If you love someone you would be willing to give up everything for them, but if they loved you back they’d never ask you to.

Anon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Dung TL
Số chương: 611 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 949 / 1
Cập nhật: 2018-07-28 15:42:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 470: Đều Là Thần Giúp Đỡ 6
ditor: Quỳnh Nguyễn
"Uh`m... Thực ra mà nói, em nhớ rõ trước kia anh nước chanh... Không phải, trước kia thầy giáo Trình là không thích uống nước chanh!" Tiểu Thỏ nghiêng đầu cẩn thận nghĩ nghĩ, sau đó tiếp tục nói: "Hình như từ khi lên đại học liền trở nên thích uống nước chanh rồi."
"Vậy sao." Thân Tử Hạo cười cười nói: "Đây cực kỳ bình thường, trước kia anh học đại học một chút ớt cũng không ăn, sau khi lên đại học mỗi bữa cơm không thêm ớt liền khó chịu."
"A? Thầy có thể ăn cay như vậy a." Tiểu Thỏ ngẩn ra, vẻ mặt sùng kính nhìn anh.
"Ha ha ha ha, không tính đặc biệt có thể ăn a!" Thân Tử Hạo có chút xấu hổ gãi gãi đầu mình, bật cười sang sảng.
Trình Chi Ngôn từ phòng làm việc của hiệu trưởng trở về, đẩy cửa ra liền thấy hai người Tiểu Thỏ cùng Thân Tử Hạo mặt đối mặt vui vẻ vừa nói chuyện phiếm vừa cười.
Đôi mắt trong suốt hơi hơi híp híp, sau đó động tác tao nhã đi vào văn phòng, thanh âm nhàn nhạt hướng tới Tiểu Thỏ nói:: "Tan học rồi hả??"
"Uh`m!" Tiểu Thỏ quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn, cười tít mắt hướng tới anh hô: "Thầy giáo Trình, thầy bận sao??"
"Không bận lắm rồi." Trình Chi Ngôn đi đến trước bàn làm việc mình ngồi xuống, tiện tay cầm tài liệu trong tay ném đến trên bàn, sau đó kéo ngăn kéo ra tìm ra một xấp bài thi chưa chữa, nhìn nhìn nói: "Chờ anh một chút, lập tức thì tốt rồi."
" Được." Tiểu Thỏ gật đầu cười tít mắt lên tiếng.
"Nước chanh...Anh...??" Thân Tử Hạo nhìn Trình Chi Ngôn đang lật chuyển bài thi cố ý đè thấp thanh âm cười hì hì hướng tới anh hô một tiếng.
"..." Tay Trình Chi Ngôn đang lật chuyển bài thi lập tức liền ngừng lại, anh ngẩng đầu lên đôi mắt lành lạnh nhìn Thân Tử Hạo, thanh âm thản nhiên nói: "Vừa rồi anh gọi tôi cái gì??"
"Ha ha hắc... Không có gì." Thân Tử Hạo đắc ý cười, cả người lười biếng dựa vào trên ghế mình, bắt chéo hai chân, bưng chén trà trên bàn lên uống môt ngụm nước nói: "Dù sao hai ta về sau vài năm đều phải làm cùng phòng làm việc, hiểu biết cậu nhiều luôn luôn không có chỗ xấu, bạn học Bạch Tiểu Thỏ, em nói đúng không??"
"..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu, đôi mắt cẩn thận nhìn Thân Tử Hạo, sau một lúc lâu mới yếu ớt hỏi: "Thầy giáo Thân, thầy sẽ không là thật thích thầy giáo Trình đi??"
"Phốc - -" một tiếng, một ngụm nước Thân Tử Hạo vừa mới uống vào trong miệng toàn bộ phun ra.
"Khụ khụ khụ, bạn học Bạch Tiểu Thỏ, em nói cái gì!?" Thân Tử Hạo rút một tờ giấy lau mặt từ trên bàn, dùng lực lau miệng hướng tới Tiểu Thỏ nhíu mày hỏi.
"Cái kia... Không phải nói, chỉ có người yêu mới có thể nhịn không được muốn hiểu biết đối phương sao??" Tiểu Thỏ cực kỳ nghiêm túc nhìn anh trả lời: "Thầy hi vọng hiểu một chút chuyện về thầy giáo Trình như vậy có phải bởi vì thầy thích anh hay không a??"
"Tôi?" Thân Tử Hạo đưa tay chỉ chỉ cái mũi của mình lại chỉ chỉ Trình Chi Ngôn, vẻ mặt khó tin nhìn cô nói: "Thích anh ta? Đầu óc Bạch Tiểu Thỏ em không có vấn đề đi?? Có phải học tập bạn học lớp em hay không, đem đầu óc học xấu a! Anh cường tráng như vậy, đàn ông tuấn lãng, vừa thấy liền biết tuyệt đối chỉ cảm thấy hứng thú với phụ nữ a! Bọn họ vậy mà còn nói cái gì Trình Chi Ngôn là công, tôi là thụ?? Có lầm hay không, anh thấy thế nào đều là công a!!"
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc - Vong Ký Hô Hấp Miêu Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc