"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 59 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 495 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:24:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7: Trịnh Tuyết Vy
áng hôm sau, nó dậy từ sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà ( chăm gớm chắc hôm nay trời mưa to), chuẩn bị xong nó gõ cửa từng phòng
Tại bàn ăn
'' Trời mấy nhiêu đâu là ai làm vậy?'' nhỏ ngạc nhiên hỏi
'' Tao đấy sao có ngon không?'' nó tự hào nói khi nhỏ gắp một miếng thịt bít tết
Nhỏ cho vô miệng và hiện giờ không phải ngạc nhiên nữa mà là shock toàn tập, con bạn trời đánh của mình tự nhiên hôm nay giời đi vắng hay sao mà hôm nay dậy nấu ăn cho cả bọn thế này
'' Có thật là mày làm không?'' nhỏ hỏi lại cho chắc
'' Tôi không tin đâu à nha'' hắn
'' Cô mà cũng biết nấu ăn sao chuyện lạ Việt Nam'' anh thêm vào
'' Đúng là lại tôi tưởng cô chỉ biết ăn thôi chứ?'' cậu cũng phải giật mình
Và một số lời chất vấn nó, nó hiện giờ rất tức giận vì người ta đã cất công nấu cho rồi không ăn thì tôi, không chịu được nữa nó hét lên:
'' YA, KHÔNG ĂN THÌ THÔI KHÔNG CẦN PHẢI NÓI THẾ ĐÂU TÔI TỰ TUYỆT MẤY NGƯỜI HUHUHUHUHU'' nó vừa nói vừa khóc làm cả đám đứng như trời chồng xong nó chạy một mạch lên phòng. Khi nó đi khỏi hắn lo lắng nói:
'' Này cô ta ở trên đấy một mình được chứ''
Biết tính của nó nhỏ nói:
'' Không sao đâu chút xíu nó đói quá tự khắc xuống thôi, tôi hiểu tính nó nhất mà''
Nghe nhỏ nói như thế thì hắn cũng yên tâm và cả bọn đứng bên bàn ăn thực lực và không quên phần nó
Trong phòng, nó khóc và cảm thấy rất buồn vì chuyện lúc nãy, đang ngồi thì tự nhiên chuông điện thoại nó reo lên:
'' Xin chào bạn thân'' đầu dây bên kia nói
Nó nghe giọng nói này rất rất quen liền nhìn lên màn hình ghi '' Vy'' thì nó không khóc nữa vui mừng nó
'' Ya con kia sao mấy ngày nay mày không gọi điện cho tao''
Tuyết giật mình vì tiếng hét của nó trong điện thoại nói:
'' Hihihihi xin lỗi bạn hiền nha, tại nhiều việc quá mà mày cũng thế mà trách gì tao''
Nó nghe nói vậy cũng đúng ( quá đúng ý chứ) liền chữa cháy:
'' Thứ lỗi coi như huề nha, mày gọi điện cho tao có việc gì đấy''
'' Hôm nay tao sẽ ày một sự bất ngờ chờ đi by nha'' nói sau Vy cúp máy.
Nó cũng không ngạc nhiên lắm vì lúc nào cũng thế thô và nó cũng biết bất ngờ mà Vy muốn cho nó là gì
------------------------------------------------------- dưới nhà-------------------------------------
Chờ mãi mà không thấy nó xuống bốn anh chị liền lo lắng đặc biệt là hắn ( tg; cũng biết lo lắng cơ đấy, hắn: thì sao '' đỏ mặt'')
Không chờ đợi gì nữa, bốn anh chị liền đi đến phòng nó, đang đi mở cửa thì nó đã ra ngoài và trên mình khoác chiếc đồng phục của trường. Nhỏ thấy nó không sao thì:
'' Xin lỗi mày nha tại tụi tao bất ngờ quá thôi''
Tưởng nó sẽ mắng té tác ai ngờ
'' Không sao đâu tao quên rồi thôi thay đồ đi rồi còn đi học'' nói xong nó xuống nhà, bốn anh chị lại bị bất ngờ lần nữa và tự hỏi khong biết con này hôm nay làm sao nhỉ, không nói nhiều bốn người vào phòng thay quần áo và cùng nó đi học. Vào giờ, cô Lan bước vào lớp nói:
'' Hôm nay lướp chúng ta sẽ đón một học sinh mới, em vào đi''
Cô gái đó bước vào và nói:
'' Xin chào các bạn mình tên là Trịnh Tuyết Vy nhận được học bổng mong các bạn giúp đỡ'' và người đó không phải ai khác chính là chị Tuyết nhà ta
Cả lớp nghe nói nhận học bỗng thì thay đổi ánh mắt giống như lúc đầu nó và nhỏ đến
'' Lại thêm một đứa nhà nghèo'' ả Dung nói ( đối thủ sau này nha)
'' Hai tụi kia lại ó thêm đồng minh rồi'' ả Hoa chen vào
Nghe cô giới thiệu thì ả Mỹ cười nửa miệng và đã có kế hoạch để đuổi tụi nó
'' Vy em ngồi cạnh Tuấn nha'' cô nói đồng thời chỉ tay vào cỗ cậu
'' Vâng ạ'' Vy vui vẻ đáp lại
Vào chỗ, nhỏ vui mừng ôm lấy cô nói:
'' Mày về lúc nào mà không nó cho tao biết''
'' m.. b...t...r '' cô nói vì bị nhỏ ôm chặt quá nên không nói thành câu ( mày bỏ tao ra)
Nhỏ thấy mình ôm chặt quá nên thả cô ra
'' Câu này tao phải hỏi tụi bay mới đúng chứ về mà không bảo tao một câu bạn bè thế đấy'' cô trách
Nhỏ cười trừ nhưng khi nhìn thấy nó không ngạc nhiên lắm hỏi:
" Ê con kia Tuyết về mà mày thờ ơ thế a''
Nó thở dài:
'' Nó gọi điện cho tao từ sáng rồi
Nghe nó nói thế nói thế nhỏ tức giận:
'' Sao mày không nói với tao''
Nó cũng tức chưa tính sổ tình thôi mà gắt với nó
'' Ai bảo sáng nay mày không quan tâm đến tao''
Nhỏ á khẩu vì nó nói quá đúng hắn thấy nó vui vẻ trở lại thì mừng trong lòng nhưng không nói ra
'' Vk về từ khi nào mà sao không nói cho ck biết'' cậu giờ mới lên tiếng
Cô vui mừng quay sang ôm cậu nói:
'' Em muốn tạo cho anh bất ngờ mà''
Cả hội nghe vậy thì giật mình
'' Vk ck'' đồng thanh
'' Ừ'' đến lượt hai anh chị
'' sao mày không nói cho tao biết'' nó hỏi
'' thì bla...bla...bla và đấy cũng là bất ngờ thứ hai tao dành ày'' cô kể lại chuyện hai gia đình có đính hôn từ trước
'' À'' đồng thanh tập hai
Và tụi nó giờ đã tụ họp đầy đủ và cũng là lúc âm mưu của ả Mỹ hành động.
Tiểu Thư Băng Giá ! Làm Vợ Anh Nha ! Tiểu Thư Băng Giá ! Làm Vợ Anh Nha ! - Trần Phương Uyên