Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Tác giả: Emanon
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 65 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 643 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:54:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 62
ong đứng trước cổng chi nhánh của công ti Ice tại Việt cầm trên tay một bó hồng tươi, chỉnh chu lại quần áo và 1...2...3...:
-Băng ơi, Băng ới ời ơi!!!:))
-Lại là cậu à? - Ông bác bảo vệ thở dài, tay ông lăm lăm cậy gậy sắt.
-Chào bác, cháu đến đây tìm Băng ạ. - Long cười tươi nhưng nhìn vào ai cũng biết cậu ta đang mếu:
Ông bác bảo vệ búng tay 1 cái, đằng sau xuất hiện 5 bảo vệ trẻ nữa, tay ai cũng cầm gậy sắt. Long nuốt nước bọt ừng ực khi nhìn thấy bắp tay họ nổi cuồn cuộn.
-Ấy ấy, các bác, bình tĩnh đã, có chuyện gì chúng ta nói cho nhanh...
-Nhanh?
-Dạ, nhanh.
-NHANH??? - Một ‘chú’ bảo vệ vừa nói vừa phang luôn cây gậy sắt vào cái thân cây to gấp 3 bên cạnh. Cái cây bị đánh mạnh, đổ “rầm”.
Long giật mình nhìn cái cây, thầm nghĩ mình còn không chắc bằng cái cây ấy nữa là... Long lùi lại mấy bước, rút cái cọc bảo vệ của một cây non ven đường, Long chạy lại và đánh thật mạnh vào đầu thằng thứ nhất.
“Grắc” Cái cây gãy đôi, Long nhanh chóng luồn qua háng ông ta, và dùng hết sức để gạt cho ông ta ngã. Qua rồi - Long thầm nghĩ.
Ngước mặt lên nhìn thành quả của mình đang mong đợi. “Ôi không”Mấy ông bảo vệ đã đứng chắn trước mặt Long từ lúc nào. Nhưng ngay lập tức mấy ông già đó đứng tạt sang bên và cúi gập người xuống như thể chào ai đó. Bỗng một thằng biến thái từ đâu xuất hiện, (Bỗng bởi vì Long không nghe thấy tiếng bước chân, mấy ông già thính thật) cười cười với Long:
-Muốn đánh nhau à? - Tên biến thái lả lướt nói cái giọng như con gái.
Long vuốt mặt một cái, ra vẻ thách thức. Tên biến thái tự nhiên lột gần hết quần áo ra, Long toát mồ hôi:
-Mày làm cái gì vậy?
-Vậy là cậu chưa nghe danh tôi à? Khi đánh nhau bao giờ tôi cũng cởi hết quần áo ra mà.
-Ngay giữa phố này ư?? - Long mếu máo.
-Chính xác!
Sau một hồi lâu (khoảng 15ph) nói qua nói lại, cuối cùng Long đã thuyết phục được tên kia không cởi cái quần duy nhất còn sót lại trên người hắn. Hắn ta lập tức xông vào Long nhưng không đánh mà đi vuốt má Long, sau đó nhanh chóng trở lại vị trí ban đầu. Long mím chặt môi, đâm thẳng vào hắn, nhưng hắn nhanh hơn đã tránh được qua một bên, dùng chân và tay ôm quặt vào Long, Long shock và cứ thế lao thẳng vào bức tường đối diện, ngã rầm.
-Trời ơi, anh cho em bí quyết giúp làn da đẹp không tì vết như anh đi!!! - Long đang cố gắng gượng dạy nhưng nghe cái giọng ẻo lả của hắn nên ngất ngay tại trận.
Hoàng nhìn qua cửa sổ phòng, lắc đầu: “Haizz, hắn chỉ có dùng võ phòng thủ thôi mà hại Long như thế kia, quá kém....
Long được người nhà đem về an táng nhầm băng bó vết thương. Buổi sáng hôm sau, Long chống gậy đi đến trước cửa công ti Ice, nhác thấy bóng dáng tên biến thái, Long vứt gậy, quên cái chân mình đang bị đau, chạy biến đi đâu mất.
Hai tiếng sau...
Long đứng sừng sững trước mặt Hoàng và kể lại chiến tích đi qua đường ống dẫn rác thải của tòa nhà. Cả người Long bốc mùi hôi thối của rác. Đẩy Long vào nhà tắm, Hoàng bịt mũi, xịt nước hoa mãi vẫn chưa hết mùi trong phòng.
Hoàng bước ra, thơm tho như ban đầu, nhìn thẳng vào Hoàng, đầy vẻ tự tin:
-Bây giờ, tôi kể cho cậu nghe một câu chuyện, câu không được cười, không được phép thắc mắc. Nếu cậu vi phạm một trong hai điều trên thì cậu phải đi chơi cùng tôi.
-Gì chứ cái trò chịu đựng thì tôi không kém ai đâu. - Hoàng cũng rất tự tin.
- Để rồi xem: Bắt đầu nhé: Tiếng cười bằng 10 thang thuốc bổ, bằng một rổ quế chi, bằng một li táo tầu, bằng một bầu rượu ngọt, bằng một sọt tôm tươi...
Hoàng ngồi im, không tỏ thái độ gì.
-Tôi có 50 con ngựa. Có một năm đại hạn, tôi đi chăn ngựa trời rất nóng nực, ở đâu cũng khô hết cả nước. Thâý ngựa mẹ và ngựa con đều khát, tôi bèn dắt đến bên bờ sông, nhưng nước sông đều đóng thành băng cả. Ngựa mẹ và ngựa con đều không chịu đến gần bờ sông.
Hoàng ngồi im, không tỏ thái độ gì.
- Tôi bèn lấy trong lưng ra một cái búa, ra giữa đám băng đánh vỡ một lỗ, rồi mới cắt đâù tôi lấy cái đầu lâu làm gáo múc nước đem cho 50 con ngựa của tôi đều uống no nê. Tôi nghĩ thầm rằng: "Tuy đầu sông nước bị đóng băng lại nhưng không biết cuối sông thì ra sao". Tôi bèn chạy đến cuối sông, nhặt 1 ít cây khô đốt lên, và vì thế gây ra một đám cháy lớn. Nước sông và đá ở dưới sông đều cháy đen cả. Tôi sợ quá bèn chạy về chỗ cũ nhặt cái đầu bỏ quên. Cái búa thì đã cháy rồi nhưng cán buá và cái đầu lâu vẫn còn nguyên. Tôi bèn lắp đầu vào như cũ.
Hoàng nghe đến đây có vẽ muốn cãi, nhưng chợt nhớ lại điều kiện đã giao hẹn nên thôi không nói nữa.
-Tôi đi ngang qua đây để đến thành phố. Dọc đuờng tôi lấy cán búa chặt củi ở rừng làm thành một cái xe 4 bánh. Xong cũng nhờ cán búa ấy tôi giết chết được hai con nai. Tôi ăn hết thịt nai còn da phơi khô. Vừa đúng lúc ấy bỗng gặp hai con ong đang đánh nhau. Tôi hỏi chúng nó mới biết rằng vì chúng nó cãi nhau ai đã lấy được mật nhiều nên thành ra âủ đả. Tôi bèn phân xử: Thôi chúng mày không cần đánh nhau làm gì. Bây giờ chúng mày đi lấy mật về đây tao sẽ có cách phân xử cho. Hai con ong bèn tranh nhau đi lấy mật. Chỉ trong 3 hôm hai cái bao bằng da nai đã đầy những mật, tôi bèn bảo chúng: - Chúng mày xem, chúng mày lấy mật bằng nhau. Chẳng ai nhiều ai ít cả. Thôi đừng tranh nhau nữa vô ích. Tôi bắt hai con ong kéo cái xe 4 bánh cho tôi. Trên xe chở 2 cái bao da nai chứa đầy mật, và cả tôi cũng ngồi trên xe. Ong kéo xe thật là ngoan ngoãn dễ chịu. Tôi không hề phải đánh chúng nó một roi nào.
Đang đi bỗng nhiên có một con ong dừng lại, tôi bèn dơ roi lên định đánh nó, nhưng nguy quá, cán roi bỗng nhiên quấn chặt lấy hòn đá và ném bổng tôi lên trên trời. Tôi bèn một tay nắm lấy Trời và đánh đu như thế đã lâu lắm. Sau tôi nhìn thấy một đống cỏ bèn nhảy xuống đống cỏ ấy....
- Thật vô lí - Hoàng lỡ mồm hét ầm lên. Vậy là Long đã đạt được nguyện vọng.
Ở công viên giải trí KKK... Hai con người, một mặc âu phục một mặc váy đang đi cạnh nhau bước qua cổng....
-Đã nói đừng có vào đây, tôi không phải trẻ con, 22 tuổi rồi đấy.
-Con gái thì phải nữ tính, không nên cáu gắt.
Hai người cứ cãi qua cãi lại như thế không biết bao nhiêu lần, cô nàng thì khó chịu nhưng chàng thì cứ bụm miệng cười mãi. Mấy gia đình đưa con đi chơi, nhìn thấy họ thì khen đẹp đôi nhưng.............. chê ngực của cô gái quá bé (nếu không muốn nói là không có gì)....
Chuyện gì sẽ xảy ra tại công viên giải trí??? Các bạn đón đọc chap sau (Hình như chap sau bạn Yến viết rồi)
Long đứng trước cổng chi nhánh của công ti Ice tại Việt cầm trên tay một bó hồng tươi, chỉnh chu lại quần áo và 1...2...3...:
-Băng ơi, Băng ới ời ơi!!!:))
-Lại là cậu à? - Ông bác bảo vệ thở dài, tay ông lăm lăm cậy gậy sắt.
-Chào bác, cháu đến đây tìm Băng ạ. - Long cười tươi nhưng nhìn vào ai cũng biết cậu ta đang mếu:
Ông bác bảo vệ búng tay 1 cái, đằng sau xuất hiện 5 bảo vệ trẻ nữa, tay ai cũng cầm gậy sắt. Long nuốt nước bọt ừng ực khi nhìn thấy bắp tay họ nổi cuồn cuộn.
-Ấy ấy, các bác, bình tĩnh đã, có chuyện gì chúng ta nói cho nhanh...
-Nhanh?
-Dạ, nhanh.
-NHANH??? - Một ‘chú’ bảo vệ vừa nói vừa phang luôn cây gậy sắt vào cái thân cây to gấp 3 bên cạnh. Cái cây bị đánh mạnh, đổ “rầm”.
Long giật mình nhìn cái cây, thầm nghĩ mình còn không chắc bằng cái cây ấy nữa là... Long lùi lại mấy bước, rút cái cọc bảo vệ của một cây non ven đường, Long chạy lại và đánh thật mạnh vào đầu thằng thứ nhất.
“Grắc” Cái cây gãy đôi, Long nhanh chóng luồn qua háng ông ta, và dùng hết sức để gạt cho ông ta ngã. Qua rồi - Long thầm nghĩ.
Ngước mặt lên nhìn thành quả của mình đang mong đợi. “Ôi không”Mấy ông bảo vệ đã đứng chắn trước mặt Long từ lúc nào. Nhưng ngay lập tức mấy ông già đó đứng tạt sang bên và cúi gập người xuống như thể chào ai đó. Bỗng một thằng biến thái từ đâu xuất hiện, (Bỗng bởi vì Long không nghe thấy tiếng bước chân, mấy ông già thính thật) cười cười với Long:
-Muốn đánh nhau à? - Tên biến thái lả lướt nói cái giọng như con gái.
Long vuốt mặt một cái, ra vẻ thách thức. Tên biến thái tự nhiên lột gần hết quần áo ra, Long toát mồ hôi:
-Mày làm cái gì vậy?
-Vậy là cậu chưa nghe danh tôi à? Khi đánh nhau bao giờ tôi cũng cởi hết quần áo ra mà.
-Ngay giữa phố này ư?? - Long mếu máo.
-Chính xác!
Sau một hồi lâu (khoảng 15ph) nói qua nói lại, cuối cùng Long đã thuyết phục được tên kia không cởi cái quần duy nhất còn sót lại trên người hắn. Hắn ta lập tức xông vào Long nhưng không đánh mà đi vuốt má Long, sau đó nhanh chóng trở lại vị trí ban đầu. Long mím chặt môi, đâm thẳng vào hắn, nhưng hắn nhanh hơn đã tránh được qua một bên, dùng chân và tay ôm quặt vào Long, Long shock và cứ thế lao thẳng vào bức tường đối diện, ngã rầm.
-Trời ơi, anh cho em bí quyết giúp làn da đẹp không tì vết như anh đi!!! - Long đang cố gắng gượng dạy nhưng nghe cái giọng ẻo lả của hắn nên ngất ngay tại trận.
Hoàng nhìn qua cửa sổ phòng, lắc đầu: “Haizz, hắn chỉ có dùng võ phòng thủ thôi mà hại Long như thế kia, quá kém....
Long được người nhà đem về an táng nhầm băng bó vết thương. Buổi sáng hôm sau, Long chống gậy đi đến trước cửa công ti Ice, nhác thấy bóng dáng tên biến thái, Long vứt gậy, quên cái chân mình đang bị đau, chạy biến đi đâu mất.
Hai tiếng sau...
Long đứng sừng sững trước mặt Hoàng và kể lại chiến tích đi qua đường ống dẫn rác thải của tòa nhà. Cả người Long bốc mùi hôi thối của rác. Đẩy Long vào nhà tắm, Hoàng bịt mũi, xịt nước hoa mãi vẫn chưa hết mùi trong phòng.
Hoàng bước ra, thơm tho như ban đầu, nhìn thẳng vào Hoàng, đầy vẻ tự tin:
-Bây giờ, tôi kể cho cậu nghe một câu chuyện, câu không được cười, không được phép thắc mắc. Nếu cậu vi phạm một trong hai điều trên thì cậu phải đi chơi cùng tôi.
-Gì chứ cái trò chịu đựng thì tôi không kém ai đâu. - Hoàng cũng rất tự tin.
- Để rồi xem: Bắt đầu nhé: Tiếng cười bằng 10 thang thuốc bổ, bằng một rổ quế chi, bằng một li táo tầu, bằng một bầu rượu ngọt, bằng một sọt tôm tươi...
Hoàng ngồi im, không tỏ thái độ gì.
-Tôi có 50 con ngựa. Có một năm đại hạn, tôi đi chăn ngựa trời rất nóng nực, ở đâu cũng khô hết cả nước. Thâý ngựa mẹ và ngựa con đều khát, tôi bèn dắt đến bên bờ sông, nhưng nước sông đều đóng thành băng cả. Ngựa mẹ và ngựa con đều không chịu đến gần bờ sông.
Hoàng ngồi im, không tỏ thái độ gì.
- Tôi bèn lấy trong lưng ra một cái búa, ra giữa đám băng đánh vỡ một lỗ, rồi mới cắt đâù tôi lấy cái đầu lâu làm gáo múc nước đem cho 50 con ngựa của tôi đều uống no nê. Tôi nghĩ thầm rằng: "Tuy đầu sông nước bị đóng băng lại nhưng không biết cuối sông thì ra sao". Tôi bèn chạy đến cuối sông, nhặt 1 ít cây khô đốt lên, và vì thế gây ra một đám cháy lớn. Nước sông và đá ở dưới sông đều cháy đen cả. Tôi sợ quá bèn chạy về chỗ cũ nhặt cái đầu bỏ quên. Cái búa thì đã cháy rồi nhưng cán buá và cái đầu lâu vẫn còn nguyên. Tôi bèn lắp đầu vào như cũ.
Hoàng nghe đến đây có vẽ muốn cãi, nhưng chợt nhớ lại điều kiện đã giao hẹn nên thôi không nói nữa.
-Tôi đi ngang qua đây để đến thành phố. Dọc đuờng tôi lấy cán búa chặt củi ở rừng làm thành một cái xe 4 bánh. Xong cũng nhờ cán búa ấy tôi giết chết được hai con nai. Tôi ăn hết thịt nai còn da phơi khô. Vừa đúng lúc ấy bỗng gặp hai con ong đang đánh nhau. Tôi hỏi chúng nó mới biết rằng vì chúng nó cãi nhau ai đã lấy được mật nhiều nên thành ra âủ đả. Tôi bèn phân xử: Thôi chúng mày không cần đánh nhau làm gì. Bây giờ chúng mày đi lấy mật về đây tao sẽ có cách phân xử cho. Hai con ong bèn tranh nhau đi lấy mật. Chỉ trong 3 hôm hai cái bao bằng da nai đã đầy những mật, tôi bèn bảo chúng: - Chúng mày xem, chúng mày lấy mật bằng nhau. Chẳng ai nhiều ai ít cả. Thôi đừng tranh nhau nữa vô ích. Tôi bắt hai con ong kéo cái xe 4 bánh cho tôi. Trên xe chở 2 cái bao da nai chứa đầy mật, và cả tôi cũng ngồi trên xe. Ong kéo xe thật là ngoan ngoãn dễ chịu. Tôi không hề phải đánh chúng nó một roi nào. Đang đi bỗng nhiên có một con ong dừng lại, tôi bèn dơ roi lên định đánh nó, nhưng nguy quá, cán roi bỗng nhiên quấn chặt lấy hòn đá và ném bổng tôi lên trên trời. Tôi bèn một tay nắm lấy Trời và đánh đu như thế đã lâu lắm. Sau tôi nhìn thấy một đống cỏ bèn nhảy xuống đống cỏ ấy....
- Thật vô lí - Hoàng lỡ mồm hét ầm lên. Vậy là Long đã đạt được nguyện vọng.
Ở công viên giải trí KKK... Hai con người, một mặc âu phục một mặc váy ngắn đang đi cạnh nhau bước qua cổng....
-Đã nói đừng có vào đây, tôi không phải trẻ con, 22 tuổi rồi đấy.
-Con gái thì phải nữ tính, không nên cáu gắt.
Hai người cứ cãi qua cãi lại như thế không biết bao nhiêu lần, cô nàng thì khó chịu nhưng chàng thì cứ bụm miệng cười mãi. Mấy gia đình đưa con đi chơi, nhìn thấy họ thì khen đẹp đôi nhưng.............. chê ngực của cô gái quá bé (nếu không muốn nói là không có gì)....
Chuyện gì sẽ xảy ra tại công viên giải trí??? Các bạn đón đọc chap sau (Hình như chap sau bạn Yến viết rồi)
Tiểu Thư Đanh Đá Và Công Tử Nóng Tính Tiểu Thư Đanh Đá Và Công Tử Nóng Tính - Emanon