The wise man reads both books and life itself.

Lin Yutang

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 26 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 293 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:20:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
hứ sao? Tự nhiên đang yên đang lành trở thành ôsin rồi đi tới những nơi hỗn tạp đó. Còn suýt tí là tui tùng òi, hem phải xui là gì? - Joe nghênh mặt nói
- Nếu ko phải nhờ tui thì cô còn mạng để ngồi đây mà nói hem hả? - Matt trợn mắt nói
- Dĩ nhiên là anh phải có trách nhiệm bảo vệ tui òi! Ai bảo anh dắt tui đến đó thì việc bảo vệ choa tui là hiển nhiên thui - Joe thản nhiên nói
- Cô.... cô ngang ngược vừa vừa thui - Matt lớn tiếng nói làm cho Joe giật mình. Nhưng cô cũng có vừa gì đâu, cô cũng ráng gân cổ lên nói:
- Sao? Tui ngang vậy đó! Mới biết hả? anh nên nhớ bây giờ anh đang làm ôsin choa tui đóa nha! - Joe nhắc nhở
- Hừ - Matt hừ giọng
- Lo lái xe đi! - Joe nói như ra lệnh
Matt tức run người. Anh hem ngờ cóa ngày mình cũng gặp phải tình cảnh trái ngang nì. Từ đóa đến giờ cóa ai dám ra lệnh cho anh làm gì làm gì đâu. Nay lại bị một cô gái ngang ngạnh này chỉ trỏ đủ điều. Thật là mất mặt quá mà, nếu để mọi người biết được chắc có nước anh đào lỗ trốn còn sướng hơn. Trái ngược với Matt, Joe thì hả dạ vô cùng, cô phải cám ơn Rannie vì nhờ Rannie nhanh trí nên cô mới thoát được nạn, lại cóa thể có thêm một ôsin nữa chứ.
- Hehehe tui sẽ choa anh chết từ từ - Joe nham hiểm kiếc nhìn Matt cười cười
Matt sau khi đưa Joe về nhà xong thì về nhà. Đến khi đặt lưng xuống chiếc giường thân yêu của mình anh mới bắt đầu thấy thân thể mình ê ẩm cả lên. Làm suốt đêm hum đóa anh hem tài nào ngủ được ( tội nghia chưa? )
Sáng hum sau, ko hiểu sau hum ní mí tiểu thư nhà ta lại dậy rất sớm. Tâm trạng vô cùng hưng phấn và háo hức. Đúng 7g, xe của ba anh đến rước. Các cô vội vàng quơ cặp và lao thẳng ra cửa mặc cho Beatrice đang với theo nói:
- Mí đứa hem ăn sáng sao?
- Dạ ko!! Tụi em sẽ ăn trong căn tin trường học!! Thui trẽ òi tụi em đi nha!! - Rannie ngoái đầu đáp lại rùi vụt chạy ra ngoài
Vừa gặp mắt ba anh, các cô đã nói:
- Đúng giờ ghê ha? - Nana gật gù nói
- Dĩ nhiên - Danson lên mặt nói
- Mà Matt và Joe đâu? Sao còn chưa tới - Ariel ngớ tới ngó lui rùi hỏi
- Anh ấy đi đón Joe rùi. Có lẽ cũng sắp đến đó - Joseph giải đáp thắc mắc cho Ariel.
Dứt lời, mọi người đã nghe tiếng xe của Matt thắng gấp lịa. Do ko chuẩn bị tư thế nên Joe ngả ngào về phía trước. Đầu đập trúng cửa kính cái " binh ". Ai nấy đều hốt hoảng chạy lại xem xét.
- Cô có sao ko vậy? - Matt lo lắng hỏi
- Sao chăng gì nữa! Cái đầu của tui... ui da. đau quá! Anh nhìn hem thấy sao mà hỏi? - bị đau, Joe đâm ra quạu
- Sorry! Tui hem cố ý! Ai bảo cô hem chịu thắc dây an toàn cho sát vào làm chi? - Matt trách
- Ai bảo tui hem thắc hả? Tại ai thắng gấp mà tui bị như vậy đây? - Joe sùng máu nói
- Bà.. bà có sao hem hả? Đưa đầu tui coi coi - Nana quan tâm hỏi
Joe đưa cái đầu đang sưng một cục ra cho ba cô bạn " khám xét " mà mặt nhăn nhó như ăn phải ớt hiểm. Xăm xoi một hồi, Nana mới chọc Joe:
- Chết chưa! Bà coi chừng bị phá tướng á!
- Hả? thật sao? có thật tui bị phá tướng hem? - Joe tưởng thiệt nên quýnh quáng hỏi Rannie và Ariel Mọi người nhìn Joe cuống cuống vì lời nói của Nana thì ai cũng phát buồn cười. Thấy mọi người cứ lặng yên hem nói, làm cho Joe càng tưởng thiệt. Cô mếu máo nói:
- Tui hem biết đâu! Anh làm tui bị phá tướng anh phải đền cho tui đi!! - vừa nói cô vừa đấm thình thịch vào ngực Matt
- Hahahaha - mọi người đến lúc này nhịn hem nỗi nữa nên cả đám phá ra cười. Còn Joe thì ngơ ngác như nai tơ hem hiểu át giáp gì
- Tui nói giỡn thui muh - Nana cười cười nói
- Hả? - Joe trợn mắt như ko tin những gì mà mình đang nghe
- Bà hem có bị phá tương đâu muh lo. Bất quá nó chỉ sưng một tí thui. Qua hôm sau là hết chứ gì đâu - Rannie nói cho Joe yên tâm
- Thật sao? - Joe mừng quýnh
- Uhm! Tui cũng từng bị nè, tới hai lần lận đó mà có bị gì đâu. Bà nhìn xem - Rannie vừa nói vừa chìa chìa cái trán mà lần trước bị Mike làm sưng ra đưa cho Joe xem
Bây giờ Joe mới an tâm. Cô toe toét cười nói:
- Mấy bà làm tui hết hồn à! Nếu muh tui bị gì tui thề chết sống với anh đó - cô đang với ba con bạn rùi đột nhiên dội mặt đạn vào Matt
- Tui???????? Tui làm sao? - Matt với vẻ mặt ngơ ngác như nai tơ hỏi
Joe hem trả lời câu hỏi của Matt mà ném cho anh cái nhìn cay cú. Còn Matt thì khò hiểu, anh hem biết nên ném phụ nữ về loại gì muh sao lúc nóng lúc lạng thất thường thía nì??? Mới đụng đầu cóa chút xíu thui muh làm như sao hỏa sắp đụng địa cầu vậy á! Đã vậy coàn muốn chết sống với anh nữa chứ!
- Nhưng nếu được chết cùng với người đẹp thía này cũng hem uổng hehehe - Matt thầm nghĩ ( anh nì ghia thiệt )
Nhưng ko hiều sao anh lại lắc mạnh đầu xua đi ý nghĩ vừa rồi của mình
- Ko! Ko thể nào! Mình hem thể chết một cách lãng xẹt như vậy. Với lại chết với người đanh đá như cô ta dù là ma chắc mình cũng hem được yên thân đâu
Matt gật gù cho những lí luận của mình nhưng anh nèo hay nãy giờ Joe đang nhìn anh lom lom như thể sinh vật lạ. Như chịu hết nổi cô mới hỏi:
- Mới sáng sớm anh cóa uống thuốc hem vậy?
- Ý cô là sao? - Matt hem hiểu hỏi ( tội nghê chưa? )
- Tui muốn hỏi cái này của anh có vấn đề hem á! - Joe vừa nói vừa lấy tay chỉ chỉ lên đầu mình để diễn tả cho Matt hỏi
Bi giờ anh mới vỡ lẻ ra, Matt tức cành hông, trợn tròn mắt nói:
- Way! Cô vừa phải thui nha!! Ai choa phép cô nói tui thần kinh cóa vần đề hả?
- Chứ sao? Bộ ko phải à? Mới sáng sớm tự nhiên ngồi làm nhảm một mình đã vậy lúc thì lắc đầu, lúc thì gật đầu hem khùng mới lạ!! - Joe khinh khỉnh đáp
- Cô..... - Matt tức quá nói hem nên lời - tui muh khùng thì cô cũng ko phải hạng bình thường đâu
- Thì từ đó tới giờ tui có nói với anh là tui giống người bình thường đâu?? - Joe cười gian nói - chính vì ko bình thường nên tui mới đặc biệt hơn mọi người đóa - Joe bay bổng nói
- Cô.. đúng là bà chằn muh - Matt quay mặt chỗ khác nói - nếu có mười ba con giáp chắc chắn cô ném về tuổi con cua òi!!
- Oh!! Cua cũng tốt lém á! Ăn vừa ngon nè lại đắt đỏ nữa. Hem phải ai muốn ăn cua đều ăn được đâu nha!!- Joe nói xa gần - Hứ!!! Nói mà ko biết ngượng miệng - Matt hừ giọng nói
- Anh ko ngượng thì mắc gì tui phải ngượng - Joe đốp chát lại
- Nè!! Hai người cãi xong chưa? Còn đấu khẩu nữa là trễ ráng chịu nha!!! - Nana hét to nói
- Ờ!!! Tui biết òi - Joe đáp lại, rùi quay sang Matt nói như ra lệnh - còn ko chịu chạy?
Matt đàng ngậm ngùi, nuốt cái nổi nhục này vào lòng. Còn Joe thì suốt dọc đường đi thì vui vẻ ra mặt. Cô cứ hát líu lo như chim sáo á!! Mặc cho Matt đang nhăn nhó, khó chịu.
Bốn chiếc xe phóng đến trường trong sự kinh ngạc của mọi người. Tất cả đang xôn xao lên vì các hoàng tử của trường lại đi chung với những cô nàng năm nhất. Các anh mặt mày méo xẹo còn mí cô thì vui phải biết. Bây giờ các cô mới thực thi kế hoạch " tra tấn " của mình:
- Cầm cái nì dum tui đi - Joe nói rùi dúi cái cặp choa Matt
- Còn các anh nữa - ba cô kia quay sang đưa cặp í anh
- Lẹ lên! Chậm quá à! - Nana nói
- Sao uh? Bộ nặng lém sao? Con trai gì yếu thế? - Rannie cười hiểm nói
- Vậy cô mạnh cô xách đi sao tui phải xách chứ? - Mike vênh mặt nói
- Tại sao tui phải xách? - Nana kênh kiệu nói - anh nên nhớ anh đang là ôsin của tui đấy nhá!! Nếu muh còn lãi nhãi nữa thì đừng trách bổn tiểu thư đây độc ác nhé
Nói xong cô cùng ba cô nàng kia bỏ đi vào lớp một nước. Bỏ mặc các anh đang ôm ba bốn chiếc cặp lỉnh khỉnh trên tay. Bốn anh theo chân các cô vào lớp đưa cặp choa mí nàng rùi mới về lớp mình. Thấy mí anh vừa địng quay đi, Ariel nhớ chực ra điều gì đó nên nói to:
- Nè!! Giờ anh đợi tụi tui ở nhà ăn đó nha!!!
Joseph hem quay đầu lại nhưng anh vẫy vẫy tay ra sau như chào tạm biệt. Sự kiện này đã gây chấn động trong trường, chưa đầy một tiết học nó đã lan nhanh đi khắp nơi. Giờ chơi, mí bạn trong lớp của bốn cô kéo đến bàn hỏi chuyện:
- Sao mí bà quen được họ vậy? - Tiểu My nhanh nhảu hỏi
- Phải đó! Họ vốn nổi tiếng khò gần muh - Thanh Thanh thắc mắc
- Mí bà làm sao muh hay vậy? Chị tụi tui với - Mita mắt sáng rỡ hỏi
-.........
Rùi cứ thế hàng đồng câu hỏi được đặt ra cho các cô y hết như phóng viên đang phỏng vấn siêu sao. Đáp lại đó là những cái lắc đầu, cái mỉm cười chứ hem nói
- Thui mí bà choa tui xin đi cóa được ko? Tui đói lắm òi tha cho tụi tui đi muh - Rannie làm bộ than đói để cắt đứt cuộc tra hỏi của mọi người
Thấy vẻ mặt đau khổ của Rannie muh ai cũng muốn phì cười trước cử chỉ hết sức trẻ con của cô. Cóa vậy họ mới chịu buông tha cho bốn nàng. Tưởng cóa thể thoát ra ngoài, ai dè vừa bước chân ra khỏi lớp thì....
- Tao muốn nói chuyện với tụi bây - một đám con gái của năm thứ ba đứng áng ngưỡng trước mặt các cô nói với giọng thị uy
- Nhưng chúng tôi ko có chuyện gì nói với các người - Nana nói xong lôi ba cô bạn mình đi choa lẹ
Nhưng ko kịp nữa rùi, họ đã ngang ngược lôi kéo các cô đi một cách thô bạo. Đến sân thượng, họ mạnh bạo xô các cô ngả sóng xoài dưới đất. Đau qua mí cô đâm ra quạu
- Mi người làm cái trò gì vậy? - Joe quác mắt hỏi
- Làm gì à? Vậy thì phải hỏi xem tụi bây đã làm những gì - một cô gái ăn mặt hết sức khiêu gợi bước đến nói
- làm gì là làm gì? - Rannie giận dữ hỏi
- Tụi bây gan quá ha? Dám đi chung với hoàng tử của tụi tao? - cô ta đanh giọng nói - Chỉ có vậy à? - Nana nhếch miệng hỏi lại, rồi cô chuyển sang giọng khiêu khích nói - nếu cô muốn họ thì cứ tự nhiên, coi như tui nhường cho cô đóa ( hixhixhix ss noái shock quá )
- Cô.... cô coi tui là cái gì hả? - cô ả gầm lên như con thú hoang
- Vậy cô nghĩ mình là gì hả? - Ariel chơi một câu làm cô ta cứng họng
- Con nhỏ này! Mày cũng ngon dữ ha dám nói chuyện với tao kiểu đó - cô ta gật gật cái đầu nói mà ánh mắt nhìn Ariel sắc như dao
- Sao lại ko dám nói? Cô cũng là người như tui thôi chứ có phải là gì đâu mà ko dám - Ariel nghênh mặt thách thức
Ba cô nàng kia ngồi đó mà há hốc mồm nhìn Ariel. Các cô ko ngờ Ariel hum ni lại gan cùng mình như vậy. Cái nhút nhát, ít nói hằng ngày của cô đâu mất tiêu mà thay vào đó là một Ariel mạnh mẽ với đôi mắt kiên cường và có chút cao ngạo. Các cô thật sự nể phục con bạn mình.
- Nói hay lắm Ariel - Nana cổ vũ
- Cố lên Ariel!!Tụi tui ủng hộ bà - Rannie cũng hét to lên nói
Cô ả cầm đầu nảy giờ đang tức sôi máu gà lên. Cô ta nhìn các cô như thể muốn ăn tươi nuốt sống hem bằng.
- Chị Vincy chúng ta làm sao? -một con nhỏ tóc nhuộm vàng tiến tới hỏi
Người nãy giờ đứng ra " hầu chuyện " với các cô là Vincy.Một nữ sinh của năm thứ ba,làn người cầm đầu nữ sinh trong trường. Cô ta nhìn Ariel thích chí nói:
- Nếu em nó hem biết luật lệ ở đây thì tụi bây còn ko mau dạy cho em nhỏ nó hiểu
Dứt lời, ba bốn cô xăn tay áo lên đi về phía chổ của Ariel. Còn ba cô cô còn lại thì canh chừng Joe, Nana và Rannie. Thấy mí người đó hùng hổ đi đến chổ mình,Ariel sợ xanh mặt, cô có thụt lùi về phía sau nhưng lủi riết cô cũng đụng phải vách tường. Cô gắng lấy hơi để nói:
- Mấy người định làm gì?
Ko thấy ai trả lời mình cô bắt đầu tức giận hét tướng lên:
- Mí người định làm gì tui hả?????????
- Các người ko được làm hại Ariel có nghe ko hả?- Joe cũng tức tối ko kém
Nhưng bọn họ nào có nghe đâu, mặc các cô các cô la, mặc họ họ làm. Thế là........
- AAAAAAAAAA - tiếng Ariel la lên thất thanh
Còn bốn anh chàng nhà ta thì ngay khi chuông reng ra chơi thì đã ba chân bốn cẳng chạy cho lẹ đến nhà ăn.Để mắc công đến muộn lại nghe bốn cô càm ràm nữa thì khổ lém( hehehe xem ra mí anh cũng biết sợ đấy chứ ). Nhưng ngồi đợi gần nửa tiếng muh hem thấy mí cô đến làm bốn anh phát quạu. Matt đập bàn nói:
-Thật quá đáng muh!Dám để mình chờ như thế này à?
- Bình tĩnh!Bình tĩnh đi anh hai - Danson hết hồn kéo anh mình ngồi xuống.
Mọi người xung quanh ai nấy đều muốn nhảy dựng trươc cái đập bàn quá ư là mạnh bạo của Matt. Nhưng hem ai dám hó hé tiếng nào vì họ biết nỗi khi các hoàng tử nổi giận thì chắc chắn là chẳng có chuyện gì tốt lành òi. Nên thui thà mắt nhắm mắt mở xem như hem nghe,hem thấy gì là ok nhất.
- Mà sao họ lâu quá vậy ta?- Mike thắc mắc
- Bình thường họ cóa đanh đá,chanh chua thật nhưng chưa bao giờ sai hẹn cả muh -Joseph nói
- Ko biết họ có chuyện gì hem nữa - Danson lo lắng nói
- Nếu muốn biết thì cứ tới lớp họ hỏi thử coi -Matt đưa ra đề nghị
- Uhm - ba anh đồng thanh
Thế là cảc bốn cùng đến lớp mí cô để hỏi cho ra lẽ.Nhưng các anh tìm mãi muh hem thấy.May sao..... - Các anh tìm bọn Joe phải hem?- Tiểu My đi từ xa tới thấy các anh cứ lập lò trước cửa biết là tìm 4 người bạn của mình nên cô mới đến hỏi
- Uhm! Em có thấy các cô ấy ở đâu ko? -Matt nói
- Hồi nảy lúc vừa ra khỏi lớp em thấy có một đám nữ sinh đã dắt 4 người đó đi rùi muh.Bộ hem phải bạn các anh sao? - Tiểu My trố mắt ngạc nhiên
- Bạn nào? Từ đó tới giờ tụi anh đâu có quen bạn nữ nào khác đâu -Joseph còn ngạc nhiên hơn
- Em thấy bọn họ trông thế nào? - Mike hỏi dồn
- Khoảng năm sáu người gì đó đi chung với nhau á -Tiểu My như nhớ ra cái gì vội reo lên - A! hình như trong đó có một chị hồi đó là người yêu của một trong ba anh thì phải. Chị ấy có mái tóc cắt rất mốt,mặc chiếc quần bò áo màu lam thì phải
Ba anh căn óc ra suy nghĩ xem mình đã quen ai muh như Tiểu My vừa tả hay hem. Họ nghĩ muốn nát óc muh cũng hem ra. Chợt Joseph la lên:
- Tao biết rồi! Tao biết cô ta là ai rồi. Vincy! Chắc chắn là Vincy ( anh thông minh ghia )
-Thật sao?-ba anh kia mừng rỡ nói nhưng chợt nụ cười cũng vụt tắt ngay sau đó.
- Thôi chết rồi!!- Joseph hoảng hốt nói
- Chuyện gì? -ba anh kia đồng thanh tập hai
- TAo sợ các cô ấy găp chuyện,Vincy ko phải là một cô gái hiền lành gì đâu - anh cau mày nói
- Vậy còn ko mau đi tìm
Nói rùi bốn anh cuống cuồng chạy đi tìm.Họ chạy khắp cả trường giữa trời nắng chang chang.Vừa tìm vừa gọi tên các cô như người khìn ( hixhixhix ai là Fan xin đừng oách em nha ). Mồ hôi ròng ròng, chảy dài ướt cả tấm áo của các anh nhưng vẫn chưa tìm ra bốn cô
- Sao hả? Tìm thấy chưa? - Matt thở hồng hộc hỏi
-Chưa -ba anh mệt mỏi nói
- Nảy giờ chúng ta có bỏ sót chỗ nào hem? - Danson hỏi
- Chúng ta hầu như muốn lật tung cả cái trường này òi - Mike nói
Các anh nhưng một chút để thở rùi bổng các anh nhìn nhau như phát giác ra một điều gì đó:
- Khoan đã! Còn một chỗ mà nảy giờ mình chưa tìm - Joseph nói
- Sân thượng!! -bốn anh ko hẹn mà nói cùng lúc
Xong rùi, các anh lao thẳng người về phía sân thượng. Họ thầm cầu mong cho các cô vẫn được bình an.. Trong lòng các anh giờ đây như muốn mình được mọc thêm đôi cánh để có thể đến bên mí cô thật lẹ. Cư thế,bốn anh cắm đầu cắm cổ muh chạy hem ngừng nghỉ ( cố lên mí anh ơi )
Trong khi các anh đang chạy maraton lên thì ở trên này đã xảy ra chuyện.....
- A...á...á.. các người ko được quyền làm vậy. Ko được xé áo tui - Ariel vừa nói vừa quơ tay lung tung để đuổi bọn người kia.
Nhưng với sức khỏe yếu đuối như cô làm sao có thể chống lại với mí tên con gái này chứ!! Họ mạnh bạo nắm lấy áo cô muh xé, chẳng những vậy muh họ còn tát choa cô mí bạt tay nảy lửa. Ariel chống trả kịch liệt. Cô cũng vùng dậy níu đại áo một con nhỏ muh óanh túi bụi vào nó. Nhưng càng đánh, bọn họ càng mạnh tay với cô hơn. Chúng xé toẹt áo cô ra còn chiếc váy cô đang mặc cũng bị rách bươm.
Nhìn thấy bạn bị ức hiếp như vậy, ba cô kia dễ gì muh chịu ngồi yên. Các cô nhào tới nắm lấy áo của máy con nhỏ kia muh đánh, muh cấu. Thử nghĩ xem nhé!! Bốn cô gái yếu ớt như vậy làm sao muh thắng nổi năm sáu con nhỏ to con được chứ. Nội " lực lượng" của nó cũng đông hơn các cô òi.
Tiểu Thư Ngổ Ngáo Tiểu Thư Ngổ Ngáo - Không rõ...