I divide all readers into two classes; those who read to remember and those who read to forget.

William Lyon Phelps

 
 
 
 
 
Tác giả: TrangXVuiVui
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 87 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 432 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 68
ắn đặt nó lên xe, rồi lái xe về nhà mình.
Nhìn nó ngủ kìa, trông thật dễ thương, hình ảnh của nó luôn luôn theo tâm trí hắn. Ngay cả vừa rồi, đến cả hôn thôi mà nó cũng vụng về, nó luôn sợ bị lệch môi hắn, haha… một nét đáng yêu đây mà! Nó làm bạn gái hắn rồi, hắn sẽ cho nó tập hôn…
Đến nhà, hắn bế nó vào phòng ngủ, đặt nó xuống giường, đôi tay nó mạnh dạn kéo cổ hắn xuống. Hắn giật mình, đè lên người nó. May mà hắn chống tay xuống giường, nếu không, sẽ đánh thức nó dậy. Hắn định đứng dậy, nhưng đôi tay ai kia cứ bấu lấy thật chặt… Hắn cười nhẹ:
- Có thật là em đang ngủ không? Nhược Hi?
Nó không nói gì, nhìn nó ngủ ngon như vậy, nhưng thực chất rất hư. Nó muốn hắn khó chịu nằm thế này sao? Hắn sẽ phát khùng lên mất, nếu nó cứ như vậy, hắn nghĩ, mình sẽ không thể ngăn cản bản thân mình. Nhìn đôi môi của nó, thật sự rất ngọt! Hắn biết, chỉ có mình hắn dám hôn nó lâu như vậy, lại rất nhiều lần….
- Ngủ đi nha đầu.
Hắn nhẹ nhàng gỡ tay nó ra… đúng ra, nó ôm rất chặt, rất khỏe nữa… Mãi, hắn ới gỡ ra được, định ra ngoài thì nó kéo tay lại, khẽ nói mơ:
- Minh Vũ, em yêu anh….
Hắn đứng khựng lại, nhìn nó… đôi tay kia nhất quyết không buông… Nó đang mơ? Có hắn?
Hắn tiến về phía nó, vuốt nhẹ mái tóc, nhếch môi:
- Em yêu anh?
Hắn thấy nó gật đầu, đôi tay càng siết chặt cánh tay hắn. Hắn lại cười:
- Em đang mơ đến anh?
Nó lại gật đầu… Hắn lại bật cười khẽ… có phải đang ngủ không vậy hả? thật không đáng tin…
- Buông tay anh, rồi ngủ đi.
Nó tự động nới lỏng bàn tay, nó biết nghe lời đấy chứ? Những lúc ngủ, có vẻ như thành thật hơn với vẻ bề ngoài hay rủa hắn! Thật đáng yêu.
Hắn bước khẽ ra ngoài, kêu cô người làm thay đồ cho nó để nó khỏi khó chịu, rồi bước vào phòng, ngồi đối diện với đống sách vở… Hắn quyết để nó bái phục mà làm người yêu hắn như lời hứa.
Vừa nãy, hắn có thấy một số người đang vây quanh cái ngõ phía đông, hình như là đánh nhau. May mà không ồn ào quá khiến nó tỉnh giấc, nếu không, chính hắn sẽ lấy dao chém chết chúng.
Tiểu nha đầu! Em là của riêng tôi!
Sáng hôm sau…
Nó tỉnh dậy trong tâm trạng khá thoải mái…cái đệm rất êm! Hình như nơi này có hơi khác so với nhà nó… Nó ngáp dài, ngồi thần ra 1 lúc rồi giật mình đứng phắt dậy, khiến nó ngã xuống giường:
- Ai da… đau quá…
Nó hét ầm lên… Khiến hắn từ phòng bên kia chạy sang, lo lắng hỏi:
- Sao?
Nó kéo chăn cuốn lên người, tay chỉ chỉ về phía hắn:
- Này….sao…sao…tôi lại ở đây??? Và mặc đồ này???? Cậu….
Hắn nhìn nó, đi tới giường, ngả người xuống đó:
- Mỗi vậy mà cũng la.
- Gì mà mỗi vậy???? Cậu đã làm gì? Nói mau? Tôi vì sao lại ở đây?
- Ăn tối. Hôn. Ngủ. Đưa về nhà. Nhờ cô giúp việc thay đồ.
Nó đã bình tĩnh trở lại, nhưng đôi mắt vẫn nhìn về phía hắn:
- Cậu làm thế nào đưa tôi vào đây?
- Bế. Nặng kinh.
Nó ngồi bệt xuống đất, hắn nhìn lên trần nhà, nói:
- Hôm qua, em rất thành thật.
Câu của hắn lại khiến nó đứng phắt dậy, rơi cả chăn, nó đang mặc đồ ngủ micky, cộc tay kín đáo:
- Tôi..tôi…thành thật cái gì???
- Nhưng may mắn, hôm qua, tôi ngăn được bản thân, nếu không, thì không biết chuyện gì xảy ra…
Nó gắt lên. Nó đâu làm những chuyện đó chứ?
- Gì chứ????
- Thay đồ đi, rồi xuống đây ăn sáng. Không định đi học?
- Có.
Hắn ra khỏi phòng nó, còn nó thì lết vào nhà tắm.
Cộc! Cộc!
Cạch!
- Tiểu thư, quần áo tôi để ở giường! Anh trai cô vừa mang tới đó!
Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi - TrangXVuiVui