Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 59 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 495 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:24:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 58: Ngoại Truyện 1
năm sau
Tại ngôi biệt thự của tụi và hắn, không khí im lặng lên tất cả thì có một giọng nói trong trẻo vang lên:
'' Trả em đây''
Cô bé vừa chạy vừa nói vọng lên- Dường Hoài Anh của thứ hai của nó và hắn. Thấy ưm gái mình chạy lại phía này thì cậu bé nói vong lại;
'' Không trả''
Và người vừa nói câu đó là Dường Thái Anh cậu con trai của hai người. Thấy hai đứa con chạy khắp phòng thì nó thở dài, đúng là bó tay với bọn chúng ngày nào cũng giống ngày nào. Nó hết chịu nổi gắt:
'' HAI CON CÓ THÔI ĐI KHÔNG'
Qủa nhiên, tiếng hét của nó đã làm lay động đến hai đứa trẻ, Thái Anh và Hoài Anh đứng lại quay về phía nó và bắt gặp đôi mắt nảy lửa của mẹ mình, nó nói;
'' Lại đây''
Tuy rất nhẹ nhàng như là con của nó nên hai đứa có thể thấy được sự tức giận trong lời nói ( mật bí chút ở nhà Thái Anh và Hoài Anh là sợ nó nhất đấy) liền ngoan ngoãn tiến lại. Nó hài lòng mỉm cười nói;
'' Rốt cục là có chuyện gì?''
Hoài Anh vội nói;
'' Con đang chơi với búp bê thì tự nhiên anh ý lại vô phòng con mà không gõ cửa rồi vội đoạt lấy con búp bê trong tay con, con không cho nhưng anh lại cắn vào tay con'' cô bé vừa nói vừa chìa tay có vết tích ra cho nó xem. Nó nhìn thế mà đau lòng quay ngoắt sang Thái Anh, cậu vôi phản lại;
'' Không phải đâu mẹ''
Không để ý đến lời nói của con nó nói;
'' Ai dậy con''
Thái Anh cậu ấp a ấp úng:
'' Dạ...dạ con''
Nó gắt:
'' Nói''
Cậu bé hoảng sợ liền nói môt mạch:
'' Là ba ạ''
Nó nghe vậy thì không còn gì để nói đúng là cha con có khác. Cậu bé nói tiếp:
'' Ba bảo nếu như muốn cái gì thì phải dành đến cùng không được bỏ cuộc''sau câu nói của bé thì đúng úc hắn về đến nhà, thấy ba mẹ con có mặt đông đủ ở phòng khách thì hắn tưởng là đang đợi mình liền cười híp mắt chạy đến chỗ ghế rồi ngồi cạnh nói nói;
'' Ngồi đây để chờ ba sao?'
Hai đứa không nói lời nào, hắn lấy làm lại hỏi;
'' Có chuyện gì vậy?''
Hắn định hỏi nó thì đập và mắt là vết tích của hoài Anh và giờ hắn mới vỡ lẽ lẳng lặng định chuồn thì
'' Anh đứng lại''
Nghe thấy nó nói thì hắn liền bất động đứng im tại chỗ
'' Sao anh định đi đâu à'' nó đến gần hắn nói. Hắn nuốt nước miếng lấy lại bình tĩnh quay sang nó nói;
'' Đâu... anh có đi đâu đâu''
Nó giờ nổi đoáng lên nói;
'' ANH CÒN GIẢ VỜ CÁI GÌ HẢ''
Hắn vội vàng nói:
'' Anh..anh xin lỗi mà''
Nó tức giận:
'' XIN XIN CÁI CON KHỈ MỐC NHÀ ANH ANH DẠY CON KIỂU GÌ THẾ NÀY?''
Vừa nói nó vừa đuổi hắn khắp phòng.
'' Có chuyện gì mà hai vợ chồng chạy loại thế hả''
Tiếng nói của nhỏ vang về, cô châm vào;
'' Cái nhà này trở thành trại thương điên từ khi nào thế?''
Nó ngừng đuổi hắn tiến đến phía hai con bạn, nhỏ và cô tưởng nó định làm gì thì vội noi;
'' Ấy coi như là bọn tao không nói gì nha''
Nằm ngoài dự đoán, nó đột nhiên ôm lấy hai người nói;
'' Tụi mày đi hưởng tuần trăng mật ở đâu mà giờ mới về hả''
Nghe nó nói vậy thì nhỏ và cô thở phào nhẹ nhõm cô nói;
'' Không định để cho khách vào nhà hả''
Nó vội buông hai người ra rồi mời cả bọn vào. Anh nhìn thấy hắn trong bộ dạng hớt nhác thì nói:
'' Mày làm cái gì mà như ma đuổi thế hả''
Hắn cốc vào đầu anh một cái rồi nói;
'' Mà đuôi cái đầu mày ý tao bị vợ đuổi''
Sau câu nói của hắn thì một tràng cười vang lên
''Hahahahahahahahahahahaha''
Hắn đen mặt nói;
'' Cười cái gì''
Cậu vội nhị lại nói;
'' Thế mày lại làm gì có lỗi''
Rồi hắn kể lại toàn bộ quá trình dạy con cho cả bọn nghe, nghe xong ai nấy cũng lắc đầu ngao ngán. Bảo Ngọc- con của anh và nhỏ chạy đến chỗ Thái Anh và Hoài Anh nói:
'' Hai bạn làm sao mà mặt xanh như tàu lá chuối vậy''
Tháu Anh vội giải thích;
'' Tại mẹ mắng tớ tớ có làm gì đâu''
Hoài Anh phản bác:
'' Không làm gì sao?''
Thai Anh giật mình núp vào người Bảo Ngọc nói:
'' Em gái tớ doạ tớ kìa ''
Bảo Ngọc định an ủi nhưng thấy cái nháy mắt của Hoài Anh thì bé cũng hùa theo;
'' Cậu bị vậy cũng đáng''
Nghe câu trả lời của bé thì cậu vội chạy đến chỗ hắn nói;
'' Ba ơi hai bạn kia bắt nạt con''
Hắn ôm lấy bé nói;
'' Ai dám bắt nạt con trai ba hả''
Thái Anh vội chỉ Hoài Anh và Bảo Ngọc, hắn tiến đến chỗ hai người thì
'' Anh định làm gì?''
Hắn vội đứng lại quay sang nó:
'' Anh định bảo tụi nó ra đây chơi thôi mà'''
Anh vội nói;
'' Phong ơi là Phong mày đường đường là bang chủ giờ lại mang tiếng là sợ vợ sao''
Hắn đến chỗ anh nói;
'' Thế mày thì sao?''
'' Mình là bạn bè mà giống nhay cả thôi''
Tưởng thế nào hoá ra là gỉ tường sau câu nói của anh thì cả lũ lại được tràng cười vỡ bụng.
'' Có vẻ vui quá nhỉ cho tham gia với''
Một giọng nói vang lên mọi người không ai bảo ai mà quay lại tập thể. Nhìn thấy người trước mặt thì cả lũ ngạc nhiên rồi trên môi ai cũng nở một nụ cười gian tà. Chường sau sẽ có chuyện vui do tụi nó và tụi hắn bày ra các bạn nhớ đón xem nha.
Tiểu Thư Băng Giá ! Làm Vợ Anh Nha ! Tiểu Thư Băng Giá ! Làm Vợ Anh Nha ! - Trần Phương Uyên