It often requires more courage to read some books than it does to fight a battle.

Sutton Elbert Griggs

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 14 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 449 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:51:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ả????
Bé suýt nghẹn:”Thiệt hả trời!! Hắn mà làm được ngoan vầy….”
- Đừng nhìn tui với ánh mắt đó!! Tui ở riêng thì phải tự lo cho mình rồi.
- Ờ….Ờ….- Bé cười méo xẹo. “HẮn hoàn hảo vậy sao??” ^^
- You đừng nhìn tui như vậy!! Ăn cho nhìu vào, người gì mà eo nhách, giơ xương ra ko quyến rũ tẹo nào!! (Chê ác lun!! TT- - TT)
- Kệ người ta! – Bé vẫn ngấu nghiến ăn, ko wan tâm đến lới nói của hắn.
- Ngày mai, you sẽ làm cơm nghen!
Bé giật nảy mình:
- Sao thế??? You làm ngon mà!
- Tui ko thick. Tui mún coi tài nấu nướng của you đến mức nào!
Bé sặc nước… Hix!!! Bé nhớ lại là mỗi lần vào bếp học nấu ăn là coi như cái bếp sắp nổ đến nơi. Mấy lần làm cơm cho ba mẹ ăn là mấy lần ba mẹ viện cớ bận việc đột xuất, chạy còn nhanh hơn có khủng bố đến. Bé ngại nhất nấu nướng!!! TT- - - TT Vậy mà hắn….
- Tui nghĩ you nên làm đi, tui ngại nhất nấu ăn đó.
- Sao lại ngại chứ!!
“Hắn mún giết mình ah!! Huhuhuuhuu…..Chắc chết quá!! “
- Ah là vì…. Tui nấu ăn…… rất ngon, sợ you ăn xong lại đòi tui làm suốt đời nữa thì phiền lắm!!!
Bé chợt giật bắn:” Sao mình lại nói là “suốt đời” nhỉ??? Dễ gây hỉu lầm chết được. Mong hắn đừng bắt bẻ mình câu ấy “. Bé lén nhìn hắn. Hắn phì cười:
- Vậy tui càng mún xem thử tài nghệ nấu ăn của nô tì mình là như thế nào để học hỏi thêm đây!! You nhớ làm cho tui nha. – Hắn nở nụ cười đẹp ngất ngây (Ui!!) nhìn bé.
Bé chợt đỏ mặt trước câu nói của hắn và nụ cười chết tiệt ấy… Sao mà nó dễ thương thế nhỉ??? Hihiihihih…… ^^
Oa!!…… Ngon wá!!! Thui, tui ngủ 1 chút nha, you cứ ăn típ đi.
Hắn lăn đùng ra đất, thiếp đi. Chợt hắn ngồi bật dậy:
- Nè you! Trước mặt tui you ko cần mang cái kính nặng chình ình trước mặt như vầy đâu.
Rồi hắn nhanh tay tháo kính bé ra trước khi bé kịp phản ứng gì hơn, rùi lăn ra cỏ ngủ típ. “Cú thật!! Sao cái jì hắn cũng tự ý làm thế nhỉ!? Có ngày mình sẽ băm vằm hắn ra thành ngàn mảnh…. cho hắn ngóc đầu lên cũng ko nổi mà nhìn thì chỉ… mỏi cổ mà thôi!!”
Hix!!! Thù áx lun >- - <
Nhưng thui kệ, hắn đã bít thì cũng chả sao. Bé thở nhẹ, thu dọn hộp cơm sang 1 bên, bé dựa người vào gốc cây ngủ ngon lành cạnh hắn.
Nắng buổi trưa chiếu qua tán cây thật nhẹ nhàng và êm dịu như tuổi học trò hồn nhiên và vô lo………..
Bé mở mắt nhìn lên trời, mỉm cười sảng khoái:
- Sướng thật! Ăn no rồi ngủ 1 giấc là tuyệt nhất. Còn sớm tranh thủ vào lớp thui.
Nhưng bé chợt khựng lại, đôi chân bé nặng tê nhấc lên ko nổi:”Hắn làm cái wái jì với mình thế này!!! “………
Hix!! Để coi hắn làm gì với bé thì để kì sau bé post típ nha!… ^^
fanmg nói giống như mình định hồi xưa nhưng giờ mình định sửa lại, ko thick như vậy nữa. Tớ cho 2 người họ hỉu lầm nhau lun…..
Được vài giây sau khi đã trấn tĩnh, bé lập tức ngồi dậy:”Trời woai! Sao mình lại nằm cạnh hắn thế này. Còn gối đầu lên tay hắn nữa chứ!? Mún khóc mà cũng mún cười wá ” Hix!! ^^
Bé giật áo hắn:
- Này, dậy ngay!!! Dậy ngay cho tui!!
Hắn từ từ mở mắt, ngáp ngái ngủ, nhìn bé vẻ mặt ngây thơ ^^. Bé nén giận:”Cứ làm như ta đây trong sạch lắm ko bằng. Dám **ng vào người ta, nhà ngươi to gan lắm!!”
- Nói rõ đi: Sao tui lại nằm cạnh you hả?????
- Hở??? – Hắn ngây ra, hẻm hỉu – Ai …. là sao?? AH! Hỉu rầu. Để tui từ từ nói, you đừng sát khí ghê vậy!!!- -!
- Uhm!! – Bé gật đầu, chong mắt lên nhìn hắn …. nhẹ nhàng (hic!!)
- Nghe nè nghen!! Đó là lỗi do you chứ ko phải tại tui!!
- Hả??? – Bé hét lên
Hắn trịnh trọng ngồi xếp bằng lại, vẻ mặt vô cùng và vô cùng…… nghiêm túc (Vì dù mún cười lắm nhưng hắn ko cười nổi ):
- E hèm!! Lúc đó tui đang say giấc thì bỗng dưng tui thấy có cái gì đó (nói chung) như quả … núi đè lên tui. ^^ Mở mắt ra thì ra là you!!! Chắc lúc đó you ngủ dựa vào cây, do ngồi ko vững nên ngã vào người tui chứ gì???
Bé ngượng chín mặt, xua tay bảo hắn kể típ. Hắn mỉm cười nhưng mặt vẫn (giả vờ) lạnh như băng típ tục câu chiện:
- Tui định đi chỗ khác ngủ nhưng …. Ai ngờ vừa đứng lên, you nắm quần tui khiến tui ngã chỏng cẵng. Đau mún chết nhưng ko thể la you được…. Hix!
Bé ôm bụng cười:
- Hahahhaaa……
- Thâu bà!!! Thấy tui đau khổ you vui lắm hả???
- Ơ!!! Đâu có đâu – Bé vừa lắc đầu vừa cố nhịn cười. ^^ – You kể típ đi.
- Uhm….Sau đó you cứ nắm áo tui hok cho tui đi nên tui đành nằm xuống cạnh you….. ngủ típ. ~^- - ^~. Hết roài!!
- Ông là đồ cơ hội. Đáng nhẽ phải đánh thức tui dậy chứ??
- You ngủ say quá, tui ko mún bị oánh.
- Nhưng ……
Bé chưa kịp cãi típ thì:
- REENNNG……RRENGGG……………RE…………..
Giật mình, bé tức tốc mang kính vào, sửa soạn lại quần áo rùi …. chạy như bay vào lớp.
- Thui, hok thèm cãi nhau với you nữa. Tui vào học đây.You cũng nên vào sớm đi.
Hắn gọi với theo:
- Nè! Nhớ làm cơm đó nha.
- Tùy!!! – Bé lè lưỡi lừ hắn.
Điệu bộ lạ lùng ấy của bé làm hắn phì cười:
- Bé dễ thương hơn mình nghĩ đấy!!! Thú vị thật.
Còn bé thì đỏ mặt vì lần đầu tiên nói chuyện thân mật với 1 tên boy lạ hoắc.
Những buổi trưa sau đó với thân phận là ốsin (Hix!), bé lun đều đặn làm cơm cho hắn và bé. Cố gắng lắm nhưng lúc nào cũng bị hắn tìm cách chọc ngoáy:
- Nè you! Hôm nay you nấu ăn hư mấy cái nồi, mấy cái xoong?? ^^
- Hum nay nhà bếp có bị sập hok??? >- - <
- You nướng thịt mà tui cứ tưởng tui đang ăn …. nhầm than đó!!! (Miếng thịt bị cháy đen 1 cách thảm hại)
- Đồ xào you làm mặn chát vầy nè!!!? Lại nhầm đường và muối ah!!?
……
=> Tài nấu ăn của bé bị ÂM hoàn toàn TT- - TT(Giống VA ghê!! ^^)
Bé cú lắm nhưng ko sao trả thù được vì hắn wá giỏi chiện nấu ăn. OH MY GOD!!!
- Vậy ông chỉ tui nấu ăn đi, ngồi đó ăn cơm của người ta hoài mà la!!
- You chịu nhận tui làm sư phụ hả??? ^- - ^
- Uhm! Nhưng you phải chỉ tui đàng hoàng đó.
- Tốt thui! Chủ nhật – 8h sáng – nhớ mua đồ ăn nghen!!
- Ờ …..
Bé mỉm cười, rùi hắn sẽ bít tay bé!!! Hahahhaaa……
Chương sau sẽ là ngày học nấu ăn của bé và hắn!! ^^
Chủ nhật đến, bé đi chợ mua 1 thúng đồ ăn và lăm lăm đi đến nhà hắn.
(Bấm chuông):
- Ring….. Ring……Có khách đến!!!……..
Im lặng!
- Ring….. Ring……Có khách đến!!!……..
Lặng im!
Tức mình bé đập cưả:
- Rầm!! Rầm!! Này!! Mở cưả hok hả??? Hẹn ngươì ta roài để đứng ngoài chờ ah!!???
Lịch kịch…! Hắn chạy ra mở cưả.
Một cáí đầu rối xù mò ra trước, gương mặt ngáp ngắn ngáp dài (Mơí ngủ dậy ạ!! ^^) & điều duy nhất nổi bật là hắn mặc độc nhất ….. 1 cái quần.
Bé mở tròn mắt…..
Oh my god!!!
Nice body!! 0- - o
Hắn mắt nhắm mắt mở, hỏi:
- Ai vậy???
Nhưng rồi bé sực nhớ ra, giật nảy mình, tống thẳng hắn vào nhà. Bé la lên:
- You vô duyên wá đi mất. Sao lại ăn mặc như thế này mà cưả cơ chứ??? Có đi thay đồ nhanh cho tôi nhờ ko hả??
Bé thở hồng hộc, lấy tay che gương mặt đỏ ửng …. Con trai gì mà … Hix!!!
Hắn dụi dụi mắt, lấy 2 tay che ngươì lại, la bài hãi:
- Ai cho you nhìn thấy thân hình tui hả??? Trời ơi!!! Kiếp này sao tui lấy vợ được đây!! TT- - TT
Bé trợn mắt cãi:
- Gì hả??? Tự you…..chứ tui có…..
Bé chợt lấp lửng nữa chừng, thấy mặt mình sao cứ dần dần nóng lên….
Còn hắn thì cươì tươi như hoa:
- Thui kệ, tui lỗ 1 tí ko sao đâu. Dù sao you cũng ko đến nỗi nào. ^^ Hì! Làm bx tui được đó!!! nghen…. nghen….
Hắn chạy chạy xung quanh bé (nhí nhảnh dễ sợ!!), trêu tức bé.
- Nghen… nghen…cái đầu you á!! – Bé tức mún xì khói – Làm ơn thay đồ dùm tui cái đi. Sao lại có loại ngươì trơ trẽn như ông nhỉ???
Nói xong bé đạp thẳng hắn vào nhà tắm…. Hắn thì cươì nức, còn bé thì mặt cứ đỏ lên.
Không phải vì bé tức hắn mà bé thấy ngượng…. ^^
Sắp xếp đồ đạc lên kệ bếp nhà hắn, bé nhìn quanh:”Hắn là con trai mà nhà cưả gọn gàng và ngăn nắp thật. Đồ đạc hiện đại nưã, đúng là con nhà đại gia”
(Bé cũng vậy mà bé ơi sao lại so bì như thế!! ^^)
Đang mãi suy nghĩ, hắn ở đằng sau bé lúc nào hok hay:
- Nè!! You sao thế??
Bé giật mình, quay nhanh ngươì lại thì chạm ngay ngực hắn, mùi thơm thoang thoảng…..
Hum nay, hắn mặc áo sơ mi carô và quần dài. Trông lịch sự và đẹp ra phết nhỉ?
Bé đâm ra lúng ta lúng túng, đẩy ngươì hắn xê ra:
- Đứng xa ra 1 chút được hok??? Nóng …..
Hắn mỉm cươì, ôm nhẹ lấy bé từ sau lưng:
- Hehhehe….Ok! Giờ you mún học làm món nào??
Bé cú 1 phát vào bụng hắn:
- Món nào cũng được, nhưng làm sao đừng ôm tui tự nhiên như thế??? Hâm …
- Thế you thíck làm bánh ngọt hok???
Bé cươì tươi:
- Tất nhiên!!! bánh nào dễ làm lại ngon í???
- Làm biếng dễ sợ lun!!!
- Kệ tui!! Mắc mớ gì đến you???
Hắn thở dài, ra vẻ am hỉu sự đời:
- Nhưng dù sao chừng sau này, you là bx của tui nên ko cần phải làm gì hết!!! ^^. Hén…
- Hén…. hén gì??? Ai làm bx you hả???
- Vậy thì chừng sau này ox you cũng khổ đó nghen!!??
- Sao bít??
- Tui cũng khổ như ox you đó??
- Đâu liên quan???
- Sao lại ko liên quan cơ chứ??? Vì ox you là …. tui mà!!! ^- - - ^
- You giỡn hả????
Bé cầm ngay con…. dao lên!!! Hix!!
- Thui, thui! Tha mạng! Ai bít được mà!! Hehehheh…..
Bé phì cươì cùng hắn. Ở bên hắn quả thật dzui thiệt. Bé cảm thấy thật dễ chịu và gần gũi….
Nhưng….
- Nè! You cắt cà rốt nhỏi nhỏ thui chứ??? Cắt như cắt …. thịt bò thế kia ai ăn hả???
- Cắt cẩn thận coi chừng trúng tay bây giờ!!
- Rưả sạch rồi cho vào nước cốt dưà nghen. Còn cát nưã kìa!!!
- Coi chừng bỏng đó!!? Bật lưả nhỏ nhỏ thôi, vậy nó mơí ngon chứ???
…..
Toàn hắn sai vặt bé, coi như kế hoạch phá hắn của bé phá sản. Hix!!!
Bé thì lúng túng lúc nấu ăn, sao hắn lại rành thế nhỉ??? >- - - < Ko công bằng chút nào?
- Nè!! You vào trong tui lấy cho tui 1 tờ giấy đi!!
- Ở đâu!?
- Trên bàn ấy!
- Uhm!
Bé chu miệng:”Sai hoài!”. Nhưng vẫn đi nhanh vào phòng hắn.
- A! Phòng hắn đẹp ghê!!
Phòng hắn được trang trí giản dị nhưng rất đẹp mắt: Cửa sổ được đặt trên bàn học, thoáng mát, có thể nhìn ra ngoài thiên nhiên (Núi và cây cối!! ^^ Đẹp). Kệ sách toàn sách về toán học, bóng rổ, game, kiến trúc và 1 vài quyển về nấu ăn. Chiếc giường hắn được trang trí vô cùng đơn giản nhưng ….. đẹp. Hix!
“Chắn êm lắm nhỉ?? Mình mún nằm thử….. TT- - - TT” (Hehehheh….)
- Nè! You lấy tờ giấy nhanh đi chứ???
Hắn đã đứng ở cưả phòng…. hối bé. Bé giật nảy mình, lúng túng:
- Chờ chút… Chờ chút!!!
Và vơí tay lên bàn học hắn….
- Ủa???Tờ giấy gì vầy nè??
Bé tò mò lụm tờ giấy được kẹp trong quyển sách nấu ăn gần đó… Đọc…
- A…. Ơ! Đừng đọc!!!
Bé nhăn mặt, quay mặt lại:
- Để im tui coi nó ghi gì nào??? Sao lại có tên tui nữa nè!
Hắn chưa kịp lấy lại, thì bé đã đọc gần xong rùi.
“Ngày mai, TT sẽ đến nhà mình ^^
Mình sẽ chỉ bé cách nấu mấy món bánh thiệt ngon. Con gái thường thíck ăn ngọt mà nhỉ?
Xem nào? Bánh sôcôla dâu thì sao nhỉ?? Hay bánh mứt dâu???….
Bánh Sôcôla cuộn cây thông là ngon nhất! Dễ làm nưã.
Mình phải học làm cho nhuyễn, ngày mai còn chỉ bé chứ…. “
Bé ngớ ngươì ra:”Thì ra hắn cũng lo lắng khi chỉ mình àh!!! Hắn đâu có hắc ám như mình nghĩ đâu nhỉ???…”. Và phì cươì…
Còn hắn thì đỏ ửng mặt………
Thì ra you cũng lo lắng cho món ăn wá nhỉ???? – Bé hỏi hắn
- Là sao cơ??
- Thì ….
- Àh! Tui hỉu rùi!! Ý you nói là tui lo lắng cho món ăn là sợ you học khó vô, làm hỏng món ăn tui chỉ you hả??? – Hắn trêu ghẹo bé – You nói đúng ý tui roài đó. ^^
- Cái tên này …. – Bé nhăn mặt:”Hắn ko chọc mình là sống ko nổi hay sao ấy nhỉ??? Mình đã nghĩ tốt về hắn, vậy mà lại bị hắn làm cho tức chết mất. Hừ!!! “
Hắn gõ nhẹ đầu bé, mỉm cươì:
- Thui, tui giỡn đó. Tự you you bít mình ra sao mà! Ra làm bánh típ đi.
Hắn mỉm cươì, ra ngoài trước. Còn lại bé, bé chợt rung lên nhè nhẹ trước câu nói của hắn…..(Ko giải thích gì thêm nha bà kon!)^^
- Này! You trang trí bánh được chứ???
- Tất nhiên!
- Cứ làm theo ý you đi nhưng đừng làm cái bánh nát bét ra đấy nhé!!! ^^
- ***ng mắt ra mà xem tui làm nè!! Hứ ….
Bé lừ hắn. Trang trí bánh àh!!! Quá dễ, nghề của bé mà lị!!!
Bé lấy sôcôla từ khuôn chữ nhật ra, trải đều lên đĩa. Sau đó, phớt 1 lớp kem tươi vani lên mặt sôcôla, rải đều đậu phộng lên mặt kem. Trải típ 1 lớp mứt dâu lên lớp kem, bé cuộn tròn sôcôla lại (Ực…. Ực….). Gắn 3 quả dâu đỏ mọng len mặt bánh, bé trang trí thêm xung quanh là kem tươi. Nhìn rất là …. rất là … Hix!! Ngon mắt!!
Bé tự hào, cươì rõ tươi:
- Được ko nào???
Hắn nhìn miếng bánh, trợn tròn mắt:
- Trơì!!! You mà cũng trang trí được như thế này àh!!???
- Chứ ai vào đây hả???
- Đẹp lắm!!! – Hắn cươì.
Bé lè lươĩ:
- Nói câu này sớm có tốt hơn hok??? ^^
- You để bánh lên bàn đi, tui làm nước rùi mình thưởng thức bánh lun!!
- Ờ!
Bé bưng dĩa bánh to ụ và mấy cái nĩa, con dao lại bàn ăn. Cắt bánh ra cẩn thận chờ hắn làm nước. Hắn đang say sưa pha chế, mùi nước thơm tuyệt. Bé nhìn hắn làm mà mê mẩn:
“Sao hắn bít nhìu thứ thế nhỉ???Bưã nào nói hắn chỉ thêm mơí được.”….
Hắn bưng 2 ly nước hoa quả lại cho bé. Bé cươì tươi:
- Đơị nãy giờ!!(Đơị ai vậy hén ^^) Ăn nghen!
- Hì! Ăn đi!!!
Bé hí hửng gắp 1 miếng thiệt to nhưng chưa kịp đưa miếng bánh lên miệng, thì:
- Ring….. Ring……. Có khách đến!!!…….
Bé giật mình, ho sặc ra, nhăn mặt:
Trơì đánh còn tránh miếng ăn!!!! Chưa kịp ăn gì hết…..
Hắn mún cươì lắm nhưng kịp bụm miệng lại vì thái độ ngộ ngộ của bé:
- Để coi ai đến đã nhé!!! You cứ giữ im lặng nghen!
- Uhm!
Hắn đi đến cưả, và giật nảy mình:
…………..
Mọi người bít hắn thấy gì hok???
Đẹp cực kì ….. nhưng lại khiến hắn giật mình khi trông thấy.!!!
………
Đó chính là lũ bạn hot boy trong đội bóng rổ của hắn….. ^- - - - ^ Aaaaaa…. Thíck nói về mấy tên boy này cực kỳ!!! ^^ (Ko cóa thời gian để nói nhìu về mấy tên …. háo sắc này!! Thông cảm nha)
Hắn cuống quých sau khi thấy cả lũ (1 đống tên) xuất hiện ngay trước cửa nhà mình, lật đật kéo nhanh bé vào phòng mình:
- Cầm đồ nhanh lên, ko sẽ tai họa đó!!!
Bé ko hỉu gì nhưng cũng thực hiện nhanh lời hắn nói, lòng tự hỏi:”Hắn ăn nhằm thuốc gì mà sao wái thế nhỉ???”. Đã yên vị trong phòng, bé mới kịp hỏi:
- Này! Ai ngoài đó mà you hốt hoảng vậy???
Hắn vừa thở vừa dặn dò bé:
- Bọn bạn tôi đấy! You đừng ra ngoài nhé. Cứ ở yên trong này! Tui sẽ đuổi bọn nó nhanh nhanh thui. Nếu thíck cứ ăn bánh trước đi, khỏi chờ.
- You ko cần đuôi bọn họ đâu. Tui chờ được mà. Cứ nói chuyện với họ đi! Chắc có chuyện gì wan trọng lắm đó…. Tui ko sao đâu!! ^^
Bé mỉm cười, đẩy nhanh hắn ra ngoài. Hắn gật đầu:
- Ăn ngon miệng nghen!!! ^^
- Ko sao mà….
Để bé ở lại fòng 1 mình, hắn chạy nhanh ra mở cửa cho lũ bạn (theo hắn hiện giờ là)….. phá hoại. Bạn bè gì mà đến đúng lúc thế hok bít???? >- - - <
Cả hắn (lẫn bé ^^) đều thấy tiếc tiếc. Nếu ko có bọn này, hắn và bé có thể ăn kem chung rầu!!! Hiiihiih….. Nhưng bé òn nghĩ thêm chút xíu nưã. Tất nhiên nếu ăn chung vơí hắn thì bé có thể ăn thoải mái cái bánh sôcôla tuyệt vơì này, nhưng ko coá hán thì phải ăn ít ít lại để phần cho hắn nữa chứ. Có gì bưã sau hắn còn chỉ mình cách làm ^^ (Khôn ghê!).
Hừ…..
Nhưng mà……
Bé cắn cắn cái muỗng,….. vẻ mặt nhìn cái bánh……đầy gian tà….. chảy nước….
(Hix!!! Kinh dị wé )
Còn hắn thì đang đau đầu vơí đám bạn, hắn gãi đầu mở cưả:
- Có chiện gì mà tụi phá xóm phá làng bọn mày đến tìm tao sớm thế????
Chưa kịp nghe câu trả lơì của lũ boy này, thì hắn đã bị cả lũ lôi tuột vào nhà vì:
- (Hít …. Hít…) A! Mùi gì mà thơm dữ vậy????
- Đang thử nghiệm làm bánh mơí!!
- A..A…..aaaaaa…. Tuyệt!!! Cho bọn tao ăn thử nghen!! ^- - - ^
Cả bọn xúm xích lấy hắn, năn nỉ ỉ ôi, mắt long lanh nước…. dụ dỗ hắn. Còn hắn thì cươì gian manh:
- Thức ăn chế biến cho con dog nhà tao và nhà hàng xóm, bọn mày ăn chi???
Cả bọn đông cứng trong vài giây ….. sau giây thứ 10, cả lũ té xỉu tại chỗ.
Ặc….ặc….
1 tên gắng gượng hỏi:
- Chi vậy mày?? Món ăn mơí cho dog àh!!? Bộ mày chuyển ghề sang nấu ăn cho dog á!
- Bậy bạ hok àh! Dog nhà tao mún wen em Milu nhà hàng xóm dễ thương nên mấy hum nay mất ăn mất ngủ “thầm thương trộm nhớ ” em í!!! Tao bít chuyện,thấy tội nghiệp nó wá nên làm món bánh cho nó tặng làm wen vơí nàng Milu kia.
- Trơì ….. Rãnh dễ sợ lun….
Tiếng kêu ai oán của lũ boy thất thanh đến nao lòng….
Hắn ôm bụng cươì lũ bạn chảy nước mắt….
Còn bé trong này cũng bị ảnh hưởng: đang ngốn ngon lành 1 đống bánh trong miệng, nghe câu nói phịa của hắn bé cũng cươì sặc.
“Tên này cũng tếu thật!!! Phịa y như thật. Lúc hắn ở bên cạnh bạn hắn, thấy hắn khác wá…. Còn lúc ở bên cạnh mình, hắn sao nhỉ??? ” -Bé chợt suy nghĩ mông lung nhưng tay vẫn ….. gắp kem ăn đều đều ^^
Nhưng câu nói đùa của hắn chợt làm bé và hắn phải suy nghĩ,…..
“Sao thấy giống hắn (bé) thế nhỉ???”
Cả 2 chợt ngớ ngươì ra đồng loạt:
- Làm bánh áh!????
- Hắn = con dog nhà hắn
- Bé = con Milu nhà hàng xóm
(Cũng hay chứ nhỉ bà kon!!! )
Bé đỏ ửng mặt: Làm bánh làm wen àh!!!
Còn hắn cũng chẳng hơn, câu nói vô tình (nhưng hưũ ý) của hắn.
May mắn sao lũ bạn hok để ý thấy thái độ lạ hoắc của hắn. ^^. Nếu hắc thấy đã hú ầm lên rằng hắn đang ….. ngượng kinh khủng!! ^^
Tranh thủ lúc hắn đang lơ lơ lửng lửng lừng khừng, cả lũ nhào vô thủ lạnh nhà hắn:
- WOA!!!! AAAAA……
Mở tủ lạnh nhà hắn là y như rằng …. Cái bọn háu ăn này!!! Thấy thức ăn là sáng mắt lên. (Giống tui ^^) Toàn đồ ăn tươi, ngon hết sức…
Ngăn đầu tiên hắn để toàn trái cây:dâu, quýt, mãng cầu, chôm chôm, dưa, ổi, xoài….
Ngăn thứ nhì hắn để đồ ăn hắn tự làm: mứt dâu, mứt cam, mứt chanh, mứt sơri…. nước cocktai, rươụ…..
Ngăn còn lại hắn để đồ ăn…..
Cả lủ đem 1 đống đồ ăn ra, xếp ngăn nắp vào 1 cái giỏ. ^^
Hắn trợn mắt:
- Định ăn quịt đồ ăn nhà tao nưã àh???
- Đâu nào!!! – 1 tên vưà ăn vừa nói – Bọn tao đem đồ ăn lun!
- Định đi đâu chơi sao???
- Đi coi bóng rổ!! ^^ Đội mà mày đang mong chờ đó ku!
Hắn la lên mừng rỡ:
- Ah! Thật sao??? Mua vé rùi àh!! Tao wên mất! Khi nào đi đây!!???
- Bây giờ! Cũng sắp đến giờ rùi đó.
Hắn chợt lấp lửng vì nhớ đến bé… vẫn đang ngồi trong phòng. Bé cươì cươì:
- Chờ tớ chút xíu nhé!!
- CẬu đi đâu vậy???
- Thì cứ chờ chút đi!!! – Hắn vừa nói vưà chạy vào phòng
- Thay đồ nhanh đi, sắp đấu rùi đấy….
Tranh thủ hắn bận chuyện gì đó, cả lũ ngay lập tức chiến đấu típ vơí mấy món trong tủ lạnh…..
- Nè! Bây giờ tui phải đi coi bóng rổ ơí bọn nó rùi. You tính sao???
Bé ngó hắn:
- Chả sao cả??? You cứ đi đi. Tui ăn xong chút sẽ tự về được.
- Ổn chứ??? Sr you nha!
- Hêhhehe…. Bộ nhìn tui có gì đó lạ lắm sao???
- Ko có gì!
Hắn lục túi lấy ra 1 chìa khoá nhà và… trao cho bé. Bé ngớ ngươì ra hỏi:
- Đưa chìa khoá nhà cho tui chi???
Hắn cươì:
- Thì you về phải khoá cưả lại cho tui chứ??? Để trống hoác cho ăn trộm vào àh!!!
- Ờ…. Ờ…. – Bé đỏ mặt vì cứ nghĩ hắn sẽ nói kí do khác. (Tui hok bít nghen!)
- Àh! You cứ tự nhiên sử dụng nhà tui, ko sao đâu.
- Uhm!
- Thui!! Tui đi nghen…..Àh! Wên… Trước khi về you nhớ ghi lại số điện thoại của you cho tui nghen!
- Nhưng chi ….
- Bí mật…Bye….
Hắn chạy nhanh đi, hoà vào lũ bạn….. Cả lũ làm nắng ***i chang thêm… Vì wa’ nổi bật…^^
Còn bé thì ngồi lắc lắc cái chìa khoá… suy nghĩ mông lung…. Hắn thật là …..
Tối đó, vì ham vui nên hắn về hơi muộn. Tiến lại bàn ăn, hắn thấy tờ giấy bé ghi lại:
“SDT: 09151402….
Tui còn để bánh trong tủ lạnh cho you đó.
Bánh ngon lắm, lần sau nhớ chỉ tui thêm.
Chúc ngủ ngon!
Nhóc cứng đầu!!! “
Hắn phì cươì:”Sao lại là nhóc cứng đầu nhỉ??? Bé iu đến thế cơ mà!! “
Hắn nhắn tin ngay cho bé:
“Tui về rùi nè!!
I mis you!!!
Chúc ngủ ngon nghen nhóc xinh ^^ “
Bé vưà tắm xong, cầm điện thoại và chợt nghĩ đến hắn: “Hắn cần số của mình chi nhỉ??? ” Đang tò mò thì:
Nhạc chuông điện thoại vang lên…..
“Bạn có tin nhắn mơí “
Bé mở ra, số lạ hoắc:”Của ai thế nhỉ??? Hay là…. “
Hắn gửi….
Đọc xong tin nhắn, bé mỉm cươì. Nhắn lại:
“Ngủ sớm đi! “
Nhưng sao hắn lại ghi là mis you nhỉ??? Hừ…. Tên này…. Toàn chọc mình hok àh!! (Hỉu lầm tai hại )
Hắn đọc típ tin nhắn của bé:
“Mai tui sẽ chở you đi học nhé”
“Tuỳ you!” – Bé nhắn lại
Yesh……….-Tiếng của ai hok bít nha ^^
Thế là cứ sáng sáng cả trường lại bị náo loạn bơỉ “1 đôi” đi trên 1 chiếc xe đạp, mà cứ đến trường là cãi nhau ỏm tỏm:
- Này! You có bít là đã làm tôi đến trường trễ hok hả???
- Tui đã cố đạp rồi đấy chứ??? Ai bỉu you cứ cằn nhằn chi??? Vả lại…..
- Vả lại gì???
- Yu nặng wá!!! Hahahhah…..
- Này! Chứ ai bảo là sẽ chở tui đi học mỗi bưổi sáng hả????
- Tại tui ngủ dậy trễ đấy chứ???
- Tui đã nhắn cho you lúc sáng sớm rùi mà!
- Lúc đó you nhắn, tui có đọc roài. Nhưng ….. còn sớm nên tui ngủ típ. ^^
- Hừ….. Đứng lại đó…..
Đến giờ tập thể dục bưổi sáng rồi…..
1….2….3….
Chạy…..
Sáng nào hắn và bé cũng…. vui vẻ như thế.
Từ ngày gặp hắn, bé có vẻ dễ tính hơn ra. Hoà đồng hơn vơí lớp và hay nói chuyện hơn, ko còn im lặng mà thủ thường nưã…. Bé chợt nhận ra vì hắn mà bé tay đổi. ^^……
Còn mọi ngươì trong lớp thì ko còn nhận ra Thiên Thanh của ngày nào nưã?? Bé dễ thương và ăn nói cực duyên nhé (Dù bé nhất quyết ko chịu bỏ kính ra và vẫn để mái tóc bím xù bông như cũ). Có gì mọi ngươì đều có thể nhờ bé và bé lun mỉm cươì nhận giúp đỡ hoàn toàn. Cưộc sống dễ dàng hơn vơí bé và tuyệt vơì hơn rất nhìu………..
Không để ý đến xung quanh, mối lo đang tràn đến……
Fan nữ của hắn vô cùng tức giận vì hoàng tử của họ cứ bị 1 con bé xấu xí bám theo. (Hừ….!!! >- - - Được lắm! Doãn Thiên Ranh…. (Đọc sai tên ngươì ta rùi kìa bà chằn!!! > - Chị ơi!!! Doãn Thiên Thanh ạ! – 1 con bé khác sưả lại tên bé (Nhỏ này dễ thương ghê!)
- Câm miệng! Đọc sao kệ tao….. Ranh hay Thanh gì chả được. Hừ!!…. Tao sẽ cho mày nếm mùi đau khổ khi mày đã wa’ hạnh phúc bên cạnh hoàng tử của chúng tao rồi. Nhớ đấy…… Hahahhahah……
Tràng cươì của con bé ấy vang lên đến ghê rợn. Còn mọi ngươì xung quanh thì mím cươì…. Ko chấp mà!!! Hehehhe….
Trưa hum ấy, bé đang (tung tăng nhí nhảnh) mang cơm trưa cho hắn tại chỗ cũ. Thì:
- Bắt nó lại cho tao!!!!!
Ngay lập tức 1 đám toàn con gái ( xấu xí ) chạy lại, bao quanh lấy bé. Con đầu đàn lên tiếng, mặt cứ hất hất lên:
- Này! Mày à Doãn Thiên Thanh đúng hok??? (Hỏi thêm cho nó chắc chắn, sợ nhầm người)
Bé lạnh băng, trả lời:
- Thì sao???
Bé ko ưa gì lũ con gái đánh nhau, sừng sộ vầy……
- Vậy thì đúng mày rồi. Tao nói cho mày bít, mày đã ở cạnh hoàng tử của tao hơi lâu rồi đó. Khôn hồn thì tránh xa ra, nếu hok sẽ bít tay tao.
- Bạn có quyền gì mà ra điều kiện với tôi.
- Chả quyền gì cả, nhưng nếu mày ko nghe thì liệu hồn khuôn mặt mày đấy. Nhớ chưa hả?? Tao đã nhắc nhở mày roài, nếu mày ko nghe thì cứ chờ xem sẽ có chuyện gì nhé…..
Bé cười lạnh nhạt:
- Cứ diễn ba cái trò của mấy người cho tôi xem nào??? Đừng đứng đây múa mép nữa.
Và đi thẳng vào sân sau trường…. làm mấy con nhỏ này tức điên lên…….
- Mày cứ chờ xem!! Rồi mày sẽ có kết cục như mấy con nhóc trước đây thôi! – Con bé nhóm trưởng gọi vọng lại.
Bé lờ đi. Đến chỗ cũ, bé ngồi phịch xuống:
- Nè!!! Đồ ăn của you nè.
Hắn cười:
- Hình như hồi nãy tui nghe cái gì đó…… Cẩn thận….. Cứ chờ xem…. Là sao vây? You có thấy hok???
- Vậy sao you hok ra xem? Hỏi tui chi!!?
- Đi ra đó cho you tưởng tui ko đến rồi you đi mất àh!!! Nhưng thật ra là tui ko thíck dính vào 3 cái chuyện phức tạp ấy, mệt lắm.
Bé gật đầu:
- Uhm! Đừng dính và thì tốt hơn.
Chợt, hắn chú ý đến bé:
- You sao thế??? Mệt àh!!
Bé lắc đầu:
- Vẫn bình thường!
- Thế àh!
- Ờ!……
Hắn nhìn bé:”Rõ ràng là đang căn thẳng chiện gì cơ mà, chối kinh!”….Bít là nếu có gặng hỏi bé cũng sẽ ko nói, nên hắn im lun nhưng tìm cách chọc bé…..
Hắn ngã lăn ra đất, gối đầu lên đùi bé….
Cười gian trá ^^
HẮn làm bé giật mình, bé nhăn mặt:
- Ông bị chạm hả???
- Gì mà chạm chứ??? Tui mệt rồi! You đút tui ăn đi……..
Bé trợn mắt:
- Mấy tuổi rồi mà còn đút ăn hả????
Hắn (giả vờ) bật lên khóc nức nở, dụi mặt vào váy bé (Cái tên này…. háo sắc áx):
- KO!!!! KO!!! Tui mún bé đút ăn àh!!! Ăn…..Ăn……….
Hắn quậy tưng bừng, chu má bặm môi y như trẻ con….
(Ặc…… Ặc…..Dễ thương ghê!! )
Bé phì cười tươi tắn:
- Thui! Được rùi mà. Tui đút you ăn là được chứ gì???
Hắn giờ mới hết quậy, cười rõ tươi:
- Có thế chứ??!! Hihiihihihiiiii……..(Ui!!!)
Bé mở hộp cơm ra, xiên lấy 1 miếng bánh ngon đưa lên miệng…..ăn trước, hắn nhăn mặt:
- Đáng nhẽ phải đút cho tui ăn trước chứ!!
- Trẻ con phải ăn sau, ngoan từ từ tui đút!!! – Bé chọc hắn.
Hắn nhăn mặt, cầm lấy tay bé lấy miếng bánh bé đang ăn dở đút vào miệng lun. Và nhăn miệng cười…….
***********************************************
Bé đỏ ửng mặt, tại sao hắn lại ăn miếng bánh đó chứ: “Hình như vẫn còn nước miếng của mình dính trên đó thì phải??? >- - < ” Hix!!!
Bé lắc tay quầy quậy:
- Miếng bánh người ta đang ăn dở mà!!!! Hok chịu đâu….. Hix
- Thì cóa sao đâu! Còn miếng khác mà..
- Hứ!!! Để người ta đút miếng khác chứ, sao lại ăn cùng thế hả??
- Đồ ăn nào chả như nhau, nhưng mà miếng vừa rồi…..
- Sao cơ??? – Bé thắc mắc
- Ngon ghê!!!
Hắn cười tươi.
Bé chợt thấy hắn ….. đẹp cực kỳ trong nụ cười đó.
Trong nắng và gió, hắn cười, nụ cười tươi tắn và hồn nhiên đến nỗi khiến bé đơ ra trong vài giây…… Bé thấy tim mình rung rinh nhẹ nhàng….. ^^
Quên đi rằng trong vài phút trước đó có 1 nhóm fan nữ của hắn nói sẽ làm phiền bé trong những ngày sắp tới. TT- - TT
Sáng hum sau, sau khi tạm biệt hắn đến tủ giữ đồ, bé giật mình: đôi giày của bé bị xé nát, trong tủ còn có thư đe dọa và rác…….
Bé nhìn tủ đồ trân trân và lạnh nhạt:”Lại cái trò này…..”
Còn các cô bạn của bé trong lớp thì tái mặt đi:
- Cậu hãy cẩn thận với bọn nhóm fan hung dữ của hoàng tử nhé!!! Bọn nó từng phá hoại 1 số bạn nữ khiến họ phải nghỉ học rùi đó.
Bé mỉm cười:”Có bạn cũng tốt thật ” và trả lời:
- Mình ko sao đâu!!! Cứ để họ thíck gì thì làm!!!
- Nhưng……..
- Các cậu tốt lắm, mình cảm ơn. Mình ổn mà!!!
- CẬu cẩn thận nhé!!!
- Uhm! Giờ cần tớ giúp làm bài tập gì hok nè???
Không gian lớp làm bé cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn…… Hòa nhập thật là tuyệt, tại sao mình ko bít sớm hơn nhỉ????? ^^ Sống giữa sự wan tâm, chăm sóc nhau như thế này…. mình thấy thật hạnh phúc……
Nhưng dù bé cố ý lờ đi, bọn con gái kia vẫn quyết phá đến cùng…….
Chiều đó, tủ đồ của bé bị phá hết, rác tùm lum, dơ dáy vô cùng…..
Ngày hum sau, thì đồ thể dục của bé bị cắt rách hết, giày bị bỏ vào sọt rác. >- - Chưa hết, lúc bé đi nhà vệ sinh thì 1 sô nước tạt thẳng vào mặt bé, làm bé ướt như chuột lột……..
Trò đùa của bọn này ko đơn giản như bé nghĩ, nhưng bé ko chấp bọn nó.
Tiểu Thư Lạnh Lùng và Hoàng Tử Nụ Cười Tiểu Thư Lạnh Lùng và Hoàng Tử Nụ Cười - Đang Cập Nhật