The worth of a book is to be measured by what you can carry away from it.

James Bryce

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 26 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 293 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:20:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ự thật nhiều lúc làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ, ba Nhã Trúc mất sớm nên mẹ cô phải vừa làm cha vừa làm mẹ đi làm mọi viêc để kiếm tiền nuôi sống hai chị em cô. Rồi có một ngày, cái ngày làm thay đổi toàn bộ cuộc đời của ba mẹ con cô là khi mẹ cô quen với một người đàn ông khác kể từ ngày ba cô mất đi. Chẳng bao lâu mẹ cô tái hôn với người đàn ông đó, người ta thường nói " ở lâu mới biết lòng người" quả thật ko sai. Ban đầu khi đến với mẹ cô ông ta là một người đàn ông tốt về mọi mặt nhưng khi đã trở thành người nhà với ông ta thì ba mẹ con cô mới vỡ lẽ ra ông ta chẵng những ko tốt mà suốt ngày rượu chè, cờ bạc be bét. Cứ ngỡ ông ta sẽ mang lại hạnh phúc ẹ cô nhưng đằng này mẹ cô còn phải làm việc gấp mấy lần hồi đó để có tiền nuôi ông ta, nhìn mẹ càng ngày càng héo hon Nhã Trúc thương mẹ lắm nhưng cô ko biết làm cách nào giúp mẹ cả vì lúc đó cô và em gái còn quá nhỏ. Cho đến một ngày mẹ cô sức cùng lực kiệt rồi ra đi vĩnh viễn để lại hai chị em cô trên cõi đời này. Sau khi tốt nghiệp trung học do ko chịu nỗi những lời sĩ vả của bố dượng nên cô đành thôi học và đi xin việc làm. Có nhiều người bảo rằng " Tại sao hai chị em cô ko bỏ đi mà cứ phải sống như vậy?" đâu phải cô ko nghĩ tới chuyện đó đâu nhưng bây giờ trời đất rộng lớn biết đi đâu về đâu? Chính vì thế mà hai chị em cô nhịn nhục chịu đựng. Đến một ngày sau khi đi làm về đang chuẩn bị cho bữa tối thì cô nghe tiếng đập đồ ngoài phòng khách, bố dượng cô lại say sưa trở về xin tiền cô. Nhưng lần này cô lại nói với ông là " dượng hãy tự đi tìm việc làm đi đừng như thế nữa, uống rược với bài bạc đâu phải là một việc tốt gì đâu, tiền này còn để đi chợ nữa lần trước lãnh lương con có đưa cho dượng một ít rồi mà". Không xin được tiền mà còn bị dạy đời lão ta nổi điên lên dùng roi da quất vào người cô túi bụi. Mặc cho cô van xin cỡ nào ông ta cũng ko dùng tay mà còn ra tay ác độc hơn, chịu ko nổi nên cô mới xô lão ta ngã rồi chạy ra đường. Trong lúc này mọi vật trưốc mắt cô quay vòng vòng như chong chóng bỗng nhiên cô thấy có một thứ ánh sáng chiếu vào mắt mình rồi cô ngất đi ko còn biết gì nữa. Sau khi tỉnh dậy cô đạ thấy mình đang ở trong một căn phòng y như phòng của một cô công chúa, xung quanh toàn là một màu trắng tinh khiết. Đó là cuộc gặp gỡ ngoài ý muốn của cô và Ken.
- Rồi sau đó thì sao? - Ariel nôn nóng hỏi
Sau sự việc lần đó Ken vì tội nghiệp cô nên đã nhận cô vào giúp việc nhà dùm mình, nhờ những lời động viên của Ken nên cô đã cùng em gái mình dọn ra ngoài ở.Từ đó Nhã Trúc làm người giúp việc cho Ken đến nay cũng mấy tháng rồi.
Nghe xong câu chuyện Nana lấy chiếc máy quay phim trong túi ra mở lên ọi người xem rồii nhìn Nhã Trúc hỏi:
- Chuyện này là sao? Nếu tôi đem cuốn băng này giao cho cảnh sát thì cô nghĩ mọi việc sẽ như thế nào?
Nhã Trúc sợ hãi nói mà ko còn mặt mũi nào nhìn Ken:Xin lỗi em ko cố ý đâu, em xin anh Ken à nếu em ko làm vậy thì em gái của em sẽ gặp nguy hiểm, anh hãy hiểu cho em.
- Thật ra sao em phải làm vậy hả? việc đến nước này mà em định che dấu nữa sao?-Ken nghiêm nghị nhìn Nhã Trúc
- Mấy hôm trước ông ta có đến tìm em, ông ta hiện đang thiếu nợ người ta ông ta nói nếu em ko đưa tiền cho ổng, ổng sẽ cho người bắt em gái em ra tiếp khách. Em đã nghĩ hết mọi cách rồi nhưng ko còn con đường nào nên em mới làm như vậy thôi. Em xin anh, xin anh đừng bắt em đến cảnh sát- Nhã Trúc vừa nói mà nước mắt rưng rưng
Ken thấy vậy cũng ko biết nên xử thế nào cho phải đành lên tiếng nói:
- Trộm là do ba đứa bắt, nấy đứa muốn xử sao thì tùy anh ko có ý kiến
Ba cô gái vô cùng ngạc nhiên về quyết định của ông anh mình, họ nhìn nhau ko biết làm thế nào cho phải thì ngay lúc đó Rannie lên tiếng hỏi:
- Bố dượng cô thiếu nợ người ta bao nhiêu?
Nhã Trúc bất ngờ trước câu hỏi của Rannie nhưng cũng e dè trả lời: tổng cộng là 4 triệu đài tệ.
Nghe được câu trả lời từ Nhã Trúc Rannie, Ariel và Nana cùng nhau im lặng ko ai nói lời nào cả. Thấy thế Nhã Trúc mới bạo gan đánh tiếng trước: tôi biết con số đó ko phải là con số nhỏ nhưng... Chưa kịp nói hết câu thì đã nghe tiếng xe cảnh sát đã đến,mặt Nhã Trúc bây giờ tái xanh như tàu lá chuối, tay chân bủn rủn ko nói nên lời.
- Bộ mấy đứa báo cảnh sát đó hả? - Ken nhìn 3 cô hỏi
- Thì ban đầu bọn em tưởng cướp vào nhà nên mới báo ai dè. thui để em ra giải quyết cho- Nana nói rồi đi thẳng ra cửa
Bên ngoài xe cảnh sát đã chờ sẵn, khi Nana bước ra thì có một anh cảnh sát đến gần nói:
- Ban nảy chúng tôi được tin là nhà này có trộm đột nhập nên mới đến đây- anh ta nói mà mắt ko rời khỏi Nana
- À chỉ là hiểu lầm thui, làm phiền các anh tới đây tôi ngại quá- Nana nói mà ko quên " tặng kèm" cho anh cảnh sát một nụ cười chít người, mặc dù trong lòng cô đang phát ói
Nana cầm một ít tiền nhét vào tay tên cảnh sát và nói: Các anh hãy cầm đi uông nước đi nha, thật ngại quá. Nói xong cô đóng cửa đi vào để cho gã cảnh sát phải tiếc nuối nhìn theo ngẩn ngơ
Vừa vào trong Ken đã hỏi:
- Sao rồi? Đám cảnh sát đi chưa?
- Chắc đi rồi
Nana chiếu tia nhìn sang Nhã Trúc, suy nghĩ một lát rồi lên tiếng:
- Hai bà nghĩ sao?
- Tùy bà đi bà cứ quyết định tụi tui sẽ ủng hộ - Rannie và Ariel đồng thanh
- Được! Vậy thì cô- Nana vừa nói vừa quay sang nhìn Nhã Trúc- kể từ ngày mai khỏi cần đến đây làm nữa
Mọi người ai cũng kinh ngạc trước quyết định của nó. Ken như ko tin vào tai mình nên mới hỏi lại:
- Em nói gì? Vậy chuyện này tính sao?
- Chuyện này đến đây kết thúc- Nó phán một câu ngắn gọn nhưng cũng làm tan đi nỗi lo của mọi người trong phòng
- Cô ko truy cứu nữa à, nói vậy là tui ko phải bị bắt đúng ko?-Nhã Trúc nhìn nó mà ko khỏi ngỡ ngàng, cứ tưởng đâu nó sẽ bắt cô chứ
- Bộ cô muốn tôi truy cứu lắm à? Nếu ko phải vì thương em nên cô mới ăn cắp đồ tôi đã tống cô cho cảnh sát nãy giờ rồi.
Nói rồi Nana nhướng mắt hỏi Rannie và Ariel:
- Hai bà có đồng ý quyết định này hông?
- Tuyệt! - Cả hai đông thanh tập hai
- Đây là một quyết định hết sức sáng suốt- Ariel bồi thêm
- Dĩ nhiên rồi tui muh- Nana vênh mặt trước lời khen tặng của Ariel( ui lúc nước sôi lửa bỏng thế mà ss còn vô tư thế?)
- Thôi được rồi mọi chuyện đến đây chấm dứt đi- Ken lên tiếng để kéo cô em mình xuống vì giờ này Nana bay cao quá òi- Á mấy đứa cũng đi về phòng tắm rửa đi tối nay anh sẽ " làm việc" với ba đứa.
-Hixhixhix khổ tới nơi rùi- Nana than vãn
- Amen-Ariel vừa nói vừa làm dấu thánh khiền Rannie và Nana ko khỏi phì cười
Mọi việc được giải quyết êm xuôi thì 3 người ai về phòng nấy. Sau khi tắm táp sạch sẽ các cô đánh một giấc ko còn biết trời trăng gì nữa. Đến 7g tối, người thức dậy đầu tiên là Ariel nguyên nhân là vì đang ngủ thì cái bụng yêu dấu của cô "biểu tình " liên tục. Cô lọ mọ thức dậy rồi sang phòng Rannie với đôi mắt còn mơ màng ngáy ngủ.Mười lăm phút sau ở phòng của Rannie:
-AAAAAAAAAAAAA!- Rannie hét thất thanh
- Bà. làm gì mà la dữ vậy,làm như tui là ma ko bằng- Ariel mặt bí xị
- Hỏi bà giật mình tỉnh dậy mà trông bộ dạng của bà như thế ko la mới lạ a'
Thì ra là sau khi sang phòng của Rannie vì còn buồn ngủ nên cô ko đánh thức Rannie mà ngồi yên ở đó nhìn Rannie chằm chằm. Còn Rannie đang chuẩn bị trở mình thì cảm thấy như có ai đó đang nhìn nên mở mắt ra xem thì thấy mặt Ariel chần dần ngay phía trước, tóc tai xõa dài mà còn ngồi trong chỗ tối nữa hỏi ai mà ko la lên vì kinh hoàng chứ ( tui mà như dzay chắc xỉu tám lớp we').
Tiếng la của Rannie đã đánh thức luôn Nana đang ngủ ở phòng bên ( đúng là một mủi tên bắn 2 con nhạn mà ss Ariel hay thiệt) rồi cô cũng lật đật chạy sang xem chuyện gì sảy ra
- Bà làm gì mà vào phòng tui vậy?- Rannie cau có hỏi
- Tại tui đói nên mới qua phòng bà xem bà dậy chưa rồi cùng xuống ăn- Ariel lí nhí trả lời
Nghe đến đây Nana chịu ko được mà bật cười ngặt nghẽo nói với Ariel:
- Hahahaha! Cũng may bà ko sang phòng tui hahahaha- Nana cười tới chảy nước mắt
Tức thì cô đã nhận được cái nhìn hình viên đạn của Rannie nên im bặt. Bỗng cửa phòng xịt mở, Ken ló đầu vô bảo:
- Ko có chuyện gì chứ? Nếu mấy đứa dậy rồi thì xuống ăn tối luôn
Ken nói xong rồi bỏ đi, Ariel cũng lon ton chạy theo (ui vì ss đói muh)Nana và Rannie cũng phải lắc đầu chào thua con bạn trẻ con của mình.
+ Tại phòng ăn:
Vừa ngồi xuống ghế 3 cô gái đã bị Ken hỏi tội:
- Ba đứa " ngon lành " quá ha? Dám trốn nhà mà đi cơ đấy- Ken vừa nói vừa cười cười rồi chuyển sang giọng nghiêm nghị - Nói mau làm cách nào mà ba đứa trốn qua được chẳng phải nhà có vệ sĩ canh chừng hay sao mà có thể trốn được?
Thấy Ken nổi giận nên các cô đành phải nói thật hết đầu đuôi câu chuyện kể cả việc làm cách nào để " đào tẩu". Khi nghe câu chuyện " phiêu lưu " của ba đứa em nghịch ngợm Ken cũng giơ tay đầu hàng luôn. Anh ko ngờ chúng dám trèo cửa sau mà trốn đi.
- Anh hai à cho tụi em ở đây nha! Tụi em sẽ ko có quậy anh đâu- Nana bắt đầu giở trò làm nũng vì cô biết anh hai cô rất thương cô nên chắc chắn ko bao giờ nói chữ " không " với cô đâu.
Và quả thật chiêu này của cô rất có tác dụng, chưa đầy năm phút mà Ken đã xiu lòng.
- Tuyệt đối ko được quậy à nha!- Ken cảnh cáo
- Ui! Anh hai vạn tuế, iu anh hai nhất nhất lun- Nana cười toe toét
- Có anh rễ như anh thì sướng ngất trời- Rannie tâng bốc Ken lên làm anh sướng phỗng mũi.
- Anh Ken là tuyệt nhất- Ariel cũng hùa theo
Ken sướng mê li nhưng cũng ráng gượng nói:
- Thui thui ba đứa này hôm nay cho anh đi đĩa bay như vậy là được rùi.
- Nhưng về phía " phụ huynh " thì sao hả anh?- Rannie có vẻ ko yên tâm
- Đừng lo anh sẽ giải quyết cho - Ken trấn an Rannie vì biết mấy cô nhỏ cũng lo lắm
- Yeah! - ba cô nhảy cẫng lên sung sướng - Anh sẽ sắp xếp trường ấy đứa học- Ken nói làm cắt ngang niềm vui của ba nàng
- Uhm!nhưng phải có kèm theo điều kiện- Nana nở nụ cười nham hiểm với anh mình
Ba người kia trố mắt nhìn Nana nhà ta lom lom ko hiểu cô nàng định bày trò gì nữa đây. Ken cảm thấy nhức đầu tới nơi nhưng vì qua thương em gái nên anh đành cười trừ trước những hành động quái gở của ba cô nhóc
Nana bắt đầu tằng hắng giọng rồi nói:
- Thứ nhất là khi đi học em ko muốn đem theo vệ sĩ, Ok?
- Được
- Thứ hai tụi em sẽ đi bộ hay đi xe bus tới trường, OK?- Nana lém lĩnh nói
- Tại sao? Hãy cho anh lí do đi- Ken khó hiểu trước những yêu cầu của em gái mình
- Lí do rất đơn giản vì em ko muốn gây sự chú ý với lại em cũng muốn thử cảm giác cùng bạn bè ngồi xe bus tới trường là như thế nào- Nana thản nhiên trả lời câu hỏi của Ken
- Đúng rồi, từ nhỏ tới giờ tụi em chưa biết đi xe bus công cộng là thế nào- Rannie hí hửng trả lời thêm- ko biết nó có vui hem ha?- Nó nói mà mắt sáng rỡ
- Như vậy mới có cảm giác là đang đi học chứ- Ariel cũng tán đồng ( ui nhà giàu nói chuyện có khác)
- Thui thui được rùi thật hết cách với mấy đứa- Ken lắc đầu chào thua
- Cuối cùng là điều quan trọng nhất, đó là ko được cho ai biết thân phận thật sự của tụi em, em ko muốn cho ai biết hết- Nana tí tởn vừa nói vừa cười một cách mãn nguyện
- Được, nhưng cũng phải cho anh biết lí do- Ken lần này như đuối trước những điều kiện của con em siêu nghịch của mình
- Lại cần lí do nữa à?- Nana hỏi ông anh iu dấu
- Phải- Ken đáp gọn
- Em muốn người khác nhìn em cũng như những người khác mà thôi, em muốn mọi người chơi với em vì em là em chứ ko phải vì em là một đại tiểu thư, em ko muốn núp bóng hào quang của gia đình nếu tình bạn đến với nhau chỉ vì hai chữ giàu- nghèo thì tình bạn đó ko chân thật- Nana sổ một tràng làm Ken cũng phải há hốc mà nhìn vì anh ko ngờ em gái mình lại có thể nói ra những lời như vậy
- Hồi đó lúc còn ở bên Mỹ mọi người chơi với bọn em là vì nhìn vào gia cảnh của bọn em, nó thật giả tạo, tụi em muốn có những người bạn theo nghĩa thật sự- Rannie buồn buồn kể lại
- Anh hiểu rồi ba đứa đi nghĩ sớm đi- Ken nói xong rồi bỏ lên lầu. Tội nghiệp ba cô nhỏ anh ko ngờ ba cô em mình lại phải chịu áp lực như thế khi ở trường
Thấy ai cũng im lặng nên Ariel lên tiếng:
- Ngày mai đi shopping ko? Cũng phải mua quần áo để mặc chứ
- Ok- Rannie và Nana đồng thanh
- Gì chứ đi shopping là ok liền- Nana reo lên
- Sẵn mua sách vở chuẩn bị nhập học luôn- Rannie nhắc nhở hai cô bạn
- Ok quyết định vậy đi- Nana tán thành
- Vậy giờ thì đi ngủ nha- Ariel nói rồi chạy tót lên phòng
- Good night- Rannie
- Uhm!good night- rồi Nana cũng về phòng
+ Sáng hôm sau tại trung tâm mua sắm Sky:
Ba cô gái xinh tươi với ba sắc màu khác nhau đang thu hút sự chú ý của mọi người. Ariel trong bộ váy màu xanh lá tràn đầy sức sống. Rannie thì mặc chiếc váy màu trắng tinh khiết. Cuối cùng là Nana xuất hiện trong chiếc váy màu vàng năng động. Cả ba người, ba phong cách khác nhau như ba cô công chúa bước ra từ truyện cổ tích. Khi bước vào khu mua sắm các cô trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người.
Trong khi đó trên lầu hai của trung tâm cũng xuất hiện ba chàng " bạch mã hoàng tử" đang làm xôn xao trái tim nhiều cô gái.Ba người họ chính là ba cậu ấm của Tam đại gia tộc: Dason, Mike và Joseph. Tại sao họ lại có nhã hứng tới đây? Vì những cô bồ mới của họ muốn mua sắm để chiều lòng người đẹp nên ba chàng mới vác tấm thân " ngọc ngà" đến đây chứ trong lòng đang buồn đến phát chán vì phải dành thời gian vào cái trò dạo chơi của mấy nàng.
-Nè hai người ko cảm thấy mệt vì cái tró mua sắm vớ vẩn này à?- Mike hỏi 2 thằng bạn mà mặt mày nhăn nhó như ăn phải ớt vứa dứt lời thì:
- joseph à em khát nước quá à mình đi uống chút gì đi nha- Cô người yêu của Joseph nũng nịu năn nỉ anh
- Vậy à! Thế chúng ta đi uống nước nha cưng? - giọng joseph ngọt xớt,rồi anh quay sang hai thằng bạn - Tao đi tí rồi trở lại ngay hẹn nhau ở đây, OK?
Nói xong joseph khoát eo người yêu đi một nước bỏ mặt Mike và Dason đứng đó. Thấy vậy Mike cũng muốn chuồn:
-Vậy tao cũng đi đây mày ở lại vui vẻ nha', gặp nhau sau ở đây
Dứt lời Mike cùng cô bạn gái tóc hết sức " sành điệu" của mình bỏ đi, giờ đây chỉ còn lại Dason và Amy- cô bạn gái mới quen cách đây ba ngày của anh (hixhix công nhận mí ông nì kinh thiệt)
Trở lại với ba cô gái đáng yêu của chúng ta, bây giờ họ cũng đang ở lầu hai của khu mua sắm
- Đi ăn trước - Ariel gân cổ lên nói
- Ko, đi sắm quần áo trước- Rannie cũng ko chịu thua
- Đi ăn- Ariel phùng má lên
- Đi sắm quần áo- Rannie vẫn ko chịu thua
Thế rồi mùi thuốc súng nồng nạc bốc lên làm Nana cũng kinh sợ vội giải vây để dập tắt ngòi nổ của hai con bạn ngang bướng
-Hai bà làm ơn thôi dùm cho tui nhờ, đây là chỗ đông người đó. Như vầy đi nha, Ariel, bà đói thì cứ việc đi mua thức ăn.Còn Rannie, bà muốn mua sắm quần áo thì cứ đi. Khi mua xong thì 1 tiếng sau chúng ta tập trung tại đây. Mấy bà thấy như vậy được hông?
- Uhm - Rannie và Ariel đồng thanh
- Được cứ vậy mà làm đi, nghe hai bà tranh cãi tui cũng sắp phát khùng
Nana vừa nói hết câu thì đã ko thấy bóng dáng hai người kia đâu nên cũng đi vòng quanh xem hàng( ui trình độ mí ss nì ghê we')
Sau khi ăn uống no say với người yêu, Joseph chuẩn bị đứng lên để tính tiền thì" PHẶP" nguyên một cây kem bay thẳng vào khuôn mặt đẹp đẽ của anh. Máu nóng dâng trào anh định quay lại xem ai mà gan to thế thì nghe:
- Trời ơi! Tiêu cây kem của tui òi- Ariel nhìn cây kem nằm chễm trện trên khuôn mặt Joseph mà tiếc hùi hụi- Anh đi mà mắt để trên trời à?!
Vừa quê vừa tức Joseph quát:
- Cô làm mặt tui như vậy, tui còn chưa tính sổ với cô mà cô dám.
- Hứ! Anh làm rớt cây kem của tui, tui chưa bắt anh đền là anh may lắm rồi- Ariel cũng ko vừa đã vội chặn họng anh lại
- Cô.cô.cô dám xem tui ko bằng cây kem rẻ tiền này à? Joseph giận run người
- Trong mắt tui anh chẳng đáng là gì cả( hixhix câu nì shock nặng òi)
Nói rồi Ariel bỏ đi ko thèm quay lại đề nhìn mặt Joseph giờ đây đỏ như trái cà chua:
Tiểu Thư Ngổ Ngáo Tiểu Thư Ngổ Ngáo - Không rõ...