A good book should leave you... slightly exhausted at the end. You live several lives while reading it.

William Styron, interview, Writers at Work, 1958

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 14 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 449 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:51:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
=======
Hắn chạy nhanh trong mưa, gọi tên bé:
- Thiên Thanh ơi!!!!!! Thiên… Thanh,….. you ở đâu vậy????
Chạy đến gần căn phòng bí mật:
- Thiên Thanh….. Thiên Thanh….
Trong này, bé thoáng nghe thấy tiếng hắn thì bật dậy:
“Cuối cùng rồi you cũng đã đến cứu tui…. Tui…. “
Đang định đập cửa ra hiệu cho hắn thì:
- Thiên Thanh àh! Sao you lại đứng đây vậy???
Hắn chạy nhanh lại gốc cây gần đó, gần ô cửa phòng bé đang ở…. Bé ngớ ng` ra, mình sao lại ở ngoài đó nữa ta…. Nhìn ra ô cửa….
Hắn chạy nhanh lại, nhìn kỹ thì ko phải, hắn hỏi nhanh:
- Xin lỗi! Cho tôi hỏi: Bạn có thấy cô bé nào đi wa đây ko???
“Bé ” ngoài đó vẫn im lặng…. Đang ngồi dựa vào gốc cây khóc….
Còn bé trong này thì giật mình:”Sao ng` đó giống mình thế nhỉ??? Hèn ji` hắn nhận ko ra là phải???? Để coi bé đó định làm ji` đây…. Chắc là đồng bọn của con nhóm trưởng chứ ji` nữa đây! Hừ!!! “
Chợt, con nhỏ ngoài này ôm chầm lấy hắn, khóc nức nở:
- Huhuhuh…. Sao anh xa em???? Anh nỡ phản bội em sao????
WHAT????? CÁI JI`???? CON NHỎ ĐÓ NÓ…. NÓI… CÁI JI`… VẬY TRỜI???
PHẢN BỘI???? WHAT!!!???? HẮN… SAO???
Con bé kia thì cứ ôm chặt lấy hắn, vừa nói vừa khóc rống lên:
- Chẳng phải anh bảo chỉ iu mình em thôi sao??? Anh cũng bảo ko ai thay thế đc em trng trái tim anh…. Chúng ta đã trải wa những giây phút hạnh phúc nhất, vậy sao anh lại nỡ phụ tình em vậy??? Anh đã hứa đã thề rồi mà… Anh… Anh iu em thui đúng hok nào??? Còn con bé kia (ý chỉ Thiên Thanh) chỉ là ng` thay thế em thui đúng hok?? Chúng ta đã ước hẹn sau này gặp lại nối lại tình xưa mà….
Hắn im lặng ko nói ji`…. mặc cho nhỏ đó cứ nói luyên thuyên…
Còn bé thì chết trân, với bao suy nghĩ:
“HẮn… và bé đó…. là thật sao??? Hắn chỉ coi mình là vật thay thế thui sao??? Hắn ko thíck mình thật sự!!?? >” Hàng trăm câu hỏi như vây bủa lấy đầu bé, cảm giác hụt hẫng đến đau đớn… Bé lấy tay che tai lại…. lắc đầu…
Ngoài này, 2 ng` kia vẫn đứng yên… Cô bé kia đã hết khóc, vòng tay vẫn ôm chặt cứng lấy hắn….
Chợt hắn lên tiếng:
- Cậu ổn chưa?? Đừng khóc nữa…. Xin lỗi…
“Hắn xin lỗi… vậy ra những điều cô bé ấy nói là đúng hết sao???….. Hắn… “
- Tôi sẽ giải quyết chuyện này, cậu đừng lo lắng nữa…. Sẽ ko có chuyện ji` xảy ra đâu, tôi hứa đấy…
Hắn từ từ đưa bé vào phòng y tế nghi? Ngơi ….
Bóng hắn khu ất dần cùng câu nói của hắn làm bé tổn thương rất nhìu ……
Hắn lạI làm bé đau đớn …
“TạI sao lạI phảI giấu bé chứ!??? Hắn ko thíck bé thật sự như hắn đã nói sao?? Tất cả đều dối trá …. Huhuhuuhuu ….”
Tiếng khóc của bé của bé vừa nghẹn ngào vừa đứt đoạn, giống như thiếng nấc …. oán trách …
Ngoài kia, mưa vẫn rơi ầm ầm, ko wan tâm đến bé cũng ko có hắn bên cạnh vào lúc này… Bé hỉu hắn wan trọng với bé nhường nào … nhưng ….
- RAẦMMMMMMMMMM!!!!!!!
Lại là bọn nó, cái lũ này hết nhốt giờ lại ko để yên cho bé khóc … gừ!!!
Giọng chua lè wen thuộc vang lên đầu tiên:
- Mày đã thấy rồi chứ hả???? Con nhóc kia nó mới là tình nhân thật sự của hoàng tử … hHahhaah … Đũa mốc mà đòi chòi mâm son hả con??? Mày bít điều thì liệu hồn cút xéo khỏi hoàng tử đi nghe chưa???
Bé im lặng, ko nói ji` … Mặc kệ!!
- Mày hỉu ý tao ko mà câm thế ảh??? Mày điếc àh!!! Ăn ji` mà như câm thế!!!?? Con kia …
1 con nhóc lại kéo tóc bé dựng ngược lên, thác thức…
Bé lạnh lùng hất tay nó ra, quật mạnh làm con nhỏ giật mình …
Cả bọn lặng nhìn bé, con nhóc giọng chua lè:
- A’ à … Con này hôm nay ngon nhỉ??? Mày dám cự lại bọn tao cơ đấy!! Giỏi ….
Bé lườm cả bọn, nhếch mép:
- Thật ra các ng` đang bàn kế với nhau khử tui tách ra Thành Vũ, rồi sẽ hạ con nhỏ xấu số kia chứ ji`??? Đừng có mà làm mấy cái trò thấp hèn như thế!!???
Cả bọn giật mình: Thật ra bọn nó ko dùng kế này, tự nhiên con nhỏ (vô duyên) kia nó tự làm thui, chứ cả đám ko biết ji` hết!!!
- NÀy! Mày nói ai hả?? Tao mà làm àh! Tao còn nghĩ mày lừa bọn tao cơ đó …
- Hừ! Mấy ng` mà chuyện ji` ko làm … sợ còn ghê hơn kia nữa kìa …Nói cho mấy ng` biết, đừng nghĩ hắn ngon mà sấn đến… mơ thì cũng mơ ít thui, sau này thấy rõ roài đừng trách ko pm trước nha ….- Bé cười nửa miệng mỉa mai ….
Cả bọn tức muốn xịt khói, gầm gừ:
- Mày dám nói xấu hoàng tử của bọn tao …. Mày đc lắm …
Cả bọn cùng nhào vào, cáu xé lấy bé, hung hãn. Bé chỉ nhếch mép cười ra tay đánh bọn nó, lần đầu tiên bé đánh con gái … Ko mạnh cũng ko nhẹ đủ làm bọn nó ê ẩm …nhưng 1 mình bé làm sao giành co với lũ con gái hung hãn kia …
Cả bọn nhìn nhau, hầm hè. Nhất quyết xông lên, trói nhanh lấy tay bé, ko cho bé giãy ra nữa …
1 con khác đấm mạnh vào bụng và mặt bé để trả thù..
Đầu tóc mấy con bé đó rối tung, bé cũng bị xước vài đường và quần áo bị rách mấy chỗ.
Đúng lúc trận chiến xảy ra cao trào thì:
- NÀY!!! MẤY NGƯỜI ĐANG LÀM JI` THIÊN THANH VẬY HẢ??? CÓ NGỪNG NGAY LẠI KO THÌ BẢO???
Hắn quát lên giận dữ:”Tại sao lúc nào nhóc cũng bị bọn nó đánh như thế này??? “
Hắn xông vào quất mạnh mấy đứa đang giữ bé và đỡ lấy bé …
Gườm mặt lạnh với bọn kia, hắn quát:
- CÚT NHANH CHO TÔI!!!!! CÚT ……
Bọn nó líu qíu chạy nhanh, sợ hãi vì khuôn mặt đáng sợ của hắn lúc nãy ….
Hắn lay ng` bé:
- You ổn ko!? Lần này tui lại đến trễ nữa rồi!!
Bé im lặng chả nói ji`, hất mạnh tay hắn ra, gượng dậy … mặt lạnh lùng như trước đây hắn gặp …
“Mình nên chấm dứt với hắn … “
Nhưng bé khuỵu chân xuống, rên khẽ:
- Đau wa’!… Khỉ thật … Lại bị đánh vào chân từ lúc nào thế này ….
Hắn chạy lại:
- You đau ở chân àh!? Để tui coi cho …
Như lần trước, bé hất mạnh tay hắn ra khỏi tay mình, lạnh nhạt:
- Để yên cho tôi! Ko cần you phải đụng vào ……
Quá bất ngờ với hành động của bé, hắn đứng sững.
“Chắc bé thấy chuyện hồi nãy rồi! Rắc rối thật!!”
Bé dựa tường chậm chạp bước đi nhưng …
- Ơ!!… Úi… – Té nữa.
Hắn chạy lại đỡ. Nhăn mặt:
- Đừng cố làm đau mình nữa, để tui đỡ you…
- Bỏ ra… Tui ko cần you giúp….
- You có bị sao ko? Sao lại nói như thế khi chính mình lại ko thể tự đi đc cơ chứ!! Ngốc vừa thôi!
- Ngốc kệ tui! Bỏ ra coi ….
Mặc cho bé giãy nãy, hắn cứ ôm ghì lấy bé vào lòng /…
Im lặng …
Tôi là Lâm Thiên Kim (cũng là Doãn Thiên Thanh), tui hiện giờ là… e hèm… girl friend của cái tên “hắc dịch” Thành Vũ kia!! (Hehheheh… chữi boy friend của mình là tên hắc dịch nữa chứ ^^). Uhm… Tui cũng hok bít là mình có thíck hắn hok nữa.. HẮn có nụ cười wa’ đẹp, có phần lạnh lùng nhưng lun tỏa sáng…. ^^! Nụ cười của hắn đẹp đến nỗi bọn điên trong trường đặt là “HT nụ cười”. Mới đầu tui nghĩ nó thật wai’ đản nhưng sau cũng thấy đúng…!!
Tui cảm thấy bên hắn thật vui nhưng lắm ai oán… Các bạn cũng bít rùi hén!!! Dù bọn nó có giở ra chiêu ji` với tui thì… tui vẫn tin hắn và thíck hắn (Ngu dễ sợ! ) vì hắn lun ở bên cạnh và bảo vệ tui.. Gừ!!! (Cái này thì tui tin oài!)… Tui đang gặp 1 chiện rắc rối với cái đầu mình đây… Hắn lại làm tui 1 lần nữa đau đớn….
*************************
************
Bé đẩy mạnh hắn ra, quay mặt đi:
- Đừng có dỗ tui bằng cái cách của you… Và đừng có mà đụng vào tôi!!!!
Hắn nhăn mặt:
- You ko thấy you đang lạnh sao??? Quần áo cũng đâu còn lành nguyên nữa mà đi đâu vậy!??
Bé nhìn xuống đồ mình: Ặc! Sao mà nó tơi tả đến thảm hại thế này hả trời!! Bọn này ra tay với mình ác wa’. Bữa sau thì đừng hòng mình nhẹ tay với bọn chúng.
Bé tặc lưỡi:
- Chả sao cả???Đâu bằng “ng` ấy” của you chờ trong đêm mưa gió đâu!?
- Hở! Ng` ấy nào! – Hắn “ngây thơ” hỏi.
- Chả nào cả!?? Ai biết đc you….Mà này, bỏ ra coi.. Làm ji` mà cứ tranh thủ ôm cứng ng` ta thế hả???
Bé nhìn hắn gầm gừ… trong lúc bé mải mê nói đông nói tây thì hắn vẫn ôm bé, mỉm cười… thích thú.
- You đừng có trêu chọc trên tình cảm của tui nữa có đc ko??? Tui chán ghét you oài… – Bé đẩy hắn ra và quay lưng đi…
Hắn ko cản.. chỉ ú ớ…. định nói ji` đó nhưng bé mặc kệ….
Mình căm thù nụ cười của hắn… Hừ!!!
ẦMMMMM…..ÂẦMMMMM……..
Chớp chói trời, điện xẹt tưng bừng y như bắn pháo hoa….
- E hèm! Trời như thế thì you cứ tự về nha… Tui ko cản đâu!!! – Hắn đút tay vô túi quần, đứng dựa vào cửa, cười… đểu.
Bé liếc xéo hắn:
- Tin tui bẻ 2 cái răng “nanh” đáng ghét của you hok!?
Hắn nhún vai:
- Vào đây đi! Trời mưa to lắm, coi chừng ngày mai you thành… cột nhà cháy di động giữa trường mình đó, như thế sẽ mất mỹ wan lắm….. )
Hắn ngồi xuống vỗ vỗ vào cái… giường…
Ặc!!! Ặc…. Giường ji` mà nhỏ xíu vậy trời… Nằm sao nổi 2 cái thân hình cao to của 2 đứa…
Bình thường thì đối với bé… chuyện ngủ cạnh hắn là phình phường… Hehheh
Nhưng đang giận hắn cứ chọc bé hoài, gừ!! Giỡn dai nên:
- Thôi khỏi! Ông ngủ 1 mình cho rộng chỗ, tui tự về đc…
Nói rồi bé phóng nhanh ra cửa… chạy như bay…. (cà nhắc chạy thì đúng hơn!!! )
===========
Nước mưa ji` mà mặn chát….
Sao hắn cứ dửng dưng như mình vô tội thế nhỉ??? Mình ghét hắn… căm thù….
Thà hắn nói rõ từ đầu mình còn biết đc nhưng… tim mình đau wa’….
Gần đính hôn roài mà mình ko thể… tin hắn đc… Con ng` nhanh thay đổi wa’…
Hực… hưc…
Bé ngồi xụp xuống, thở hắt ra….
- ĐỒ TỒI TỆ, DỐI TRÁ…. TẠI SAO YOU CỨ PHẢI LỪA DỐI ĐỂ TUI ĐAU LÒNG THẾ HẢ??? YOU SUNG SƯỚNG KHI TUI ĐAU LÒNG LẮM NA??? YOU SUNG SƯỚNG KHI THẤY TUI ĐIÊN TIẾT KHI YOU Ở CẠNH NG` CON GÁI KHÁC LẮM HẢ???? YOU THẬT SỰ CỨ MÚN TUI NHƯ VẬY SAO???…. You là đồ tội tệ! Bỉ ổi.. vô lương tâm… vậy mà sao TUI CỨ THÍCH YOU NHÌU NHƯ THẾ NÀY!!!!!!HUHUUHUHUUU……..
Bé khóc rống lên, coi như mọi bùn vui đều đã giải tỏa…
Mưa gió ầm ầm, tối nay mưa thế này, chắc chắn ngày mai…. có cây đổ giữa đg`..
Đang khóc sướt mướt thì:
- You có bị sao ko???? Trời mưa như trút thế này mà lao như…. (cố ý ko nói ra vì dáng chạy của bé lúc đó wa’ bùn cười ) ra đg` tắm mưa hả??? LÀm tui cũng liên lụy bị ướt như chuột lột như you nè!!! >”<
Bé ko quay lại, vì bít chắc cái giọng oang oang đó là của hắn:
“Lúc nào cũng như wan tâm mình nhưng… Ai bít hắn nghĩ ji`… Mặc xác hắn… >”< Ặc!! Mong sao hắn ko nghe câu mình vừa hét lên!!! Hix!”
Thấy bé hok trả lời, hắn cúi gần mặt lại, sát vào mặt bé:
- You…. tối nay you bị sao vậy!?
- Hẻm sao hít!!!
- Làm ji` mà lạnh lùng với tui ghê vậy!?
- Bình thường vẫn vậy có khác ji` đâu… – Vẫn lạnh lùng
- Lâu nay tui làm you bùn na!???
- Chả sao hết! Tui hok wan tâm…
- You…… – Hắn giở giọng nai tơ.
- Hừ! Đừng có mà giở cái giọng đi cua con gái với tui, sao you ko chăm sóc cô bé nào hồi nãy đứng dưới gốc cây đợi you đó,… hỏi tui làm chi hả???
Hắn cười phá lên:
- Quả là you đã thấy…. Ghen oài àh!
Nghe câu này của hắn, bé đỏ ửng mặt:
- You đang nói cái wai’ ji` thế hả??? Ghen…. Ặc! Đừng có nói với tui câu đó… Nổi da gà rùi đây nè!!!
Hắn mỉm cười:
- Mặc kệ you đó!! Dù sao thì you cũng chưa nói với tui câu đó mà…. TT- - - - - - TT Tui đi theo ng` khác you cũng đâu có wan tâm..
Bé thấy lòng nao nao, hắn… thật sự mún nghe sao??? >”< nhưng thật là ko còn tâm trạng mà. Đang rất ghét hắn!!!
Bé im im ko nói thêm ji`….
Hắn bỗng bế thốc bé lên, giật mình bé la oai oái:
- You làm cái gì vậy!? Bỏ tui xuống đi… nhanh…….
- You cứ ngồi yên đi nào…. Để tui bế you vào lại phòng nghỉ đã! Mưa to wa’, you sẽ bị cảm đó!!! Nép vào ng` tui đi.
Hắn nói to, ôm chặt lấy bé vào lòng và chạy như bay….
Bé khép ng` vào lòng hắn, áp mặt vào ngực (Bế là nó như thế!! ) tránh mưa…
Lồng ngực hắn to và ấm làm sao, dù đã bị ướt mèm nhưng mà…. bé có thể cảm nhận thấy hơi thở dồn dập của hắn… rất gần…. nhẹ nhàng và ấm nồng…
LÀm sao hắn có thể làm bé wên đc hắn cơ chứ??? Dù đã làm bé đau khổ!!
========
Đóng nhanh cửa lại cho mưa khỏi tạt vào nhà, hắn và bé thở dốc…
- Phù! Mệt ghê….
Hắn lấy tay vệt mái tóc bết lòa xòa trước mặt, nước mưa chảy theo đường cong của khuôn mặt từ từ lăn nhẹ, nhìn… kul cực kỳ!!!
Chiếc áo sơ mi ướt đẫm nước mưa, hiện rõ lồng ngực vạm vỡ và rắn chắc từ hắn.
Oh my god!
Chắc tui bị cảm cúm mất!!! Hix!
Bé nhìn hắn ko chớp mắt….
- Làm ji` nhìn tui say sưa vậy!?? – Cười tự mãn
Bé nhăn mặt định cãi lại thì:
- Hơ!!! Hơ…Hắc xìiiiiiiiiii`……….. Hắc xì…..
Bé hắc mũi liên tục, ng` co ro lên…Hắn nhăn mặt:
- Hừ! Thấy chưa.. Tui đã nói rồi mà… dầm mưa cho đã vào rồi giờ bị cảm lạnh… Nói mà ko biết nghe, you bướng wa’….
Bé hỉnh mũi:
- Tui có bị…..sao…. Hắc xì…. Hơ… xì… đâu! Ặc! Kì vậy ta!
- Lại định cãi nữa àh, nhóc xinh!
Mặt hắn cứ nghênh nghênh lên tự đắc khiến bé bực mình..
“Lúc nào cũng ra vẻ ta đây là đúng… Sao mà… Hừ! “
Hắn khép tất cả các cửa lại, điều chỉnh nhiệt độ của máy sưởi trong phòng cho ấm lại…
- You thay đồ ra đi!! Ướt hết rồi kìa…
Bé ngớ ra:
- Đồ đâu mà thay…
- Nè! – HẮn giơ ra trước mặt bé cái áo pun của nam và quần lửng đc cất trong tủ.
- Ở đâu có hay vậy!?
- Bọn tui hay nghỉ ở đây nên trong tủ đều có đồ mặc.
- Ờ! Hay nhỉ!? Vậy tui đi thay đồ đây,….
Bé lấy đồ và đi nhanh vào phòng tắm, nước nóng làm bé cảm thấy thật dễ chịu…
- Ah! Tắm xong rồi, dễ chịu ghê!!!
Bé lấy đồ bước ra khỏi phòng tắm, tay lau lau mái tóc xõa dài…
- Ủa???
Gian phòng yên tĩnh đến lạ lùng, hắn đang dựa vào tường mắt lim dim ngủ, 2 tay khoanh ở trước ngực, đầu hơi nghiêng nghiêng….
“Hì! Chắc ko mún mình nghĩ hắn lợi dụng thời cơ đây mà… “
Tiến lại gần hắn, bé ngồi bệt xuống đất, tay ôm đùi nhìn.. hắn ngủ… tóc bé xoã mềm wa đầu gối.
Con trai ji` mà lông mi dài đen nhánh, đôi môi hồng hồng quyến rũ, tóc lãng tử bết nước mượt nhẹ, đôi vai rộng, vững chắc… Đôi mắt khép nhẹ trông hắn thật bình yên và dễ chịu… ko như cái vẻ tự đắc khi tranh cãi với bé…
“Hắn cũng có nét đáng yêu khi ngủ chứ hén!? “
Định đưa tay véo má hắn thì…. tay bé bị hắn chụp lại, hắn mỉm cười dù mắt vẫn nhắm nghiền:
- Định nựng tui hay sao thế hả???
Bé phì cười:
- Nựng cho cái má hồng hồng đáng ghét của you nó đỏ lên đó!
- Ui! Vậy như thế thì đau lắm đó…
- Đau kệ you… Heheh… Ai biểu nhìn you ngủ đáng ghét wa’ chi!?
- Dễ thương nói đại.
Ngay lập tức hắn bị bé… cắn ngay vào má…
Hắn ôm má kêu lên:
- Trời!!Làm thiệt hả??? Đau wa’ nè!
Bé ôm mặt cười lớn:
- Nhìn you tếu wa’….
- Tếu mà có người nhìn trộm khi ngủ là tốt oài! – Nói kháy bé.
- Bít đâu đc, lỡ ng` ta nhìn là để véo má you thì sao!?
- Có nghĩa là tui wa’ đáng iu… Hehehhe….
- Ặc! Lại tự hào với cái ý nghĩ là mình là ng` đẹp dzai rùi đấy! Hứ…. Vào tắm đi, lạnh rùi đó!
Hắn cười tươi, lấy bộ đồ khác và đi vào nhà tắm….
- Àh mà này! Nhìn you mặc bộ đồ đó ngố tệ nghen! HAhahah )
Bé ném cho hắn 1 ánh nhìn xuyên thủng tường…
Bộ đồ hơi rộng, nhìn bé y như 1 thằng con trai! ^^
- Mình lại wên mất là đang giận hắn oài! Cái tên chết tiệt đó chẳng bao giờ cho mình thời gian để giận hắn cả…. Gừ!!!
Bé mỉm cười với suy nghĩ thoáng wa,….
- You ơi!
- Hở?? – Bé quay ng` lại, hắn tắm xong oài, đang lấy tay lau lau mái tóc.
Ngồi phịch xuống 1 cái ghế, hắn nói:
- You lau dùm tui tóc đi!
- Tự lau đi! Nhỏ em lắm na….
Hắn năn nỉ:
- Đi mờ – Mắt long lanh nước
Bé nhìn hắn, trợn mắt:”Chơi tuyệt chiêu này với mình nữa cơ đấy!!”
- Đc rùi, đc rùi…. You nhìn tui ớn wa’…
Hắn cười khoái chí, bé chậm chậm lại gần dùng khăn xoa đều tóc hắn, tóc ji` mà thơm thế hok bít???
Từng lọn tóc mềm mượt đc xoa nhẹ nhàng wa khăn… tóc xoã nhẹ wa mắt hắn khiến gương mặt thêm phần lãng tử….
Bé chăm chú nhìn tóc hắn, còn hắn chăm chú nhìn bé…. ^^!
Định nói điều ji` đó với bé nhưng hắn lại thôi….
- Trễ rồi! Đi ngủ thui!…..
- Uhm! You ngủ ở trên giường đi, tui có trải sẵn cho you rồi đó! Tui ngủ ở dưới đất…
Bé gật đầu, leo lên giường. Hắn nằm ngủ ở phía dưới cạnh bé…. (Cái giường chỉ cao cỡ 30cm thui! Gần mờ!)
Bé ko sao ngủ đc, câu chuyện lúc nãy vẫn ám ảnh bé… về mối quan hệ giữa hắn và cô gái đó…. có thật là hắn iu cô bé ấy hok nhỉ??? Nếu đúng như thế thì bé sẽ….
Bé ngọ nguậy, lục đục đến bức bối….
- You chưa ngủ sao???
Tiếng hắn nói với lên làm bé giật mình..
- Uhm! Vẫn chưa!?
- Ko ngủ wen hả???
- Ko phải!? Do có nhìu chuyện chưa nghĩ ra nên….
- Chuyện ji` vậy!? Kể tui nghe đi, có khi sẽ dễ ngủ hơn đó.
Bé chợt buồn, hắn tốt wa’, tốt đến nỗi mình ko thể rời xa hắn. Mình thấy ghen tị với cô bé đó! Ng` hắn thíck thật sự….. Có lẽ nh~ ngày vừa wa wa’ đủ với mình rồi! Mình nên chấm dứt với hắn cho hắn đỡ khó xử vậy!
- Tui đang nghĩ…. mình…. nên… kết thúc… you ạh!
Bé nói từng tiếng như đứt quãng, nghẹn nghẹn ở cổ /..
Hắn lập tức ngồi bật dậy, mở tròn mắt nhìn bé:
- You đang nói cái ji` vậy!? You ko tin tui sao!?
- Đây ko phải là tin hay hok tin mà là…. có lẽ… là tui đã hết thíck you rồi!///
- Hở!???…..
Hắn như ko tin vào tai mình….
- You ko còn… vậy sao!?
- Ờ! Ko… còn ji` nữa…. – Bé như suýt khóc
- Giải thích với tui vì sao đi!…
Bé quay mặt vào trong, nói rõ ràng nhưng thấy cay cay ở sóng mũi:
- You ko thick1 tui, ng` you thíck là cô gái đó… ng` con gái lúc nãy… Tui đã hỉu khi nghe cô ấy nói tất cả với you… hai ng` rất xứng đôi, thật đó. Hãy quay về bên cô ấy đi. tui ko mún làm phiền you nữa đâu, mọi chuyện đã wa’ rắc rối rồi! Tui mún chúng ta đều đc giải thoát… You cũng mong như vậy mà đúng hok!?
Từng lời, từng lời bé thốt ra làm cho bé đau nhói /….
Thật bé ko mún kết thúc như vậy, bé mún giành lại hắn từ tay cô bé kia nhưng có cái ji` đó đó trong tim mách bảo bé đừng nhẫn tâm như vậy….
Bé sẽ đau khổ,…. Đúng! Nhưng… bé mún thấy hắn hạnh phúc… thật sự!
Như chợt hỉu ra ý bé nói, hắn ngồi dậy nhìn bé:
- You lại nghĩ vớ vẩn nưã rồi!!! You nghĩ là tui dễ dàng bị you bỏ thế sao???? – Hắn trêu chọc bé.
Bé tròn mắt, sửng cồ:
- Hử!? Nè… Ng` ta đang nói chuyện nghiêm túc vơí you đó nghen… Đừng có giỡn nưã đc hok???
Hắn nhẹ cươì:
- Có sao nói dzậy! You đang phân vân chuyện ji` đó đúng hok???
- Uhm! Thật sự là tui hok bít mình sao nưã?? – Bé cúi đầu
- Nói rõ xem nào!? Thật sự you mún nói vơí tui chuyện ji`!?
Hắn nhìn bé, nhẹ cười hiền lành…. (ở sau lưng)
Bé cảm thấy mình bây giờ thật tồi tệ, bé đang ngăn cản hắn đến vơí tình iu thật sự của mình nhưng sao…. Bé lúng túng ko bít nói sao … Nếu mình nói hắn đừng chia tay vơí mình hắn có cho là mình ích kỷ ko nhỉ????….
Đang ôm đầu suy nghĩ thì….
Hắn giật mạnh cái chăn ra khỏi ng` bé, dựng ng` bé dậy, nhìn thật sâu vào mắt bé:
- You nói nói thật lòng mình lúc này vơí tui đi. đừng có cố giấu rùi lại đau khổ 1 mình nưã…
Bé nhìn hắn, ánh mắt bùn bất lực, bé bật khóc nức nở:
- Tui…. ui…. thật… r…a… Hix! Hức… ức…
- Ặc! Sao lại khóc thế này… Thui nào…
Hắn kéo bé vào lòng, vỗ nhẹ đầu bé an ủi:
- You đúng là con nít, hở tí là khóc… Ngốc thật!!! Ai lại khiến tui thíck you thế cơ chứ??
Bé thúc thít, vưà khóc vưà ấm ức:
- You mà thíck tui…. Có ma mới tin áh! You còn ng` con gái thật lòng you thíck khác tui mà…
- Làm ji` mà cóa… Đừng hỉu lầm, ko phải đâu, ngốc ạh!
- Chứ nói đi, cô pe’ dễ xương ấy là ai!!!??? >”
Bé bật ra khỏi vòng tay hắn, xẵng giọng trách móc…. ấm ức…
Khuôn mặt tức giận của bé sao mờ dễ… ghét thế hok bít!?? Lúc giận mặt bé đã hồng nay còn hồng hơn, phồng lên… làm nũng. ^^! Chỉ coá hắn mơí đc thấy khuôn mặt này của bé, độc nhất vì bây giờ bé đang… ghen )
Hắn bật cươì:
- Hahhaah…… Vậy ra tối giờ càu nhàu vơí tui là vì chuyện tui vơí cô bé ấy hả???? Sao mờ…. – Hắn véo iu má bé – dễ thương thế này hả you????
Bé nhăn mặt, đánh mạnh hắn 1 cái:
- Mệt wa’ àh! You giỡn hoài…. Nói thẳng coi!!! >”<
Hắn cươì đểu:
- Hok thích kể… Kể sẽ hết thú vị….
Bé như nổi sùng:
- Vậy là you ko thíck tui đúng hok!?
- Đâu nào…. Thíck lắm chứ… Nhìu là đằng khác àh!
- Vậy kể đi!
- Hok! Chưa đúng lúc…..
- Kể hok nè! – Bé liêc xéo hắn.
Hắn vẫn giở nụ cươì ấy ra, lắc đầu:
- Ko… Ko… và ko….
Bé nhíu mặt nhìn hắn:”Ko kể you sẽ bít thế nào là tui…. “
Chợt, mặt bé dịu lại, nhìn hắn say đắm, ánh mắt bé bây giờ long lanh đến lạ thường….
Hắn tặc lưỡi, nưốt nước bọt:”Lại giở trò ji` nưã đây vầy nè! ” để chữ thập trước ngưạ đề phòng….. Amen!
Bé nhỏ nhẹ, gọi hắn:
- You ơiiiii…….. (Cố ý rê dài )
Bé từ từ tiến lại gần hắn, vẫn giữ ánh mắt đen láy long lanh ấy, nhìn đẹp mê hồn, trong trẻo đến say mê…. Mái tóc bé buông rũ wa vai, dài mượt óng ả, lại phảng phất mùi hương dễ chịu…
Bé nhìn hắn cươì quyến rũ, đưa tay wa vai hắn, 1 tay sờ nhẹ lên má hắn dịu dàng….
Mặt bé từ từ gần sát mặt hắn, nhẹ nhàng, đôi môi mọng đỏ mơì gọi…. (Hix! Chắc con chết we’!!! TT- - - - TT )……
Hắn mún đứng tim, suýt té xĩu….
Ặc…ặc…. Ai kíu vơí!!!
Mà công nhận vào lúc này bé xinh thiệt, lại quyến rũ nưã…. ^^!
Chắc con xĩu wa’…. Huhuhuuh…..
Hắn từ từ né ra ng` bé, vì bé cứ lấn tơí hắn, ép dần hắn vào tường:
- Nè…. nè… you… có ji` từ từ…. nói.. nghen…. Đừng làm tui sợ…. You… bình tĩnh nghe.. tui nói…. Hix!!
Ng` bé ép vào hắn, làm hắn càng nóng hơn…. Cái áo rộng thùng thình làm 1 bên vai áo lệch wa 1 bên, hay bé cố ý hén…. Hix!
Bé càng đc nước càng lấn tơí, nở nụ cươì xinh xắn mê hồn, áp dần môi lại hắn hơn, thở nhẹ….
Hắn mún khóc lun:
- You ơi……. Tha mạng…. TT- - - - - - - - - - TT You… ặc!!!
Bé chuẩn bị hôn hắn ….. Đôi môi gần kề, chạm khẽ khàng…. như cánh hoa.
Bé bị hắn đẩy mạnh ra, thở dốc:
- Thui, tui bít you ghê rùi…. Tha tui đi!!! Tui sẽ khai hết…. Hộc! Hộc!!!
(Đấu tranh tư tưởng nãy giờ!!! Hehehhe……. )
Bé cươì khoái trá, nở nụ cươì nưả miệng tự mãn:
- You nói hết có nhanh hơn hok!? Lại để tui giở chiêu này….
- You làm tui thấy ớn wa’.. – Hắn nhăn mặt
Bé cũng lè lươĩ:
- Tui cũng có khá hơn đâu… Mồ hôi rơi dã man, lỡ mà wa’ đà là…. Xong!
- HAhahha…. May mà tui ko phải dạng hám gái đó! MÀ nè… đừng có làm như thế vơí đưá khác nghe hok hả???
Bé liếc xéo hắn:
- Khỏi cần nhắc… Hứ….. rùi! Kể đi…. You vơí con bé đó là sao hả???
- Ờ… Uhm…. thì là… nó…. như thế… đó…
- Ặc! Chọc tui hả??? Nói hok!? – Bé định giở chiêu lại, hắn giật mình…
- Á…. á…. thui thui, tui kể… Nghe nè… thật ra là vầy….
================
^^!
Câu chuyện hắn kể xoay quanh chuyện của hắn, con bé đó và… anh hắn (Ặc!). Thật ra hồi ng` con bé đó thíck là hắn (Bé đó nha chứ hok phải hắn àh!), lúc đầu cả hai cũng có wen nhau 1 thời gian. Sau đó, nghĩ sao con nhỏ đó xoay wa thíck anh hắn… (đồ 3 phải >” Bé ko nghe rõ đầu đuôi nên hỉu lầm thui!
Nghe hắn kể xong, bé hok tin lắm:
- Chuyện dễ dàng vậy sao you ko nói sơm với tui!?
- Ngu ji` nói! Lâu lâu có ng` ghen vì mình, để từ từ tận hưởng cảm giác đó đã chứ!? Từ từ giải thích sau…
- hừ! Nói nghe dễ nhỉ??? Lỡ tui bỏ you lun thì sao hử???
Hắn nhìn bé âu yếm:
- You mà chịu bỏ tui mới sợ!? ^^
- Có you mới hok bỏ tui đó! Cho nè… dám bỏ hok!?
Hắn cười khì:
- Ngu ji` bỏ??? Hehehehhe /…..
Cả 2 phá lên cười vui vẻ….
[Bé ngáp dài:
- Oa!!! Bùn ngủ ghê! Thui, mọi chuyện giải thích xong rùi, đi ngủ thui. Hum nay tui mệt wa’. Gừ! Do you gây ra hết đó….
Hắn ngó lơ:
- ai biểu suy nghĩ sâu xa chi cho mệt!?
- Hừ! Bé đó nói dzậy thì làm soa mà ko suy nghĩ đc hả??? You tưởng tui….
Bé chợt ngưng bật… lấp lửng…. mặt đỏ ửng…
Hắn nhìn bé, trêu:
- Tưởng sao nè??? hẻ???
- thui, ko cóa ji`!? Ngủ đi!
Bé lật đật leo lên giường, đắp kín chăn quay mặt vào tường, mặt nóng bừng…. ^^!
Hắn chóng cằm vào thành giường, nhìn bé:
- You ơi! Tui thíck you lắm…. Nhìu lắm…. you là cô gái đầu tiên tui thật sự để ý và wan tâm đó!!! Iu you nhìu…. you ngủ ngon nghen…
Nói xong hắn cũng nằm xuống, cầm tay bé thật chặt, nhắm mắt, miệng nhoẻ cười…
====
Bé quay mặt nhìn xuống giường, hắn cứ cươì hoài…. nụ cươì chưá đựng sự mê hoặc lẫn ấm áp… nhìn hắn cươì lúc này sao mà…. ngô nghê thế chả bít… ^^!
“Cái tên này có nụ cươì là ok thui, còn lại là….í ẹ”. (Hehheh…. hoàn hảo nhưng hơi ngốc xít đó bé ơi!)
Bé leo nhẹ xuống giường, tựa lưng vào thành giường và gác chân… lên ng` hắn… (Ặc!) ngồi nhìn hắn ngủ….
- Lại nhìn lén tui ngủ nưã àh!
Mắt vẫn nhắm nhưng miệng hắn thì cươì toe toét.
- Lúc nào you cũng tự hào vì sắc đẹp của mình hả???
- Bít đâu you đang nghĩ khác… hehehhe/….
Bé nhăn mặt:
- Lại nghĩ bậy bạ… Tui ko sao ngủ đc!!!
Hắn bỗng mở mắt, ngồi dậy:
- Lại coá chuyện ji` nưã àh!? You rắc rối thật….
- Cũng hok bít nưã! Hình như là tui đang nợ you… 1 câu nói…. – Bé ấp úng đến đỏ mặt.
Hắn phì cươì:
- Nợ ji` cơ!? Tui và you có cá độ ji` đâu mà nợ hén!…
Bé cúi gầm mặt xuống, bối rối:”Hắn cứ lun vô tư như thế, toe toét cươì thế kia thì làm sao mà mình… nói đc chứ!??? >”< Ghét hắn wa’ đi! >….< )
Còn hắn thì thấy bé lúc này thật dễ xương, vẻ lúng túng của bé làm hắn thấy thật thú vị và bùn cươì…. Gương mặt đỏ ửng đến mang tai, lấp ba lấp bấp như 1 cô bé con chứ ko phải là Thiên Thanh lạnh lùng thường ngày nưã…. Sao mà bé đáng iu thế nhỉ???
Hắn đưa tay kéo cằm bé lên:
- You vơí tui lúc nào cũng đáng iu hết áh! Cả gương mặt lạnh lùng, lúc tức giận mún xịt khói,nụ cươì tươi trong nắng, cả lúc you ngốc xít nhất,và lúc nào you cũng bắt tui dõi mắt theo…. Hix! ^^!
Bé ngước đôi mắt tròn xoe long lanh lên nhìn hắn.. y như nhìn vật thể lạ ngoài hành tinh….
- You…. you… lúc nào.. cũng nhìn.. nhìn.. t…. ui.. i…na???
- Làm ji` mà lấp bấp thế hả?? Hok nhìn you cho you bít đánh tui chít àh!
Bé lúng túng:
- Hơ!!… Ai mà đánh you đc chứ!? Lì…. ^- - - - - - - - - - - ^
- Dám nói tui lì nè! Chứ you hiền lành nhu mì lắm na…
- Hiền hơn you là đc oài…. Wy~…. Hehhehe/….
- You mà hiền… Ác…. Huhuhuhuu… Nói trái lương tâm oài á… Nói trái lương tâm trơì sẽ phạt àh nha….
Ngay lập tức bé phang cho hắn 1 cái gối ngay mặt….. Tội dám nói xấu “bạn gái”… ^^
Hắn cũng ko vưà, tìm nhanh 1 cái gối và….oánh lại bé…
Chưa đầy 15′,bé đã bị hắn ép vào tường….
Bé đưa gối ra che phòng bị đề phòng hắn phang cho mấy cái đau điếng nưã…
Hắn nở nụ cươì…. ác wy~ thua xa:
- HEhehhe //…. Bít sự lơị hại của tui chưa hẻ you???
- Ko dám đâu… – Bé lè lươĩ thách thức – do you hên thui…
Hắn cươì nưả miệng, dí sát mặt mình vào bé, nói như thở wa tai:
- Chưa khâm phục đúng hok nào??? Vậy you đang mắc sai lầm đó…. ^^
Vì khoảng cách hắn nói wa’ gần khiến bé đỏ ửng mặt, đẩy hắn ra:
- Hứ! Mắc sai lầm ji` chứ… Cóa mà là you đó…
Hắn bẹo má bé:
- Lại đỏ mặt rùi kìa, sao mờ you… dễ xương thế nhỉ??? Hihihi…
Bé nhíu mày, chu miệng lên… iu thế:
- Chọc hoài… Lúc nào cũng làm như ng` ta là em you hok bằng!?
Hắn phì cươì:
- Hok cho you làm em tui đâu! Tui mún you làm….
- Làm ji`!?
Chưa nói hết câu, đôi môi nóng bỏng của hắn làm bé… im bật, ko phản kháng ji` thêm..
Hắn chống 1 tay vào tường, còn tay kia thì ôm chặt wa eo bé, xiết nhẹ….
Nụ hôn đầy quyền lực của hắn làm bé chết lịm trong vị ngọt….. Xĩu!!!
Và cả vòng tay như ôm chặt lấy hết thân hình bé, đẩy ra chết liền… Mật ngọt chết rùi.. Hehehhe /….
Cả 2 như chìm ngập trong nụ hôn, chỉ riêng 2 ng` (thì làm ji` có ng` thứ 3 ta!)…
Ko gian lắng lại…
Yên tĩnh….
Nóng và ấm…….
=============
==============
Hắn nhìn bé say sưa, ánh mắt trìu mến đến lạ lùng, làm má bé đã đỏ nay càng đỏ tợn, mún xịt khói lun…. Bé hấp háy môi:
- Sao…sao… cứ nhìn tui như thế!? Bộ mặt tui có dính nhọ àh!
Hắn lắc đầu, nghiêm túc:
- Hok! Chỉ là chợt mún ở bên you mãi mãi thui, ko cãi cọ hờn dỗi nưã…
Bé nhìn lại hắn:
- Vậy mơí vui chứ you!? Yên bình wa’ chúng ta sẽ mau chán đó!
- Tui ko mún you phải đau bùn mỗi khi hỉu lầm tui…
- ai làm ra nh~ hỉu lầm đó thì phải bít cách sưả chưã đi chứ!? Giờ nói ji`!? – Bé liếc hắn nói kháy cho bỏ tức…
Hắn giả vờ lơ đi chỗ khác:
- ai bít đâu đc… ^^!
Bé cươì cươì rồi……ngã nhẹ vào ng` hắn….
Hắn giật mình, đỡ nhẹ lấy bé, mỉm cươì:
- Hì! Bé ham ngủ wa’… Ngáy khò khò rùi đây này…
Hôn nhẹ lên cái má bồng bồng xinh xinh của bé, hắn đặt bé lên tay mình,…… ngủ cùng mình..(Chuyên gia lơị dụng!! heheh/…)
Bé cũng ôm nhẹ lấy ng` hắn, nép thật sâu vào ngực, ngủ ngon lành…..
Lại 1 đêm dài, thật dài nhưng dzui… thật dzui!!!
Lại 1 buổi sáng yên tĩnh….
Bầu trời trong sáng, mây trôi lơ lửng lửng thửng, cây cối sau 1 đêm mưa trông thật… xơ xác (gió ầm ầm thì làm sao mà xanh tốt đc hả trời!), chim hót dzéo dzon, ồn ào, náo nhiệt….. vì ở dưới cây học sinh đang vác đá lia kịch liệt…. ^^!
Trong phòng nghỉ…
Hắn cảm thấy có ai đó đang lay hắn dây… = chân…
Mở con mắt bên trái, he hé con mắt bên phải, cả 2 con mắt hắn cùng trố ra nhìn… cả đám đang bu đông bu đỏ nhìn hắn và bé ngủ. Mặt đứa nào cũng như đang cố nhịn cười…. (Trong nhóm thui)
Chân của Ngọc Anh đang khều khều vai hắn, nhỏ cười gian trá:
- Giỏi… giỏi!!! 2 ng` này ngon hén….. Ở đây suốt đêm mà cũng ko pm cho bọn này 1 tiếng, để cả tối hôm wa bọn này mất ngủ chờ 2 ng`!!! >”< Sợ có chuyện ji` với Thiên thanh…
Bé cũng mở mắt, dịu dịu mắt nhìn cả đám, ánh mắt tròn xoe:
- Ủa??? Sao mấy ng` đến sớm vậy!? Còn sớm mà….
Nguyệt Trân ôm mặt cười:
- Uhm! Thì ôm chặt chàng ngủ thế kia, ấm thế mà. Nào chịu dậy chứ!?
Bé ngớ ra:
- Sao cơ!?
Cả đám cười phá lên:
- Hahahhaha….. Thử nhìn lại đi pe’ ơi!
Bé nhìn wa bên cạnh…. Trời, trời woai! Bé vẫn đang tay trong tay ôm lấy hắn, còn gối lên tay hắn ngủ ngon lành nữa chứ!? Hèn ji` lũ bạn này nhìn trêu nãy giờ… Bé thả vòng tay mình ra, cười gượng, mặt đỏ chín như gấc:
- Cứ chọc ng` ta hoài!!!? >”<
- Thấy sao nói dzậy, hok cóa thêm bớt àh nha!! – Yến Nhi trêu típ
- Mấy cái bà này….- Bé quơ gối lên, đánh nhẹ vào mặt nhỏ.
Yến Nhi la oai oái, đỡ lấy cái gối:
- Ối… tha mạng…. Hehheheh….
- Tha bà nè… Chọc ng` ta hoài… Thấy ghét wa’…
Bé đánh tới tấp (nhẹ hều!) làm cô bé vừa đỡ vừa cười, mất đà…. té ra sau.
May mà Vũ Doanh ở sau lưng nhỏ, đỡ kịp… Yến Nhi té lên ng` hắn…
- Chọc cho cố vào rùi mang họa vào thân…
- Kệ tui!!!
Cả 2 típ tục cãi nhau, cả đám nhìn nhau nhìn nhua cười:
- Sáng sớm mà đã có film hay coi rùi…. )
========
Cả bọn lại xúm vào làm việc như ngày hôm wa cho hết buổi bán hàng ngoài trời….
Trong lúc hắn đang bưng đồ ăn cho khách thì có 1 cô bé mở lời:
- Xin lỗi! Em có thể chụp hình anh đc hok ạh!
Hắn nhẹ cười và gật đầu:
- Đc thôi!
Hắn đứng yên 1 chỗ, mái tóc nâu dẻ của hắn bay nhẹ trong gió, ánh nhìn lạnh lùng và nở nụ cười nhẹ nhàng trong nắng…. Ko tươi có phần lạnh lùng nhưng nhờ thế mà trong hắn kul và hấp dẫn hơn….
Cả đám nhìn hắn ngây ngất và cô bé đó wên mất việc chụp hình… ^^!
Đúng lúc đó bé đi ngang wa, vô ý va phải hắn:
- ui da! Sr you nha! Ko cố ý….
Hắn quay lại, nhìn bé và cốc nhẹ lên đầu bé 1 cái:
- Cái tật vẫn ko sửa đc, đi phải cẩn thận chứ. Té làm sao đây!
Bé ôm cục u, nhăn mặt, chu miệng:
- Ng` ta đã bảo là ko cố ý mờ! Tự nhiên cho ăn “trái quất” chi nữa!? Đau chít nè…
- Đau cho nhớ… Lại nhõng nhẽo nữa àh!… – Hắn trêu bé, nhìn bé cười tươi
- Nhõng nhẽo mặc tui, mắc mớ ji` đến you… Chọc tui hoài.. Hứ!
Bé và hắn cứ đứng cãi nhau, nụ cười của hắn tươi và chói nắng, còn mặt bé cứ đỏ đỏ ửng hồng trong nắng…
Các cô bé kia nhìn hắn bây giờ thấy rất ngạc nhiên vì nh~ hành động của hắn lúc có bé, thấy thíck hơn là 1 Thành Vũ lạnh lùng, 1 hoàng tử hoàn toàn khác: hiền lành, có nụ cười ấm áp, vô tư và hồn nhiên… Nhất là ánh mắt của hắn, trong ánh mắt ánh lên 1 cái ji` đó, làm ai nhìn vào cũng thấy xao xuyến….
Cô bé kia nhanh chóng chụp 1 đống ảnh cả hình của hắn và bé….
Dễ thương wa’ mờ!
Tiểu Thư Lạnh Lùng và Hoàng Tử Nụ Cười Tiểu Thư Lạnh Lùng và Hoàng Tử Nụ Cười - Đang Cập Nhật