"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhan Lam Điểm
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 76
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 471 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:53:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 56: Sống Ảo - Sinh Nhật Và Lời Chia Tay
uổi tối, tại biệt thự chung, mọi người đang cùng nhau bàn bạc về sinh nhật của hắn, nó từ ngoài đi vào, tay cầm điện thoại, mắt mếu máo cũng không kém phần bực tức, la oai oái, cằn nhằn tùm lum tùm la
_mất rồi, mất hết rồi, mất sạch rồi mày ơi không còn cái gì hết, con bị cướp sạch hết rồi, huhu- nó la lên
_cướp cái gì?- cả nhà đồng thanh
_tất cả mọi người ơi, con mất hết tất cả rồi, tiền bạc rồi tư trang nói chung là con mất hết những thứ mà con dành dụm bấy lâu nay để con xây nhà, con sửa chữa, con mua thú cưng mất sạch hết luôn rồi- nó bù lu bù loa
_mất hết rồi hả?- papa Jason hỏi
_dạ, không còn cái thứ gì hết- nó trả lời
_đi...đi với ba lên công an- ông nắm tay nó
_ủa? ủa lên công an chi vậy ba?- nó ngơ ngác
_lên công an để báo với người ta xử lí chứ không để bọn cướp nó lộng hành- ông bức xúc
_à không, không phải, chú bình tĩnh, không phải tiền thiệt, cướp tiền trong game, con chơi game- nó giải thích
_trời ơi- cả nhà chán nản
_nhưng mà tức lắm ba, con chơi game bắn đảo này nè là con dành dụm biết bao nhiêu là tiền đủ thứ rồi, mà nỡ lòng nào cái đứa có nick là "emdep" nó vô bắn nát đảo của con không còn một cái gì nữa hết ba- nó ức chế kể (thì ra chỉ chơi Pirate King)
_ủa nói vậy chơi game á hả?- ông hỏi nó
_dạ, con tức lắm- nó dậm chân
Lalalala - nhạc gì đó, mình không biết, không thể diễn tả
_nè nè nha, nãy giờ ai cũng lo lắng cho em mà ngước lên coi, còn anh, nãy giờ anh làm cái gì mà im thin thít vậy với lại cười hoài vậy hả?- nó quay qua Aubrey tra hỏi khi nghe thấy tiếng nhạc quen thuộc
_à...thì ra- Emily bên cạnh nhìn vào điện thoại của ông xã và ngộ ra
_nè, anh đừng có nói với em anh chính là chủ nhân của cái nick "emdep" nha?- nó sôi máu
_không..."tuidep"- anh biện minh
_anh giỡn mặt với em đó hả? được rồi, chị sẽ cho em biết tay- nó móc điện thoại nhào vô bắn tiếp
_để em bắn phụ chị- Sally cũng tham gia
_bắn đi em, giúp chị đi, giúp chị đi- nó kêu gọi
_thiệt tình- các pama thở dài
_trời ơi, hơi đâu quan tâm mấy đứa con nít này, cái trò này là cái trò cướp biển gì đó trên mạng á, mấy đứa nó rủ con chơi hoài mà con đâu có thèm chơi, ba cái trò con nít này, người lớn như con ai thèm chơi?- Vy Tiên ba hoa khoe về mình
_vậy hả?- papa nó ngạc nhiên
_ủa? ủa? sao em nhớ là em được mời chơi cái trò này từ Facebook của chị Vy Tiên mà ta?, xong rồi từ đó em mới mời mấy đứa này chơi mà ta? chị Vy Tiên chơi đầu tiên mà ta?- nó liếc cô
_ừa..chơi trò con nít, trò con nít mà cũng có người chơi, hay là chị chơi rồi chị chơi không lại người ta, chị thua rồi chị tức nên bỏ chứ gì?- Jenny nói bóng gió
_chí lí- Emily và Mindy tán thưởng
_cái trò con nít, mở ra xem sao rồi xóa rồi, xóa rồi, nói nữa đi nha, bắn nát nhà mấy người á- cô chỉ tay vào từng đứa hăm dọa với bộ mặt sát thủ (cả đám giờ ai cũng cắm đầu vô chơi, tụi nó thì đang tranh cãi với Vy Tiên)
_coi kìa coi kìa xóa rồi sao bắn được dạ? còn chơi hả? giấu đầu lòi đuôi, cháy nhà mới lòi mặt chuột- Anna bĩu môi
_vô bắn nhà bả đi- 6 người tụi hắn đồng thanh
_ừ, bắn đi bắn đi- Mindy hứng khởi
_đừng bắn anh nha- Aubrey nhắc nhở
_hừ.."tuidep" hả, bắn hết- nó nghiến răng
_nè nè, đừng bắn à- anh đau khổ
_ai da..đừng đừng đừng- nó hét
Rồi cả bọn 12 người 12 con dế cùng 12 cái đài phát thanh vừa chơi vừa cảm thán náo loạn cả nhà, không chừng cái trò bắn đảo còn muốn dẹp tiệm luôn á, các pama thấy như vậy thì thở dài nhưng cũng tiếp tục bàn bạc mặc cho tụi nó và bọn hắn bắn qua bắn lại -_-
-----------------------------------------------
Vào ngày sinh nhật hắn, nói là sinh nhật vậy thôi chứ đây là nơi trao đổi chuyện kinh doanh của những người có máu mặt trên thương trường, tất cả mọi người mặt ai cũng vui tươi hết sức, người lớn thì đua nhau nịnh hót gia đình hắn, các tiểu thư thì luôn mong mỏi hắn sẽ chú ý đến mình
*cạch* - cánh cửa bật mở, cả hội trường quay lại và ai cũng phải nín thở trước vẻ đẹp của anh chị nhà ta: nam thì tất cả đều diện vset đen lịch lãm, còn tụi nó thì diện chung một kiểu là váy xẻ tà, cổ trước và sát nách, nó màu đen, Emily hồng phấn, Mindy xanh nhạt, Jenny đỏ rực, Vy Tiên vàng đất, Anna tím than, mỗi người mỗi vẻ nhưng nói chung ai cũng đẹp, đường con cơ thể khie ra hết làm các công tử lác mắt
Nó khoác tay hắn đi vào gặp các pama, đôi mắt trùng xuống nhìn xa xăm, trong lòng thì hồi hộp không yên, sắp rồi, thời khác đó sắp đến rồi, nó không biết mình có chịu được hay không nữa, nó sợ...nó sợ nước mắt nó se không kìm được mà rơi xuống, hắn sẽ phát hiện ra
_em sao thế?- hắn nhận ra sự khác lạ của nó nên hỏi
_không- nó cười
_em có muốn uống gì không?- hắn quan tâm
_anh lấy nha- nó nũng nịu
_uk- hắn cười
_con đừng lo quá- mama nó vuốt tóc nó và cười
_dạ?- nó ngạc nhiên nhìn sang Vy Tiên
_sorry- cô nhún vai
_tụi ta biết hết rồi- papa hắn nói
_con...- nó bối rối
_bảo bối ngốc, em mà làm vậy thì nó đau lắm đó- Aubrey nhăn mặt
_nhưng nếu không thì...em sợ anh ấy sẽ thất vọng- nó cúi đầu
_đồ ngốc, mày cũng xem nhiều ngôn tình rồi nên mày biết mà, quyết định của mày là sai trái, cậu ấy sẽ đau khổ tới chết, mày mà phẫu thuật thành công rồi quay về xem cậu ta tự tử vì mày thì mày còn vui không? hả?- Mindy hét vào mặt nó
_tao...
_mình phải tôn trọng quyết định của cậu ấy chứ?- Jason khuyên vợ
_mặc kệ, rồi lúc đó hối hận cho xem- cô bực tức
_xì...mai tao bắn nát đảo mày nè con- nó chỉ vào cô rồi quay đi
Đi đến một hồ nước gần đó, nó xé tà váy ra và bên trong là chiếc quần short ngắn ơi là ngắn màu đen làm tôn lên nước da trắng ngần tự nhiên của nó, cho chân xuống cái hồ lạnh giá, nó khẽ rùng mình
_lạnh lắm đó- giọng một người con trai
Nó ngước lên, người này cũng đẹp đó chứ, mắt xanh, mũi ôi đỏ, hình như là con lai, nó không nói gì cúi gầm mặt xuống, người đó thấy lạ nhưng cũng cho qua và ngồi cạnh nó
_cô chính là tiểu thư Phạm Vương đó à?- anh ta hỏi
_.....- im lặng
_tôi là Chính Hùng- anh ta giới thiệu
_.....- im lặng
_cô không biết phép tắc là gì à?- anh ta nổi nóng
_AAAAAAAA, sao lại bất công thế này?- nó ngửa mặt lên trời hét
_bất công gì thế?- hắn từ đâu đi tới hỏi
_ủa? ơ...a...bất..bất công vì...vì- nó lắp bắp
_vì gì?- hắn nheo mắt
_bất công là vì...trong game, trong game, mấy đứa kia nó bắn nát nhà em òi, hihi- nó cười khì
_coi chừng đó- hắn nhéo má nó
_hai người quen nhau?- Hùng hỏi
_phải- nó gật đầu, nó cảm thấy anh chàng này trúng ái tình của nó rồi nên phải tránh xa -_- (tự cao tự cao)
_chúc mừng- anh ta nhếch mép rồi đi mất
Nó cúi đầu đi về phía ngọn đồi sau nhà hắn, hắn thấy lo cũng đi theo, tim bỗng dưng đập dữ dội, linh tính có chuyện gì đó sẽ xảy ra, nó đứng trước, mắt nhìn về bầu trời sao lấp lánh kia
_có chuyện gì à?- hắn ôm eo nó hỏi
_em có chuyện muốn nói- nó quay lại nhìn hắn
_hử?- hắn nhướng mày
_thời gian yêu nhau vừa qua đã cho em biết rằng...chúng ta không hợp nhau, cho nên hãy giải thoát cho nhau, tìm một tình yêu mới, như thế sẽ tốt hơn- nó nói đều đều
_em nói cái gì vậy?- hắn ngạc nhiên
_anh không nghe rõ à? vậy hãy nghe cho kĩ đây, em và anh không hợp nhau, chúng ta chia tay đi- nó nhấn mạnh từng chữ, tim đau như bị ai cứa nhưng mặt vẫn lạnh
_lý do?- hắn hỏi
_em không yêu anh, đó chỉ là đùa giỡn, em chỉ muốn thử cảm giác yêu mà thôi, xin lỗi vì đã lợi dụng anh nhưng...em không còn cách nào khác- nó đau khổ nói
_anh không tin- hắn hét
_anh tin hay không thì mặc kệ nhưng đó là sự thật, trong tim tôi từ lâu đã không còn hình bóng của anh nữa rồi, có lẽ sẽ tốt hơn nếu anh tìm một vị hôn phu mới- nó cay đắng nhìn hắn rồi quay bước đi, lòng thầm mong hắn sẽ giữ mình lại nhưng lý trí lại nghĩ tất cả chỉ là mơ ước
_em còn nhớ anh từng nói gì chứ? anh không giống những nhân vật ngôn tình mà dại dột tin lời em nói, em đã xảy ra chuyện gì sao? hãy nói ra, chúng ta sẽ cùng giải quyết- hắn xoay người nó lại, trong ánh mắt lóe lên vài tia hi vọng
_........- nó thật sự rất vui, rất hạnh phúc khi hắn vẫn giữ lời
_em nói đi- hắn lay người nó
_anh đừng như vậy nữa được không? lời tôi nó là sự thật, 100%- nó chắc nịch
Hắn thẫn thờ buông nó ra, trái tim như bị ai bóp nghẹt, nó hơi hụt hẫng nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần và quay đi, quay đi để hắn không phải nhìn thấy những giọt nước mắt của mình. Hắn vẫn đứng đó, nhìn theo bóng nó, khẽ cười chua chát, đây là món quà mà nó tặng hắn trong ngày sinh nhật đó sao? cho tay vào túi và lấy ra một chiếc hộp nhỏ được bọc bằng lụa cẩn thận, bên trong chính là chiếc nhẫn mà hắn dự định sẽ cầu hôn nó, nhưng giờ chỉ là hư không, người con gái hắn yêu nhất lại chính là người tổn thương hắn. Bây giờ hắn như người điên, lái xe khắp phố với vận tốc giết người, cuối cùng dừng lại tại quán Bar, gọi rất nhiều và uống cũng rất nhiều, hắn đã yêu nó quá sâu đậm, không phải chỉ một lời chia tay mà dứt bỏ được tất cả
Sau bao yêu thương...
Đến cuối cùng...
Ta vẫn chỉ là người xa lạ
------------------------
Về phía nó, nó chạy thật nhanh về biệt thự nhà họ Ngọc, mọi người đều đã ngủ hết rồi, chỉ còn Layla và Thiên Bảo đang xem TV và oline khuya, nó bước vào với khuôn mặt đẫm nước mắt, Layla ngạc nhiên nhìn nó, Thiên Bảo cũng khá bất ngờ
_huhuhu, kết thúc rồi, kết thúc thật rồi- nó khụy xuống bật khóc
_cậu sao thế?- Layla tiến về phía nó
_tất cả đã hết- nó nói rồi đi về phòng
Hai anh em khó hiểu nhìn nhau
Nó vùi đầu vào gối và khóc, khóc thật lớn như muốn trút hết nỗi buồn, uất ức, lời nói đó lại hiện về "em không yêu anh", câu đó phát ra từ miệng nó à, nó cũng không nghĩ là mình lại vô tâm như vậy, nhìn đôi mắt hắn đầy đau thương và thất vọng, tim nó lại nhói lên, rất đau, rất đau, không yêu? làm sao mà không yêu được chứ
Lửa đã tắt, làm sao cháy lại?
Chia tay rồi, mãi mãi là xa!
Trời hết mưa, chưa hẳn đã nắng
Kết thúc rồi, chưa hẳn hết yêu
Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái - Nhan Lam Điểm