi. Nhìn khung cảnh bi giờ hem khác gì bãi chiến trường mini cho lém.
Đợi lâu muh Vincy ko trả lời, anh quát lên:
- Nói đi!!!
- Em.. em chỉ định hù dọa bọn họ thôi mà! - cô ta nói giọng nhỏ nhẹ khác hẳn lúc nảy - Hù dọa??? Vậy cô thành công rồi đó! Vì ai cũng bị cô hù ra như vậy nè - Joseph đay nghiến - chính tôi cũng bị cô hù đến muốn xỉu rồi nè! Cô hài lòng chưa? - anh hất mặt hỏi
- Em. xin lỗi.. em ko biết.. em chỉ ko muốn thấy nó chung với anh thôi! - cô vừa nói vừa chỉ thẳng mặt Ariel
- Tôi đi với ai là quyền của tôi! Cô nghĩ cô à ai mà dám can thiệp vào đời tư của tôi hả? - Joseph hét lên làm cô ả hồn vìa lên mây. Chẳng những vậy muh bọn đàn em của cô cũng đang run lẫy bẫy. Họ chưa bao giờ thấy anh giận đến cực độ như vậy.
- Anh la em? Vì nó mà anh la em? Từ đó tới giờ anh chưa bao giờ anh la em nay vì nó mà anh la em? - Vincy trừng mắt nhìn anh hỏi. Rùi bỗng nó cười to lên như người điên rùi gục gặt đầu nói - Em biết rồi.. vì nó mà anh chia tay với em phải ko?
- Ko phải - anh nói
- Phải - nó hét lên
- Đã nói ko phải - anh cũng tức quá hét lên
- Phải! Phải! phải!phải...... vì con này mà anh đòi chia tay em mà! Vậy em đánh nó thì có gì sai? - cô nàng như mất hết lí trí nói
- Tôi đã nói là ko liên quan gì đến Ariel cả! Tôi chia tay cô vì tui ko chịu được cái tính ích kĩ, mạnh bạo của cô đó - Joseph nói như hét
Vincy nghe như sấm nổ bên tai. Cô ko tin đây là kết quả mà cô mong muốn. Cô chỉ muốn dành lại anh mà thôi, chỉ muốn anh mãi là của cô. Vincy làm tất cả những chuyện này là cũng vì yêu Joseph quá nhiều, yêu một cách điên cuồng và mù quáng nên đã gây ra biết bao nhiêu chuyện như vậy. Nay lại bị Joseph nói một câu chia tay hết sức phủ phàng, đều đó là cô ko thể nào chấp nhận được.
Cô vừa hét vừa đấm thình thịch vào người anh mà nói:
- Em ko tin! Em ko tin! Anh gạt em! ANh vẫn còn yệu em mà phải ko?
- Tôi ko gạt cô. Những điều tôi nói là sự thật. Cô có thấy từ trước giờ tôi yêu ai quá lâu ko hả? - Joseph hạ gục cô nàng nốc ao luôn.
Nói đếnđây thì anh bỗng nghe Matt mừng quýnh nói:
- Được rồi! Mike cứu được RAnnie òi!!
Joseph cũng ngừng cuộc tranh cãi với Vincy để đến giúp thằng bạn mình một tay. Nhưng anh cũng ko quên để lại cho Vincy cái lườm lạnh lùng là tàn nhẫn.
Mike bế Rannie trên tay muh cả thân hình run cằm cặp vì lạnh. Anh đặt Rannie nằm ngửa ra đất rồi cố gắng lay người cô dậy. Nhưng lây mãi muh hem thấy Rannie nhúc nhích.Lúc này anh nấy mới bắt đầu điếng hồn. Mike nhanh chóng làm động tác sơ cứu cho cô nhưng mà Rannie vẫn ko chịu ói nước ra. Điều này càng làm cho anh hoang mang hơn, run sợ hơn. Anh vừa làm vừa nói:
- Nè bà chằn! Đừng có đùa với tui nha!!! Mau dậy đi! Dậy để cãi với tôi mà - Mike nói giọng lạc hẳn
- Rannie bà đừng có chuyện gì nha!! - ba cô khóc nói
- Mike à!! Kiểu này cũng ko phải là cách tốt đâu. Anh nghĩ mày nên hô hấp nhân tạo cho Rannie đi - Matt lắc đầu nói
- Hả? - sáu cái mồm tròn vo nhìn anh
- Còn hả nửa là cô ấy đi đời á!!- Matt phán một cậu làm Mike giật mình
Ngay lập tức, anh bắt đầu những thao tác hô hấp nhân tạo cho cô. Khi chạm môi cô, Mike cảm thấy như có một luồng điện chạy khắp người mình. Hai mí Mike bây giờ từ xanh đã chuyển sang đỏ. Anh cứ thổi, thổi và thổi nhưng hem hiểu Rannie cố tình khiêu khích anh hay seo muh đến giờ vẫn hem chịu ói nước ra nữa.
Joe, Nana và Ariel đứng đó nhìn con bạn nằm bất tĩnh,tính mạng như ngọn đèn treo trước gió, có thể rời xa các cô bất cứ lúc nào. Ý nghĩ đó làm cho ba cô như bủn rùn tay chân, tim các cô như quặn thắc lại. Bỗng, Nana quay phắt lại làm Joe và Ariel giật mình. Cô đi xăm xăm tiến đến chỗ Vincy đang đứng
- CHÁT!!! - tiếng bạt tay giòn giã vang lên làm ai nấy đều giật bắn người
Nana nhìn cô ta với ánh mắt giết người và đanh giọng nói:
- Tôi đã nói rồi tại sao cô ko nghe hả?
- Tôi... tôi nghĩ cô cố tình nói vậy để.. - cô ta chới với nói
- Cô nghĩ tôi có thể đem mạng sống đứa bạn yếu quý của mình ra mà đùa à? Cô có đầu óc ko vậy? - Nana như phát điên hét lên
- Tôi nói cho cô biết! Tốt nhất cô nên cầu nguyện Rannie đừng có chuyện gì nếu ko tôi ko để yên cho cô đâu - Nana phán gọn nhưng cũng đủ làm cho Vincy muốn phát hoảng
Nói rồi, Nana quảy đít bỏ đi nhưng chợt nghe có tiếng nói quen quen:
- Bà càng ngày càng dữ đó Nana
Nana như ko tin vào tai mình nữa. Rannie, là Rannie đang nói - cô nghĩ thầm và đi nhanh lại chỗ Rannie thì thấy Rannie đã ói nước ra được và từ từ ngồi dậy trong con mắt hân hoan của mọi người.
- Tỉnh òi! Tỉnh òi...... - Mike mừng húm nói rùi ôm chầm lấy Rannie trong sự ngở ngàng của nàng. Nhưng hem sao, hum nay anh hem bị ăn chưởng đâu muh lo. Vì Rannie nhà ta đang vui vẻ mà.
- Yeah! - anh và Joe ôm nhau nhảy tưng tưng
- È Hem! - Danson tằng hắng làm matt vả Joe giật mình buông nhau ra ( ui anh nì làm cụt hừng we' người ta đang vui muh )
Joe thì ngượng ngùng vội chạy lại ôm lấy bạn để lãng chuyện. Bốn cô gái ôm nhau khóc vì vui mừng, vì hạnh phúc. Cứ ngở sẽ ko còn được gặp lại Rannie được nữa nhưng hem ngờ..... Cô làm mọi người phải sốt vó nãy giờ. Lúc này họ mới có thể thở phào nhẹ nhỏm.
Danson lên tiếng nói:
- Thôi tui nghĩ chúng ta nên về nhà đi rồi tiếp tục ôm cùng hem muộn đâu!!
Mike bồng Rannie còn Joseph cũng bế Ariel đi ra khỏi cái nới kinh khủng này. Nhưng trước đi về, Mike đi ngang Vincy lầm lì nói:
- Ngày mai tui ko muốn nhìn thấy mặt các cô trong trường nữa. Các cô biết làm gì rối chứ? Đừng để tui ra tay. Sẽ ko nhẹ nhàng gì đâu!
Dứt lời, anh bỏ đi. Mọi người cũng đi theo sau. Bỏ lại Vincy đang ngồi phịch xuống đất với khuôn mặt thất sắc. Cô chẳng thà Joseph đánh cô hay chửi cô thì có lẽ cô ko thấy cắn rứt và đau đớn như vậy đâu.
Vincy bây giờ mới hiểu. Mình làm cho quá rồi cũng vậy thôi! Chẳng những ko lấy lại được những gì mình mất mà còn mất luôn những gì mình có nữa. Đây có thể là một bài học nhớ đời cho Vincy để sau này nhìn lại thì cô có thể kiểm điểm lại bản thân mình
Mike bế Rannie trên tay muh nhăn nhó càm ràm. Mặc dù thấy cô tình lại, anh là người vui nhất. Nhưng vẫn hem thể nào bỏ được cái tật hay xoi mói của mình:
- Cô ăn cái giồng gì muh nặng vậy? Giống như heo ko bằng!!
Nghe Mike nói mình là heo, Rannie dị ứng lên phản kháng lại. Cô vểnh mỏ lên cãi lại:
- Ăn cơm chứ ăn gì! Đúng là đầu heo mà! Nếu nặng vậy thì thả tui xuống đi. Tui đâu có mượn anh bế tui đâu Nói xong cô cố gắng dùng hết sức mình tuột xuống đất. Thấy cô còn loạng choạng muh vẫn ương bướng, Mike đành lắc đầu bế xốc cô lên lại. Mặc cho cô kêu réo ỏm tỏi. Mike thấy mình cũng hơi nặng khi nói thế nhưng là đàn ông con trai muh đi mở miệng xin lổi thì hơi kì nên đành chống chế nói:
- Tui chỉ nói vậy thui! Làm gì muh kích động vậy???
- Hứ - Rannie nguýt Mike một cái rùi quay mặt đi chỗ khác
Mí người kia thì đi lon ton phía sau, mọi hành động của Mike và Rannie đều lọt hết vào mắt mí đứa bạn quái chiêu của họ.
- Bà Rannie thật hem sao chứ? Ban nảy thấy bả nằm ngay đơ như xác ướp làm tui muốn lên tim luôn - Joe xì xầm với Nana
- Bà nhìn đi! Bả cãi xung như vậy thì chắc hem sao òi!- Nana vừa cười vừa nói
Hai cô mãi miết nói chuyện muh hem hay Danson từ đâu chui lên, đứng ngay sau lưng Nana hỏi làm choa cô giật mình:
- Nói gì vậy hả? Đang nói xấu tụi tui phải hem???
- Ông đúng là đồ nhiều chuyện muh - Nana bực mình quay lại nói - Mà ông nghĩ ông có cái gì xấu để chúng tôi nói chứ?
- Ừa ha!! Đẹp trai nè, học giỏi như tui thì ưu điểm quá trời, choa cô đi mòn dép cũng hem tìm thấy được khuyết điểm nữa là - Danson khoái chí nói
- Rớt xuống đi!! Hình như ông quên một câu là " bay càng cao thì té càng đau " hay sao? Nếu ông muốn thì tui có thể tìm một rổ khuyết điểm của ông cho ông xem lóa mắt lun!!!! - Nana chơi một tràn
Lời Nana nói như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào khuôn mặt đang dương dương tự đắc của Danson, làm cho anh tui nghỉu. Để gỡ rối cho bạn, Joseph lên tiếng nói:
- Thui để tụi tui đưa các cô về nhà!!!!!!!
Ko hẹn mà nói, bốn cô đồng thanh nhắm ngay lỗ tai của Joseph muh hét lên:
- Ko thể về nhà được!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Còn đang choáng vì giọng hét kinh hoàng của các cô. Thì anh nghe Nana nói với giọng kiên quyết:
- Ko thể về nhà trong kúc này!!!!!!!!!
Đã hem hiểu òi, còn gặp Nana nói thêm một câu chẳng rõ đâu ra đâu nữa. Càng làm cho bốn anh ngơ ngác như thể mới rơi từ cung trăng của chị Hằng xuống. Matt khó hiểu hỏi:
- Tại sao?
- Vì hem muốn ba mẹ/ anh chị lo đó - bốn cô đồng thanh tập hai
Giờ thì mí anh mới hiểu được nguyên nhân khi nghe về nhà các cô lại hoảng hốt đến như vậy. Nhưng bây giờ trong đầu các anh còn một đống câu hỏi cứ bay đi bay lịa hoài nè. Matt mới hỏi tiếp:
- Hem về nhà vậy các cô định đi đâu? Bộ tính ngủ bụi hả?
- Hem biết - đồng thanh tập ba
Lần nì càng bí anh càng khó hiểu hơn. Ko muốn về nhà, hỏi đi đâu thì lại hem biết. Hum ni đúng là mí anh bị sao hỏa tạ chiếu trúng òi. Gì đâu muh vận xui đến liên tục, mí anh tứ sáng tới giờ bị các cô nàng hành xác lia chia. Bi giờ lại phải vắt óc suy nghĩ xem nên đưa các cô đi đâu, đúng là khổ ghia!!!. Đúng lúc đó thì Matt chợt nói:
- Thui đưa các cô về nhà mình đi
Anh vừa dứt lời thì bảy cái mồm há hốc,bảy đôi mắt trợn tròn nhìn anh như thể nhìn vật thể lạ. Điều này làm Matt lúng túng hỏi:
- Làm gì muh nhìn tui ghê thế??
Tiểu Thư Ngổ Ngáo Tiểu Thư Ngổ Ngáo - Không rõ...